Chương 1: Vào Nghề

Chỗ em làm cũng chủ Hải Phòng luôn, cơ mà đáng mặt nam nhi, cái gì ra cái đó, sống tốt là ổng thoải mái level max luôn, hồi mới vào tưởng ổng giang hồ lắm, ai ngờ giang hồ thật , cơ mà ko bao giờ kênh kiệu với nhân viên, coi mấy thằng làm như em út trong nhà. Ông đó cũng là ng thay đổi tính cách em sau này, học từ ổng rất nhiều, từ đối nhân xử thế đến tư duy kinh doanh, dc cái ổng cũng quý mình nên cũng chỉ bảo nhiều. Em kể vài chuyện góp vui với ae.

1. Ông chủ.

Cái này muốn kể vài chuyện tiêu biểu để các bác hiểu tại sao em phục ổng thôi. Hồi đó e năm nhất, mới vào lò dò đi làm phục vụ quán nhậu bên Bắc Hải, làm partime thôi, lương 50k 1 buổi( 4h-22h đêm), max bóc lột. Bữa đó, xế chiều có 1 đám hảo hán ở đâu ủa về, toàn đi mấy em Harley Davision, nên em đoán là hội chơi xe, vào nhậu, cởϊ áσ khoác ra thì mình nhìn thấy xăm bít bùng cũng ngán, né né lảng lảng ra chỗ khác rồi, thế éo nào ông chủ quán ổng đập vai ông bảo ” M lo bàn đó, ăn nói cho tử tế’, tính từ chối rồi, mà mới vào làm dc hơn tuần, sợ cự chủ thì ổng đuổi luôn, nên thôi cứ làm, thầm nghĩ ” Mấy anh vai u thịt bắp cũng ko đến nổi đập thằng sinh viên m6 chưa đến 50 cân như mình “.

Trong đoàn hơn chục ông thì có quá nữa cạo trọc đầu, có cha kia đầu đã trọc rồi còn xăm luôn cái đầu chim ưng lên đầu, nhìn nổi da gà vãi đái. Hồi đó ông chủ, mà thôi gọi là anh T đi cho nhanh, ổng thuộc dạng hiền nhất đám, tóc hớt húi cua, quần jean áo thun trắng, tay chân ko xăm trồ gì cả( mọe sau này đi đá banh chung mới thấy ổng xăm nguyên đầu con sói thù lù trước ngực), nên em lại sau lưng ổng đứng ghi món cho đỡ sợ, chứ đứng cạnh mấy cha đầu chim kia làm gì sai ổng cho 1 phát thụt luôn chim. Chủ quán cũng sợ phật lòng mấy anh này, nên kêu e chỉ đứng bàn này thôi, chứ bình thường 1 mình e chạy 2 3 bàn, mấy thằng làm quen chạy 5 6 bàn là bình thường. Đám này nhìn hổ báo, ăn to nói lớn chứ em thấy cũng vui vẻ, đặc biệt ko thấy chửi thề, nhậu nhẹt be bét xong thì anh T gọi e lại tính tiền( hồi đó cứ nghĩ ổng e út đi theo chỉ để tính tiền ), nhậu hêt gần 2 củ rưỡi, ổng đưa em 5 tờ 500, nói không cần thối, lúc đó cầm tiền đếm, thì em lại thấy 6 tờ( 1 tờ kiểu bị nước ướt nên dính vào tờ kia luôn), mình nghĩ quái, s bo gì mà nhiều dữ dậy, cái xong cũng ngu ngơ hỏi ” ủa, anh ơi, anh không cần thối thiệt hả anh, dư nhiều mà anh “, ổng nhìn mình cười cười kiều tk này ở quê mới lên( mà đúng thế thật =] ), ” có mấy chục bạc coi như anh cho công m bỏ đá cho tụi anh thôi, cầm đi ”

Lúc đó mới giật mình nói lại ” ko anh ơi, anh đưa em những ba triệu mà ” ,nói hơi to, mà mặt mình kiểu như th này m bị ngu ah, ko biết đếm ah, cái nguyên bàn quay lại nhìn mình, ko khí im phăng phắc, lúc đó dái tụt lại con 2cm, cứ sợ đắc tội gì. Lúc này ông T ổng mới cười, nói ” đâu m đưa anh xem”, mình đưa ổng xấp tiền, thì đúng là 6 tờ thật, ổng lấy lại 1 tờ, rồi rút tờ 100 đưa mình nói ” cho m, coi như thưởng thật thà “. Bình thường là cầm rồi, ko hiểu lúc đó qíu qíu sao buột luôn câu ” thôi anh, tiền a a sài đi,e làm ngta trả lương mà”, nói xong mà trong lòng cứ chửi mình ngu, thầm mong ổng dứ vào tay mình lần nữa thì mình chiếu cố cầm cho ổng luôn, thề.

