Chương 64* - Sự trao đổi

"Hơi chật chút đó."

"Cũng không có chật gì nhiều."

Shin nói một cách hài hước, không ngờ rằng sẽ có cơ hội được vào phòng đàn anh giáo dục lần nữa. Hơn nữa bây giờ không chỉ vào, cậu sắp được ngủ lại nữa kìa. Đôi mắt sắc bén nhìn tấm lưng rộng của người ném chìa khóa lên cái bàn một cách qua loa. Nhìn cũng đủ biết đối phương không muốn gần gũi cậu nhiều tới mức này, nhưng cảm giác tội lỗi nó ngập họng.

"Để tôi lấy nước đá cho."

"Không cần đâu. Lúc nãy mặt còn chưa hết ê nữa là.". Shin hơi nhún vai, cử động hàm một chút rồi cảm thấy nhói cả gò má, dám chắc rằng ngày mai có cái gò má sưng cho thằng Dear la lối nữa.

Nên nói dối nó thế nào đây ta? Té xe... Không được, một hồi lại ra lệnh cho tao đi bệnh viện nữa... Hay là chạy tông vào cửa... Quá tệ hại!

"Vậy cậu đi tắm đi, để còn xử lý vết thương.". Shin rời khỏi suy nghĩ của mình rồi quay qua nhìn vào mắt người đang ngắm nhìn bộ dạng của cậu, thế là phải cúi xuống nhìn chính mình.

Nút áo tuột hết cả dãy, áo rách, vết thương đầy mình... Ờ, đúng là tệ hại thật.

"Cũng tốt. Em mượn quần áo chút đi... À, không cần lo, để em mua trả lại cho. Chắc anh không muốn mặc tiếp từ người dâʍ đãиɠ như em.". Shin nói rồi cởi cái áo không khác gì giẻ lau ra khỏi người và nói một cách buồn cười giống như là chuyện đùa giỡn. Thế nhưng lại làm cho Oat chau mày.

"Tôi không có suy nghĩ như vậy.". Lời nói làm Shin quay qua nhìn vào mắt.

"Chỉ là nói hờ trước."

"Cậu nói rằng cậu ngưng free sεメ rồi."

Lời nói mà cậu từng nói với đàn anh trước mặt làm cho Shin khựng lại, nhìn vào mắt đối phương trước khi hơi gật đầu một chút.

"Và rồi anh tin?"

"Đúng vậy, tôi tin. Bởi vì tôi nghĩ rằng người như cậu không nói cái gì chơi chơi.". Lại một lần nữa Shin muốn cười vào mặt. Cậu không biết anh Oat đem suy nghĩ rằng cậu là người nghiêm túc từ đâu ra. Đi hỏi thằng Dear đi, nó bị cậu lừa không biết bao nhiêu chuyện, nhưng rồi cũng phải lặng đi khi Oat nói bằng giọng ngang ngang.

"Tôi nghĩ rằng cậu sẽ chỉ đùa giỡn chuyện có thể đùa giỡn. Nhưng chuyện này... lúc cậu nói với tôi, tôi nghĩ rằng cậu nói thật."

Chàng con lai đã tắt đi nụ cười, cúi xuống nhìn vết bầm trên người, nào là vết trầy xước nữa. Mặc dù cảm thấy không thích điều mà đối phương nói. Cậu thích bản thân là người mà dù là ai cũng không đoán được suy nghĩ hơn là việc bị nhìn xuyên thấu tới như vậy. Đúng, từ ngày mà cậu nói ra, cậu không có ngủ với ai hết.

"Hèn gì anh mới cho em ngủ lại cùng. Vì anh nghĩ rằng em sẽ không rủ anh quan hệ chứ gì?". Shin điều chỉnh tâm trạng của mình ngay lập tức trước khi mỉm cười. Chân dài đưa bản thân tới đứng sát vào đàn anh to con cao hơn cậu không bao nhiêu cm.

Bầu không khi im lặng hoàn toàn, chỉ có đôi mắt 2 bên nhìn vào nhau.

Ánh mắt của anh Oat nhìn có vẻ đang suy xét xem nên trả lời cậu thế nào, trong khi Shin chỉ có sự buồn cười. Và điều đó làm cho bàn tay lớn đặt lên cái gì đó.

"Chananon!"

