Chương 10

Hai năm trước, trưởng nữ Khương Nguyệt Bạch của Khương Văn Đình, cũng chính là vị hôn thê của Cố Trường Thanh, được một vị nữ tử đi ngang qua Thương Linh thành nhìn trúng, thu làm đệ tử.

Nữ tử kia nói mình đến từ Thanh Diệp học viện của Thanh Huyền đại lục, cực kỳ coi trọng thiên tư của Khương Nguyệt Bạch, cuối cùng để lại rất nhiều pháp bảo tu hành, rồi mang Khương Nguyệt Bạch rời đi.

Bây giờ Cố Trường Thanh cũng gặp được cao nhân?

Cố Trọng Nguyên không khỏi ngờ vực hỏi:

"Cũng là cao nhân Thanh Diệp học viện sao?"

Cố Trường Thanh cười khổ nói:

"Không phải, vị tiền bối kia tính tình quái dị, sau khi cứu con, chỉ nói rằng sau này con có thể đạt tới Nguyên Phủ cảnh, hắn sẽ tự đến tìm con, nhận con làm đồ đệ, dạy con tu hành, nhưng mà hắn cũng không nói rõ thân phận của mình..."

Nghe lời này, Khương Văn Đình lập tức vỗ đùi nói:

"Ha ha, ta đã nói mà, những cao nhân kia đều kỳ cục, vị Đường Ngọc đạo sư lúc trước cũng không muốn báo tục danh, lão tử còn cảm thấy nàng là kẻ lừa đảo, sau đó Nguyệt Bạch gửi thư về mấy lần, ta mới biết Đường Ngọc kia không chỉ là đạo sư của Thanh Diệp học viện, hơn nữa địa vị còn rất phi phàm!"

Cố Trường Thanh gật đầu, nói tiếp:

"Với thương thế của con, nếu không có cao nhân ra tay, sao có thể cứu con từ bờ vực sinh tử trở về chứ?"

Cố Trọng Nguyên nghe lời giải thích này, trong lòng cũng thoáng yên tâm.

"Con không sao thì tốt rồi... Chỉ cần còn sống, còn có thể tu luyện, dù không có thần cốt, ta tin nhi tử ta vẫn có thể đứng lên!"

Cố Trường Thanh nghe vậy, nghiêm mặt gật đầu, lập tức hỏi:

"Cha, nếu vậy Đại bá và Tam thúc..."

"Con cứ yên tâm tu hành, chuyện trong gia tộc không cần con bận tâm!"

Cố Trọng Nguyên xua tay nói:

"Lúc trước cha nghĩ con thật sự sẽ chết nên khi đối mặt với sự thúc ép của họ, cha chỉ đành nhường nhịn, bây giờ con đã khỏe, lại có lời hứa của cao nhân, cha có cách đối phó hai người họ và đám người hai lòng trong tộc kia!"

Lời nói của Cố Trọng Nguyên thể hiện rõ sự uy nghiêm của tộc trưởng!

"Vâng!"

Cố Trường Thanh lại gật đầu, hắn biết phụ thân làm tộc trưởng Cố gia mười năm, có thể xử lý tốt rất nhiều chuyện.

Cố Quý Minh suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Trường Thanh đã khỏe, tuy không còn thần cốt, nhưng với thiên phú của Trường Thanh, đi lên Dưỡng Khí cảnh không phải việc khó, nhưng đệ lo... Huyền Thiên tông biết Trường Thanh không chết, có lẽ sẽ không bỏ qua..."

Đây đúng là một vấn đề lớn!

Cả Thương Châu có mấy chục thành trì giống như Thương Linh thành này, mà đại gia tộc như Cố gia, Khương gia cũng có rất nhiều.

Trong đại gia tộc ở mỗi thành trì, cường giả có thực lực mạnh nhất cũng là Ngưng Mạch cảnh cửu trọng đỉnh phong giống Cố gia, Khương gia.

Nhưng ở trong Thương Châu, bốn đại tông môn Huyền Thiên tông, Thái Hư tông, Thanh Minh tông, Thanh Liên mới thật sự là bá chủ.

Trong bốn đại tông môn có rất nhiều cường giả Ngưng Mạch cảnh, quan trọng nhất là có nhân vật cự đầu Nguyên Phủ cảnh tọa trấn.

Cảnh giới võ đạo, từ Luyện Thể cảnh đến Dưỡng Khí cảnh, sau đó là Ngưng Mạch cảnh, Nguyên Phủ cảnh, chênh lệch giữa mỗi một cảnh giới là cực lớn!

Nguyên Phủ cảnh ở trong Thương Châu thực sự có thể được gọi là nhân vật cự đầu.

Như Đại trưởng lão Huyền Vạn Quân của Huyền Thiên tông mang Cố Trường Thanh trở về hôm nay chính là một vị cự đầu Nguyên Phủ cảnh.

"Sợ chó gì?"

Khương Văn Đình vỗ bàn, khẽ nói:

"Cách đây không lâu, Nguyệt Bạch gửi thư về, báo là bây giờ nó ở Thanh Diệp học viện rất được coi trọng, sư phụ nó đối xử nó rất tốt, đám người chim Huyền Thiên tông kia dám tiến công Cố gia quy mô lớn, ta sẽ lập tức gửi một phong thư để Nguyệt Bạch mang theo sư phụ Đường Ngọc của nó đến chấn nhϊếp đám khốn nạn kia, nghe nói Đường Ngọc kia là đại nhân vật trên Nguyên Phủ cảnh!"

Nghe thế, Cố Trọng Nguyên và Cố Quý Minh đều cười khổ lắc đầu, Khương Văn Đình này đúng là há mồm ngậm miệng toàn nói lời thô tục.

