Chương 28* - Đòi lại lời hứa

"Chắc chết! Chị gái tao, từng có lần nào không sai vặt thằng em không vậy?"

Dear bước vào trong căn hộ sang trọng trong tình trạng thở gấp, 2 tay đầy quá trời đồ đạc, trên cánh tay còn quàng cái giỏ lớn được nhét chật kín đồ ăn, kiểu mà nếu như lấy miệng ngoạm được chắc cậu đã làm rồi. Còn tại sao cậu lại ở trong tình trạng này ấy hả?

Chuyện này phải trở ngược lại hồi nửa tiếng đồng hồ trước, khi chị gái yêu dấu ló mặt ra nhấn chuông trước cửa phòng cùng với vali hành lý của cậu. Sau đó thì vào thăm người bệnh trong tình trạng đã đỡ hơn hôm quá rất nhiều. Nói chuyện không bao nhiêu phút (kiểu mà chế ấy nói là tới xem cho chắc rằng không có làm ai chết) rồi lôi cậu xuống bãi đậu xe, nói là nhà anh Porsche gửi đồ không bao nhiêu thứ hết.

Đúng vậy, không bao nhiêu thứ nhưng suýt nữa đã treo lên cổ để đem lên đây luôn kìa!

"Thiệt chứ! Lúc lên sao không biết giúp xách lên cỡ 1, 2 bịch chứ? Để lên vali rồi kéo cũng được mà. Sai thằng em suốt. Chắc chếttttt!". Dear chỉ biết kêu ca bực bội với chính mình, đem tất cả đồ đạc đặt trong nhà bếp, tự tiện mở cái này xem cái kia một chút. Nghe đồn rằng mẹ anh Porsche không có ở nhà, nhưng có gọi điện sai người làm chuẩn bị đồ thăm bệnh con trai đầy nhóc. Còn đương sự thì nghe nói chiều tối ngày mai mới về tới Bangkok.

"Không hổ là bác Nee. Đồ bổ quá trời luôn.". Cậu nhóc vừa nói vừa xử lý đồ đạc cho đâu vào đó, trước khi bước vào xem người bệnh theo thói quen đã làm suốt 2 ngày nay. Và thấy rằng...

"Hey!!!"

*Păng* *Păng* *Păng* *Păng*

"Anh Porsche!!! Ai cho tắm vậy hả? Một hồi sốt lại lên nữa bây giờ!". Thấy rằng trên giường ngủ trống trãi, còn chủ nhân cái giường ấy hả... Trốn vào đi tắm luôn chứ, thế nên mới phải đập cửa păng păng như vậy đó.

"Một chút thôi Dear. Anh không chịu nổi, thân người nhớt muốn chết.". Tiếng la lên của người bệnh vang ra khỏi phòng tắm, tới nỗi làm cho y tá bất đắc dĩ xị mặt, đi tới buông mình ngồi xuống rìa giường rồi càm ràm với chính mình.

"Nếu sốt lên lại ấy hả, tao sẽ không quan tâm nữa!". Dear hất mặt lên một chút, nói với chính mình rằng chừng nào anh Porsche ló mặt ra khỏi phòng tắm, thì sẽ làm vẻ mặt cau có để cho biết là giận rồi đó. Chỉ mất tích đi làm nô lê một lúc thôi, quay lại người bệnh tự nhiên mất tích luôn.

Như đã nói, lúc Purin bệnh thì Dear xem như bản thân làm lớn. Nhưng chắc đã quên mất lúc bình thường, ai mới là người làm lớn.

*Étttt*

Chính vì vậy, khi cửa phòng tắm vừa mở ra, y tá bất đắc dĩ liền làm vẻ mặt hờn mát, nhìn chằm chằm người dùng khăn lông quấn quanh eo và có một cái khăn khác đặt trên đầu. Thế là Purin nở nụ cười trong khi Dear nói với giọng gắt gỏng.

"Cười cái gì, anh Porsche? Qua đây ngồi đi, nhanh lên. Không thì tối nay không cho nằm ôm nữa đâu đó!". Chú chó con nói rồi vỗ lên chỗ ngủ bên cạnh thật mạnh. Khi mà có điều kiện trao đổi có thể dùng hiệu quả suốt thời gian bệnh, nên Dear tự tin rằng sẽ hiệu quả được suốt. Và chắc rồi, Purin tiến tới ngồi theo như nhóc nhỏ kêu một cách ngoan ngoãn.

"Anh có điên không vậy? Vừa mới hết sốt mà lại đi gội đầu ấy hả? Nếu sốt lại lên cao thì nên làm thế nào?". Khi anh Porsche ngồi xuống bên cạnh, người bắt đầu có sức đề kháng với cảnh tượng ngực cởi trần của người to con liền cầm lấy cái khăn nhỏ, rồi quỳ gối ở phía sau lưng, 2 tay vò đầu anh Porsche thật mạnh.

