Chương 26
Suy nghĩ kĩ hơn sau khi Lucy đã ra về, Danny phải nghi ngờ về việc người đang đang tìm kiếm cô đã được thuê bởi Ngài Heddings. Hắn ta tìm một phụ nữ, nhưng đêm hôm đó người hầu của Heddings đã không tỏ chút thái độ nào cho thấy ông ta nhìn qua được vỏ bọc đàn ông của cô. Vậy thì họ sẽ phải tìm một thằng nhóc tóc bạch kim, không phải một con nhóc.
Và hơn nữa, cô nhớ lại cái cảm giác bị ai đó theo dõi trên đường về nhà sáng hôm đó. Họ chắc hẳn đã mất dấu cô, hỏi thăm quanh đó, và cuối cùng tìm ra chỗ cô sống. Cô đã đi qua vài khu phố sang trọng để về nhà hôm đó. Nên có thể không ai khác ngoài mấy người giàu có vừa mới bị mất trộm. Nhìn thấy cô đi ngang qua chỗ mình, ông ta có thể đã quyết định rằng cô chính là tên móc túi và đi theo cô để đòi nợ. Lúc đó cô đã mất chiếc mũ, và dễ nhận ra hơn rất nhiều rằng cô là con gái khi không đội chiếc mũ đó. Hoặc ông ta có thể đã theo cô về đến tận nhà, nhưng nhìn thấy chỗ cô ở, quyêt định không tự mình thách thức cô mà thuê một tay cứng cựa hơn để dạy cho co một bài học.
Như thế có lý hơn và không đáng lo lắm. Gã đó sẽ không bao giờ tìm được cô ở nơi ở hiện nay. Vì thế cô quay trở lại để lau dọn gác trên và không suy nghĩ về chuyện đó thêm nữa.
Cuộc viếng thăm không ngờ, tuy rằng luôn được chào mừng của Lucy đã khiến Danny đi chệch thời gian biểu một chút. Đã là chiều muộn khi cô cuối cùng cũng bắt đầu lau dọn những căn phòng dưới nhà. Nghĩ rằng không có ai trong đó, cô vào phòng khách, nhưng thay đổi thái độ ngay khi nhìn thấy Jeremy và chị họ Regina Eden của anh đang ngồi trên chiếc sofa. Tuy vậy cô vẫn không quay trở ra đủ nhanh.
"Đến đây nào, Danny. Em có thể dọn dẹp quanh chúng tôi," Jeremy bảo cô.
"Việc đó có thể để sau," Danny đảm bảo với anh.
"Vào lúc muộn thế này? Đừng ngốc. Vào đây và làm cho xong đi, thế là em có thể hoàn tất công việc của hôm nay."
Cô cũng nên làm vậy. Phòng khách là nơi cuối cùng cô cần dọn dẹp. Và hôm nay nó không cần lau dọn nhiều, chưa được sử dụng đến kể từ khi cô ngồi trên chiếc sofa đó ngày hôm qua.
Đây là lần đầu tiên cô chạm mặt Jeremy kể từ lúc đó. Tối qua anh đi ra ngoài, cả sáng nay nữa, và vừa mới trở về. Kì quái, căn nhà có vẻ khác lạ khi anh không ở đây. Cô không thể nói chính xác tại sao, nhưng điều đó rất dễ nhận ra, đối với cô. Có thể bởi vì cô không thể hoàn toàn thư giãn khi biết anh đang ở đâu đó gần cô. Không, đúng ra đó nên là lý do, nhưng thực ra lại ngược lại. Cô có vẻ không thể thư giãn khi anh không ở nhà.
Cô vẫn còn khó chịu với chính mình vì đã hạ thấp sự phòng thủ với anh ngày hôm qua. Những mánh khóe anh đã sử dụng với cô tối trước đó đủ để nhắc nhở cô không để chuyện đó xảy ra lần nữa. Và hơn nữa tất cả những gì họ làm hôm qua là nói chuyện. Cô đã khám phá ra vài thứ thú vị về anh.
Anh là một đứa con hoang. Hãy thử tưởng tượng điều đó. Ai mà nghĩ đến cơ chứ, khi anh sống trong một ngôi nhà lớn thế này, và trong khu thượng lưu của thành phố - và với một gia đình vĩ đại, tất cả mọi người trong đó đều rõ ràng là chấp nhận anh mà không thắc mắc.
