- 🏠 Home
- Hệ Thống
- Tên Ninja Này Rõ Ràng Không Mạnh Lại Cứ Muốn Tìm Đường Chết
- Chương 10: Xin Lỗi, Ta Là Kẻ Nằm Vùng
Tên Ninja Này Rõ Ràng Không Mạnh Lại Cứ Muốn Tìm Đường Chết
Chương 10: Xin Lỗi, Ta Là Kẻ Nằm Vùng
“ Cậu thật sự muốn chọn con đường này? ”
Obito sắc mặt u ám hỏi.
Aoba chết lặng gật gật đầu.
“ Vì cái gì? ”Obito trầm mặc một chút, sau đó hỏi lại lần nữa.
Không thể nói ra nguyên nhân chân chính, Aoba đành phải bịa ra một lý do vui buồn lẫn lộn nói,“ Chúng ta không phải đã hứa sao, chờ đến ngày chiến tranh kết thúc cậu sẽ đến đón tôi. Hơn nữa, những đứa trẻ mồ côi vì chiến tranh như tôi, khẳng định không có biện pháp ở bên ngoài sống sót. ”
Thân thể Obito đột nhiên chấn động, tựa hồ hồi tưởng lại khoảng thời gian trước đó, mỗi ngày hai người đều đấu võ mồm ầm ĩ, còn tên nhóc kia luôn miệng nói mấy lời ấu trĩ như muốn che chở hắn.
Đột nhiên, vẻ mặt căng chặt của Obito dịu đi, ánh mắt nhìn về phía Aoba cũng trở nên nhu hòa một ít.
Đó là lý do vì sao tôi mới không thể để cậu ở lại đây.
Nơi này là Địa Ngục, mà Địa Ngục chỉ có thể tồn tại... Ác quỷ!
“ Nếu cậu lựa chọn con đường này, đừng hối hận. ”
Lưu lại một câu như vậy, Obito khôi phục bộ dáng lạnh nhạt, xoay người rời đi.
Aoba thở phào nhẹ nhõm, nhưng kỳ quái chính là, rõ ràng hắn đã lựa chọn theo ý hệ thống, vì cái gì nhiệm vụ còn chưa nhắc nhở hoàn thành?
. . . . . . . . . . . .
“ Ngươi mềm lòng. ”
Bạch Zetsu xuất quỷ nhập thần đi tới bên người Obito, cười hì hì nói.
“ Không, ta lưu lại hắn, bởi vì vẫn còn giá trị lợi dụng. ” Obito thờ ơ giảo biện nói.
“ A? Loại phế vật như thằng nhóc đó có giá trị lợi dụng? Ngươi hẳn cũng đã đã nhìn ra, Madara đại nhân sở dĩ cái gì cũng không dạy cho hắn, là vì đã nhìn ra tư chất của hắn cả đời chỉ có thể làm một ninja bình thường, căn bản không cần lo lắng chuyện tu luyện. ” Hắc Zetsu mở miệng nói.
Obito trầm mặc, qua vài giây sau chậm rãi mở miệng trả lời: “ Nếu Marad sớm đã nhìn ra điều đó, thì sao còn muốn lưu lại hắn? Lão lựa chọn làm như vậy, nhất định là có lý do. Mà ta, chẳng qua chỉ làm chuyện ‘ Uchiha Madara‘ nên làm. ”
Nghe cậu ta nói thế, Bạch Zetsu cùng Hắc Zetsu đều im lặng.
“ Vậy ngươi chuẩn bị lưu lại hắn? ”
“ Không, đem hắn đưa đến Konoha! ”
“ Đưa đến Konoha?“Bạch Zetsu lập tức ngây ngẩn cả người.
“ Ta nói rồi, hắn có giá trị lợi dụng. Những đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh sẽ được các đại nhẫn thôn‘thu về’, nếu tư chất đặc thù, các đại nhẫn thôn ngược lại sẽ điều tra. Cho nên đây là cơ hội, hắn có thể hoàn mỹ ẩn núp bên trong làng lá, chờ thời cơ tới tất nhiên có thể trở thành trợ lực của ta. ”
Lý do này của Obito nghe tựa hồ cũng không tồi, nhưng là…
“ Nếu chỉ cần thu thập tình báo, có ta cùng nhóm phân thân liền đủ rồi, không nhất thiết… ”
“ Ta tin tưởng phán đoán của mình, mà các ngươi chỉ cần phục tùng mệnh lệnh của ta, hiểu chứ? ”
Sau đó Obito nhắm hai mắt lại, tuy rằng Aoba lựa chọn làm cậu ta cảm thấy kinh ngạc, nhưng lại ngay lập tức nghĩ tới dùng phương thức này tạm thời tránh xa Địa Ngục, bởi vì cậu tin tưởng trận chiến tranh này sớm muộn gì cũng kết thúc, hơn nữa thắng lợi tất nhiên là Làng Lá.
Cứ như vậy, thế giới sẽ nghênh đón một thời kỳ hòa bình ngắn ngủi, mà Konoha là một trong những địa phương an toàn nhất.
Ở nơi đó, Aoba có thể an toàn lớn lên, chờ khi kế hoạch của cậu ta thực hiện, lời hứa ấy cũng sẽ được hoàn thành.
Vô tình chứng kiến cảnh Kakashi tự tay gϊếŧ Rin, dấu vết cuối cùng của sự mềm yếu trong lòng Obitu thực ra là một đứa trẻ chưa lớn, đây có lẽ là điều mà trước đây Marada chưa từng nghĩ tới.
. . . . . . . . . . . . . . . .
