Mọi người đều không hiểu nổi, Đan Bảo các có địa vị cao như thế, sao lại can thiệp vào cuộc chiến của bọn họ.
Một gia tộc muốn phát triển lâu dài thì không thể thiếu nguồn cung đan dược. Hằng năm, tứ đại gia tộc đều mua số lượng lớn đan dược từ Đan Bảo các, Đan Bảo các gần như độc quyền nghề đan dược ở thành Thương Lan, đây mới là nội tình lớn nhất của họ.
Chỉ có Liễu Thanh Dương mới biết rõ nhất, hắn chết đồng nghĩa việc Hoäắc đại sư cũng phải chết.
Một người tốt thì tất cả tốt, một người tổn hại thì tất cả đều tổn hại. Không phải là Hoắc đại sư quý trọng người tài, trái lại ông ta còn mong Liễu Thanh Dương chết sớm, để phương thuốc chế tạo Thiên Linh Đan rơi vào tay ông ta.
Tuy nhiên, căn bệnh hiểm nghèo vẫn chưa khỏi hoàn toàn, nên ông ta phải tìm mọi cách để giữ Liễu Thanh Dương lại.
“Hoắc đại sư, cho ta xin một lời giải thích!”
Vạn Vinh Triết hít sâu một hơi, Liễu Thanh Dương gi ết chết mười hai đệ tử Vạn gia ngay trước mặt ông ta, trong đó có một người là cháu ruột của ông ta, thù này không đội trời chung.
Hoäc đại sự lộ vẻ khó xử, có những chuyện không thể nói, không thể cho bọn họ biết ông ta mắc bệnh hiểm nghèo cần Liễu Thanh Dương mới có thể chữa trị, nhưng cũng cần phải đứng ra, nên ông ta rất khó xử.
“Vạn gia chủ, ta không tiện tiết lộ tình huống cụ thể, trong vòng một tháng không được động vào hắn, một tháng sau, ta cũng sẽ không hỏi hai người các ngươi sống hay chết.”
Trong mắt Hoắc đại sư hiện lên một tia gian xảo, Liễu Thanh Dương thề sẽ gϊếŧ sạch Vạn gia trong vòng một tháng, bất kể là thật hay giả, sau một tháng sẽ rõ.
Căn bệnh hiểm nghèo trong cơ thể ông ta cơ bản sẽ được. chữa khỏi trong vòng một tháng, còn chuyện sống chết của Liễu Thanh Dương thì ông ta không quan tâm, ông ta vừa không hoàn toàn đắc tội với Vạn gia, vừa cứu được Liễu Thanh Dương, Từ gia cũng sẽ cảm kích ông ta, một mũi tên trúng ba con chim.
Việc ông ta phải làm chính là bảo vệ Liễu Thanh Dương trong một tháng, phương pháp luyện chế Thiên Linh đan cũng hứa là một tháng.
Hiện giờ ông ta chỉ có được phương thuốc, một tháng sau Liễu Thanh Dương mới nói cho ông ta biết toàn bộ phương pháp luyện chế.
Vạn Vinh Triết hít một hơi thật sâu để bình tĩnh sát ý trong lòng, đắc tội Đan Bảo không có lợi gì cho Vạn gia, nếu nguồn cung cấp cho Vạn gia bị cắt đứt, vài năm nữa gia tộc sẽ suy tàn.
“Được, hôm nay ta nể mặt Hoäc đại sư, một tháng sau ta sẽ đích thân tới cửa, vặn đầu hẳn xuống.”
Xứng đáng một đời kiêu hùng, cầm được thì cũng buông được, để họ Liễu sống thêm một tháng.
Dưới cái nhìn của vô số người, Liễu Thanh Dương và Từ Hàm Yên rời khỏi đấu thú tràng, biến mất trên đường phố.
Mãi cho đến khi cách đấu thú tràng mười dặm, vẻ căng thẳng trên mặt Từ Hàm Yên mới dần lảng xuống, tay phải của nàng luôn nắm chặt chuôi kiếm.
“Rốt cuộc ngươi còn giấu ta bao nhiêu chuyện?”