"Anh khỏi rồi."

"Đừng có mà xạo, hồi trưa người còn hầm hầm mà."

"Thật sự khỏi rồi. Có y tá tốt nên mau khỏi bệnh.". Chàng trai quay lại nhìn vào mắt chú chó con rồi mỉm cười, làm cho gò má nhóc nhỏ đỏ lên một chút trước khi hất mặt lên một cách tự hào.

"Đúng vậy. Anh Porsche phải cảm ơn Dear đó. Nếu không nhờ Dear thì anh đã nằm chết giữa phòng rồi. Nào là lau mình, kiếm thuốc cho uống, gọi dậy để uống thuốc, công việc nặng không đó. May là anh Porsche không bướng.". Vừa nói vừa nở nụ cười tươi, làm cho người to con bật cười nhẹ. Khuôn mặt từng tái nhợt, đôi môi từng khô nứt, nào là đôi mắt đỏ hoe bởi cơn sốt đều gần như đã trở nên bình thường. Và rồi bàn tay lớn liền nắm lấy tay người đang lau đầu cho cậu.

"Vậy rồi... anh là bệnh nhân rất ư là dễ thương, làm theo điều y tá bảo như vậy, anh nên có được phần thưởng, đúng không?". Đôi mắt sắc bén sáng lên lúc người nhìn thấy ngờ ngợ gì đó. Cảm thấy giống như đã quên cái gì đó.

Tao quên cái gì ta?

"Anh Porsche muốn gì?". Câu hỏi làm cho Purin lấy ngón tay chạm lên miệng của chú chó con, rồi chạm lên miệng của mình cùng nụ cười ưa nhìn.

"Hôn?". Dear hỏi với gò má đỏ đỏ, làm cho người to con gật đầu.

"Ok, chỉ là hôn. Dear đã hôn anh mấy trăm lần rồi. Chỉ bấy nhiêu thôi, chuyện nhỏ nhặt.". Cái người nói nhỏ nhặt đó, mặt thì đỏ ửng nhưng vẫn cố gắng ra vẻ tài giỏi bằng việc nắm chặt lấy gò má anh Porsche, trước khi cúi mặt xuống định hôn thật nhanh rồi rời ra.

*Chụt*

"Hài lòng ch... Ư!". Có vụ Purin sẽ dễ dàng buông tha sao? Ngoài bàn tay lớn ôm cái cổ nhỏ thật chặt để đẩy người đang quỳ gối cúi xuống hôn cậu lần nữa tới nỗi giọng trong vắt vang lên ư a ra, thì bàn tay đang cầm lấy khăn lông cũng buông nó ra khỏi tay lúc chàng trai đang đưa đầu lưỡi tới liếʍ láp sự ngọt ngào của cái miệng màu tươi.

Sự tiếp xúc mềm mại làm cho Dear chỉ biết thuận theo dòng.

Kệ đi, xem như lấy lòng người bệnh.

Suy nghĩ của người dùng 2 tay bám lấy bờ vai cứng cáp, cảm nhận được làn da lành lạnh của người vừa mới tắm xong, cảm thấy thích tới nỗi không nhịn được mà mở miệng ra, nhận lấy đầu lưỡi nóng rực chen vào bên trong, hơn nữa còn đem cùng một bộ phận đi tiếp xúc đối phương một cách không kiềm nén được. Cơ thể nhỏ nhắn bị níu giữ bên trong vòng tay làm cho làn da của cả 2 cọ xát vào nhau nhiều hơn trước.

"Ư". Dear rên với giọng run run, trái tim suýt nữa đã nhảy ra khỏi ngực lúc mảng nước trong suốt đọng lại ở khóe miệng, thể hiện rõ sự nóng bỏng của nụ hôn đang tăng lên dần dần.

"A... Ư!". Cơ thể nhỏ nhắn bị đẩy xuống tới mức tấm lưng áp xuống cái nêm êm ái, rồi người to con cưỡi lên theo sau nhưng vẫn không rời đôi môi ra dù chỉ là 1 giây, trong khi âm thanh trao đổi dòng nước ngọt ngào vang vọng khắp căn phòng rộng, kiểu mà Dear suýt nữa thở không kịp.

"A... Anh Porsche... Đủ... ư... Đủ rồi...". Chú chó con nói với giọng run run, mặt đỏ ửng lúc đẩy bờ vai rộng nhè nhẹ, làm cho người to con chịu rời môi ra một chút, đầu ngón tay được đưa tới để lau vệt nước trong suốt ở khóe miệng.

"Dear..."

"Dạ". Chủ nhân cái tên đáp lại một cách mơ màng.

"Anh khỏe rồi đó."

