Một con đường hướng ra ngoài bắt nguồn từ hồ nước.
Chỉ là một đường hầm.
*Poyopoyo*, tôi leo lên con đường đó.
Việc di chuyển dễ hơn tôi tưởng.
Đến cả những nơi ánh sáng không chiếu tới, tôi vẫn có thể thấy rõ như ban ngày nhờ 『Ma Lực Cảm Tri』.
Hồi chưa nhìn thấy gì, tôi phải di chuyển cẩn thận- từng bước, từng bước một. Mà tốc độ di chuyển của một con Slime cũng chẳng nhanh lắm.
Lúc này, tôi đã có thể di chuyển ngang với tốc độ con người đi bộ, thậm chí tôi còn có thể chạy. Thêm vào đó, tôi không biết mệt.
Nhưng có đi nhanh cũng chẳng để làm gì nên tôi cứ đi tà tà thôi.
Thiệt đó, không phải tôi bị tổn thương vì lần chạy đầu tiên mà tôi đã lao xuống hồ đâu!
Đi được thêm một lúc, một cánh cửa khổng lồ hiện ra trước mắt tôi.
Một cấu trúc nhân tạo ở trong hang này.
Cũng chẳng phải chuyện gì kỳ là. Chỉ là kiểu tiến triển này không có gì mới trong mấy game RPG.
Thường sẽ có một cánh cửa lớn trước sào huyệt của Boss.
Vậy… làm thế nào để mở nó nhỉ?
Có nên cắt nó bằng 『Thủy Nhận』 không?
Khi tôi đang nghĩ thế,
*Kítttttttttt———!!!!*
Cánh cửa dần mở ra cùng với tiếng rít.
Có chút không biết phải làm sao, tôi nhanh chóng nép vào mép đường để quan sát tình hình.
“Cuối cùng cũng mở được. Ổ khóa với cánh cổng gỉ sét cả rồi…”
“Ầy, có gì lạ đâu. Chẳng phải người ta nói 300 năm rồi chưa có ai đặt chân vào đây sao?”
“Chỉ là không ghi lại trên giấy tờ thôi. Mà có việc này đáng lo hơn, chúng ta sẽ ổn chứ? Không có chuyện bị núp lùm đánh lén đâu ha?”
“Gahahaha! An tâm đi. Có thể 300 năm trước không ai địch nổi nó nhưng vật đổi sao dời. Ý tao muốn nói là, nó cũng chỉ là một con thằn lằn lớn thôi! Tao đã từng solo lũ Basilisk rồi. Để đó cho tao!!!”
“Chuyện đó, em cứ thắc mắc mãi, là chém gió phải không? Basilisk cấp B+ lận mà? Mà Cabal-san thì làm sao mà đánh solo với cấp đó được ha?”
“Đồ ngốc! Anh mày Rank B nhá! Có mấy con thằn lằn lớn thôi mà, chả có vấn đề gì cả!”
“Rồi rồi, biết rồi. Nhưng anh vẫn không được bất cẩn, nhé? Mà, nếu có gì xảy ra thật, em sẽ chuồn ngay bằng “Cưỡng Chế Thoát Li” đó nha.”
“Này, tôi biết hai người thân lắm rồi, nhưng làm ơn im giùm tôi cái. Hai người sắp phá chiêu “Ẩn thân” của tôi đó.
Chẳng biết từ đâu, một bộ ba nhốn nháo bước vào.
Tôi thắc mắc…
Thật ra thì, làm thế nào mà tôi hiểu được họ đang nói gì nhỉ?
《Giải đáp. Khi ý định được phát ra theo hình thức lời nói, 『Ma Lực Cảm Tri』 sẽ chuyển chúng thành ngôn ngữ thích hợp và tải thẳng vào não.》
Ra thế.
Dù không thể nói chuyện được nhưng ít nhất tôi cũng hiểu họ đang nói gì.
