Chương 4

Chu Dương nhồm nhoàm ăn xong miếng dưa hấu lớn, mặt mày hớn hở miêu tả chuyện vừa xảy ra với Thanh Huyền.

Thanh Huyền nghe xong mở to hai mắt, nhảy lên bàn, có chút không thể tin được túm lấy cổ áo Chu Dương, "Cậu nói gì, là một con mèo Ragdoll?"

"Đúng đúng đúng." Chu Dương run rẩy lấy điện thoại ra cho Thanh Huyền xem ảnh mình chụp lại.

Thanh Huyền buông tay túm cổ áo Chu Dương ra, kinh ngạc nhìn con mèo Ragdoll trên màn hình.

"Đây là chị dâu chúng ta phải không nè?" Chu Dương quan sát biểu cảm của Thanh Huyền một lát, trên mặt hiện ra nụ cười ăn dưa, "Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này của chị dâu chúng ta xem, quả thật ngọt đến tận tim em."

"Ngọt đến tim cậu à?" Thanh Huyền nghe vậy mặt lập tức đen xì như vợ bị người ta cướp, cúi đầu trừng mắt nhìn Chu Dương.

"Khụ khụ, không phải, không phải không phải, ý của em là, chị dâu của chúng ta có bộ dạng thật ngọt ngào, không hổ là anh Huyền, tìm dẫn đường vừa nhìn đã biết rất ưu tú!" Trong nháy mắt Chu Dương muốn sống nên vội vàng nói.

Thanh Huyền nghe vậy thì sắc mặt mới khôi phục bình thường, hai tay đút vào trong túi, "Dẫn tôi đi xem giám sát."

"Được anh Huyền!" Chu Dương nói nhanh.

Dẫn Thanh Huyền đi vào phòng giám sát, Chu Dương kiểm tra máy, tua đến chỗ mèo đi từ khe cửa vào, để cho Thanh Huyền nhìn.

"Dừng một chút." Thanh Huyền đột nhiên nói.

Đầu óc Chu Dương còn chưa kịp load thì tay đã theo bản năng ấn nút tạm dừng.

"Người này, tìm một đoạn để tôi nhìn mặt xem." Thanh Huyền chỉ vào người trên màn hình cá voi sát thủ há miệng muốn cắn.

Chu Dương điều chỉnh thời gian ghi chép giám sát về phía trước, điều chỉnh đến đoạn cửa bắt đầu mở ra.

Cửa lắc lư vài cái, chậm rãi mở thành khe hở, một người đàn ông đi vào.

"Dừng lại." Thanh Huyền nói xong, hình ảnh ngừng lại, "Phóng lên."

Chu Dương vội vàng phóng to hình ảnh: "Anh Huyền, làm sao thế?"

Thanh Huyền lấy điện thoại ra, chụp một tấm, "Có chút quen mắt, tiếp tục đi."

Chu Dương nghe vậy chỉnh hình ảnh lại, tiếp tục phát.

Người đàn ông chạy vào cởϊ qυầи áo muốn nhảy xuống hồ bơi, nhưng vì nhìn thấy con quái vật khổng lồ trong nước nên cứng đờ, xoay người muốn chạy, lúc này, một con mèo Ragdoll chui vào từ khe cửa.

Khi thấy cá voi sát thủ há mồm nhào tới phía người đàn ông thì ánh mắt mèo Ragdoll trợn tròn một vòng lớn, vội vàng cất bước chạy như điên về phía họ, sau đó bày ra năng lực kinh người, nhảy lên ba mét, đạp một phát vào người đàn ông bên cạnh, cuối cùng vững vàng rơi xuống đất.

Thanh Huyền không nhịn được vỗ tay, "Nhìn mèo nhà ta đạp một nhát này, thật đẹp trai."

Chu Dương có chút khó nói thành lời nhìn về phía Thanh Huyền.