"Ừm"

"Anh sắp đòi lại lời hứa rồi đó."

"Ừm"

Mà... lời hứa gì ta? Mình đã hứa cái gì ấy nhỉ?

Dear đáp lại như người hồn chưa nhập vào xác, trong đầu chỉ có câu "đã hứa cái gì", hơn nữa còn thở gấp liên tục, gò má mịn đỏ ửng, cái miệng sưng lên mà không hề biết rằng hình ảnh này... gợϊ ȶìиᏂ người nhìn tới mức nào.

"A, anh Porsche sờ ngực Dear làm gì vậy!". Nhưng rồi, người đang nằm gợϊ ȶìиᏂ ở trên giường liền hết hồn khi đầu ngón tay đang khều phần căng cứng nhè nhẹ, làm cho đôi mắt to càng mở to hơn trước. Và khi Purin trả lời lại thì tới nỗi người nhỏ con sốc luôn.

"Thì Dear đã hứa với anh rằng nếu anh hết bệnh thì sẽ chịu cho anh mọi thứ."

Hey!!! Tao đi hứa cái quỷ này hồi nào vậy ta!

Dear há hốc mồm, làm cho người đang cưỡi phía trên thân mình chỉ nhếch nụ cười ở khóe miệng. Rồi không cần để cho người nhỏ con kịp phản xạ, nụ hôn nóng bỏng liền đáp lên cái miệng đỏ gắt lần nữa, làm cho suy nghĩ của người bị hôn từ từ mờ nhạt đi từng chút một... từng chút một... rồi mất hoàn toàn luôn.

"Ư... A... Anh Porsche... Đ... Đừng mà...". Kỳ này người ra vẻ giỏi giang trở nên ra vẻ không nổi, chỉ biết rên giọng khàn đặc, 2 tay bám lấy vai anh Porsche thật chặt khi đôi môi ấm nóng hôn lên gò má mịn, kéo xuống tới cằm. Bàn tay to thì chen sâu vào trong áo. Và chỉ việc vuốt ve cái bụng trắng thì cơ thể nhỏ con đã uốn éo nhẹ.

"Anh Porsche... Đừng..."

"Cho anh xin... Nhé?"

Huhu, tao ghét chính mình.

Dear chỉ biết chửi mắng trong lòng khi anh Porsche chỉ mới cúi xuống nhìn vào mắt, cái đầu không biết điều liền gật xuống một cách xấu hổ. Cảm thấy cái áo đang mặc bị kéo lên tới l*иg ngực trắng, làm cho gió lành lạnh của máy điều hòa va vào da.

"Ư... A... Anh Porsche...". Người nhỏ con giật mình một chút, cúi xuống nhìn l*иg ngực của mình đang có ngón tay vuốt ve xung quanh phần màu nâu nhạt. Và khi người to con di chuyển xuống tới gần...

"Ức... Đừng liếʍ... Ư!". Đầu lưỡi nóng rực vừa liếʍ lên đầu núm mềm, Dear liền cấu móng tay lên bờ vai cứng cáp, khuôn mặt đáng yêu ngửa lên, miệng hơi chu ra một chút.

"Đáng yêu.". Dáng vẻ làm cho chàng trai nói với giọng khàn đặc trước khi dùng đôi môi chiếm lấy vùng mềm mại, thay phiên với việc dùng lưỡi khều nhè nhẹ, làm cho người dưới thân cắn môi chính mình thật chặt, l*иg ngực mỏng manh vô tình co giật tới gần giống như đòi hỏi sự tiếp xúc nhiều hơn thế nữa.

"Ư... Anh Porsche... Hư... Đ... Đừng bóp chứ."

"Vậy thì làm thế này."

*Phù*

"Ư, nó nhột mà!". Purin vừa mới rời ra, hơi thở ấm áp đã thổi khắp điểm nổi màu nhạt ẩm ướt trên ngực, Dear liền kinh ngạc, đầu ngón chân cào cấu lên cái nệm êm ái, 2 tay ôm cổ người to con, cơ thể nóng dần tới mức đáng sợ.

"Ức!!!". Nhưng rồi, người to con liền luồn tay vào trong cái quần rộng, tiếp xúc với hạ bộ nhỏ nhắn đang lớn lên dần dần, làm cho Dear càng trợn to mắt, da dẻ run bần bật, hơi thở càng bị ngắt quãng. Và rồi cơ thể nhỏ nhắn suýt nữa đã uốn éo liên tục khi bàn tay lớn đang vuốt ve qua lại bộ phận nhạy cảm, khuôn mặt trắng trẻo lại càng ngửa lên.

Dáng vẻ của người nhỏ con làm cho mắt người nhìn sáng rõ. Bàn tay lớn kéo mạnh cái quần xuống bàn chân, đầu ngón tay vuốt ve phần nổi bật đầy sức sóng, làm cho Dear rên lớn.

