Chương 224: Xông nhanh, chưa hẳn đã là chuyện tốt

Trước đó khi mới bước vào Thất Tinh Tháp, đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này còn chưa cảm giác được áp lực, hơn nữa chúng nhân lại phân tán ra, căn bản không cố được suy xét cái khác, chỉ một lòng xông thẳng về phía trước.

Tùy theo không ngừng đi lên, thực lực bất đồng, nơi chốn vị trí liền bất đồng, tự nhiên hình thành phân tầng rõ rệt, thế là, những đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông thực lực càng mạnh tự nhiên liền gom lại một chỗ.

Nhưng giờ đây, không xông lên được nữa, bọn hắn mới đột nhiên hồi thần nghĩ lại, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đâu cả rồi?

Luận thực lực, đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông được tỉ mỉ chọn lựa ra kia chưa hẳn đã yếu thua bọn hắn, khăng khăng thẳng đến lúc này bọn hắn vẫn chưa thấy được một ai.

Bọn hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đã trước một bước xông vào tầng thứ tư, như vậy giải thích hợp lý duy nhất chính là. . . Đối phương căn bản không toàn lực xông Thất Tinh Tháp!

Ý thức được điểm này, chúng đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông lập tức không khỏi biến sắc.

Phải biết, lấy sự kiêu ngạo của đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông, lần này bọn hắn tới xông Thất Tinh Tháp vốn không phải là vì tìm cơ duyên, mà là tới để xử lý đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông.

- Lui đi về!

Ngơ ngác nhìn nhau một lúc, rất nhanh đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này liền được đến nhận thức chung.

... ... ...

- Tiểu Nhạc, cám ơn ngươi!

Tựa lên thân Bạch Nhạc khoảng chừng một khắc đồng hồ, tình tự trong lòng Hà Tương Tư rốt cục mới triệt để bình tĩnh, đẩy ra Bạch Nhạc, Hà Tương Tư nhẹ giọng mở miệng nói:

- Tiểu Nhạc, vì ta, ngươi đã lỡ không ít thời gian! Không cần để ý ta nữa, tiếp tục xông đi lên, ngàn vạn đừng lãng phí cơ hội lần này.

- Giờ ngươi bị thượng nặng như vậy, ta làm sao có thể yên tâm rời đi.

Lắc đầu, Bạch Nhạc trực tiếp cự tuyệt nói:

- Tư tỷ, ngươi đừng nghĩ nhiều, cứ tranh thủ chữa thương là được.

- Không!

Lần này Hà Tương Tư cự tuyệt vô cùng kiên quyết:

- Tiểu Nhạc, ta biết ngươi có ý tốt với ta, nhưng mà ta không thể tiếp thu! Đối với ngươi mà nói, cơ hội Thất Tinh Tháp này vô cùng quý giá, thậm chí khả năng can hệ đến sau này ngươi có thể đi xa được đến đâu, ta không thể liên lụy ngươi! Nếu ngươi không đáp ứng, ta thà chết ngay chỗ này.

Tính cách Hà Tương Tư rất cố chấp, lúc này đối mặt Bạch Nhạc, lại trực tiếp bày ra giá thế, nếu ngươi không đáp ứng ta liền lập tức đi chết.

Nhìn vào bộ dáng nghiêm túc của Hà Tương Tư, Bạch Nhạc không nhịn được cười khổ.

- Không phải như ngươi nghĩ đâu!

Lắc đầu, Bạch Nhạc giải thích nói:

- Tư tỷ, ngươi cũng thấy đấy, bằng vào thực lực của ta, nếu chỉ một lòng muốn cầu nhanh, há lại rơi đến sau ngươi?

Nói đến đây, Hà Tương Tư mới đột nhiên ý thức được, Bạch Nhạc xuất hiện sau lưng mình, sau đó chạy tới cứu nàng, bản thân chuyện này đã là điều khó mà tưởng tượng.

