Chương 50

Tống Thiên An vừa về tới nhà đã thấy Sâm Đằng ngồi trên ghế, chân gác lên chân còn lại, khoanh tay nhìn ra phía cửa.

" Em đi đâu?"

" Em ra ngoài có chút việc"

" Việc gì?"

" Chỉ là, em thèm lê quá nên mua lê, mua cả cho anh ăn nè, lê ngon lắm!"

Sâm Đằng nhìn Tống Thiên An dón dén đặt ba quả lê trong túi áo đặt xuống bàn.

Sâm Đằng thở dài, Tống Thiên An vội ngồi lên lòng ôm lấy anh làm vẻ mặt làm nũng " Đừng giận em mà.."

" Anh không giận em!" Sâm Đằng ôm chặt lấy cậu " Anh đã nói hôm nay lạnh em nên ở trong nhà cơ mà? Cơ thể em thì yếu, nếu ốm ngất ngoài đường thì làm sao?"

" Đâu có? Em khoẻ lắm! Với lại cũng mặc cực cực kì nhiều áo!" Tống Thiên An vạch cổ áo ra khoe " Em mặc 6 cái áo đó!"

Sâm Đằng nhìn cần cổ trắng nõn có chút nhợt nhạt vì lạnh mà xót , gục vào hõm cổ cậu mυ"ŧ lấy yết hầu.

" A, anh .. nhột.." Tống Thiên An cười khúc khích đẩy anh ra.

" Em thèm ăn lê chỉ cần gọi, anh sẽ mua lê cho em, biết chưa? Lần sau có đi ra ngoài khi không có sự đồng ý của anh không?"

Tống Thiên An lắc lắc đầu hôn chụt lên môi Sâm Đằng .

" Tội không nghe lời, là phải phạt nhỉ?" Sâm Đằng nở nụ cười gian tà, tay nhanh thoắt đã lột sạch đồ trên người Tống Thiên An.

" Ưʍ.. chụt... ưʍ.." Tống Thiên An đảo lưỡi cuốn quanh đầu lưỡi Sâm Đằng, mùi hương thơm dịu nhẹ ngọt ngào nơi đầu lưỡi lại làm cậu kɧoáı ©ảʍ tới thế.

Hai bên đầṳ ѵú đã ***** **** mặc sức để Sâm Đằng xoa nắn gẩy lên xuống bỡn cợt. Hạ thể cũnh đã trương phình dựng đứng.

Bên trong hậu huyệt, nước cũng da^ʍ dỉ chảy ra...

" Ưʍ.. anh đừng mυ"ŧ.. sẽ để lại vết.. mọi người thấy.."

" Thấy thì sao? Điều đó càng chứng minh em là của anh, là tình yêu của anh, không phải sao?" Sâm Đằng thủ thỉ vài tai cậu, rồi ngậm lấy chúng.

" Ưʍ.. được.. em là của anh.. và Đằng là của em.." Tống Thiên An cười hạnh phúc nói.

Sâm Đằng há miệng ngậm lấy đôi môi hồng xinh. Đầu lưỡi trơn tuột như rắn càn quét, lúc cắn nhẹ, lúc mυ"ŧ vào, vang lên những âm thanh da^ʍ mỹ. Dường như còn không đủ, anh hơi dùng sức, thành công tách hàm răng của cậu luồn vào bên trong đoạt đất chiếm thành.

đầu lưỡi anh thành thục đảo quanh đỉnh hồng đã dựng đứng của cậu, khiến nó căng bóng.

Tống Thiên An ngửa đầu mơ màng. Bây giờ trong đầu cậu ngoài động tác của anh cậu hoàn toàn không nghe được gì nữa. Khi nhắm mắt, cảm giác trở lên cực kỳ nhạy bén. Cậu biết rõ bàn tay anh đang lần xuống vùng đất xinh đẹp giữa hai chân cậu, một ngón tay ấn vào hoa hạch, một ngón đi sâu vào trong mà khuấy đảo.

" Ưm .."

" An An, em thật dâʍ đãиɠ, chưa gì đã ra nhiều nước thế này rồi?"

" Nhanh.. cho em... ưʍ.." Tống Thiên An cả cơ thể vặn vẹo da^ʍ mỹ ôm lấy cổ Sâm Đằng.

Sâm Đằng không nhịn nữa, lôi vật đã ***** **** phình ra dựng thẳng đứng từ nãy, những đường gân thi nhau nổi cuồn cuộn đặt vào *** ***** đã ướŧ áŧ, cọ xát mấy cái rồi đi vào một nửa.

" Ưʍ.. a.. anh.. muốn nữa.."

Sâm Đằng cắn cắn mũi cậu cười " Thật hư hỏng!"

Bên dưới thắt lưng cũng luật động, côn th*t lại đi sâu vào một chút, nhưng không đâm sâu nữa, rút ra, lại đi vào một nửa...

" Nhanh .. em muốn ...ưm .. a.."

" Cho em .. hự.." Sâm Đằng gầm nhẹ, mạnh mẽ tiến vào, gậy th*t to lớn đâm sâu đến tận hậu huyệt của cậu.

"Aaaaa..." Tống Thiên An hét lên, hai cánh hoa bị côn th*t làm cho căng ra hết cỡ. Vách thịt bên trong bóp chặt, ma sát với cự long, khắc họa những đường gân của nó. Sâm Đằng nâng mông, côn th*t theo đó thối lui ra ngoài, cho đến khi chỉ còn lại *** *** ngoài cửa mình, hự một cái lại chôn sâu vào. Sâm Đằng ngậm lấy một bên ngực cậu, bú ʍúŧ chậc chậc, bàn tay kẹp lấy ** **** nơi hai người giao hợp, gảy mạnh khiến nó bị lôi ra ngoài, căng cứng tròn to.

" Ưʍ.. nhanh quá.. chậm chút.." Tống Thiên An kêu lên..

" Hửm? Nãy ai vừa muốn nhanh? Giờ lại muốn chậm?"

" Ưʍ.. aaa.. em .. em.." Tống Thiên An không chịu được mà bắn ra ngoài, **** **** liền bắn lên ngực Sâm Đằng..

Sâm Đằng cơ bắp cũng co rút, dồn lực phi nước đại mấy chục cái, sau đó ra ngoài *** *****, phun ra một dòng nóng bỏng.

" Ha~" Tống Thiên An cả người tê dại thở nhẹ.

Vài giây sau, Sâm Đằng bế sốc người cậu dựng lên đặt trên đùi anh " Tự làm đi!"

" Nốt lần này thôi đó, mai em còn đi học!" Tống Thiên An nắm lấy vật to dài vẫn đang ***** ****, bàn tay cậu chạm vào khiến nó còn trở lên to hơn " Sao lại.."

" Hay là anh làm .."

" Không, em làm được!" Tống Thiên An nhấc mông lên, cầm dương v*t từ từ nhét vào bên trong " Ưʍ.."

Thấy Tống Thiên An tác phong chậm chạp, anh nhanh tay nhấn cậu xuống.

** Phốc **

" Aaaaaa.. ưʍ... sâu quá.. a.." Tống nThiên An lần đầu bị cắm sâu tới nước mắt nước mũi tràn ra, cậu cảm nhận được vật ấm nóng bên trong bụng mình.

" Đáng yêu quá!" Sâm Đằng ôm lấy mặt cậu hôn lấy hôn để, bị anh làʍ t̠ìиɦ tới khóc lóc chắc chỉ có riêng trường hợp này, nên trong tâm trí anh, chỉ có mỗi hình bóng của Tống Thiên An.