Konoha năm cuối cùng thứ 47, với chiến thắng trong trận Kikyoyama và trận cầu Kannabi, mặt trận phía Tây của Chiến tranh thế giới Ninja lần thứ ba kết thúc.
Làng Đá ăn trộm gà không thành mà còn mất nắm gạo*, chỉ có thể khϊếp sợ tản đi, bỏ lại một mảnh lông gà.
*đại khái chính là Làng Đá mất cả chì lẫn chài.
Số lượng lớn các ngôi làng đã bị phá hủy trong chiến tranh, xác chết nằm rải rác khắp nơi.
Những ninja Konoha phụ trách giải quyết hậu quả chiến trường đồng thời dọn sạch nơi đó và tập hợp những đứa trẻ mồ côi do chiến tranh mang đến, sau đó đưa từng nhóm về Konoha.
Có người nói chiến tranh chính là vì tiền, nhưng kỳ thật, so với tiền người dân càng quan trọng hơn!
Sau nhiều trận chiến, các Gennin tốt nghiệp trường ninja đều được cử ra tiền tuyến càng sớm càng tốt.
Nếu ở trên chiến trường, ngươi nhìn thấy một đám nhóc khoảng mười tuổi chiến đấu với nhau bằng kunai, ngàn vạn không cần quá bất ngờ, vì hầu hết các ninja trưởng thành đều đã chết trong trận chiến.
Dân số đại nhẫn thôn giảm mạnh, nếu cuộc chiến tiếp tục, sẽ đến lượt những đứa trẻ 4 - 5 tuổi ra chiến trường.
Cũng chính vì như thế, việc thu nhận những đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh trở về làng đã trở thành một sự hiểu ngầm giữa các đại nhẫn thôn mà không nói ra.
Những đứa trẻ vô gia cư này sẽ đóng góp rất lớn cho tương lai của làng, bọn họ sau khi lớn lên và cùng với những thế hệ mới được sinh ra sẽ vì các đại nhẫn thôn bổ sung dân số.
Đó là chưa kể một số lượng lớn những đứa trẻ này đã trải qua đau thương từ chiến tranh mang lại sẽ trở thành những ninja mới, tức là gia tăng chiến lực.
Vậy nên khi chiến tranh kết thúc, người chịu thiệt thực sự không phải là ngũ đại nhẫn thôn ở trung tâm cuộc chiến, mà là những ngôi làng nhỏ đã bị phá hủy và những người dân bình thường vô lực kháng cự.
Còn về sự thù hận?
Đừng nói nhảm, nếu còn không giải quyết được chuyện tầm thường này, thì nói gì đến chiến tranh, cho chúng một chút ơn huệ nhỏ lại tẩy não trên cơ bản không sai biệt lắm, một đám nhóc không nơi nương có thể gây nên sóng gió gì?
Dưới tình huống như thế, Shinomiya Aoba cùng mấy đứa trẻ trạc tuổi nhau bị bỏ đói và choáng váng vài ngày, cuối cùng được Konoha phát hiện.
Khoảnh khắc nhìn thấy miếng bảo vệ trán quen thuộc, hắn suýt chút nữa liền rơi nước mắt.
Có trời mới biết hắn đã phải vật lộn như thế nào để sống sót qua những ngày bị Bạch Zetsu ném vào một khu rừng hẻo lánh.
Nếu không phải nhờ có ba kỹ năng từ gói phần thưởng tân thủ, phỏng chừng hắn đã sớm thành phân trong bụng dã thú.
Hơn nữa lo lắng dọc đường đi Bạch Zetsu ở trong tối quan sát, hắn càng không dám chủ động bại lộ năng lực, quả thực muốn bao nhiêu thê thảm liền có bấy nhiêu.
Lục tục gặp phải mười mấy cô nhi do chiến tranh, cuối cùng khi bọn họ rời khỏi khu rừng chỉ còn lại 4 hoặc 5 đứa, số còn lại bị thú rừng bắt đi hoặc chết đói.
Mà thời điểm hắn rời đi, nhiệm vụ chết tiệt đó cuối cùng cũng có động tĩnh.
Hoàn thành giai đoạn một, khen thưởng rương kho báu mục nát x1
Giai đoạn hai mở ra.
Tên nhiệm vụ: Ai là kẻ nằm vùng
Nội dung miêu tả: Nằm vùng Làng Lá, thỉnh thoảng làm ra việc gì đó.
Nhiệm vụ khen thưởng: phụ thuộc vào trạng thái hoàn thành.
Nhiệm vụ thất bại: Đừng hỏi, hỏi chính là tự bạo!
Giai đoạn ba: ???
Nhiệm vụ này tương tự như những gì Obito đã giải thích với Shinomiya Aoba, ngoại trừ việc Obito và cẩu hệ thống đều không nói rõ sẽ làm gì, có vẻ như hắn phải thực hiện một mình.
Chỉ là, nhiệm vụ này thật sự là chuyên tìm đường chết a!
F***!
***************************
Đôi lời từ con dịch truyện: thật ra khúc này ‘’ trận Kikyoyama và trận cầu Kannabi ‘’ trong bản raw tiếng trung là ‘’ trận Kikyoyama và trận cầu Kamabashi ‘’.
Nhưng tôi không tìm thấy nó trên mạng, cầu kamabashi có thể là cầu kannabi, còn kikyoyama thì lại search ra được, nếu mọi người có thông tin về hai trận này thì có thể cmt cho tôi biết nha.
- 🏠 Home
- Hệ Thống
- Tên Ninja Này Rõ Ràng Không Mạnh Lại Cứ Muốn Tìm Đường Chết
- Chương 10: Xin Lỗi, Ta Là Kẻ Nằm Vùng