Lấy thực lực hiện tại của Bạch Nhạc, tuy không dám nói có thể vượt lên trước ba người Lý Phù Nam, Văn Trạch và Mạc Vô Tình, nhưng chí ít cũng sẽ không bị bỏ lại quá xa, nói thế nào cũng phải nhanh hơn nàng và Mạc Vân Tô mới đúng.

Còn nữa, lúc đối mặt linh lực xung kích, Bạch Nhạc tựa hồ chỉ chịu ảnh hưởng rất nhỏ, điều này tuyệt đối không giống bằng vào thực lực cường hành ngạnh kháng.

Không đợi Hà Tương Tư kịp nghĩ nhiều, Bạch Nhạc đã giải thích:

- Tư tỷ, mỗi lần linh lực xung kích đánh tới, ngươi tử tế cảm giác liền sẽ phát hiện, thật ra cái gọi là linh lực xung kích chính là một loại pháp môn dẫn linh đặc thù, chỉ cần cảm ngộ loại pháp môn dẫn linh này, liền có thể giảm nhẹ ảnh hưởng từ linh lực xung kích, thậm chí còn chuyển hóa linh lực thành của mình.

- Sở dĩ ta đi chậm như vậy, chính là vì cảm ngộ loại pháp môn dẫn linh này.

Nghe được lời đó, nội tâm Hà Tương Tư không khỏi rung lên, trong mắt chớp qua một tia thần thái dị dạng.



- Trước khi tiến vào Thất Tinh Tháp, Dương huynh từng nói qua, khảo nghiệm trong Thất Tinh Tháp không hỏi tu vi, chỉ hỏi thiên phú và ngộ tính, nếu chỉ một lòng cầu nhanh liền có thể xông qua, há chẳng phải quá coi thường độ khó của Thất Tinh Tháp.

Trong mắt lộ ra vẻ tự tin, Bạch Nhạc ngạo nghễ nói:

- Ở chỗ này, xông nhanh, chưa hẳn đã là chuyện tốt.

- . . .

Nhìn vào bộ dáng tự tin ngạo nghễ của Bạch Nhạc, Hà Tương Tư không khỏi lần nữa trầm mặc.

Vốn nàng cũng biết có thể thành tựu Tử Phủ hoàn mỹ, thiên phú Bạch Nhạc hẳn phải rất tốt, song vẫn chưa có được khái niệm rõ ràng, thẳng đến lúc này, nghe được lời này của Bạch Nhạc, nàng mới thực sự ý thức được sai lệnh giữa những người như mình với Bạch Nhạc.

Đây không phải chỉ là vấn đề vận khí, cũng không phải vấn đề thiên phú tu hành, mà là sai lệch từ tầm nhìn và đẳng cấp!

Gật đầu, Hà Tương Tư nhẹ giọng nói:

- Ta tin tưởng ngươi, nhưng ngươi nhất định phải đáp ứng ta, một khi cảm ngộ thành công, ngươi tất phải lập tức rời đi, xông lên tầng tiếp theo.

- Yên tâm! Tư tỷ, ngay từ khi bước vào Thất Tinh Tháp, ta liền chưa từng hoài nghi mình sẽ thất bại!

Nhìn vào mắt Bạch Nhạc, Hà Tương Tư có thể cảm nhận được rõ ràng, lời này không phải để an ủi nàng, mà xuất phát từ tự tin trong lòng Bạch Nhạc!

... ... ... ...

Lối vào tầng thứ ba, lúc này đã loạn thành một đoàn!

Nhóm thiên tài thực lực mạnh nhất đều sớm đã bước vào tầng thứ ba, số còn lại bởi vì linh lực xung kích ảnh hưởng, hình thành nên một nhóm kẹt ở chỗ này.

Hiện tại số đệ tử chính đạo còn dừng ở trong tầng thứ hai chẳng qua chỉ lác đác hơn mười người mà thôi.