Ơn trời. Tôi vốn không giỏi tiếng Anh.
Tôi đã nghĩ nếu cứ sống ở Nhật thì đâu cần học ngoại ngữ làm gì.
Chỉ có những người muốn ra nước ngoài mới cần cố gắng.
Tuy nhiên, lý lẽ đó chẳng thề dùng được ở đây. Có lẽ đến một lúc nào đó tôi bắt buộc phải học thôi.
Chà, tạm gác vấn đề đó qua một bên.
Tôi nên làm gì bây giờ?
Vấn đề này còn khó hơn việc tìm cách mở cửa.
Tôi không biết họ đến để làm gì,… nhưng có vẻ họ là những Nhà thám hiểm.
Đến tìm mấy thứ như kho báu chăng?
Họ là những con người đầu tiên tôi gặp ở thế giới này. Cũng có ý tưởng đến chào hỏi một câu.
Nhưng…nếu một con quái loại Slime không biết nói (Tôi đó) bỗng dưng xuất hiện thì…
Chết không kịp ngáp là cái chắc.
Đành tạm gác vụ đó lại.
Muốn gặp con người, ít nhất phải nói được cái đã.
Hiện thời, tôi đang ẩn mình quan sát.
Sau khi người đàn ông gầy gò làm gì đó, thân ảnh của bộ ba dần trở nên mơ hồ. Nhưng tôi vẫn có thể thấy họ.
Anh ta đã gọi cái này là… “Ẩn Thân” à.
Có thể là một loại Skill nào đó.
Anh ta chỉ định len lén xem xét trong này sao?… Thật là một anh chàng lớn mật. Anh ta có biết vi sao họ phải tới đây không đấy… Có lẽ sau này tôi nên làm quen với anh ta.
Khi xác nhận bộ ba đã đi khỏi, tôi tiếp tục di chuyển.
Chẳng có gì phải lo lắng.
Đâu phải là tôi sẽ không gặp được con người nữa.
Tôi sẽ đi bước nào xem bước ấy. Cổ nhân đã nói “dục tốc bất đạt” mà.
Gác những vấn đề đó lại, tôi nhanh chóng đi qua cánh cổng phòng khi bộ ba kia quay lại.
***Cách cánh cổng một đoạn, con đường chia thành nhiều ngả khá phức tạp.
Đường nào dẫn lên mặt đất nhỉ?
Dù có nghĩ thế nào thì tôi cũng không biết được.
Thế là chọn đại một cái và đi thôi.
*Chiro chiori!!!*
Mắt chạm mắt..
Cách mặt đất một khoảng… một con mãng xà hiện ra trước mắt tôi.
Ngoại hình tương tự mấy con rắn ở thế giới cũ của tôi, có chút dễ thương. Có điều trông nó cứng cáp hơn với lớp vảy đen thui bao phủ cả cơ thể.
Đây là tình huống con ếch trước mõm rắn sao? Nhưng tôi đâu phải ếch, tôi là Slime.
Tốt nhất cứ giả bộ mình là hư không. Hy vọng là nó sẽ không chú ý đến mình.
Thôi, cứ thử chuồn trước đã.
*Kisha~!!!*
Nó dọa tôi.
Chết rồi.
Mày đừng hòng thoát! Nếu tôi mà hiểu được tiếng rắn chắc sẽ nghe được câu này.
Một trận chiến à…!
Tôi có hậu chiêu sau một tuần miệt mài tập luyện nha!
Mà có hậu chiêu thì sao….phải chuẩn bị tinh thần ra đi thì may ra mới dám đánh với con quái này.
Tóm lại, tôi đang sợ chết khϊếp!
Đừng hoảng. Nghĩ kỹ thì, tôi có thể nhớ đến một thứ đáng sợ hơn nhiều.
Phải rồi, Veldora. Đem nó so với rồng-san thì…
Ô? Trông nó cũng không đáng sợ mấy nhỉ?