Thế éo nào, ổng cất luôn, rồi khen mình ” th này khá, thế mày sinh viên ah, làm ở đây lương nhìu không mà chê tiền thế ? ”

Lúc đó, tiếc 100k quá, nên giọng nó buồn theo luôn, kể vắn tắt là mới làm 1 tuần, lương 50k/buổi, ko biết mặt lúc đó tiếc tiền quá hay sao mà ổng thấy tội nghiệp, ổng lấy tờ giấy viết cái địa chỉ ks, nói ” bên anh đang cần ng, m qua làm cho anh đi, tháng anh trả m 2tr, mà ko cực như này”, xong ổng với cả hội về, mình cầm tờ giấy mà lòng chỉ nghỉ đến 100k lúc nãy.

Tôi về tắm, thay đồ, thấy tờ giấy mới sực nhớ ra, cũng sợ, cơ mà hồi đó 2tr với mình lớn thật, làm quán nhậu, cực như chó, mà tiền tip thì nhân viên chính nó chia, làm bữa đực bữa cái, làm cả tuần được hơn 300k tí. Nên thôi liều, qua chỗ ông T, được thì làm, ko thì thôi, lúc này vẫn chưa biết ổng làm ks, sáng hôm sau cọc cạch đạp xe qua đó, thấy cái ks chà bá, 4 tầng, nghĩ ngay trong đầu ” Ko lẽ ổng dụ mình làm đĩ đực ?” , vừa ngoắc cái đầu xe..

Hôm qua lap hết pin, nên post vội, em tiếp chuyện về Anh T nhé:

Lúc đó vừa ngoắc đầu xe lại tính về, thì ổng thù lù đi từ đầu hẻm vào, tay xách mấy hộp cơm tấm, chắc là mua ăn sáng. Ổng thấy mình thì vẫy tay cười cười, nói ” Ô, thằng em phục vụ hôm qua đúng ko, sao đến sớm thế, ăn gì chưa ”

Dạ, em ăn rồi anh, nãy e tới mà tưởng nhầm địa chỉ

nhầm gì, đúng rồi đó, vào đi, xe cứ vứt ngay cổng đấy, xe m ko ai lấy đâu nói xong ổng cười hố hố.

Lúc đó muốn cự lắm, móa, con Martine 107 huyền thoại gần 2 củ của bố mà nói là ko ai thèm lấy, mà thôi nể ổng có đám đàn anh vai u thịt bắp nên nhịn =))

Tính mình vốn cẩn thận, đi xe lúc nào cũng có 1 sợi dây buộc với 1 cái chuông( kiểu chuông của mấy ông làm cà lem hồi xưa ấy, cột vào bánh sau, xong ném cái chuông vào lùm cây cảnh, nhỡ có gì thì nó báo động mình chạy ra, thời buổi không tin được thằng nào.

Xong xuôi, vào trong, ngồi nguyên 1 đám trong sảnh, ông T, vợ ổng với 3 thằng nhân viên nữa. 3 thằng kia to gấp đôi mình, nhưng mà thấy cũng hiền hiền chứ ko bặm trợn lắm. Vợ anh T thấy mình thì nhẹ nhàng ” Ăn chưa em, vào ăn chung cho vui”

Mình đáp ” Em ăn rồi ạ”, nhưng mà long thầm nghĩ, mua có 5 hộp, mỗi đứa một hộp thi bố ăn xương ah Nghĩ thế thôi, chứ lúc đó nhìn ngoan vờ lờ lén phén ăn nguyên cái xương bánh chè vào mồm

Ông T thấy mình lóng ngóng thì bảo ” M kéo cái ghế lại chỗ TV ngồi chơi xíu, anh ăn xong thì lại nc vơi m ”

Lúc cúc xách ghế lại chỗ Tv, ngồi ngó cái kênh BBC, nói ba xí ba tú, éo hiểu đếch gì, cơ mà cũng giả bộ chăm chú, ko dám xin remote đổi kênh

Lúc này mới để ý vợ ổng, công nhận cha này hốt được cô vợ ngon vãi đái luôn, đã thế còn mặc cái thể loại đồ bộ mà vải trơn trơn bóng bóng nhìn như lụa ấy, da trắng ngần luôn, nói chung hao hao như Hương Tràm ấy , cơ mà liếc liếc thôi, cũng sợ.

Ngồi tầm 10p, thì ổng ăn xong, ra nói chuyện với mình:

Thế m học trường nào ?

Dạ em học trường A ạ

Ơ thế cũng gần đây mà, thế đi làm ca đêm được ko ?