"A!... Anh Porsche... ức... Dear nhột... Ư!". Chú chó con nói rồi ôm chầm lấy cổ của người to con. Bàn tay lớn càng gấp rút nhịp độ kí©h thí©ɧ bộ phận trọng yếu của cậu bao nhiêu, Dear lại càng chịu không nổi bấy nhiêu. Đôi mắt tròn bắt đầu rướm giọt nước trong suốt. Không nhịn được mà cảm thấy rằng cậu... muốn nhiều hơn như vậy.

"Tốt không?"

"Ức... Anh..."

"Tốt không nào?"

"A... Tốt... tốt... ưʍ... Dear cảm thấy thích... Aaa...". Chú chó con nói một cách quên đi xấu hổ lúc cái eo nhỏ vô thức di chuyển theo lực vuốt lên xuống của người to con. Khuôn mặt trắng nhăn nhó bởi sự sung sướиɠ, làm cho Purin phải vùi đầu vào cái cổ trắng mυ"ŧ lấy, tạo vết thể hiện chủ quyền lên trên cơ thể trắng trẻo một cách không kiềm chế được.

*Kực*

"Anh Porsche... Sao lại... dừng...". Nhưng rồi Dear liền biểu tình với giọng khàn đặc, làm cho người nghe mắt sáng rõ.

"Aaaaaaaa!!!". Và người hỏi đã biết câu trả lời khi đôi môi nóng rực chiếm lấy bộ phận nhạy cảm, làm cho đôi mắt mở to, 2 chân cấu mạnh lên cái nệm êm một cách sung sướиɠ tới chấn động, 2 tay siết chặt lấy ga trải giường, âm thanh trong trẻo kêu vang lên khi sự sung sướиɠ công kích từ đầu cho tới chân.

"Kh... Anh Porsche... Ức... Đừng ngậm... Đừng...". Dear chỉ biết cố gắng giật lùi một chút để trốn tránh, không muốn người to con làm như vậy. Thế nhưng Purin lại kiềm chặt cái eo nhỏ, đôi môi nóng rực thì tăng nhịp độ làm cho người được nhận chỉ có thể đè cái đầu xuống bộ phận nhạy cảm của mình.

"Nó... hư... Dear... cảm thấy nhiều quá... Á... nhiều quá mức rồi...". Người nhỏ con nói một cách chịu không nổi. Cậu chỉ từng dùng tay với chính mình, khi gặp như vậy thì thật sự suýt chết luôn.

Lời thú nhận càng làm cho người to con càng nhức nhối bộ phận bên dưới. Mặc dù chưa từng có cảm giác gì với con trai, nhưng khi là Dear thì sự nhẫn nại của cậu suýt nữa đã hết đi vào giây phút này. Hơn nữa, cậu muốn sửa sai... Lần trước nó không phải là trải nghiệm túc đẹp đối với Dear một chút nào. Nhưng lần này... nó phải tốt hơn.

*Mặp*

*Hực!!!*

"Anh Porsche! Ức... Đừng... Ư... Chỗ đó... A...". Kỳ này Dear giật nảy cả mình khi cái chân trắng bị giữ cho dạng rộng ra. Hai tay che mặt của mình một cách xấu hổ. Bàn tay lớn vào thay thế đôi môi, còn đôi môi... đang trêu đùa phần chật hẹp mà lúc này đang co giật mạnh khi đầu lưỡi liếʍ láp tới mức ướt đẫm.

Thế nhưng, thay vì tiếng chống đối này sẽ làm cho Purin dừng, chàng trai lại chen đầu lưỡi vào sâu hơn, kiểu mà làm cho Dear suýt nữa đã xé ga trải giường trong tay. Giọt nước mắt trong suốt chảy xuống va vào gò má một cách cọ xát bởi hành động của người to con, là hành động mà cậu chưa từng nghĩ rằng anh Porsche sẽ làm cho mình.

"Á!!!". Nhưng rồi, Dear liền la lên khi ngón tay dài vào thay thế đầu lưỡi. Chỉ vừa mới chui vào, sự đau nhói trộn lẫn vào sự sung sướиɠ đã ào ạt tới. Khuôn mặt trắng lại càng đỏ gắt hơn. Cái eo nhỏ uốn éo mạnh mẽ.

Cùng lúc đó, Purin đang nhìn khuôn mặt trắng trẻo bằng đôi mắt đầy ấp sự ham muốn, thế nhưng vẫn đang cố gắng bình tĩnh cực kỳ. Ngón tay thì càng quét con đường màu tươi một cách bình tĩnh. Tay còn lại thì vuốt ve bộ phận nhạy cảm cho người đang rên với giọng run rẩy.

"Aaaaa! Ư!!!!"