Tôi đánh được không?
Sau khi tự trấn an bản thân, tôi bắt đầu lặng lẽ quan sát con rắn.
Con rắn dường như bớt cảnh giác hơn, do nghĩ rằng tôi sợ đến mức không di chuyển được.
Cũng có thể nó đang lên kế hoạch làm thế nào để chén tôi.
Hừm.
Được thôi, cũng chẳng cần nương tay làm gì…
*Bishun!!!*
Không chút do dự, tôi liền bắn một đòn 『Thủy Nhận』 vào cổ con rắn.
*Zuban!!! Hyuuuun, dosu. Gorogoro… zun.*Chỉ một khoảnh khắc.
Tôi chẳng thể tin vào mắt mình nữa.
Chỉ một phát Thủy Nhận mà đã cắt phăng đầu con hắc xà kia mà không gặp chút trở ngại nào.
Tôi chỉ có thể nuốt khan một tiếng; chỉ mới một giây trước, con đại xà còn ở ngay đó.
Cái này… nó còn có uy lực hơn là tôi nghĩ.
Nếu tôi dùng nó với những Mạo Hiểm Giả, chắc sẽ kết thúc bằng một cuộc tắm máu quá. Thật may mắn khi đối thủ đầu tiên là một Ma vật.
Xem nào, lượng không gian trong Bao Tử mà tôi đã dùng là 30%, trong đó, Veldora 15%, nước 10%, dược thảo và thuốc hồi phục 2%, khoáng thạch và các tài liệu 3%.
Lượng nước tôi dùng cho Thủy Nhận chưa bằng một tách trà nữa (nếu tôi điều chỉnh độ lớn, dĩ nhiên lượng nước sẽ thay đổi).
Vậy là dù tôi có bắn cả ngàn lần đi nữa, tôi vẫn không cần lo về số nước còn lại.
Thế này thì tốt hơn là dùng ma pháp chưa tinh thông.
Nếu gặp Ma vật nữa, tôi sẽ lại tiếp đãi nó với Thủy Nhận.
***
Rồi, về con rắn này.
Nếu ăn và phân tích con rắn, liệu tôi sẽ đoạt được năng lực của nó không?
Ngay lập tức, tôi ‘xơi’ liền.
Kết quả là…
Skill cố hữu 『Nhiệt Nguyên Cảm Tri』… Bổ trợ cho việc cảm ứng với nguồn nhiệt chung quanh. Vô hiệu hóa hiệu quả của các skill ẩn nấp.
Skill cố hữu 『Độc Vụ Thổ Tức』… Năng lực thở ra hơi độc (tính ăn mòn). Phạm vi hiệu quả là toàn khu vực trong phạm vi góc 120 độ với khoảng cách 7m.[1]
Cùng với hai kỹ năng này, tôi cũng có thể bắt chước con rắn đó.
Hiệu quả chính của chất độc hình như là ăn mòn (gây thiệt hại cả trang bị lẫn cơ thể). Khá hiệu quả để chống lại mấy Mạo Hiểm Giả bình thường đấy nhỉ?
Do ma pháp cũng tồn tại trong thế giới này, nên chắc sẽ là một chiến thắng dễ dàng.
Và tôi dành ra chút thời gian để phân tích năng lực của con rắn.
Cứ chuẩn bị sẵn cho nó lành.
Tôi đã xác nhận được:
1. Khi biến hóa thành con rắn, thể tích tăng lên.
2. Tôi có thể dùng Skill ngay cả khi không biến hình, nhưng uy lực sẽ bị giảm.
Về hai điều này.
Nếu phải giải thích thì,
1. Cơ thể của những Ma vật tôi ăn sẽ được hòa tan và lưu trữ.
Khi tôi sẽ tiến hành ‘ăn’, những phần bị tổn thương trước đó sẽ được phục hồi, nhưng cảm giác như thể đó là những tế bào khác vậy.