"Văn Đình nói vậy cũng là một cách!"

Cố Trọng Nguyên ngẫm nghĩ nói:

"Trước hết mượn uy danh vị sư phụ kia của Nguyệt Bạch chất nữ, sau đó thả tin tức Trường Thanh có cao nhân giúp đỡ ra ngoài, Huyền Thiên tông nhất định không dám công khai đánh đến Cố gia ta, nhưng chắc chắn sẽ lén lút giở thủ đoạn..."

Cố Quý Minh lập tức nói:

"Thời gian này đệ sẽ tăng cường thủ vệ trong phủ!"

"Ừm."

Sau khi thảo luận một hồi, mấy người lại nói chi tiết một chút rồi giải tán.

Đêm khuya, Cố Trường Thanh về phòng, nhưng không thể nào bình tĩnh được.

Hỗn Độn Thần Cốt bị cướp, phát hiện ra Cửu Ngục Thần Tháp, được sống tiếp, mặc dù bây giờ chỉ là Luyện Thể cảnh lục trọng, nhưng có Cửu Ngục Thần Tháp ở đây, muốn đi lên Dưỡng Khí cảnh lần nữa, Cố Trường Thanh cũng không cảm thấy khó lắm.

Vấn đề là hắn còn sống, sao Huyền Thiên tông lại thờ ơ được?

Huyền Thiên tông khổng lồ giống như một chuôi lợi kiếm treo trên đỉnh đầu, có thể đâm xuống bất cứ lúc nào.

Đây không chỉ là mối uy hϊếp đối với hắn mà còn đe dọa đến phụ thân, Tứ thúc, muội muội và Khương thúc.

Phải mạnh lên!

Nhất định phải mạnh lên!

Chỉ có cường đại, mới có thể bảo vệ mình, bảo vệ người bên cạnh mình không bị thương tổn.

Cố Trường Thanh ngồi xếp bằng, ý niệm chìm vào trong Cửu Ngục Thần Tháp, bắt đầu tu hành võ quyết.

"Ha ha, sao tiểu tử ngươi lại tới rồi?"

Phệ Thiên Giảo lười biếng nằm trước Tạo Hóa Thần Kính ở tầng thứ nhất Cửu Ngục Thần Tháp, thấy Cố Trường Thanh xuất hiện, bĩu môi nói:

"Tiểu tử, việc quan trọng bây giờ là tìm thiên tài địa bảo thuộc tính ngũ hành, mở ra tầng thứ hai, không phải liều mạng tu luyện ở chỗ này!"

"Không có thực lực cường đại, ta đi tìm thiên tài địa bảo thuộc tính ngũ hành kiểu gì?" Nói xong, Cố Trường Thanh đi đến trước Tạo Hóa Thần Kính, bắt đầu tu hành.

Lần này Cố Trường Thanh không diễn luyện Thiên Cương Quyền Pháp nữa, mà là một môn kiếm pháp hắn tu hành lúc còn là Luyện Thể cảnh.

Cực Phong Kiếm Pháp!

Môn Cực Phong Kiếm Pháp này có tổng cộng bốn chiêu.

Chiêu thứ nhất, Khinh Doanh Nhất Điểm.

Chiêu thứ hai, Tấn Tật Như Phong.

Chiêu thứ ba, Mãnh Liệt Tự Lôi.

Chiêu thứ tư, Tật Phong Nhất Trảm.

Bốn chiêu này, biến hóa của mỗi một chiêu đều cực kỳ bất phàm, mà nhìn chung cả bộ Cực Phong Kiếm Pháp, trọng tâm chú ý là chữ Cực.

Xuất kiếm phải nhanh, nhanh đến cực hạn, mới có thể phát ra uy năng cường đại nhất của môn kiếm thuật này.

Sau khi lấy linh thạch nhét vào Tạo Hóa Thần Kính, Cố Trường Thanh toàn tâm toàn ý bắt đầu tu hành Cực Phong Kiếm Pháp hoàn toàn mới do Tạo Hóa Thần Kính diễn hóa ra.

Phệ Thiên Giảo thấy cảnh này, bĩu môi nói:

"Đúng là cuồng ma tu luyện không chịu ngồi yên một khắc nào."

Thoáng cái, trong Cửu Ngục Thần Tháp đã qua năm ngày, mà ở bên ngoài mới chỉ qua một đêm.

Sáng sớm hôm sau, Cố Trường Thanh rời khỏi Cửu Ngục Thần Tháp, hơi thở ra một hơi.

Không thể không nói, Tạo Hóa Thần Kính đúng là thần vật, cũng rất tốn linh thạch.

Diễn luyện hết hai môn phàm quyết Thiên Cương Quyền Pháp và Cực Phong Kiếm Pháp này đã tiêu mất hơn bốn trăm viên linh thạch của hắn, mà đây cũng là tất cả số tiền dành dụm của hắn.

Vào thời khắc mấu chốt này, Cố Trường Thanh cũng không muốn xin phụ thân linh thạch, võ giả có rất nhiều cách để kiếm linh thạch, gϊếŧ linh thú, da thịt và thú hạch linh thú đều có thể đổi thành linh thạch.

Cố Trường Thanh cũng định ra ngoài một chuyến, thử xem bây giờ thực lực của mình có thể đạt tới trình độ nào.

Đúng lúc này, tiếng đập cửa vang lên.

"Ca, có đây không?"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Cố Trường Thanh cười nói:

"Từ khi nào muội học được cách gõ cửa phòng ta trước khi vào thế?"

Cọt kẹt, cửa phòng mở ra, Cố Linh Nguyệt nghiêng người đi vào, chắp hai tay sau lưng, đứng ở cửa vào, cười hì hì nói:

"Ca nhìn xem ai đến kìa!"