Nhưng rồi, đầu ngón tay chỉ vừa mới va vào điểm du͙© vọиɠ bên trong, người nằm rêи ɾỉ phía dưới liền ôm chầm lấy cổ thật chặt, để lọt ra tiếng kêu một cách quên đi xấu hổ, giải phóng mọi sự ham muốn đầy lên bàn tay lớn của người đang kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ tới nỗi làm cho Purin bất ngờ.

"Hey, anh vẫn chưa có làm gì hết đó, Dear. Vậy mà đã ra rồi?"

Chàng trai chỉ biết kêu vang, nhìn người buông mình xuống nằm thở gấp trên cái nệm êm, kiểu mà người "ra nhanh" chỉ biết đưa tay lên che mặt của mình một cách xấu hổ tột cùng.

"Th... Thì... *héc*... tại anh đó!!!". Dear cảm thấy giống như muốn chết cho bằng được bởi vì sự xấu hổ. Cũng không ngờ rằng bản thân sẽ phóng ra nhanh tới như vậy. Nhưng mà tất cả là tại anh Porsche hết đó. Ai là người cứ vuốt lên vuốt xuống? Dùng miệng thôi chưa đủ, vừa đem ngón tay chui vào... thì bắn ra luôn rồi.

Tao không có sai. Tại anh Porsche đó!!!

Dáng vẻ của người che mặt chính mình đó làm cho người nghe bật cười. Mặc dù nhức nhối hết cả lên, nhưng bàn tay lớn vẫn kéo cái tay trắng ra trước khi cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ đỏ. Đôi mắt sắc bén ánh lên sự dịu dàng, kiểu mà Dear chỉ biết mím môi trước khi chịu chu môi, đưa đầu lưỡi tới cọ xát với đối phương lần nữa.

*Mặp*

Kỳ này, bộ phận to lớn tiến tới gần gũi với người nhỏ con làm cho da thịt cọ xát vào nhau, kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ quay lại bốc cháy lên lần nữa. Bàn tay lớn kéo cái khăn lông quấn quanh eo ra. Âm thanh đôi môi mυ"ŧ lấy khắp làn da trắng trẻo vang vọng, kiểu mà Dear chỉ biết luồn tay vào mái tóc màu sậm.

"Anh Porsche... Dear cảm thấy thích... thích quá.". Chó con nói với giọng thều thào lúc 2 tay đang vuốt ve làn da dày đầy cơ bắp khác biệt hoàn toàn với cơ thể gầy gầy của cậu. Khuôn mặt ngước lên một chút theo cảm xúc ngọt ngào mà anh Porsche trao cho.

*Mặp*

"!!!"

Nhưng rồi, cái chân trắng được đưa lên cao, theo sau là người to con đang chen thân vào giữa 2 cái chân, bộ phận to lớn thì cọ xát với con đường màu tươi làm cho Dear trợn to mắt.

"A! Anh Porsche... Ức... Đừng... Đau!". Thế nhưng, bộ phận to lớn chỉ vừa mới chui vào trong một chút, Dear đã đẩy bờ vai rộng hết sức, kiểu mà làm cho Purin khựng lại, cắn chặt răng với phần nóng rực đang siết chặt trước mặt rồi cúi xuống vuốt ve gò má của người làm vẻ mặt giống như sắp khóc.

"Anh Porsche... hức... Lần trước... Dear đau...". Dear nói với giọng run rẩy làm cho người nghe khựng lại tức thì. Trái tim đau nhói ngay lập tức về việc đã xảy ra lần trước, tới nỗi phải rút bản thân ra.

Người to con đem chú chó con ngồi lên đùi, hôn lên cái gò má mịn thật nhẹ. Đôi mắt ánh rõ lên sự hối lỗi trước khi kéo bàn tay nhỏ đang ôm cổ cậu giống như trẻ con đem đi đặt lên bộ phận to lớn.

"Anh Porsche..."

"Anh muốn Dear mà... Muốn Dear tới mức muốn phát điên rồi...". Giọng trầm đặc thì thầm nhỏ nhẹ. Dear vừa khóc vừa nóng mặt tới mức muốn cháy chỉ biết nắm lấy hạ bộ nóng rát, không biết nên làm thế nào với nó. Nhưng khi nhìn khuôn mặt sắc sảo đầy ấp du͙© vọиɠ ham muốn thì đầu ngón tay liền vuốt ve nó nhè nhẹ.

"Ức...". Purin cắn chặt răng. Chỉ việc chú chó con sờ nắn cậu như vậy thì cậu đã thèm muốn tới mức muốn điên. Và điều đó làm cho chàng trai kéo mạnh cơ thể nhỏ vào nhấn nụ hôn thật mạnh lúc Dear đang dùng 2 tay làm giống như anh Porsche đã làm cho cậu.