Sinh ra và lớn lên trong một quán rượu. Chuyện này vẫn còn khiến cô ngạc nhiên. Nó mang anh xuống ngang hàng với cô, thật vậy. Mẹ của anh không khác chút nào với những người có thể là cha mẹ của cô. Và tại sao anh lại kể chuyện đó cho cô? Đó đáng lẽ là những thứ anh nên giữ bí mật.
"Cậu vẫn để cô bé làm công việc lau dọn?" Regina nói với Jeremy khi Danny đi ngang qua căn phòng để lau tấm bệ phía trên lò sưởi. "Hay chỉ là cô ấy thực sự thích dọn dẹp?"
"Đừng có bắt đầu-" Jeremt mở miệng, chỉ để bị cắt ngang.
"Chị thề, Jeremy, chị đã nghĩ cậu là một trong những người biết cách đối xử với tình nhân của mình một cách tử tế nhất."
Danny liếc nhìn qua vai đúng lúc để nhìn thấy Jeremy đá chị họ anh và nhìn chằm chằm về phía cô. Quý cô chỉ đơn giản tặc lưỡi và thay đổi chủ đề, có vẻ như trở lại việc họ đang thảo luận trước khi Danny đến.
"Cậu không thể tránh được buổi vũ hội này đâu, Jeremy, không thể. Và đó là một cơ hội hoàn hảo cho cậu để làm rõ mọi chuyện. Emily bắt đầu một vài lời đồn tối qua, rằng cô ta thực sự hẹn hò yêu đương với cậu. Cậu biết điều đó có nghĩa là gì, phải không?"
"Nghĩa là cô ta là kẻ nói dối chết tiệt."
"Không, chúng ta biết thế, nhưng không ai khác nữa. Nó có nghĩa cô ta đã dùng đến phương sách cuối cùng, và mùa vũ hội mới chỉ bắt đầu!"
"Quỷ thật, em thậm chí hầu như mới chỉ nhìn thấy cô ta!" Jeremt càm ràm. "Em không hiểu tại sao cô ta lại chọn em, khi em thậm chí không dành cho cô ta đến hai phút chú ý nữa là thể hiện rằng em muốn tìm hiểu cô ta."
"Cậu đã có những tiếp xúc gì với cô ta rồi?"
"Chẳng có gì đáng nhắc đến cả. Cô ta được ai đó giới thiệu với em, theo như em nhớ, thậm chí không nhớ là ai nữa, nhưng em đã chuẩn bị rời bữa tiệc đó, nên em gần như chỉ nói và lời với cô ta. Và cô ta chủ động đến chõ em và Drew một tối khác, nhưng lần này em cũng chỉ liếc qua. Chị hẳn sẽ nghĩ cô ta muốn có một vài manh mối về việc em có hứng thú với cô ta trước khi bắt đầu cái chiến dịch để khiến em bị cùm chân này."
"Quen thuộc! Phủ nhận không giúp ích gì cho chúng ta lúc này cả, Jeremy. Cậu cũng biết quá rõ rằng không có cô gái trẻ chưa chồng nào trong thành phố này lại không nhảy ngay vào khi có cơ hội có được cậu. Emily Bascombs chỉ làm việc gì đó để đạt tới mục đích đó, trong khi những người còn lại chỉ đợi xung quanh hi vọng được cậu để ý."
Danny liếc nhìn lại lần nữa, đúng lúc thấy Jeremy đỏ mặt. Bị cuộc nói chuyện của họ cuốn hút, cô biết cô nên tiếp tục chuyển sang lau những đồ vật khác, nhưng không muốn lưu ý họ về sự có mặt cua mình ở đây.
"Nếu chị biết nhiều thế, mèo con, nói cho em tại sao phải nhặng xị lên?" Jeremy phàn nàn. "Em mói chỉ nhìn thấy cô nàng lần đầu tiên tuần trước. Chị có nghĩ cô ta bắt buộc phải kết hôn ngay không? Có thai chăng?"
Regina cau mày, rồi lắc đầu. "Không, không có khả năng lắm. Chị nghĩ cô ta chỉ đơn giản là mê mẩn cậu và quyết định sẽ không một ai xứng đáng với cô ta nữa. Tìm được một người lớn tuổi đã biết nhà Bascomb nhiều năm. Ông ta có nói cô ta là đứa con độc nhất, nên cô ta bị cha nuông chiều đến hết thuốc chữa rồi."