"Hừ hừ, em đã nói rằng nếu không "đưa vào" thì đối với em, nó không được gọi là sεメ. Em thấy anh đã suy nghĩ sai lầm rồi khi mà cho em ngủ lại ở đây.". Shin bóp thứ trong tay lần nữa trước khi giơ 2 tay lên ngang vai, nhếch khóe miệng mỉm cười trước khi mất tích vào trong phòng tắm của chủ nhân căn phòng kiểu mà không hề định xin phép.

"..."

Cả phòng rơi vào trong sự im lặng trước khi Oat hít một hơi thật sâu, bước tới ngồi phịch xuống giường, đưa tay lên vò đầu như hơi bực bội một chút.

Lúc nãy cậu có cảm giác với cái bàn tay chạm vào con trai cậu.

"Không hay... Không hay rồi, Oat."

*******************************

Nếu Oat nghĩ rằng không hay rồi thì sau khi đàn em đầu đỏ bước ra khỏi phòng tắm có lẽ còn là tình huống tệ hơn nữa.

"Anh có quần áo cho em mượn không?"

Nên nói là nó không biết xấu hổ hay là nó không nghĩ gì hết ta?

Đúng vậy, bây giờ Chananon bước ra khỏi phòng tắm kiểu mà không có cái gì che thân hết, để cho những giọt nước bám lên trên làn da trắng được "tô điểm" thêm vết bầm. Một tay dùng khăn lông vò đầu của bản thân thật mạnh và dù cho Oat chưa từng ngưỡng mộ thân hình của người con trai khác, nhưng cậu vẫn phải thừa nhận rằng thằng nhóc này... giấu tướng hơn những gì đã thấy bên ngoài.

Shin cao, mặc dù không có to con như thằng Saifah, nhưng thân hình giống như người có vận động. Phần vai rộng, cơ bắp vừa đủ. Bởi vì làn da trắng do một nửa gen của mẹ làm cho vết bầm trên người rõ ràng hơn. Thế nhưng không hề làm cho sự ưa nhìn giảm đi chút nào, có mà thêm sự cứng cỏi nhiều hơn trước. Và dù cho bản thân Oat chưa từng nhìn thân hình của người con trai nào, nhưng cái phần dưới và nhúm lông thấp hơn rốn đó không hề làm cho cậu muốn quay mặt tránh đi và nói rằng bản thân cũng có cái để nhìn mà, nhìn người khác làm gì.

Thừa nhận rằng Chananon là người con trai rất đẹp.

"Là kiểu người thích khoe hay sao?"

"Hừ, miễn sao em có cái tốt để khoe.". Shin nhướng mày rồi cũng chịu lấy khăn lông quấn quanh eo trước khi nói đùa.

"Xin lỗi anh, em quen. Ở Nhật không có ai để ý.". Lời nói làm Oat cảm thấy kỳ lạ, giống như bị vu tội là mình nhìn đối phương. Nhưng cậu vẫn gạt bỏ suy nghĩ đó lúc đưa áo thun và quần ngắn cho.

"Giờ tôi tắm rồi sẽ xử lý vết thương cho."

"Vết thương chỉ nhiêu đây..."

"Và có thể sẽ bị nhiễm trùng vào ngày mai.". Oat chen vào ngay lập tức, kiểu mà làm cho người nghe muốn bật cười. Thì tại đối phương đua xe trong trường đua như vậy, con người thật không phải là đàn anh giáo dục luôn trong nề nếp, nhưng lại đi quan tâm chuyện nhỏ nhặt như chuyện bị đấm rồi vết thương có thể sẽ bị nhiễm trùng.

Là người đáng để khám phá thật mà.

Suy nghĩ của người đang mặc quần một cách qua loa, không hề để ý tới cái áo thun rồi la vào trong phòng tắm.

"Anh, cho em uống nước chút nhé."

"Thoải mái!". Khi chủ nhân căn phòng nói như vậy, Shin liền bước tới mở tủ lạnh. Chai nước lọc không gây chú ý bằng lon màu vàng, thế là cậu cầm lên một cách nhanh chóng. Khi mà đã nói rằng thoải mái thì cậu sẽ thoải mái vậy. Sau đó quét mắt nhìn khắp phòng.

"Đúng là cuồng xe thật."

Vào lúc này, Shin thừa nhận rằng cậu càng hứng thú với cựu trưởng nhóm giáo dục nhiều hơn trước.

*******************************

"Chúng ta có chuyện phải thống nhất với nhau."