Theo mèo Ragdoll rơi xuống đất, cá voi sát thủ cũng rơi xuống nước, sau đó mèo Ragdoll đi lên vài bước, ngồi xổm bên hồ bơi, bắt đầu trấn an tinh thần cho cá voi sát thủ.

"Anh, sau đó chị dâu trấn an anh một tiếng đồng hồ, anh có muốn tua nhanh một chút không?" Chu Dương hỏi.

"Không cần." Thanh Huyền chăm chú nhìn chằm chằm vào hình ảnh giám sát, xem đúng một tiếng đồng hồ.

Nhìn Chu Dương cũng bắt đầu ngủ gật, rốt cuộc Thanh Huyền mới động đậy.

"Anh, xem xong rồi à?" Chu Dương giật mình tỉnh lại, vội vàng nói.

"Tải xuống gửi cho tôi sau đó xóa sạch sẽ, nhà cửa đã mua xong chưa?"

"Mua xong rồi." Chu Dương vội vàng lấy chìa khóa ra đưa cho Thanh Huyền, "Anh, đồ đạc còn chưa kịp mua, lúc trước vừa mới làm xong thủ tục chuyển giao phòng thì đã nhận được điện thoại của anh. "

"Không sao, tôi đi xem, cậu không cần để ý, tải với xoá video là được." Tâm trạng Thanh Huyền rất tốt huýt sáo, cầm chìa khóa hai tay đút vào túi.

Còn lại mặc kệ đồ đệ Chu Dương mệt nhọc oán hận ngồi tải video theo dõi.

Sau khi ra khỏi hồ bơi, Thanh Huyền vẫy taxi, báo địa chỉ hiện tại, sau đó mở một nền tảng mua sắm bắt đầu xem giường và bồn tắm lớn.

Chờ Thanh Huyền chọn rồi đặt hàng xong thì xe vừa vặn dừng ở cửa khu, sau khi trả tiền thì Thanh Huyền xuống xe.

Về đến nhà, Thanh Huyền thay quần áo trước, sau đó rón rén vào phòng nhìn Sở Lan, cô bé đã nằm trên giường ngủ thϊếp đi.

Quay ra phòng khách, Thanh Huyền bắt đầu đơn giản bỏ đồ lặt vặt vào thùng carton.

Sau khi đóng gói xong hai cái thùng thì điện thoại kêu một tiếng, video bắt Chu Dương tải đã được gửi đến.

"Anh, em tải video xong rồi, Hạo Tử tổ chức tiệc nhỏ ở VICO, anh có muốn đến không?"

Thanh Huyền hít sâu một hơi, giật giật ngón tay, trả lời.

VICO là một quán bar, quanh năm chơi âm nhạc rất nhẹ nhàng, không có một chút căng cực của bầu không khí bar thường nên có.

Mặc dù vậy, đây là một trong những nơi phổ biến nhất cho những người đặc biệt.

Cái gọi là người đặc biệt, đề cập đến dẫn đường và lính gác, tỷ lệ của họ là 2% tổng dân số.

Phần lớn lính gác có ngũ quan nhạy bén, hoàn cảnh đêm ồn ào có thể khiến bọn họ phát điên, cho nên đa số đều sẽ lựa chọn thanh tịnh yên tĩnh hơn.

Khoảnh khắc Thanh Huyền bước vào VICO đã thu hút sự chú ý từ mọi hướng, hormone nam nhân đập vào mặt quả thật khiến chân người ta mềm nhũn.

"Anh Huyền, ở đây!" Chu Dương vẫy vẫy tay với Thanh Huyền.

Thanh Huyền đi tới, Chu Dương cầm lấy chén rượu rót cho hắn.

Tất cả cộng thêm Thanh Huyền có năm người, đều là cán bộ cao cấp của "Toàn Cơ".

Vốn Phạm Hàng với Hứa Hạo đang ganh đua so sánh bạn gái hiện tại của nhau xem ai vóc người nóng bỏng hơn, kỹ xảo tốt hơn, Phạm Hàng lấy hộp thuốc lá ra cười đưa cho Thanh Huyền, "Anh, làm điếu chứ?"