2. Skill cố hữu là những Skill đặc trưng của loài. Tương tự như『Dung Giải, Hấp Thu, Tự Kỉ Tái Sinh』 của tôi vậy.
Để sử dụng các Skill cố hữu đó, nếu tôi không biến thành Ma vật thích hợp, hiệu năng sử dụng sẽ không đạt mức 100%.
Tuy nhiên, cũng có kỹ năng như 『Nhiệt Nguyên Cảm Tri』, là hoàn toàn trở thành của tôi.
Tóm lại là thế đấy.
『Bộ Thực Giả』 đúng là một kỹ năng quá tiện lợi.
Trong tương lai, sẽ có những Skill hữu ích mà tôi muốn lĩnh hội.
***
3 ngày đã trôi qua kể từ khi tôi chiến đấu với con Hắc xà.
Tôi vẫn còn ở bên trong cái hang này.
Tôi không cảm thấy lạnh, nhưng nhiệt độ dưới này có lẽ là rất thấp.
Dù sao thì ánh sáng Mặt Trời có chiếu được tới đây đâu…
Có một nỗi bất an chực chờ sẵn trong trí.
Không không, không thể thế đâu nhỉ.
Tuy thế, tôi không hoàn toàn xóa sạch nó được.
Chả là… Có lẽ là…
Mình bị lạc rồi à?
Không không, không đời nào.
Tôi chưa từng nghe nói ai đó lại lạc ngay từ hang động đầu tiên cả.
Chẳng phải đấy là phần dễ nhất sao?
Nhưng, bộ ba Mạo Hiểm Giả kia đi xa thế này mà còn chẳng bị lạc.
Không sao đâu! Chỉ là con đường hơi dài chút thôi.
Tuy nhiên, chuyển sinh thành một Slime có vẻ lại hay.
Nếu tôi đến như một “Dị Thế Giới Nhân” bình thường, chắc hiện giờ tôi đang đói gần chết rồi.
Trước đây, tôi chưa từng nghĩ rằng mình lại biết ơn chính cái việc hóa thành một con Slime cả.
Tuy nhiên, việc không biết đường đi thì thật khó chịu.
Không có phương pháp nào để biết đường đi sao?
《Giải đáp. Trong trí não, hiển thị những con đường đã đi qua? YES/NO》
Hả. Vừa mới nói gì đấy.
Cái- cái gì…! Nếu có chức năng tiện lợi như thế thì phải nói ngay từ đầu chứ!!
Một cách vô thức, tôi làm một bộ mặt Tsukomi ngay.
Chắc chắn phải chọn YES rồi!
Auto Mapping à, tuyệt diệu!
Thế là tôi có chút hồi tưởng lại.
Quay lại thời mấy Game xưa kia, bạn phải chuẩn bị sẵn bút và giấy, để ghi chép lại mỗi chặng đường đã đi.
Từng bước, từng bước một, đó là niềm vui mỗi khi tiến lên được một tí.
Chính lẽ đó, mới phải lên kế hoạch chinh phục Game.
Tuy nhiên, khi người ta bắt đầu sử dụng hướng dẫn chiến lược, bản đồ cuối cùng trở thành một phần cơ bản của Game.
Thế là niềm vui thực sự trong việc chinh phục đã biến mất.
Hơn nữa, một khi đã có tính năng tiện lợi thế thì khó mà bỏ nó được.
Mà, sự thật là nếu không có tính năng Mapping đó, bạn sẽ bị kẹt ngay trong những game dung lượng lớn gần đây.
Mà thôi kệ đi, có thì cứ dùng.
Tôi nhìn vào bản đồ hiển thị trong đầu mình.
Và thế là tôi nhận ra sai lầm của mình… tôi đã và đang đi thành một vòng tròn.
Tôi, một chuyên gia viết hướng dẫn chinh phục game, không thể nào đi lạc được!