"Hửm? Chuyện?"

Shin vẫn chỉ mặc mỗi cái quần ngắn, không hề quan tâm cái áo còn lại, lưng tựa thành giường lúc nâng bia lên nhấp, tay còn lại thì chơi điện thoại. Để cho người tắm xong rồi di chuyển tới ngồi khoanh chân ở bên cạnh, mắt nhìn lon bia mà không trách gì.

"Chuyện thằng Max. Nếu nó tới gây sự nữa, đừng đi một mình..."

"Khoan đã, cho xong trận này đã..."

Oat muốn đảo mắt chán chường khi thằng con lai trước mặt vẫn cứ chơi game một cách say mê. Và rồi cậu lại đi biết được rằng nó đang tìm cách đánh trống lảng, không có hào hứng gì nhiều với cái ở trong màn hình đó đâu.

"Game chết thì chơi lại, nhưng nếu phạm sai lầm ngoài đời thực thì không restart lại được đâu đó.". Trưởng nhóm giáo dục giật điện thoại, giọng trầm nói một cách nghiêm túc tới nỗi người nghe thở dài rồi quay lại nhìn vào mắt.

"Hỏi thật, anh nghĩ rằng em là tụi đem mạng sống đi bỏ sao? Không hề, em biết lúc nào nên đánh, lúc nào lên lui.". Shin nói một cách đơn giản trước khi nâng bia lên nhấp.

"Và lần này nên lui."

Nên chỗ nào chứ?

Chàng đầu đỏ muốn lắc đầu, nhưng mà lười đôi co, thế là cậu uống bia trong im lặng. Nhưng có vẻ thái độ đó làm cho người nhìn tâm trạng không tốt tới mức giật mạnh nó ra khỏi tay.

"Hey!". Shin kêu lên lúc đối phương nâng nó lên uống cho hết lon. Nhưng khi đối phương nói bằng giọng ngang ngang thì cậu liền bật cười.

"Trả lời câu hỏi của tôi được chưa?"

Biết cách kêu gọi sự chú ý nhỉ!

Người làm đàn em suy nghĩ trong lúc đi tới chỗ tủ lạnh rồi cầm lấy 2 lon bia nữa ở trong đó ra. Sau đó thì quay lại ngồi chỗ cũ, làm cho Oat càng bực bội. Biết là đối phương đang chơi chiến tranh tinh thần với cậu. Chính vì vậy, khi nó mở lon mới, bàn tay to liền giật lấy ra khỏi tay ngay lập tức và rồi nâng lên nốc vào miệng, không hề có ý định nhâm nhi mùi vị của nó dù chỉ một chút.

Trong khi đó Shin nhếch khóe miệng cười. Khi lon đó hết, cậu liền mở lon mới rồi đưa cho, kiểu mà không cần giật cho phí thời gian, thế là Oat gằn giọng.

"Không hết thì sẽ không nói chuyện, phải không?"

Câu hỏi mà Shin chỉ nhún vai. Khi mà không muốn cho thằng này uống thì phải uống cho hết luôn đi. Và dường như người hỏi đã biết câu trả lời, bởi vì Oat xử lý cho chất cồn vào máu thêm một lon nữa, cho tới khi lon cuối cùng hết đi thì cậu liền quay qua nhìn người ngồi bên cạnh.

"Sao? Nhận lời với tôi rằng sẽ không solo một mình như vậy nữa được chưa?". Đôi mắt đẫm nước hơn bình thường bởi vì đã uống rượu ở ngoài quán rồi còn uống tiếp thêm 3 lon bia làm cho Shin uốn người qua lại.

"Anh cảm thấy rằng phải chịu trách nhiệm chuyện đã xảy ra nên mới tra hỏi đòi câu trả lời từ em nhỉ?". Oat khựng lại một chút. Suýt nữa đã nói là không, cậu thật sự lo lắng cho thằng nhóc này. Thế nhưng cái gì đó làm cho cậu nói rằng...

"Đúng vậy, bởi vì tôi nên cậu mới gặp chuyện này.". Câu trả lời làm cho người nghe nhếch khóe miệng trước khi đứng dậy. Một tay kéo vai đàn anh chịu đứng dậy theo mặc dù không biết nó định làm gì.

"Ok, anh muốn chịu trách nhiệm để cho hết cảm giác tội lỗi nhỉ?... Tốt!..."