Hai người đang ngồi trong xe ngựa, Từ Hàm Yên lên tiếng trước, ngay cả nàng cũng không thể làm được một đòn chấn động đó, Hậu Thiên tầng thứ tám bị hắn chém gϊếŧ dễ dàng như heo chó .
“Nàng muốn biết cái gì?”
Liễu Thanh Dương lấy ra linh thạch, đặt trong lòng bàn tay, linh khí thuần khiết tràn vào cơ thể hắn, cảnh giới của hẳn không ngừng tăng lên, mơ hồ có xu hướng đột phá Hậu Thiên tầng thứ bảy.
“Tại sao Hoäc đại sư lại phải giúp chúng ta?”
"Từ Hàm Yên không hỏi tại sao cảnh giới của hắn lại tăng lên nhanh chóng như vậy. Đan Bảo các cao cao tại thượng, vừa xuất hiện đã tát mạnh vào mặt Điền Dã Tuyền và Vạn Bất Đồng, cuối cùng còn đứng ra bảo vệ họ trong một tháng, điều này có phần khó tin.
“Bí mật!”
Có một số việc không phải hẳn cố ý che giấu, mà tạm thời cần phải giữ bí mật, hắn sẽ tiết lộ đáp án sau một tháng.
“Chuyện tu vi của ngươi là như thế nào?”
Nàng bất đắc dĩ đành phải đổi chủ đề, mấy ngày trước hẳn còn là một phế vật, mới mấy ngày mà tiến bộ nhanh như vậy.
“Bí mật!"
Hản lại trả lời hai chữ này, Từ Hàm Yên tức giận muốn phát điên. Nàng nắm chặt tay, hận không thể đánh hắn một trận.
Buồng xe ngựa bỗng chốc rơi vào im lặng.
Một giờ sau, bọn họ an toàn trở về Từ gia, Vạn gia cũng không phục kích bọn họ trên đường. Sau khi bọn họ rời đi, Hoắc đại sư đã nghiêm túc cảnh cáo Vạn gia, nếu Liễu Thanh Dương xảy ra chuyện gì, sau này ông ta sẽ cắt đứt nguồn cung cấp đan dược cho Vạn gia.
Trước khi Từ Nghĩa Lâm trở lại, Điền gia không chỉ thực hiện kế hoạch hãm hại một phường binh khí mà mấy phường binh khí khác cũng gặp phải Đao Ba Hổ đến gây chuyện.
Cũng may Từ gia đã sớm tính kế, âm mưu của bọn họ không thành công, ngược lại bị Từ gia phản công quyết liệt, giế t chết mấy chục kẻ gây rối.
Chỉ trong một ngày, thành Thương Lan rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Khi Từ Nghĩa Lâm vội vã trở về nhà, tin tức về trường đấu thú đã được truyền về, ông ta lập tức tìm Liễu Thanh Dương và Từ Hàm Yên hỏi tình hình lúc đó.
Hai người không còn cách nào khác, đành phải nói ra, Vạn gia và Điền gia liên kết với nhau, muốn gϊếŧ con gái và con rể của ông ta. Từ Nghĩa Lâm đập bàn thật mạnh.
“Lẽ nào là vậy, hai nhà bọn họ quá ngông cuồng, thật sự cho rằng Từ mỗ ta dễ bắt nạt sao?”
Một cỗ sát khí nồng nặc bao trùm toàn bộ đại điện, tất cả chấp sự của Từ gia đều vội vàng chạy về, sự việc đã đến mức vô cùng cấp bách.
Những chuyện xảy ra ở đấu thú tràng ban ngày đã được truyền đi rộng rãi, toàn bộ Từ gia đều biết chuyện đó, đặc biệt là một đòn chấn động kia, đã bị đồn đại là một kỹ năng vô cùng thần kỳ.
“Còn có một tháng, chúng ta cần chuẩn bị thật tốt.”
Từ Nghĩa Lâm kiềm chế lại cơn tức giận trong lòng, một tháng sau, Vạn gia và Điền gia nhất định sẽ liên hợp quét sạch Từ gia, phải tranh thủ một tháng này để tăng cường sức chiến đấu của Từ gia.
Ban đêm yên tĩnh!