"Nhưng bôi nhọ chính tên tuổi của cô ta trong vụ này? Có vẻ hơi quá đà, đúng không?"
"À, chỉ có thể vì một lý do," Regina nói. "Cô ta muốn cha cô ta nghe được lời đồn và đích thân đứng ra xử lý. Giờ cậu đã hiểu tại sao cậu cần tham gia vũ hội tối mai chưa?"
"Không. Sự có mặt của em nếu cô ta cũng đến sẽ chỉ-"
"Không, không, cậu sẽ không đến đó một mình. Chị tình cờ gặp người bạn cũ của chị họ chúng tối qua."
"Chị họ nào?"
Regina tặc lưỡi sốt ruột, "Diana, chuyện đó không quan trọng. Vấn đề là em gái của bạn chị ấy cũng ra mắt lần đầu tiên mùa này."
"Em có biết cô ấy không?"
"Không, chị không nghĩ vậy."
"Vậy chị nhắc đến làm gì?"
"Chị tin rằng cô ấy sẽ đồng ý để cậu hộ tống đến vũ hội tối nay nếu chúng ta nói cho cô ấy về cái kế hoạch. Và nếu cậu dành cả buổi tối cho cô ấy, nó sẽ chứng minh rõ ràng rằng chuyện tình cảm lãng mạn của cậu nghiêng về một hướng khác. Đặc biệt nếu cùng lúc đó cậu hoàn toàn lờ đi Emily Bascomb."
"Dễ thôi, nhưng làm thế sẽ không nuôi hi vọng cho cô gái ấy đấy chứ?"
"Không - mà, cũng có thể. Tất cả bọn họ đều sẽ, nếu chỉ cần cậu tình cờ liếc đến họ. Nhưng chúng ta sẽ giải thích cặn kẽ rằng cô ấy chỉ đơn giản là đang giúp cậu thoát khỏi cái tình thế kinh khủng đang phát triển quá nhanh này. Và cô ấy cũng sẽ có lợi từ sự chú ý của cậu. Nó sẽ giúp nâng cao danh tiếng của cô ấy và sẽ lôi kéo sự chú ý của những anh chàng khác đến cô ấy. Họ sẽ muốn biết điều gì ở cô ấy khiến cậu thấy hứng thú."
Jeremy cười khùng khục. "Chị đánh giá quá cao ảnh hưởng của em đấy, mèo con."
"Vớ vẩn. Chúng ta đều biết sự có mặt của cậu ở bất cứ hoạt động xã hội nào đều thừa sức khuấy động mọi người. Hầu hết mọi người đều tò mò xem cậu sẽ đi theo con đường của cha hay chú cậu. Hai kẻ ăn chơi bạt mạng đó thực sự đã để lại dấu ấn mà, khét tiếng, trước khi họ rời khỏi tâm điểm của xã hội. Cậu, mặt khác đã tránh được khỏi những vụ scandal cho đến tận bây giờ, nên không ai biết cậu như thế nào."
"Em đã nỗ lực." Jeremy cười nhăn nhở
"Chúng tôi biết cậu đã cố gắng," Regina nói, vỗ vỗ bàn tay anh. "Tôi cho rằng cậu học tập từ tấm gương của Derek để giữ những cuộc tình của mình thật riêng tư. Dĩ nhiên nó có ích khi giúp cậu tìm được những người phụ không có nhu cầu kể tuốt tuồn tuột cho những ai sẵn sàng nghe. Và thách cậu dám nhắc lại sự không may của Nick của tôi trong việc này."
Jeremy rú lên cười. "Chưa bao giờ nghĩ đến, bà già. Tuy nhiên, nhắc đến chuyện đó, vận rủi của anh ấy với Quý cô Eddington hóa ra lại là vận may của chị. Em nghi ngờ chị có thể gặp anh ấy nếu không có chuyện đó, hay là bị bắt buộc cưới anh ấy, nếu Quý cô Eddington không khoác lác với bạn cô ta là anh ấy định cuỗm cô ta đi, nhưng thay vào đó lại túm phải chịu."