Oat bị đẩy ngã xuống nằm trên giường ở sau lưng. Và rồi giống như déjà vu, Shin theo sau cưỡi lên người một cách nhanh chóng. Khuôn mặt bên dưới mái tóc màu đỏ nhếch nụ cười gian manh trước khi cầm lấy bàn tay lớn đặt lên hạ bộ của mình rồi nói sát bên miệng.

"Em cũng giống anh. Khi gặp chuyện phấn khởi mà không giải tỏa thì nó sẽ không chịu "xuống"... Ngoan ngoãn chịu trách nhiệm với em đi."

"!!!"

Oat thừa nhận là không kịp phản ứng khi đàn em đầu đỏ hôn lên môi cậu. Một tay khóa chặt lấy cổ của cậu, chèn ép đôi môi vào nhau một cách sát sao. Vẫn chưa kịp la lối gì, đầu lưỡi nóng đã chen vào trong miệng, suýt nữa cậu đã đẩy nó ra.

Thế nhưng bởi vì du͙© vọиɠ quái quỷ hay là tác dụng của bia hay sao đó không biết, đã làm cho cậu chịu cho nó hôn một cách dễ dàng.

Thằng nhóc này hôn giỏi... Mà tất nhiên là vậy rồi.

Oat nói với chính mình lúc vị đắng của cồn cùng "đồ nhắm" là mùi vị của đầu lưỡi quấn quýt qua lại. Thân thể người bên trên đang luồn tay vào trong áo cậu rồi vuốt ve khắp chiều rộng của l*иg ngực, kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ nào đó cho nó trổi dậy một cách dễ dàng, cùng lúc nhớ về sự sung sướиɠ tột cùng mà cậu từng được nhận từ đàn em trước mặt.

"Hừ". Shin phát ra âm thanh trong họng khi đối phương nắm chặt lấy cổ của cậu rồi kéo xuống cho nụ hôn dữ dội hơn trước, chịu làm người bị đẩy ngược lại vào khoang miệng của mình, nhận lấy sự nóng bỏng càn quét tới nỗi suýt nữa hòa thành một. Du͙© vọиɠ nhộn nhạo theo kiểu người vừa ra sức, vừa uống rượu, nào là gặp người hôn giỏi không kém nữa.

Có thể là giỏi ít hơn cậu một chút, nhưng anh Oat chắc chắn không hề ngây thơ.

Biểu hiện bằng lòng của người nói rằng "tuyệt đối không" làm cho Shin cười hài lòng. Đúng vậy, cậu không hề có ý định ngủ lại đây mà không có ý đồ. Mấy lon bia đó chỉ là làm cho người chấp nhất với người khác hạ "bức tường" xuống và cậu không có làm gì sai.

Anh Oat có người ở trong lòng, nhưng bên cạnh anh ấy vẫn còn trống. Chính vì vậy có lẽ không có gì sai nếu cậu định... "hái" đàn anh giáo dục.

"Của anh dựng đứng rồi.". Shin liếʍ môi của mình trong lúc thò tay vào trong quần ngủ của đối phương, nắm lấy bộ phận trung tâm, cái đã phản ứng với nụ hôn của cậu vừa nãy trước khi hôn lên miệng đối phương lần nữa.

Nụ hôn làm Oat phát ra tiếng rên với sự vừa ý trong họng khi phần cơ thể bên dưới đang đáp ứng sự phục vụ của đối phương một cách không thể tha thứ, cỡ cỡ như Shin đang phát ra âm thanh nhỏ nhẹ, hài lòng với phản ứng của đối phương.

Hơi thở của cả 2 mạnh hơn. Làn da nóng rực giống như ai nấy cũng đều ham muốn. Sau đó Shin rời ra để kéo quần của đàn anh cho xuống khỏi hông, trong khi Oat nhìn đàn em trước mặt với ánh mắt sáng lên.

"Cậu nghĩ làm như vậy là tốt rồi sao?"

"Hừ, là bài học cho anh đó, rằng trước khi rủ ai vào phòng thì phải suy nghĩ cho kỹ trước.". Shin nhếch nụ cười ở khóe miệng lúc bàn tay vẫn tuốt bộ phận to lớn phía dưới không ngừng tay và rồi cúi mặt xuống, dùng đầu lưỡi liếʍ lấy phần đầu khấc, cảm nhận được rằng đối phương cứng đơ người đón nhận nhưng không chống cự.

