Chương 132: Ngoại truyện 14: An Nhiên x Lăng Viễn

Ngay ngày sau thông tin của hàng người đã đứng đầu top tìm kiếm, khắp nơi các trang báo chí đều bàn bạc về việc này, trước đó thì cũng có nhiều người bắt gặp cái khoảnh khắc hai ngược mặc đồ đôi, có đưa ra nghi vấn nhưng hai người dấu kĩ quá không ai hay gì

Thế mà giờ đùng một cái là có đám cưới của ảnh đế với ảnh hậu đúng là một ảnh hưởng lến với giới showbiz mà. Trong cái giới này mấy ai sống được lâu với nhau, hầu như kết hôn lại ly hôn nhưng anh với cô chắc chắn khác

"Một tháng nữa kết hôn sao?" Nơi đâu cũng bàn tán chuyện của hai người

"Mày biết chuyện gì chưa? Chồng mày đi làm vợ...à không làm chồng người ta kìa"

"Lăng Viễn sắp kết hôn với An Nhiên rồi"

"Hèn chi, trên phim ngọt ngào không nói làm gì đến trên hậu trường cũng ngọt thế, tao nghi từ lâu rồi"

"Nói có sai đâu, đã bảo hai người họ yêu nhau mà"

[...]

"Tèn ten ten ten, tèn tén tèn ten, tèn ten ten ten ten tèn tén tèn ten"

Hồi nhạc vang lên, An Nhiên mặc chiếc váy cưới nhìn thật đẹp ,mặc dù họa tiết không quá cầu kì nhưng lại khiến người ta phải nhìn không ngớt

"Xin đẹp quá mà"

"Con có đồng ý lấy Lâm An Nhiên làm vợ dù khó khăn bệnh tật cũng không rời xa không?" Cha sứ hỏi

"Con đồng ý"

"Con có đồng ý...."

"Con đồng ý hết" Cô nhìn anh ánh mắt sắp cưới đến híp không thấy gì luôn rồi

"Đúng là mê trai chả giống bạn cậu gì hết" Nhiên Nhiên ngồi phía dưới khinh bỉ cái độ mê trai của Nhiên Nhiên bỗng dưng Nhiên Nhiên nghe thấy tiếng cãi nhau của hai cha con

"Không được bú, bao nhiêu tuổi mà đòi bú"

"Măm măm mam mâm..mâm măm" Thằng bé cãi xong thì vươn tay theo mẹ lại bị anh giữ lại

"Ba nói không nghe à?"

"Măm măm mam mam mâm" Thế là hai cha con cứ chí chóe, mỗi người một ngôn ngữ thế mà vẫn hiểu được mới hay cơ chứ

"Mọi người cùng chúc mừng cho cặp vợ chồng này của chúng ta nào" Cha sứ nói xong thì bước xuống để lại không gian riêng của cô dâu và chú rể. Hôn lễ này mặc dù được giấu khá kín nhưng phóng viên vẫn tìm ra, bên ngoài đang không ngừng la hét

"Lăng Viễn An Nhiên, Lăng Viễn An Nhiên"

"Hôn đi, hôn đi" Mọi người hô to, cô còn chưa kịp định hình thì anh đã ôm chặt lấy eo cô cúi xuống đặt lên môi cô một nụ hôn cực kì ấm áp

"Lần đầu tiên em đã chủ động hôn anh rồi, vậy thì những lần còn lại cứ để anh chủ động hôn em" Đúng là câu nói đầy ngôn tình lại được nói ra từ chính miệng Lăng Viễn, chàng nam chính kia nữa

"Oa" Fan hò reo khắp nơi vì sự ngọt ngào của họ, còn hơn cả trên phim nữa cơ

Một số chỗ cũng đã phát sóng trực tiếp hôn lễ của hai người

"Hôn nhau rồi kìa"

"Đẹp đôi quá"

"Aaaa"

5 năm sau

"Gửi nhờ nhé!" Lăng Viễn cùng An Nhiên nói xong câu thì chạy mất dạng còn nghe lại tiếng vọng "Tụi mình phải đi quay lên hai người nhớ trông cẩn thận đấy"

Nhiên Nhiên ôm đầu nhìn đứa nhỏ 4 tuổi trước mắt "Con chào mẹ nuôi"

"Mẹ nuôi chào con"

"Anh Lục Phong đâu ạ?" Cô bé chớp đôi mắt tròn to chớp chớp hỏi

Đúng là dễ thương chết mất "Ở trên lâu đó con" Cô bé nghe xong thì chạy thật nhanh khiến Nhiên Nhiên không kịp phản ứng hét lớn "Lăng Lâm An, cẩn thận con"

"Cộp"

"Lần sau đi nhìn đường chút" Cậu bé kia nhìn có vẻ nhỏ tuổi mà tính tình ngang bướng y như ông cụ non ấy. Cậu ta chắn tay ở trán cô bé để không bị đập đầu, cô bé thấy vậy thì mừng phát quýnh

"Cảm ơn anh Lục Phong"

"Không có gì"

"Còn bày đặt lạnh lùng đồ, mê thấy mẹ mà còn..." Hãn Lãnh bước từ trong bếp bước ra, câu nói đầy khinh bỉ Lục Phong

"Sao ba nói vậy hả?"

"Chẳng phải hôm trước mày khoe với ba được Lâm An thơm má sướиɠ lắm hay sao, còn nhay chân sáo đã thế còn luyên thuyên với con cún con sau nhà cái gì mà Lâm An thích tao, tao vui quá"

"Không phải vậy" Lục Phong đỏ mặt nói

Nghe thấy vậy Lâm An rơm rớm nước mắt "Anh không thích em à?"

"Không...không"

"Oa" Con bé òa khóc, không biết làm thế nào thẳng bé cũng lăn ra khóc theo. Cô bất lực bước đến chỗ anh đập vào anh một cái "Suốt ngày cứ chọc con, mau dỗ con nín đi"

"Được ba thương hai đứa, mau lại đây" Nói rồi anh tiến tới ôm hai đứa nhỏ vào lòng

"Sau này con muốn lấy anh Lục Phong"

"Con cũng thế" Lục Phong vui mừng đáp lại thì bị bố thẳng thừng mắt

"Tí tuổi đầu, trẻ ranh biết gì mà yêu với đương ranh con"

"Anh mới là ranh con ấy" Nhiên Nhiên lại đẩy đầu anh một cái

"Yêu em" Nói rồi anh chu mỏ

"Yêu anh" Cô cũng chu mỏ và hôn anh Lục Phong vội vàng che mắt con bé nói "Không được xem"

"Sao anh không che mắt" Con bé ngây thơ nhìn Lục Phong

Nó bất lực nhìn ba mẹ mình nói "Quen rồi"

"Vậy em cũng không phải che, ba mẹ em cũng thế suốt"

[...]

"Vợ ơi hôn nào" Lăng Viễn chu mỏ

Cô cũng hun luôn, cả đoàn phim đã quá quen thuộc với cảnh này rồi, từ khi hai người cưới nhau có hôm nào họ không ăn cẩu lương đâu chứ

"Chỉ tội thân tụi tôi"