Đệ nhất quý nữ Lạc Đô: Ôn Du, mặt hoa da phấn, miệng tựa hoa sen. Một buổi sáng sơn hà rung chuyển, Ôn gia sụp dổ. Mỹ nhân nổi danh khắp thiên hạ là nàng đây trở thành đồ chơi cho các tầng lớp hào hùn …
Đệ nhất quý nữ Lạc Đô: Ôn Du, mặt hoa da phấn, miệng tựa hoa sen.
Một buổi sáng sơn hà rung chuyển, Ôn gia sụp dổ. Mỹ nhân nổi danh khắp thiên hạ là nàng đây trở thành đồ chơi cho các tầng lớp hào hùng tranh đoạt.
Nàng bôn ba nghìn dặm chỉ vì để hoàn thành hôn ước với vị hôn phu, mượn binh báo thù.
Không ngờ trên đường đi lại gặp rắc rối, buộc phải gia nhập một băng đảng ngầm ở địa phương.
Lưu manh kia gọi Tiêu Lệ, cha ruột không rõ, mẹ là gái lầu xanh. Nghe đồn năm y 8 tuổi đã ngồi tù vì tội gϊếŧ người, 15 tuổi trở thành tay chân của một sòng bạc. Bắt người, đòi nợ, tiếng ác truyền xa.
Ôn Du chán ghét y là một kẻ tầm thường thô tục, còn y thì phiền với việc Ôn Dụ tự cao thanh cao.
Hai người không ưa nhau đến nửa câu.
Nhưng sau đó… Ngay cả khi y bị đánh đến gãy xương vẫn cõng Ôn Du chạy trốn trong đêm mưa, liều mạng bảo vệ nàng suốt 600 dặm đến Nam Trần.
Lại sau đó nữa, y vượt màn mưa, đột nhập vào khuê phòng nàng trước đêm hôn lễ: “Ôn Du, đừng lấy Trần vương, gả cho tôi được không?”
“Tôi thay em phục nước Lương, báo thù Ôn gia cho em.”
Ôn Du mặc váy cưới ngồi trước gương trang điểm, nàng quay lại nhìn y với ánh mắt bình tĩnh mà tàn nhẫn: “Tôi muốn binh lính và quyền lực, anh có không?”
-
Về sau, Bắc Ngụy bất ngờ nổi lên và tràn qua Trung Nguyên.
Khi quân tiến về phía Nam, Trần vương đầu hàng, Ôn Du cũng được dâng lên cho vua Ngụy làm lễ vật.
Ngày hôm đó, tuyết bay trong gió, cờ kỵ binh Bắc Ngụy che phủ bầu trời bên ngoài cung điện Trần vương. Người đã là vua nước Ngụy cưỡi ngựa chậm rãi bước vào cổng trước mặt Trần vương đang quỳ trên mặt đất run rẩy, dùng mũi kiếm đẫm máu nâng cằm Ôn Du lên, lạnh lùng hỏi: "Ôn Du à Ôn Du, em gả cho cái thứ gì vậy hả?”
-
Mọi người đều nói, Ngụy quận hận nhất người phụ nữ Ôn thị đã bỏ rơi y khi y tay trắng, bọn họ thầm đoán Ôn Du lúc này đây rơi vào tay y thể nào cũng bị tra tấn lên bờ xuống ruộng.
Ờm, Ôn Du quả thực đã “chịu đựng rất nhiều trừng phạt” từ ai kia.
Đêm đã khuya, nến đang cháy sáng.
Ôn Du bị nhốt ở trên long ỷ, sợi xích vàng đẫm mồ hôi trên cổ phản chiếu ánh nến.
Mà lúc này, người khóa nàng đang nắm lấy cằm nàng, trán kề trán, đôi mắt đỏ ngầu tựa như một con thú hoang mắc kẹt trong đường cùng: “Bây giờ ta có binh, có quyền. Em gả không?”
Đại mỹ nhân dã tâm x Chó săn nông dân điên ngầm
Văn án cuốn dữ, thích văn phong của Đoàn Tử Lai Tập, hi vọng ổn 🥰