"Tôi tưởng rằng cậu... ưʍ... sẽ ngưng cái thói này...". Oat nắm lấy cái đầu màu đỏ khi đối phương đang dùng đầu lưỡi liếʍ theo độ dài, cúi xuống nhìn khuôn mặt đẫm mồ hôi của người có du͙© vọиɠ không khác gì.

"Với anh, nó là trường hợp ngoại lệ."

Shin ngẩng mặt lên trả lời câu hỏi, sau đó há miệng và nhận lấy bộ phận to lớn vào trong miệng hết một lượt, tới mức Oat gầm vang, nắm lấy đầu của đối phương, ngước mặt lên một chút, giải tỏa cảm giác muốn thúc đẩy vào trong miệng của người trước mặt, cùng lúc nhớ tới sự tiếp xúc mà cậu được nhận lần trước.

Lần trước tốt thế nào thì giờ Shin vẫn làm tốt như trước, có khi là tốt hơn lần trước nữa kìa.

Nhưng có vẻ chính câu trả lời của Shin mới là cái làm cho Oat nghiến chặt hàm, nhắm mắt lại cứ như đang quyết định cái gì đó.

"Ha...". Oat phà ra hơi thở nóng rực lúc đối phương vẫn cứ phục vụ hạ bộ to lớn giùm. Và ngay vào lúc đó, Shin đang giữ chân đối phương cho nâng lên.

*Mặp*

"Tôi chịu trách nhiệm cũng được, nhưng nhất định không phải vị trí này."

*Phịch*

Oat giữ lấy đầu đối phương cho dừng lại việc đang làm, sau đó kéo mạnh người không kịp phản ứng, lật thân người đàn em cho nằm xuống giường. Kiểu mà Shin nghiến chặt hàm, đã hiểu đối phương muốn cái gì.

"Không!"

"Tôi cũng không."

*Mặp*

"Ức!"

Điên thật.

Shin gầm lên trong học khi đàn anh trước mặt nói rõ. Và cậu sẽ không trách gì hết, nếu không phải bởi vì anh Oat đang nắm lấy hạ bộ của cậu. Và càng với người từng quen thuộc với việc làm người khác, nhưng mà phải tự mình giải tỏa mấy tuần liền thì việc bị đối phương đυ.ng chạm chỉ tổ làm cho du͙© vọиɠ càng đi xa.

"Của cậu cũng dựng đứng.". Oat nói cùng một lời nói trước khi hôn lên đôi môi thích nhếch lên cười nhạo một cách sát sao. Lúc đầu Shin suýt nữa đã đạp đối phương ra, thế nhưng vị hôn nóng bỏng mà cậu không hay chịu hôn ai, làm cho cậu níu giữ đối phương lại tới mức âm thanh nụ hôn vang vọng khắp phòng.

"Ưʍ... Ức... héc... Sao nói chưa từng làm cho ai... hừ... Cũng giỏi đó...". Shin hít thở mạnh hơn lúc quần của cậu đã bị kéo xuống và anh Oat đang nắm lấy hạ bộ to lớn của cậu và tuốt lên xuống tới nỗi tiếng rên lọt ra khỏi phòng. Khuôn mặt bắt đầu đỏ gắt, muốn giải tỏa dữ lắm, thế nhưng cậu không định chỉ dừng lại tại đây.

"Em đã nói rằng em không định ở dưới ai.". Thế nhưng vào lúc định lật lại về vị trí mà cậu đã ở suốt cả cuộc đời, Oat lại níu chặt thân người. Khuôn mặt của đàn anh thường hay tốt bụng của thằng Dear lại ánh lên sự lỗ mãng và đầy ấp du͙© vọиɠ. Giọng trầm thì thầm nói rồi ngoạm lấy vành tai của người bên dưới làm cho Shin giật nảy người.

Sai kế hoạch... nhưng kệ kế hoạch luôn đi.

"Lần tới, em chắc chắn sẽ không chịu như vậy."

Cuối cùng, người nhìn khuôn mặt đẫm mồ hôi của đàn anh trước mặt và đôi mắt sáng rỡ như đang nói rằng cũng không chịu đành quyết định. Thế là 2 tay giữ chân của mình cho rộng ra. Bởi vì dù thế nào, ai có được ai cũng không khác gì nhau. Cuối cùng... nó cũng là sεメ mà cậu muốn quan hệ với đàn anh trước mặt.