Regina cau mày. "Cám ơn vì đã không nhắc đến. Giờ như tôi đã nói, nếu cậu xuất hiện tối mai với Quý cô mới ra mắt trẻ tuổi đó và dành cả buổi tối cho cô ấy, nó chắc chắn sẽ dẫn đến tin đồn là cậu đang tìm hiểu cô ấy và sẽ chấm dứt tin đồn mà Emily đang lan truyền. Và Emily sẽ bị buộc phải rút lui-"
"Đấy là nếu cô ta tin chuyện đó," Jeremy chen vào. "Em gái của bạn Diana, cô ấy có đẹp hơn Emily không?"
Regina cau mày. "À, thực sự thì không. Phiền thật! Tất cả những ý tưởng thông minh của tôi thế là phí phạm rồi. Cậu hoàn toàn đúng, kế hoạch này không được. Emily chắc chắn sẽ nhìn xuyên qua vở kịch này dễ dàng. Nó sẽ không khiến cô ta rút lui mà có khi còn tăng gấp đôi nỗ lực của cô ta."
"À, nhưng sẽ ổn nếu chị có thể tìm được cho em một cô nàng đẹp hơn Emily. Một nhiệm vụ không dễ dàng gì, em biết. Tiểu thư đó đúng là đẹp đến sững sờ."
Regina thở dài. "Quỷ tha ma bắt, Jeremy, nếu cậu nghĩ thế, vậy tại sao cậu không hứng thú với cô ta? Cô ta có lẽ cũng thắc mắc điều tương tự, và nghĩ cậu chỉ đang làm ra vẻ thôi. Cô ta có thể nghĩ cô ta đơn giản là đang ban cho cậu một ân huệ, thúc đẩy mọi thứ nhanh hơn với những lời nói dối cô ta đang lan truyền."
"Chỉ một câu trả lời đơn giản, mèo con. Nghĩ về nó một chút xíu thôi là chị sẽ biết thôi."
Nhướng một bên chân mày màu đen, Regina nói với giọng hài hước, "Bởi vì cậu đã quyết định cả đời không lấy vợ?"
"Chính xác. Vậy nên em giữ đôi mắt và bàn tay em tránh xa những cô nàng mới ra mắt, và tất cả những cô trên thị trường cưới hỏi nữa. Có đủ những phụ nữ khác để hưởng thụ mà không phải đánh liều sự độc thân của em."
"Miễn cho tôi chi tiết đi, làm ơn," Regina nói, giờ đang đảo tròn đôi mắt. "Và chúng ta có thể quên cái ý tưởng thiên tài của tôi đi được rồi. Đơn giản là không có một mầm non nào quanh đây có thể sánh với Emily Bascomb về địa vị và sắc đẹp. Tiểu thư đó rõ ràng là đám đáng giá nhất mùa này."
Đến lượt Jeremy vỗ tay Reggie. "Em đảm bảo chị sẽ nghĩ được cách khác mà, mèo con. Chị luôn làm được."
Regina thở dài. "Nhưng chúng ta không có đủ thời gian. Cô ta đã buộc tội cậu có quan hệ yêu đương trong khi cậu không có. Nhưng lời đồn đại nho nhỏ đấy biết đâu đã đến tai cha cô ta, và ông ta sẽ đến gặp cha cậu, và cậu biết sự việc sẽ tiếp diễn thế nào rồi đấy."
Jeremy cười nhăn nhở. "Cha em sẽ cười vào mặt ông ta và bảo ông ta chỗ khác mà mua một tấm chồng cho cô con gái, rằng em không dành để bán."
"Rồi ông ta sẽ chỉ cần chuyển đến bác Jason, và cậu biết rất rõ Jason sẽ không cười cho qua chuyện."
Mặt Jeremy giờ đây đỏ thẫm lại. "Rất tốt, chúng ta đã xuống đến giới hạn tuyệt vọng rồi. Kế hoạch của chị rất hay. Hãy nghĩ đến cô nàng nào khác ít nhất có điểm gì đó ngang bằng với Emily cho vai diễn đi."
Regina lắc đầu lần nữa. "Tôi ghét phải nói điều này, nhưng năm nay chúng ta không được mùa những mầm non có triển vọng lắm. Cô gái duy nhất gần sánh bằng đã vừa mới đính hôn. Trên thực tế, tôi không thể nghĩ ra bất kì cô gái trẻ chưa chồng nào trên khắp London mà- ồ, hmmm."
"Cái gì thế?"