Thanh Huyền đưa tay rút một điếu thuốc ra, bên cạnh lập tức có người tiến lại gần giúp hắn châm lửa.

"Anh Huyền, sau khi anh lui định làm gì vậy?" Hứa Hạo cầm chén chạm với Thanh Huyền một chút, thái độ thân thiết cười hỏi.

"Lời này của cậu là thay cấp trên hỏi hay chỉ đơn giản là chính cậu muốn biết?" Thanh Huyền uống xong rượu trong chén, kẹp điếu thuốc tựa tiếu phi tiếu nhìn Hứa Hạo.

"Ây dà, anh Huyền, xem lời anh nói kìa, hôm nay chúng ta là tụ tập riêng tư, không nói đến tổ chức được không?" Hứa Hạo cười nói.

Chu Dương cầm lấy bình rượu bên cạnh rót cho Thanh Huyền.

"Dự định câu đàn ông trước, câu được rồi tính." Thanh Huyền cười nói.

"Không phải vẫn là bạch nguyệt quang trong lời đồn của anh chứ?" Hứa Hạo cười hỏi.

"Ừ." Thanh Huyền gật gật đầu, dập tắt tàn thuốc.

"Đù, anh cũng quá thâm tình rồi đi? Đã bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn nhớ?"

Nhiều năm như vậy anh Huyền cũng không xóa sạch đánh dấu kết hợp, còn không hiểu à?"

"Anh Huyền chúng ta không giống loại cặn bã như các cậu! Phạm Hàng cậu cười cái gì! Cái đứa cặn bã nhất ở đây chính là cậu! Hứa Hạo cậu cũng đừng có mà cười, cậu so với nó cũng kẻ tám lạng người nửa cân!"

Bốn phía nghe vậy lập tức thảo luận sôi nổi, khuynh hướng tìиɧ ɖu͙© của Thanh Huyền trong đám người bọn họ không tính là bí mật gì.

Mấy năm trước không biết từ đâu truyền ra tin tức nhỏ nói là đại lão Thanh Huyền thích đàn ông, hơn nữa rất thích kiểu nam dẫn đường mặt đẹp dáng chuẩn, bởi vì bạch nguyệt quang của đại lão Thanh Huyền chính là kiểu này, đại lão Thanh Huyền vẫn luôn yêu thích bạch nguyệt quang không quên.

Kết hợp với kỳ mẫn cảm đột nhiên xuất hiện trên người Thanh Huyền, "Dẫn đường bạch nguyệt quang" này quả thật chính là chuyện chắc chắn.

Đầu năm nay, mặc dù đồng giới đã sớm không bị người khác phân biệt đối xử nhưng không biết vì cái gì, ở trong đám người đặc thù, đại bộ phận lính gác vẫn thích nữ dẫn đường hơn, một ít bộ phận có thể tiếp nhận nam dẫn đường, cuộc sống riêng tư đều tương đối hỗn loạn.

Kiểu như đại lão Thanh Huyền có năng lực mạnh mẽ, giữ mình trong sạch cho tới bây giờ chưa từng truyền qua scandal gì, thậm chí còn thâm tình như vậy, quả thật là loài quý hiếm.

Tin tức nhỏ này vừa truyền ra, thật đáng kinh ngạc, các nam dẫn đường trong tổ chức bắt đầu điên cuồng phóng hormone về phía Thanh Huyền, mưu toan thay thế địa vị bạch nguyệt quang trong lòng đại lão Thanh Huyền để lên ngôi.

Tổ chức có quy định, lính gác không thể vô cớ đả động đến dẫn đường, đánh cũng không thể đánh, đúng là Thanh Huyền bị phiền không chịu được, chỉ có thể lợi dụng năm giác quan siêu thường của mình, khi cách đối phương hai mươi mét đã sớm đi đường vòng.

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

8/9/2023

#DevilsNTT