"Đừng có tệ hại đi vậy.". Shin mỉm cười khinh miệt rồi nghiến chặt hàm khi Oat cử động tay nhanh hơn. Và rồi người bị xem thường liền hôn xuống lần nữa, tới mức người bên dưới kéo xuống ôm chặt.

Nói là đừng tệ hại... có vẻ là tệ hại tột cùng chắc luôn.

Shin nói với chính mình, giật nảy người bởi ngón tay tài đang nhấn vào bên trong cơ thể mà cậu chưa từng chịu cho ai, thế là lại càng kéo anh Oat xuống hôn dữ dội hơn trước, chấp nhận trải nghiệm mới về sự tiến vào bên trong cơ thể tới nỗi cậu co giật hết lần này tới lần khác.

"Đau không..."

"Ưʍ... Làm đại đi... ah...". Shin cố gắng nhếch khóe miệng lên trước khi giật nảy người lúc ngón tay dài đang chạm vào bên trong, tới nỗi cậu siết chặt lấy vai đối phương.

"Đủ chưa?". Nếu như vào lúc bình thường chắc Shin sẽ bật cười vào mặt khi mà anh Oat còn có mặt mũi mà hỏi rằng chuẩn bị đủ chưa. Bởi vì đối với người không có chuẩn bị tâm lý để tiếp nhận như vậy thì chắc không dễ dàng nói là đủ đâu. Nhưng chàng con lai chỉ nói rằng...

"Ức... Muốn thì vào đi.". Lời nói làm Oat rút ngón tay ra một cách nhanh chóng trước khi giữ 2 chân cho nhấc cao lên, chen hạ bộ vào chính giữa, 2 tay chống xuống bên cạnh đầu người bên dưới rồi nắm lấy bộ phận to lớn đẩy vào.

*Mặp*

"Ah!". Shin mở to mắt, 2 tay cấu vào vai đối phương, chỉ nghĩ duy nhất một chuyện.

Đau muốn chết.

Suy nghĩ làm cho cậu suýt nữa muốn dừng lại giữa chừng. Thế nhưng khuôn mặt nét cạnh đang thể hiện ra rằng khó chịu không thua gì nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh làm với cậu một cách nhẹ nhất có thể đã làm cho Shin nấm lấy hạ bộ của mình mà tuốt theo, nhằm giảm bớt sự đau đớn ở phía sau lúc đối phương cố gắng chui vào cho tới tận cùng.

"Anh đúng là... ức... cực kỳ... tệ hại luôn... Tệ hại..."

"Tôi cũng nghĩ vậy.". Việc chấp nhận dễ dàng làm cho người nghe muốn cười lớn. Thế nhưng bây giờ chỉ có thể kéo anh Oat xuống hôn, dùng 2 chân quấn lấy eo thô trong khi bàn tay lớn vuốt ve khắp làn da đẫm mồ hôi, cảm nhận được Shin giật nảy người nhiều nhất lúc cậu chạm trúng vết thương, cỡ cỡ như bên trong đang siết chặt cậu theo nhịp độ dữ dội tới mức chịu không nổi.

Phần cơ thể bên dưới di chuyển vào trong sự nóng rực, chậm rãi, từ tốn. Thế nhưng lại thúc đẩy đúng điểm bên trong, tới nỗi chàng con lai co giật. Sự chậm rãi đang tăng lực lên từng chút một trong khi Shin cũng đáp ứng không khác gì.

Tiếng hôn vang vọng khắp cả phòng, hòa lẫn với tiếng da thịt va chạm nhau bằng nhịp độ hối hả, mạnh bạo. Nhiệt độ trong phòng đang tăng dần lên. Giường ngủ nhăm nhúm. Cả 2 cơ thể áp sát với nhau tới mức suýt nữa trở thành một. Tiếng thở gấp vang liên tục.

"Ah...". Oat nâng hông của đối phương cho cao lên một chút trước khi tăng nhịp độ cho dữ dội hơn trước, làm cho Shin siết chặt lấy gối, cúi mặt xuống nhìn những bộ phận đang kết nối với nhau ở phía dưới, trước khi ngẩng khuôn mặt ẩm ướt bởi mồ hôi lên nhìn vào mắt.

