Chương 222: Ta tất phải giết

Vù vù!

Bên tai tựa hồ vang lên một tiếng kiếm rền, nhưng ngay cả sức lực ngước mắt nhìn lên Hà Tương Tư đều không có.

Cả người phảng phất như chìm vào trong một mảnh địa ngục đen kịt.

Có vẻ chỉ trong nháy mắt, lại như qua đi rất lâu, song tử vong trong dự đoán lại không thấy giáng lâm.

Hà Tương Tư ẩn ẩn cảm giác được có một đôi cánh tay mạnh mẽ ôm lấy mình, khí tức ấm áp mà người kia mang đến khiến trước mắt nàng dần dần khôi phục ánh sáng.

Thẳng đến lúc này, nàng rốt cục mới thấy rõ, người ôm nàng chính là Bạch Nhạc.

- Tiểu Nhạc?

Nhìn vào Bạch Nhạc, Hà Tương Tư vẫn có cảm giác như mộng như ảo.

- Tư tỷ, ngươi sao rồi?

Một tay ôm chặt Hà Tương Tư, tay còn lại giơ kiếm hoành ngang trước ngực, Bạch Nhạc ân cần hỏi.

Tình cảnh khi trước, hắn không thấy được rõ ràng, chỉ thấy giữa trời một mạt Tinh Cung rơi xuống, sau đó liền phát hiện, người nằm trên đất, phảng phất như đã ngất đi chính là Hà Tương Tư.

Trong tình thế cấp bách, Bạch Nhạc thậm chí không cố được ẩn dấu lực lượng Thông Thiên Ma Thể, cường hành đề thăng tốc độ tới đỉnh điểm, nhờ thế mới vung kiếm bức lui đối phương, kéo Hà Tương Tư trở về từ cận kề cái chết.

Nhìn vào ánh mắt quan thiết của Bạch Nhạc, thoáng chốc đã, nước mắt Hà Tương Tư bất giác rơi như mưa.

Qua nhiều năm vậy rồi, trừ ngày tiểu sư muội chết đi, Hà Tương Tư chưa từng khóc! Ở trong mắt đệ tử Thất Tinh Tông, Hà Tương Tư một mực là Hà tiên tử cường thế, ngay cả trong ấn tượng của Bạch Nhạc, trước đây lúc đối mặt Mạc Vô Tình, suýt nữa thất thủ bị bắt, Hà Tương Tư cũng chưa từng mềm yếu qua.

Nhưng khắc này, Hà Tương Tư lại không khống chế nổi cảm xúc được nữa, cứ thế khóc rống giống như đứa trẻ.

- Tư tỷ, đừng sợ, có ta ở đây, không sao đâu.

Nhất thời Bạch Nhạc không biết rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì, đành phải nhẹ giọng an ủi.

- Ha ha, đi đứa kia, lại tới một tiểu tình lang!

Chứng kiến cảnh này, ba tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông lập tức cười vang.

- Các ngươi nói cái gì?

Tức thì, trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia sát ý khủng bố.

- Bạch Nhạc đúng không? Ta nhận ra ngươi! Sách sách, ngươi đúng là đa tình thật đấy.

Một tên trong đó liếc nhìn Bạch Nhạc, không đáng nói:

- Làm sao, ngươi cũng muốn cứu nữ nhân này? Vừa nãy ta còn tưởng tên tiểu tử Thất Tinh Tông kia mới là tình lang thật sự của nàng, đáng tiếc, tình lang kia lừa nàng, một mình đào tẩu trước!

Dù đối phương chỉ thuận miệng nói qua, nhưng Bạch Nhạc không khó để đoán được đã xảy ra chuyện gì.



- Là Mạc Vân Tô?

Cúi đầu nhìn Hà Tương Tư, Bạch Nhạc trầm giọng hỏi.

Tựa ở trong lòng Bạch Nhạc, Hà Tương Tư không đáp lời, chỉ lặng lẽ rơi lệ.

Trên thực tế, căn bản không cần Hà Tương Tư hồi đáp.

- Hay cho Mạc Vân Tô! Ta phải gϊếŧ ngươi!

Trong mắt lộ ra sát khí thấu xương, Bạch Nhạc gằn từng câu từng chữ nói.

- Sách sách, nóng tính thế. Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội nữa rồi.

Liếc nhìn Bạch Nhạc, tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông kia khinh thường nói:

- Bạch tiểu tử, Mạc sư huynh nói qua, vô luận là ai, chỉ cần cầm đầu người trở về liền có thể đổi lấy một vạn linh thạch! Đầu ngươi đáng giá lắm đấy!

- Yên tâm, tiểu mỹ nhân này cũng sẽ đi xuống với ngươi, ta để cho đôi uyên ương các ngươi cùng lúc bỏ mạng.

Hà Tương Tư đã bị trọng thương, mặc dù chưa chết, song hiển nhiên cũng đã triệt để mất đi sức đánh trả, tình hình như thế, bọn hắn bằng với lấy ba chọi một, tự nhiên nắm chắc phần thắng, không khỏi cất tiếng giễu cợt trào phúng.

Không để ý đám kia, Bạch Nhạc cẩn thận đè lại vết thương nơi ngực Hà Tương Tư, dùng linh lực phong bế miệng vết thương, lại lấy ra mấy viên đan dược đưa vào trong miệng Hà Tương Tư.

- Tư tỷ, ngươi trước nghỉ ngơi một lát, ta tới báo thù giúp ngươi.