Và bây giờ cái cây nóng rát ở trong tay nói với Dear rằng... chắc anh Porsche sắp chịu không nổi rồi.

"Anh Porsche... làm tiếp cũng được... Dear không sao nữa rồi.". Suy nghĩ đó làm cho người nhỏ con quyết định thì thầm bên tai, làm cho 2 bàn tay lớn vuốt ve tấm lưng mỏng mạnh thật nhẹ.

"Thật sự không sao nhé?"

"Ừ". Dear đáp lại nhỏ tiếng, cắn chặt môi khi anh Porsche đang bóp lấy mông cậu trước khi dạng nó ra, nâng lên một chút cho tới khi cảm thấy bộ phận to lớn đang cọ xát ở cửa vào. Hai tay ôm cổ anh Porsche thật chặt, đầu gối dùng để chống đỡ thân mình liền dang rộng ra lúc giọng nói của người to con thì thầm một cách dỗ dành.

"Nếu Dear đau, Dear cứ dừng lại, anh không sao.". Lời nói làm cho người nghe quyết định từ từ nhấn thân mình xuống, nhận lấy sự to lớn chen sâu vào trong thân mình trong khi cậu cắn môi tới nỗi đau đớn. Hai tay cấu lên bờ vai rộng tới mức suýt nữa thành vết thương. Giọng nức nở vang lên nhỏ nhẹ trong họng.

Hành động này làm cho Purin ôm người nhỏ con vào hôn một cách nóng bỏng. Cơ thể trắng trẻo thì cứ hạ cơ thể xuống chầm chậm trước khi quyết định nhấn xuống một hơi cho hết cỡ, tới nỗi làm cho tiếng kêu rên vang lên qua bờ môi của cả 2 nhưng lại không có ai chịu rời khỏi nhau.

Lúc này, làn da của cả 2 lại càng cọ xát nhau, kí©h thí©ɧ lửa tình cho nó bốc lên dần dần trong khi những cái miệng trao đổi sự tiếp xúc tới nỗi tiếng chụt chụt vang vọng khắp căn phòng rộng. Cùng lúc đó, người gần hết sức chịu đựng liền nấc cơ thể vào trong nhè nhẹ, thúc đẩy cơ thể nhỏ nhắn bên trong vòng tay làm cho Dear bị chấn động.

"Anh Porsche... ức... chật... nó..."

"Cử động... ah... từ từ cử động... như vậy đó.". Lời nói làm cho người nghe chỉ biết cử động cơ thể một cách chậm rãi. Khuôn mặt ngẩng lên thở mạnh khi bộ phận to lớn đè vào điểm du͙© vọиɠ bên trong, tới nỗi sự đau đớn được thay thể bởi sự sung sướиɠ tới chấn động. Hai tay cấu chặt vào bờ vai rộng.

"Anh Porsche... hư... liếʍ nữa...". Làn da trắng bóc đổi thành màu hồng lúc khuôn mặt sắc sảo đang mυ"ŧ phần đầu núm thật mạnh, kiểu mà làm cho Dear giật nảy người. Thế nhưng cơ thể trắng trẻo lại càng nhún người kịch liệt hơn nữa.

"Tốt... ức... bé ngoan...". Hành động này làm cho Purin rên trầm.

"Ah... sâu... Anh... Không... nổi... Nó sâu..."

"Aaaa!". Dear chấn động cả người khi bị đem nằm lên cái nệm êm lần nữa, theo sau là hạ bộ to lớn chui vào trong một hơi một tới nỗi kêu lớn tiếng. Và khi bộ phận to lớn vừa va chạm vào điểm du͙© vọиɠ bên trong, cả cơ thể liền cứng ngắc, cái eo nhỏ chỉ có thể nhún theo lực dẫn của đối phương.

"Tuyệt vời lắm, Dear...". Phần nhạy cảm siết chặt lấy con trai của cậu, làm cho Purin rêи ɾỉ trong họng. Bàn tay lớn càng đẩy cẳng chân thon lên cao trước khi đâm vào thật mạnh, nhìn hình ảnh rất ư là đáng yêu của chú chó con đang uốn éo trước mặt.

"Anh... Porsche... ah... Nó... hực!...". Dear co giật mỗi khi hạ bộ to lớn được kéo ra rồi đâm vào trong cơ thể. Đôi mắt mọng nước, 2 tay sờ soạng theo tấm lưng rộng làm cho mắt Purin càng sáng rỡ.

*Phập* *Phập* *Phập*

Những giọt mồ hôi lớn chảy ướt đẫm cơ thể của cả 2 làm cho tiếng da thịt va chạm càng vang vọng, trong khi hạ bộ nhỏ cũng cọ xát với cái bụng cứng cáp tới nỗi rỉ nước.