"Em nghĩ nó cũng... ưʍ... không... tệ... lắm đâu...". Lời nói làm cho người đang di chuyển một cách mạnh bạo cúi xuống hôn vào trán, tới mức Shin lặng đi bởi sự ấm áp mà mình được nhận trước khi Oat nói lại câu trước.

"Tôi cũng nghĩ vậy."

Hừ hừ, ừ nhỉ.

"Ưʍ... ức... héc... héc...". Suy nghĩ của người muốn bật cười, nhưng vào lúc này chỉ có thể phát ra tiếng thở gầm lẫn với tiếng rên để đan xen với tiếng của đối phương, trước khi co giật mạnh cả cơ thể, giải phóng sự ham muốn ra, kiểu mà không muốn tin vào bản thân rằng lại bắn ra lúc nằm ở dưới.

Nó cũng không có tồi tệ lắm đâu... Sεメ với anh Oat...





*******************************

"Ối!"

Oat phải tốn thời gian đúng 5 phút sau khi mở mắt ra thức dậy, nhớ lại xem sao cậu lại ở trong bộ dạng này. Cả tác dụng của chất cồn mà cậu đã uống vào kha khá, cả việc vận động tối qua. Cuối cùng, cậu liền bật dậy khỏi giường và rên lên trong họng như vẫn còn thấy choáng vì say.

"Chắc chết, đầu tao...". Cựu trưởng nhóm giáo dục rêи ɾỉ với chính mình trước khi quét mắt nhìn khắp phòng, nhằm tìm kiếm người còn lại mà đáng lẽ phải đang ngủ trên giường cùng cậu. Hình ảnh sự việc tối qua liền chảy vào đầu cứ như lũ rừng.

Cậu đã ngủ với Shin rồi.

"Sao tao lại có thể làm như vậy được chứ!". Oat vò đầu của mình thật mạnh. Muốn đổ lỗ bởi vì lon bia mà cậu đã uống, nhưng không thể phủ nhận sự thật rằng lúc làm với nhau, có thể là cậu choáng, nhưng ý thức lại đủ 100%. Và chính cậu là người làm nó, không phải nó làm cậu.

"Sao rồi anh? Dậy rồi hả?"

*Ngoắt*

"Cậu đi đâu về!". Oat quay lại nhìn đối phương ngay lập tức khi chủ nhân của giọng nói bước vào trong phòng với cái quần ngắn và cái áo mà tối qua cậu đưa cho. Và đối phương trả lời một cách đơn giản.

"Xuống dưới hút thuốc. Nghĩ rằng chắc anh không hút.". Shin nói rồi đi tới cầm lấy điện thoại và bóp tiền. Lấy quần áo cũ của mình nhét vào túi mà mình xách theo, hơn nữa mùi nicotin nhàn nhạt còn bay tới chạm vào mũi Oat, cứ như khẳng định rằng đã xuống dưới làm gì.

"Ờ, khi mà anh đã thức

dậy rồi thì em về trước vậy. Cảm ơn vì tối qua đã cho ngủ lại..."

*Mặp*

"Tại sao lại làm như là không có gì xảy ra!". Thái độ làm cho người nhìn nổi nóng một cách không diễn tả được. Thế nên giọng trầm trở nên gắt gỏng hơn. Một tay kéo mạnh người đang dọn dẹp đồ, để cho chàng đầu đỏ quay qua nhìn vào mắt. Biết rằng đối phương đang nổi giận, nhưng cậu chỉ mỉm cười.

"Tối qua chính em là người rủ anh làm. Dù cho hơi sai kế hoạch một chút, nhưng cũng không sao. Em là con trai, không có lỗ lã gì."

"Nhưng cậu chưa từng làm với người khác giống như đã làm với tôi!"

Oat không biết rằng nó khác biệt thế nào, có giống phụ nữ đã từng hay chưa từng qua tay đàn ông hay không. Nhưng cậu nghĩ rằng phản ứng tối qua đã nói rõ rằng Shin chưa từng làm với con trai theo kiểu từng làm với cậu. Và điều đó làm cho cậu nổi nóng khi mà nó làm như không có gì xảy ra.

"Haizzz. Tao biết ngay rằng nhất định sẽ như vậy nên mới không về trước...". Shin thở dài nặng nề rồi ngồi xuống giường, nhíu mày một chút bởi vì con đường phía sau sưng lên không ít bởi sự mạnh bạo mà mình đã được nhận, nhưng vẫn bình tĩnh giải thích cho đối phương nghe.