- Tiểu Nhạc!

Bắt lấy tay Bạch Nhạc, Hà Tương Tư lắc đầu nói:

- Ngươi không đánh lại bọn hắn, đừng quản ta, chính ngươi trốn đi!

Thoáng chốc, Hà Tương Tư đã dần ổn định tình tự trong lòng.

Mặc dù rất cảm động khi thấy Bạch Nhạc xuất hiện ở đây, còn ra tay cứu nàng, nhưng trong lòng nàng lại rất rõ ràng, Bạch Nhạc vốn chỉ mới bước vào Linh Phủ trung kỳ, đối diện với mấy tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông kia, sợ rằng ứng phó một tên đều không dễ dàng, huống hồ là ba tên.

Gắng phải chống đỡ cứu nàng, sau cùng sẽ chỉ liên lụy đến tính mạng Bạch Nhạc.

Trước đó nàng không đếm xỉa chết chung với Mạc Vân Tô, đó là bởi khúc mắc giữa nàng và Mạc Vân Tô quá sâu, nhưng Bạch Nhạc thì khác, Bạch Nhạc không thiếu nợ gì nàng cả!

- Ta tốt xấu cũng là nam nhân, bỏ lại ngươi đào tẩu một mình tính là cái thứ gì?

Lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:

- Huống hồ. . . Bằng vào đám rác rưởi này, còn chưa đủ sức làm gì được ta!

Nháy mắt khi vừa dứt lời, Bạch Nhạc thả xuống Hà Tương Tư, thân hình hơi lắc, kiếm trong tay đột nhiên điểm tới.



Kiếm như thiểm điện!

Vẫn là Ngu Kiếm, đối phó quần chiến, Ngu Kiếm chính là cách xử lý tốt nhất.

Cũng kinh nghiệm đánh chết đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông trước đó, Bạch Nhạc rất tự tin đối với bản thân, dù không sử dụng Thông Thiên Ma Công, đối mặt ba tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông này, hắn vẫn chẳng có gì sợ hãi.

Thoáng chốc, Bạch Nhạc đã lao vào chém gϊếŧ với đối phương.

Không khuyên nổi Bạch Nhạc, với trạng thái bây giờ, Hà Tương Tư chẳng giúp được gì, chỉ biết ở bên cạnh lo lắng suông.

Nhưng mà, đợi khi thực sự nhìn thấy Bạch Nhạc động thủ với đối phương, Hà Tương Tư mới không khỏi càng xem càng kinh hãi.

Bạch Nhạc đột phá Linh Phủ trung kỳ, chuyện này nàng tận mắt chứng kiến, hơn nữa còn biết Bạch Nhạc có được Tử Phủ phẩm chất cực cao, một khi đột phá, thực lực tất sẽ được đề thăng trên diện rộng. Nhưng dù là vậy, nàng vẫn hoàn toàn không ngờ được, Bạch Nhạc lại sẽ mạnh đến mức này.

Kiếm như hồng, nhanh đến không thể tưởng tượng.

Dù lấy một địch ba, lại vẫn không rơi xuống hạ phong.

Thực lực như thế, quả thực đã mạnh hơn nàng và Mạc Vân Tô nhiều lắm.

Đương nhiên, tuy vậy, nếu nói Bạch Nhạc có thể đánh bại đối phương thì vẫn không quá khả năng, giờ điều Bạch Nhạc có thể làm chẳng qua chỉ là nỗ lực chống đỡ, tùy theo thời gian đẩy dời, sau cùng vẫn khó thoát bại cục.

Oanh!

Gần như đồng thời, một luồng ba động khủng bố đột ngột ập tới!

Linh lực xung kích!

Nháy mắt, tất cả mọi người đều đồng thời bị linh lực xung kích ảnh hưởng, thân hình bất giác hơi khẽ ngưng trệ.

Vốn theo như Hà Tương Tư thấy, đám ma tu đối phương đều có được thân thể cường hãn, lúc đối mặt linh lực xung kích sẽ chiếm chút ưu thế, nhưng mà, thực tế lại là, khi linh lực xung kích thật sự đánh tới, nàng mới đột nhiên phát hiện, người chiếm tiện nghi lại là Bạch Nhạc.

Tuy không dám nói hoàn toàn không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào, nhưng hiển nhiên Bạch Nhạc ứng phó linh lực xung kích càng thêm phần ung dung nhẹ nhàng.

Thậm chí mượn cơ hội này, Bạch Nhạc còn hung hãn phát động phản kích, đánh cho đối phương nhất thời luống cuống tay chân, cường hoành lật chuyển cục diện.

- Điều này sao có thể!

Tức thì, ba tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông không khỏi đồng loạt biến sắc.

Trong mắt chớp qua một tia tinh mang, khắc này, Bạch Nhạc lòng tin tăng vọt!

Lấy nhãn lực hắn tự nhiên nhìn ra được, đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông trước mắt căn bản không hề có nửa điểm cảm ngộ đối với linh lực xung kích, hoàn toàn chỉ dựa vào thực lực và thân thể cường hãn để ngạnh kháng.

Đối với Bạch Nhạc mà nói, đây chính là cơ hội tốt nhất!

Nơi này là Thất Tinh Tháp, vô luận là ai tranh đấu trong Thất Tinh Tháp cũng đều không khả năng xem nhẹ quy tắc của Thất Tinh Tháp được!