"Sắp... không... anh Porsche... không... không nổi... rồi... á... ức... Aaaaaa!!!". Chỉ không lâu thì Dear liền nhắm chặt mắt, đầu óc trống rỗng, bắn ra sự ham muốn lần thứ 2 một cách dễ dàng.

"Dear... ah... một chút nữa nhé... một chút nữa...". Trong khi đó giọng trầm thấp cứ rêи ɾỉ, cắn chặt răng khi sự sung sướиɠ ở gần ngay trong tầm với. Âm thanh làm cho người đang thở gấp nặng nề lim dim mở mắt nhìn.

Hình ảnh khuôn mặt sắc sảo đầy mồ hôi, thế nhưng ánh mắt hoang dã đầy sự ham muốn đối với cơ thể cậu làm cho Dear cảm thấy thích... thích muốn phát điên.

Muốn làm nữa, muốn cho anh Porsche có sắc mặt như vậy lúc ở bên trong cơ thể cậu.

Suy nghĩ của người đón nhận từng giọt mà người to con bắn ra tới nỗi lem luốc, làm bẩn khắp cái chân trắng trẻo.

*Xà*

"Ư... anh Porsche... đừng... nó... hư..."

Bên trong phòng tắm, tiếng nước từ vòi sen đang chảy xuống va đập với sàn nhà. Thế nhưng cái

mát lạnh của dòng nước lại không thể dập tắt sự nóng bỏng được sinh ra từ chiều tối cho tới giờ. Hơn nữa hạ bộ của 2 người lại càng gần gũi tiếp cận nhau. Đôi môi vẫn cứ trao đổi sự tiếp xúc một cách không ai chịu nhường ai.

Lúc này, Dear đang quay mặt vào trong tường. Một tay chống lên tường nương theo những phiến đá hoa cương trước mặt. Khuôn mặt ngước lên, để cho dòng nước trong suốt thấm xuống quanh khóe miệng một cách không thèm để ý trong khi bàn tay lớn thì chen vào bên dưới cẳng chân trắng trẻo. Một tay thì trêu ghẹo bộ phận đáng yêu phía trước, tay còn lại đang chui vào trong con đường phía sau.

"Anh Porsche! Ch... chỗ đó... nhấn mạnh... ức..."

"Siết chặt ngón tay anh luôn vậy đó.". Purin hôn lên bờ vai trắng lúc đầu ngón tay nhấn mạnh vào điểm du͙© vọиɠ bên trong, làm cho Dear nảy người về phía sau. Cái mông mềm thì cọ xát với bộ phận nóng rát đang lớn dần lên lần nữa.

"Anh... Porsche... ức... vào trong... đi...". Nhưng rồi cơ thể trắng trẻo nói với giọng run rẩy, chịu không nổi với việc kí©h thí©ɧ cả bên trong lẫn bên ngoài như vậy. Khuôn mặt trắng trẻo thì nghiêng về phía sau.

Mặt mũi đáng yêu lúc này phải gọi là khiêu gợi thì đúng hơn, bởi đôi mắt mọng nước, miệng sưng phù, khuôn mặt đỏ bởi du͙© vọиɠ làm cho Purin hôn lên cái miệng đỏ thật mạnh.

"Trách anh mạnh bạo là không được đâu đó, Dear."

"Aaaaaa!!!". Nói xong, Purin liền lấy ngón tay ra một cách không kịp phản xạ trước khi đem hạ bộ to lớn chui vào trong phần chật hẹp tới tận cùng, làm cho Dear vùi mặt vào mu bàn tay ở trên tường. Tiếng thở gấp vang vọng.

"Tốt... Cảm thấy thích lắm luôn, Dear...". Sự to lớn làm cho Dear chỉ có thể nhắm chặt mắt. Cảm thấy rằng nó đang cọ xát bên trong cơ thể, thế là 2 tay suýt nữa đã cào cấu bức tường trước mặt. Cả 2 bên mắt thì cứ nhắm chặt trước khi...

*Phập* *Phập* *Phập* *Phập* *Phập*

"Á... Anh Porsche... chỗ đó... nữa... ức...". Trước khi Dear kêu lên gần như không ra ngữ nghĩa mỗi khi Purin cố ý đâm vào điểm sung sướиɠ bên trong. Thế là người được nhận co giật thân mình. Sự xấu hổ không còn nữa, chỉ còn sự ham muốn được dạy dỗ từ người anh trai to con này.

"Ah... mạnh nữa... nổi không..."

"Nổi... Dear nổi...". Cậu nhóc gật đầu mạnh, đưa tay chồng lên bàn tay lớn đang nắm lấy eo cậu trước khi tiếng da thịt cọ xát nhau vang vọng bên cạnh tiếng dòng nước mát lạnh mà không ai thèm để ý quay qua tắt nó đi.