………
……
…
Chắc là thế rồi.
Theo như bản đồ thì tôi đã vào một khu vực chưa từng được khám phá.
Vậy là tôi đã dành 3 ngày để ‘tham quan’ nơi mà chưa một ai từng thấy.
*Fufufu*
Có thể lừa tôi thế này… hang động này thật tuyệt!
Phải cho một tràng pháo tay tán thưởng cái hang động này mới được.
Đừng có mà, bảo tôi là kẻ mù phương hướng đấy!
***
Lối đi đến miệng hang ở gần đây không nhỉ.
Rêu và cỏ dại bắt đầu xuất hiện trong hang.
Vài nơi có ánh sáng chiếu tới, khiến nó trở nên mờ mờ sáng.
Vậy bây giờ đang là ban ngày à.
Để đến được đây, tôi đã phải qua nhiều trận đấu.
Ma vật Rết (Rết Ma: B+ Rank)
Nhện lớn (Black Spider: B Rank)
Dơi hút máu (Giant Bat: C+ Rank)
Thằn lằn giáp xác (Ammosaurus: B- Rank)[2]
Đó là bốn loài mà tôi gặp phải.
Con Hắc xà kia có vẻ là duy nhất, bởi tôi chưa hề gặp con thứ hai.
Chúng đều là những đối thủ mạnh.
Mặc dù, chỉ cần một đòn Thủy Nhận là xong…
Con dơi né được vài đòn và còn cố cắn vài cú nữa, còn với con thằn lằn thì góc bắn không tốt chút nào.
Không thể bất cẩn được.
Con rết đã xóa đi sự hiện diện của nó và cố đánh lén tôi.
Nhưng đều không hiệu quả do tôi luôn dùng 『Ma Lực Cảm Tri』 và 『Nhiệt Nguyên Cảm Tri』 để quan sát chung quanh.
Nên hướng về sau lưng, tôi phản công bằng một đòn Thủy Nhận.
Con nhện lớn thì khá khó chịu.
Vốn dĩ, tôi không ưa lũ bọ.
Chỉ là vấn đề tâm lý thôi, mới nhìn thấy chúng là tôi đã nổi da gà rồi.
Nhưng, chắc nhờ chuyển sinh thành Slime khiến tâm tôi mạnh mẽ hơn, nên tôi đã có thể chiến đấu mà không bỏ chạy.
Tuy hơi tệ, nhưng tôi sẽ dùng toàn lực! Nghĩ vậy, tôi liền dùng năm đòn Thủy Nhận uy lực cực đại.
Suy cho cùng, nó không phải là đối thủ mà tôi muốn nhìn lâu.
Và tất nhiên, tôi ‘xơi’ tất cả bọn chúng.
Vốn dĩ, đây là thế giới ‘Nhược nhục cường thực’ mà. Thất bại thì thành ‘lương thực’ cho kẻ chiến thắng thôi.
Nhưng, tôi hơi lưỡng lự trước con nhện với con rết.
Thế là tôi phải nhắm mắt nuốt đại.
Nhưng, nếu có một Ma vật dạng con gián nhảy ra, tôi sẽ bỏ chạy trối chết.
Vấn đề ở đây không phải là có đánh bại được hay không.
Trong thế giới này có một câu nói tuyệt vời “Chạy trốn để chiến thắng” mà.[3]
Và đây là những Skill tôi thu được.
Ma vật Rết… 『Ma Tý Thổ Tức』
Nhện lớn… 『Niêm Mịch, Cương Mịch』
Dơi hút máu… 『Hấp Huyết, Siêu Âm Ba』
Thằn lằn giáp xác… 『Thân Thể Trang Giáp』[4]
Và như vậy, tôi đạt được sức mạnh mới, và thành công rời khỏi hang động.
Kể từ khi chuyển sinh, đây là lần đầu tiên tôi được đắm mình trong ánh Mặt Trời.