Nhưng giờ đây, trừ số ít mấy người cùng theo lên tầng thứ ba, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông lại gần như đều tập trung về đây, phong kín lối vào tiến lên tầng thứ ba.

Trên thực tế, giữa song phương sớm đã có qua không chỉ một lần giao thủ.

Nhưng khiến chúng nhân sợ hãi chính là, lúc này hơn mười cỗ thi thể nằm ở kia lại đều là đệ tử chính đạo.

Một số là cùng theo bọn hắn chạy tới, một số thì đã chết trước khi bọn hắn đến đây.

Nghĩ tới đó, trong lòng ai nấy đều tràn đầy phẫn nộ.

Khác với đệ tử chính đạo, đám người Huyết Ảnh Ma Tông này căn bản không có ý tìm kiếm cơ duyên trong Thất Tinh Tháp, mục đích bọn hắn tới chính là để phá hoại, chính là để ngăn cản người khác giành được cơ duyên trong Thất Tinh Tháp.

Vậy nên, bọn hắn có kế hoạch, có tổ chức, ra tay cũng càng thêm tàn độc.

- Phi!

Phun ra một búng máu tươi, Dương Bằng chùi chùi tiên huyết nơi khóe miệng, trong mắt chất đầy phẫn hận.

Thực ra hắn có thể kiên trì đến được bây giờ, phần nhiều là bởi không ít bảo bối hộ thân Tinh Hà lão tổ đưa cho trước khi tiến vào, bằng không với một kích vừa rồi, há chỉ khiến hắn phun ra một búng máu, sợ rằng sớm đã trọng thương, thậm chí trực tiếp đi đời.

- Đều là cái thứ gì đâu, ta lại muốn xem xem, các ngươi còn có thể kiêu ngạo đến lúc nào.

- Dương Bằng, ta biết thân phận ngươi, nể mặt Tinh Hà lão tổ, chúng ta không gϊếŧ ngươi! Nhưng nếu ngươi còn chấp mê bất ngộ, không chịu lui ra Thất Tinh Tháp, vậy thì đừng trách bọn ta ra tay tàn độc.

Liếc nhìn Dương Bằng một cái, tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông cầm đầu lạnh lùng mở miệng nói.

- Ta nhổ vào! Có thủ đoạn gì, các ngươi cứ dùng hết ra là được, các ngươi tổng cộng cũng chỉ hai mươi người, có thể cuộn lên sóng gió cỡ nào? Đợi người chúng ta chạy tới, kéo cũng đủ kéo chết đám rác rưởi các ngươi.

Hừ lạnh một tiếng không đáng, Dương Bằng không chút yếu thế, ngược lại còn châm chọc nói.



- Cần gì phải lừa mình gạt người, số thực lực lợi hại, giờ hẳn đều đã bước vào tầng thứ ba, thậm chí tầng thứ tư, số còn lại. . . Chẳng qua là một ít thực lực bình thường ngu xuẩn mà thôi, nhân số nhiều đến mấy lại có nghĩa lý gì?

Lắc đầu, tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông dẫn đầu nhàn nhạt nói.

Trọn cả kế hoạch sớm đã được bố trí hoàn chỉnh trước khi bước vào Thất Tinh Tháp, hai mươi tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông Linh Phủ hậu kỳ, một khi có kế hoạch sớm bước ôm đoàn, chiến lực hình thành hoàn toàn không phải đám đệ tử bình thường này có thể bằng vào ưu thế nhân số san bằng được.

Điều này cũng tựa như, rõ ràng nhân số song phương đều không ít, nhưng ai cũng đều không có ý nhúng tay vào trong tranh đấu giữa Lý Phù Nam, Văn Trạch và Mạc Vô Tình.

Thực lực tới một trình độ nhất định, nhân số đã rất khó tạo được tác động mang tính then chốt.

Kẹt chết ở chỗ này sẽ chỉ khiến cho đệ tử chính đạo không ngừng tiến vào ác tính tuần hoàn, càng tiếp cận điểm cuối, hi vọng thủ thắng liền càng xa vời.