Đù, nghe tới đây, mặt cắt ko còn hột máu, hồi đó chưa biết gì, đối với mình KS nó là 1 thứ gì đó xấu xa lắm, kiểu kiểu như toàn đĩ điếm vào thôi,lúc mới đậu DH đám chăn trâu ở quê còn hù SG bê đê nhiều như cứt trâu ngoài đồng, sở hở là nó bóp dái m đấy, đã thế lại còn ca đêm nữa, sợ vãi nồi ra, ko lẽ vì 2tr mà mất trinh đít, đạp xe mười mấy năm rèn cơ đít mà mất thế này sao cam tâm. Mình mặt lúc đó kiểu này ” Dạ, ko ko anh ơi, cho e xin từ chối, e ko làm mấy việc đó đâu anh ”

Ổng trợn mắt nhìn mình ” làm gì, anh hỏi m làm ca đêm được không chứ anh đã nói làm gì đâu ? ”

Thì ca đêm là đi làm đĩ đực chứ gì nữa a – Mình buột miệng, xong chột dạ, chết mịa nhỡ ổng cũng đĩ đực thì s, móa phen này chắc chết

Ai ngờ ổng phá lên cười ha hả, ổng quay vào nhà nói lớn ” Q ơi-tên vợ ổng, thằng nhóc này đòi làm đĩ đực ở chỗ mình này, e cho nó làm ko =)) ”

Nguyên đám cười ha hả, thằng bảo vệ còn bồi thêm ” Tí anh kiểm tra sức khỏe đã nha e =)) )

Mình thì vẫn ngơ ngơ kiểu bố m đã làm gì sai

Ổng quay ra vừa nói vừa cười ” M chắc sv năm nhất hả ku, ai bảo m cứ vào KS là làm chuyện đó hả?, anh cần người trực đêm, tầm 7h tối m đến làm, có khách ra vào thì ghi chép sổ sách thôi, sáng 5 6h về đi học, a bao m cơm tối với bữa sáng, làm thì chỉ thức tầm 1 2h thôi, sau 2h thì có thể ngủ, có khách thì bảo vệ gọi dậy, sao làm được ko, chứ cái bộ m mà làm đĩ đực chắc t đóng cửa ks tao luôn =)) ”

Mình lúc đó như kiểu mở được chân trời mới vậy, xong hỏi ” thế em mang sách vở học theo được ko anh ?” – hồi đó kiểu năm nhất còn máu, mang sách vở dc hơn tuần, xong dẹp luôn, toàn vào ngắm zú ngắm mông học được méo

m thích mang gì m mang, làm được việc là được, sao dc ko, được thì tối nay quay lại đây, làm luôn, lương thì cứ mồng 5 anh đưa, kẹt thì nói anh đưa trước cũng dc, anh thấy m thật thà nên a mới tin m kêu m vào làm, đừng để anh mất niềm tin vào m- Sau này ổng nhậu, ổng nói với mình cái câu ” anh tin m” nó có sức nặng ghê gớm lắm, còn hơn cả lắp camera giám sát, một khi tuyển nhân viên, mà nói câu đó với nó thì vừa cho nó thấy sự gần gũi, mà vừa quăng 1 cục trách nhiệm trên lưng nó, nó muốn làm láo thì cũng suy nghĩ kỹ lắm mới làm, mà làm xong thì tâm thần bất định nhìn phát biết ngay, rồi sau này có gì cũng có thể dùng tình nghĩa mà giải quyết vấn đề kiểu trước đây a tin m thế này thế kia mà m lại thế với anh, nói chung về lý về tình đều rất dễ giải quyết. Nhưng mà chỉ áp dụng đối với mấy thằng lơ ngơ mới vào đời kiểu mình, câu nói đó có vài từ nhưng mà mấy đứa kiểu mới đi làm mà dc nghe thì sướиɠ lắm, trung thành tuyệt đối luôn.

Quay lại lúc đó, mình thấy kiểu công việc chỉ là ghi chép sổ sách, mà làm đêm cũng nhàn, ở ktx thì tối cũng lăn tăn chả dc mọe gì, mình thì học có mỗi 1 buổi, nên thấy kèo này cũng thơm, gật đầu luôn. Xong ổng dắt mình vào chỉ cách ghi chép, chỗ để đồ, thu tiền ra sao,v.v.v…

Và sau này nhìn lại cái gật đầu này là cái gật quan trọng nhất đối với mình, sau này cảm thấy thật sự may mắn vì được làm chỗ ổng.

Trưa rồi, e đi ăn phát, mấy bác thấy hay thì cmt tối em viết tiếp về đêm đầu tiên trong KS của em

——————-