"Anh Porsche... hôn... một chút.". Sự nóng bỏng mà Dear chỉ biết quay qua cầu xin với giọng khàn, kiểu mà người to con chiều ý một cách ngoan ngoãn.

Đôi môi của cả 2 đều cuốn quýt nhau giống như nam châm trái cực, trao đổi những giọt nước ngọt ngào bên trong một cách không ai chịu nhường ai trong khi bộ phận bên dưới của ai nấy cũng đều va chạm nhau một cách nóng bỏng, tới nỗi tiếng rên ư a vang lên trọng họng. Sau đó, chàng trai liền luồn tay vào giải quyết hạ bộ mọng nước của chú chó con cùng lúc với chuyển động của mình làm cho cơ thể nhỏ nhắn co giật.

Trong khi đó Purin nhếch khóe miệng lên một cách hài lòng với biểu hiện của Dear do cậu dạy dỗ kinh nghiệm bằng chính tay mình.

Và có vẻ như học trò của cậu học hỏi rất nhanh tới mức đáng sợ.

Sự nóng bỏng chen chúc vào nhau không ngừng nghỉ. Và không lâu sau thì Dear cứng người, lọt ra tiếng rên, bắn ra dải nước ấm áp đầy bàn tay lớn. Rồi người to con liền nắm chặt lấy eo và thúc đẩy không bao nhiêu lần thì dải nước ấm cũng đã được bắn vào bên trong bộ phận đã đón nhận nó nhiều lần.

Và khi cây súng lớn đó vừa được kéo ra, Dear liền nói một cách hết sức.

"Héc... anh Porsche... không nổi rồi... mệt..."

Không mệt sao mà được, anh Porsche chơi tao không ngừng nghỉ luôn!

Người thở gấp suy nghĩ trong lòng. Chân run bần bật kiểu như sắp quỵ xuống sàn rồi nếu anh Porsche không đỡ lấy. Lời nói làm cho người to con hôn lên vai nhè nhẹ.

"Ư, đừng có mà hôn. Không chịu nữa đâu."

"Nghe đồn rằng người nói không chịu tự mình khiêu gợi anh đó."

"Đừng có nói bậy. Dear khiêu gợi anh chỗ nào đâu!". Kỳ này người bắt đầu hít thở bình thường quay qua la lối cho đỡ mắc cỡ. Nhưng mà phải nắm lấy cánh tay anh Porsche để anh ấy giúp nâng đỡ thân người mình như vậy, tao mất hết sĩ diện luôn.

"Dear biết rõ sẵn rồi rằng đã khiêu gợi anh chỗ nào."

"..."

Ờ, tao không cãi cũng được. Ok, thì tao chưa từng mà, ngoại trừ quan hệ lần trước lúc anh Porsche say. Khi tới lần này, anh Porsche cứ vuốt vuốt, nắn nắn nên tao mới "lên". Khi tao lên thì tao xin. Khi tao xin thì anh Porsche cho... Thế nên nó cứ lặp lại như vậy đó!

Dear chỉ biết xị mặt, quay mặt trốn đi hướng khác, hơn nữa uốn éo người tới gần bức tường bên cạnh, chắc không biết rằng cậu mệt muốn chết luôn nhỉ? Nhưng mà sao anh Porsche lại nhìn có vẻ vui sướиɠ tới như vậy chứ?

Người ra sức là anh Porsche, người nằm yên nghe đồn là tao, tại sao tao lại mệt quá vậy?

"Không biết. Dear muốn tắm rồi. Muốn đi nấu gì đó ăn nữa, đói muốn chết rồi.". Vừa nói vừa liếc nhìn người đứng một cách không hề xấu hổ chút nào về việc bản thân đang ở trong tình trạng nào. Khác với cậu, suýt nữa nghiêng người ôm bức tường luôn rồi.

Ờ thì giẫy giụa không muốn cho anh Porsche thấy lúc cởi truồng mà!

Lời nói làm cho Purin mỉm cười, đưa tay lên chạm nhẹ vào gò má mịn rồi nói với giọng điệu ấm áp cực kỳ, khác với... cái lời được nói ra một trời một vực.

"Nào, anh tắm cho lần nữa."

"Ákk, không cần!"

"Thôi mà, xong rồi thì lát đi nấu gì đó cho ăn. Mẹ anh gửi đồ nhiều mà không phải sao?". Cuối cùng người hứa rằng sẽ chịu cho mọi thứ nói với chính mình rằng sẽ không bao giờ hứa cái quái gì nữa. Hơn nữa còn không nhịn được mà nghĩ rằng...

Cái mà bác Nee gửi cho anh Porsche đó, đem tẩm bổ cho Dear đi. Dear sắp chết bởi vì con trai bác rồi đó!



------------ End Chap 28 ------------