"Em là con trai, không mang thai, đó cũng không phải là đường sinh nở, không làm gì cỡ 1-2 ngày rồi sẽ đâu vào đó... Trừ khi anh không tin tưởng thì đi khám xem có bị lây bệnh gì từ em hay không. Nhưng vì sự an tâm của anh, em thường hay đi khám bệnh, lần nào làm cũng phòng vệ, ngoại trừ tối qua bị đè nên không có thời gian đeo cho chính mình... Chỉ vậy thôi, hết.". Shin ra vẻ như chuyện này đã rõ ràng, nhưng không hề rõ ràng với người nghe chút nào.

"Nhưng dù thế nào tôi cũng đã ngủ với cậu rồi!". Oat không hiểu rằng tại sao cậu lại nổi giận dữ dội. Biết rõ rằng nó đã từng ngủ với nhiều người, nhưng cậu không phải người như nó để mà có thể để cho chuyện nó trôi đi.

"Em cũng đã ngủ với nhiều người."

"Chananon!!!". Oat gầm lớn, siết chặt vai của chàng đầu đỏ. Và điều đó làm cho Shin nói bằng giọng điệu nghiêm túc.

"Anh định chịu trách nhiệm với em nhỉ?"

"Đúng vậy!". Người nghe lặng đi một chút rồi hỏi câu hỏi làm cho đối phương nghẹn lời.

"Mặc dù anh không có ý gì với em hết?"

"Tôi..."

"Thật ra em thừa nhận là em vừa ý với anh. Nói đơn giản là muốn có được anh đó. Nhưng em không chấp nhận quen với ai chỉ bởi vì từ "trách nhiện"... Người yêu và bạn tình... Ý nghĩa nó khác nhau đó, anh Oat.". Người mà dường như không nghĩ gì nhiều, thế nhưng thật ra đã suy nghĩ kỹ rồi liền nói bằng giọng ngang ngang, rút cổ tay ra khỏi tay đối phương rồi nói tiếp.

"Em biết là anh vẫn chưa quên thằng Dear. Và ok thôi, em không trách. Nhưng em cũng không cần sự chịu trách nhiệm từ người có người khác ở trong lòng. Em thích anh vì anh là người kiên định như vậy. Chính vì vậy, anh không cần phải nói dối là thích em, bởi vì em không có ngu mà tin... Tóm lại là chừng nào quên thằng Dear được rồi thì hẳn nói với em đi vậy.". Nghe giống như là lời đề nghị mà ai nấy cũng đều hòa nhau.

Nếu muốn chịu trách nhiệm thì quên người trong lòng trước đi đã. Và Oat nói thẳng rằng cậu vẫn chưa quên được đứa em khóa dưới dễ thương đó.

Dáng vẻ mà Shin chỉ mỉm cười ở khóe miệng.

"Tóm lại là từ bây giờ em sẽ đeo đuổi anh. Và chừng nào anh cảm thấy thích em rồi hay ít ra là quên được thằng Dear thì em sẽ chấp nhận cho anh chịu trách nhiệm vậy... Hơn nữa, lần sau em không định ở dưới như vậy nữa đâu đó.". Dù Shin nói giống như chuyện đùa, nhưng đối với Oat, cậu lại cảm nhận được rằng đứa đàn em đang nghiêm túc.

"Vậy cậu có định ngủ với người khác giống như ngủ với tôi không?"

Lời nói được thốt lên làm cho Shin quay lại nhìn.

"Em nói với anh rồi rằng em sẽ ngưng phóng túng. Nếu bây giờ lòng em có ai đó rồi thì em sẽ không đi ngủ với người khác."

*Păng*

Cánh cửa đã đóng lại rồi, trong khi Oat cứ đưa tay lên xoa thái dương. Dù Shin không nói thẳng ra, nhưng đã chắc chắn được rằng đối phương thích cậu. Thế nhưng chính bản thân cậu, cậu thích nó theo kiểu nào? Bởi vì cậu có thể nói luôn rằng chuyện đã xảy ra tối qua không phải sự vô tình... Cậu thật sự muốn quan hệ với nó.

"Lần sau... Nói cứ như là chuyện dễ dàng mặc dù nó là chuyện khó khăn ấy hả, Shin?"

Oat thừa nhận rằng bây giờ cậu thật sự không biết nên sắp xếp tình cảm của mình như thế nào.

---------- End Chap 64----------