"Tôi nên diễn đạt lại. Có một người, và tôi đang nhìn thẳng vào cô ấy."
Dann quay phắt lại xem Regina đang nói về ai và thấy cặp đôi trên sofa giờ đang nhìn chằm chằm vào cô. Cô bắt đầu đỏ mặt. Cô đã say sưa theo dõi câu chuyện của họ. Cô không cần phải hỏi ý nghĩa câu nói của Regina Eden. Cô vừa được tặng một lời khen tuyệt vời và vẫn còn đang thưởng thức cảm giác dễ chịu nó mang lại. Jeremy liếc nhìn lại chị họ anh và với một cái cau mày nói kiên quyết, "Không."
"Nhưng cô ấy hoàn hảo!" Regina kêu lên. "Cô ấy chắc chắn sẽ rực rỡ bỏ xa Emily Bascomb."
"Không."
"Và sao không? Có, có, cô ấy sẽ phải ngậm miệng, dĩ nhiên."
"Không phải vì thế-"
"Dĩ nhiên là thế." Regina cắt ngang. "Để cô ấy nói sẽ làm lộ tẩy ngay. Em có thể giữ mồm giữ miệng được không, Danny?" Danny không nói gì, làm cho Regina thêm vào đắc thắng, "Đấy, cậu thấy chưa, cô ấy có thể."
"Reggie, em yêu chị, nhưng chị đã bị ý tưởng của mình nướng gần chín rồi đấy. Cô ấy có thể nói năng tử tế khi cô ấy không căng thẳng, nh-"
"Cô ấy có thể?" Regina cắt ngang lần nữa trong kinh ngạc.
"Đúng, tuy nhiên không có gì đảm bảo là cô ấy sẽ không lỡ miệng. Nhưng cô ấy không có quần áo và đồ trang sức cho vũ hội, và không cách nào một bộ váy kiểu đó có thể hoàn thành trong khoảng từ bây giờ đến tối mai."
"Vậy thì tôi sẽ cho cô ấy mượn một bộ của tôi."
Anh nhướng một bên lông mày. "Chị vừa mới lớn thêm 7 inches (khoangr 18cm) nữa tối qua à?"
"Vậy thì ta sẽ thêm vào cái gấu váy. Đừng bi quan thế nữa, Jeremy, cậu biết lần này sẽ được mà, đặc biệt nếu cô ấy có thể bắt chước những người ở tầng lớp trên."
"Nó sẽ không được. Cô ấy không thể khiêu vũ. Cô ấy-"
"Làm sao anh biết tôi không thể khiêu vũ, hả?" Giờ là Danny chen vào. "Có thể tôi đã từng tham dự những vũ hội hóa trang trong vườn ở tu viện. Có thể tôi là một tay khiêu vũ cừ."
"Theo bước nhảy của đàn ông," Jeremy tính toán một cách sốt ruột. "Đã bao giờ thử theo bước nhảy của phụ nữ chưa?"
Danny lại đỏ mặt. Thật ra cô chưa bao giờ khiêu vũ trong đời, nhưng cô phật ý vì anh coi việc đó là mặc nhiên. Và cái ý tưởng này bắt đầu nghe có vẻ thú vị. Tham dự một vũ hội lộng lẫy của tầng lớp quý tộc? Điều mà cô chưa từng mơ là có thể. Và thật là một cơ hội hoàn hảo để gặp được người đàn ông có thể sẽ yêu cô và muốn cưới cô! Không phải một Quý ngài, dĩ nhiên. Cô biết cô không thể với cao đến thế. Nhưng chắc chắn không chỉ có những Quý ông ở những sự kiện đó. Những người đàn ông đứng đắn có việc làm tử tế khác cũng sẽ được mời, những người không có tước hiệu để không bị hạn chế việc họ phải kết hôn với ai.
Và cô đã từng tham dự một vũ hội hóa trang trước đó trong vườn - à thì, không thật sự tham dự, nhưng nhìn ngắm từ xa và ước mình có thể tham dự. Những người ở đó có vẻ như đang có khoảng thời gian rất vui vẻ náo nhiệt. Và những vũ hội đó không chỉ giành cho những người giàu có, không chút nào.
Bất kì ai cũng có thể đến những vũ hội đó và giả vờ là một người nào đó khác bản thân mình.