Sau cùng khiến cho lần mở ra Thất Tinh Tháp này biến thành một trò cười.

Ý đồ dùng sự kiện lần này để ngăn chặn đệ tử chính đạo Thanh Châu đề thăng thực lực, mục đích là vì làm đệm lót cho kế hoạch phân chia thế lực Thanh Châu kế tiếp sau đó của Huyết Ảnh Ma Tông.

Nhìn bộ dạng đắc ý của đối phương, Dương Bằng không khỏi càng thêm giận dữ, khăng khăng hắn lại chẳng làm gì được.

Tính toán sai lầm trước khi tiến vào Thất Tinh Tháp, liền gần như chú định kết quả bây giờ, chỉ bằng vào hắn và đám đệ tử chính đạo thực lực bình thường quanh đây, sợ rằng khó mà thấy được hi vọng lật bàn.

Nghĩ tới đó, Dương Bằng không khỏi hận đến nghiến răng nghiến lợi!

Đám người Đạo Lăng Thiên Tông kia, miệng thề thốt nói gϊếŧ sạch đám trời đánh Huyết Ảnh Ma Tông này, nhưng sao vừa đi vào, ai nấy liền đều chạy mất tăm.

... ... ... . ..

Oanh!

Nương theo linh lực xung kích lần nữa đánh tới, linh lực trong cơ thể Bạch Nhạc đột nhiên tóe bắn đi ra, nhưng cỗ lực lượng này lại phảng phất như hòa làm một thể với linh lực xung kích đánh tới, không hề phải chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

- Thành công!

Mở mắt ra, trong mắt Bạch Nhạc khó mà giấu được vẻ vui sướng.

Lại thêm một canh giờ, Bạch Nhạc đã triệt để cảm ngộ pháp môn dẫn linh cất chứa trong linh lực xung kích.

Không, có lẽ đây không chỉ là một loại pháp môn dẫn linh!

Đi đến hiện tại, Bạch Nhạc đã rõ ràng cảm giác được, bản thân thứ này vốn là một môn công pháp truyền thừa!

Tùy theo không ngừng đi sâu vào trong Thất Tinh Tháp, linh lực xung kích càng lúc càng mạnh, truyền thừa này lại càng biểu hiện rõ ràng, đây khả năng cao chính là trường cơ duyên đầu tiên mà Thất Tinh Tông dành cho đệ tử trong môn.

Bạch Nhạc có dự cảm, chỉ cần mình triệt để được đến môn công pháp truyền thừa này, ngày sau tốc độ tu luyện sẽ có đề thăng trên diện rộng!

Mà đây, mới gần gần chỉ là tầng thứ hai Thất Tinh Tháp mà thôi!

Mở mắt, Bạch Nhạc lần nữa nhìn sang Hà Tương Tư.

Trị liệu một canh giờ, thương thế Hà Tương Tư đã dần ổn định, thậm chí nhờ có Bạch Nhạc nhắc nhở, Hà Tương Tư cũng bắt đầu cảm ngộ pháp môn dẫn linh cất chứa trong linh lực xung kích!

Tuy tốc độ cảm ngộ còn kém xa Bạch Nhạc, nhưng ảnh hưởng mà linh lực xung kích tạo ra với nàng đã càng lúc càng nhỏ.

Cứ tiếp tục thế này, chỉ cần cho thêm nàng chút thời gian, hẳn sẽ có thể tự bảo vệ mình.

Tùy theo đợt linh lực xung kích này kết thúc, Hà Tương Tư cũng thanh tỉnh lại, thấy Bạch Nhạc nhìn sang, Hà Tương Tư lập tức hiểu ra, không đợi Bạch Nhạc nói chuyện liền trước một bước mở miệng nói:

- Tiểu Nhạc, không cần để ý ta, ngươi đi nhanh lên, ta chờ tin tức tốt của ngươi.