"Vậy thì cô ấy sẽ không nhảy," Regina đang nói để bẻ gãy sự phản đối cuối cùng của Jeremy. "Mắt cá chân bị trẹo và tất cả những thứ khác."
"Vậy thì cô ấy sẽ không được nói, hầu như không đi lại lại. Nghe như cô ấy nên nằm trên giường bệnh chứ không phải xuất hiện tại một vũ hội."
Regina cau mày với anh khi cô khăng khăng, "Cô ấy bị mất giọng trong một cuộc săn cáo đặc biệt hứng khởi tuần trước tại vùng quê. Cô ấy đang hồi phục rất tốt, nhưng vẫn còn đau dây thanh đới. Bị trẹo mắt cá chân cũng trong cuộc săn đó, cậu không biết à. Cô ấy đáng ra nên từ chối đến vũ hội này, nhưng cô ấy không muốn làm cậu thất vọng, khi mà cậu đã rất mong mỏi được đưa cô ấy ra mắt tối mai. Và vì cô ấy chỉ ở thành phố dịp cuối tuần này-"
"Em theo kịp kịch bản rồi, Reggie. Và chị định để cô ấy làm nhân vật nào đây?"
"Có thể cô ấy có họ hàng xa với Kelsey. Kelsey có liên hệ với tất cả những kiểu tước hiệu, mặc dù chúng ít khi được nhắc đến từ khi chị ấy kết hôn với anh họ Derek của chúng ta. Nhưng tôi tin chắc chị ấy không ngại tuyên bố Danny là một người họ hàng đâu."
"Có họ hàng với một công tước là hơi quá đấy, chị không nghĩ thế à?" Jeremy nói
"Không, không, một trong những tước hiệu thấp hơn, dĩ nhiên rồi. Và họ hàng rất xa. Có lẽ cha mẹ cô ấy đã chuyển đến Mĩ và cô ấy đã lớn lên ở đó - không, tôi biết rồi, ở Cornwall! Chỉ trong trường hợp ngữ âm của cô ấy bị chú ý. Lần này mọi việc sẽ trôi chảy tuyệt hảo. Không một ai, và ý tôi là không một ai, sẽ nghi ngờ việc cậu đang theo đuổi cô gái đáng yêu này trong vài tháng qua, vậy nên không thể có khả năng cậu đang có quan hệ tình ái với Emily Bascomb. Phải là một anh chàng may mắn nào đó khác."
Jeremy lắc đầu trước người chị họ, nhưng trong sự thán phục. "Làm thế nào chị làm được việc này, bà chị? Chị đơn giản là làm em kinh sợ, thật đấy."
"Vớ vẩn" Regina cằn nhằn. "Và tôi sẽ mang cô ấy về nhà với tôi để chuẩn bị. Qua đó với một cỗ xe vào tối mai để đón chúng tôi vào đúng chín giờ. Chúng ta chỉ muốn đến muộn một cách đúng mốt thôi, không hơn."
"Chúng ta?"
"Tôi sẽ đi với hai cô cậu, dĩ nhiên. Cô ấy phải có một người giám hộ."
"Chị trở thành thiên thần hộ mệnh của em từ khi nào vậy, mèo con?"
"Từ khi Amy yêu cầu tôi để mắt đến cậu khi chị ấy không có ở đây."
Anh đảo tròn mắt. Amy không chỉ là chị họ của họ mà còn là người bạn thân nhất của anh, và cô ấy lo lắng cho anh quá nhiều hơn cần thiết.
"Không phải em muốn dội nước lạnh vào kế hoạch tuyệt diệu của chị, nhưng chị có nghĩ nên hỏi Danny liệu cô ấy có sẵn sàng giải cứu em khỏi móng vuốt cua Emily Bascomb không?"
"Ồ, cậu em thân yêu," Regina thở dài. "Đúng, tôi nghĩ mình nên." Và với Danny: "Em có sẵn sàng với nhiệm vụ đó không, cô gái thân yêu? Jeremy đây thật sự cần được giải cứu, hoặc là cậu ấy sẽ bị lôi đến trước bàn thờ mặc dù đã không làm gì cả."
Danny cười toe toét. "Tôi là một tay hóa trang có nghề."
Regina nháy mắt. "Tại sao, à, em đúng là thế, phải không? Tốt, vậy đi theo tôi. Chúng ta có rất nhiều việc phải hoàn thành với rất ít thời gian."