Chương 3

Hoàng đế vẫy tay với thái giám tổng quản Hà Man, chỉ vào Mộ Dung Dược, nói:

- Ngươi tới giúp hắn.

Hà Man liền đi tới nới lỏng xích sắt trên eo của Mộ Dung Dược, hắn lập tức mạnh mẽ đẩy eo về phía trước, khi Lạc Anh còn chưa ý thức được cái gì thì ©ôи ŧɧịt̠ lớn của hắn đã vọt vào họng nàng một nửa.

- Oẹ!

Lạc Anh cảm thấy khó chịu muốn lùi về sau, lại thấy đôi mắt đen tràn ngập tơ máu của Mộ Dung Dược lộ ra thần sắc cầu xin, hai mắt chạm nhau nàng đã hiểu ý của hắn. Đầu đưa về phía trước để nguyên cây cắm vào trong họng.

Giờ khắc này trong lòng nam nhân dâng lên một chút cảm động, chóp mũi hơi ê ẩm, mạnh mẽ đưa đẩy ©ôи ŧɧịt̠ lớn dưới háng, đi ra cắm vào, kɧoáı ©ảʍ điên cuồng do ma sát làm hắn sướиɠ nheo mắt lại.

- Ư...a ...

Trong miệng Mộ Dung Dược phát ra thanh âm vui vẻ.

Chóp mũi Lạc Anh chạm vào đống lông dưới háng của mộ Dung Dược, gương mặt dán sát vào phần da thịt xung quanh ©ôи ŧɧịt̠ lớn, theo từng cú nhấp của nam nhân mà tinh hoàn đập vào mặt nàng phát ra âm thanh bạch bạch, càng lúc càng nhiều nước bọt và chất dịch từ mã mắt của dươиɠ ѵậŧ nam nhân chảy dọc theo cằm xuống tới giữa hai bầu vυ".

(Editor: Mạnh Thường Ca)

Lạc Anh có kinh nghiệm khẩu giao phong phú, muốn làm hắn càng thêm sung sướиɠ, cái lưỡi trong miệng chống đỡ thân ©ôи ŧɧịt̠ ra sức đưa đẩy, đảo tới đảo lui, khi thì giúp qυყ đầυ vào sâu hơn, khi thì liếʍ mυ"ŧ xung quanh qυყ đầυ. Cánh tay trái vòng ra phía sau mông hắn tìm tinh hoàn, trêu chọc nó từ phía sau.

Những nữ nhân mà Mộ Dung Dược từng nếm qua đều cực kỳ đứng đắn, dù là khẩu giao cũng hiếm khi làm, huống chi là hành động kí©h thí©ɧ như vậy.

- A....a....

Mộ Dung Dược vừa ȶᏂασ miệng nữ nhi vừa dùng đùi ma sát ngực của nàng, mỗi lần đυ.ng chạm đều khiến hắn sướиɠ đến tê dại. Trong lòng thở dài, nếu như tay cũng được tự do thì tốt, có thể nắn bóp cặρ √υ" lớn kia.

Thân thể của Lạc Anh phập phồng, môi đỏ ngậm ©ôи ŧɧịt̠ lớn phủ đầy gân xanh, ra ra vào vào trong miệng nàng, giống như muốn kéo căng cái miệng nhỏ ra hết cỡ để qυყ đầυ lớn có thể dễ dàng chui vào trong họng.

Đỉnh qυყ đầυ nhanh chóng mở ra, một dòng dịch trắng đυ.c đặc sệt phun ra liên tục từ mã mắt, Mộ Dung Dược dùng sức đẩy về phía trước, muốn để thiếu nữ nuốt trọn vẹn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.

Giờ phút này não hắn hoàn toàn trống rỗng, một lúc sau hắn mới thoát khỏi cảm giác làm người ta rùng mình, ngực phập phồng, miệng thở dốc dồn dập.

Trong miệng Lạc Anh chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của phụ thân, đang định phun ra thì nghe thấy hoàng đế nói:

- Nuốt đi, đấy là đồ bổ phụ thân ngươi cho ngươi đấy!

Lạc Anh kỳ quái nhìn hoàng đế, rồi lại nghi ngờ nhìn về phía Mộ Dung Dược, thấy phụ thân gật đầu nàng mới nuốt hết chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng, nhưng Mộ Dung Dược bắn quá nhiều, nàng mới nuốt được một nửa, một nửa đang muốn chảy ra ngoài, nàng vội lấy tay quệt cho vào miệng nuốt tiếp.

Đôi môi đỏ bừng nuốt từng ngụm, ai có thể tin được thiếu nữ mười lăm tuổi này đang ăn sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính phụ thân mình.

Hoàng đế hạ xuân dược cực mạnh cho Mộ Dung Dược, sao có thể thỏa mãn chỉ bằng việc ȶᏂασ miệng.

Mộ Dung Dược run rẩy, vì sao đã dục tiên dục tử rồi mà vẫn còn muốn nữa? Dươиɠ ѵậŧ dưới háng không hề mềm đi, ©ôи ŧɧịt̠ thô to như cánh tay trẻ con dựng đứng thẳng tắp, thân ©ôи ŧɧịt̠ ướt đẫm run rẩy trước mặt Lạc Anh, giống như vẫn còn muốn chui vào chỗ khiến nó vui sướиɠ mất hồn.

Hoàng đế cười haha, chỉ vào Lạc Anh đang quỳ trên mặt đất, nói:

- Mau để Mộ Dung Dược làm nữ nhi của hắn, làm mỗi ngày, làm tới khi nào cô ta có nghiệt chủng của phụ thân mình mới thôi.

Mộ Dung Dược cảm thấy xấu hổ vô cùng, muốn đâm đầu chết luôn cho rồi, nhưng phía sau đầu hắn không có gì để mượn lực, miệng cũng bị một khối gỗ chặn không thể cắn lưỡi tự sát.

Hoàng đế nói xong cười lớn dẫn thân vệ rời khỏi địa lao, trong lòng y cũng không muốn nhìn nam nhân mình ngưỡng mộ ȶᏂασ nữ nhân khác, nhưng sau đó trào lên kɧoáı ©ảʍ trả được thù, mặt mày hớn hở, đứng ngoài địa lao cười lớn.

Không chiếm được, vậy hủy hoại hắn!

Địa lao chỉ còn lại Hà Man và hai tiểu thái giám.

Lạc Anh bị cởi hết quần áo, sắc mặt hoảng loạn và khϊếp sợ, sợ tới mức quên cả giãy dụa, chỉ quỳ trên đất run bần bật, hai tay nhỏ che cặρ √υ" và hạ thể, nàng không thể ngừng run rẩy, nức nở nói:

- Đừng cởϊ qυầи áo của ta... Đừng mà...

Hà Man bế nàng ở sau lưng, bế theo dáng xi tiểu, hai tên tiểu thái giám đứng hai bên dùng sức kéo hai đùi nàng mở rộng ra.

- Thèm khát nam nhân à? Chậc, liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho phụ thân mà hạ thân cũng ướt tới như này.

Một thái giám sờ soạng hạ thân của Lạc Anh, cười nhạo ra tiếng.

- Các ngươi muốn làm cái gì...

Lạc Anh chỉ dám khóc thút thít.

Thiếu nữ được hệ thống cải tạo hết sức diễm lệ, dù đang khóc thút thít cũng rất quyến rũ động lòng người, hai chân mở rộng, hai mép l*и như cánh hoa hồng xinh đẹp dính vài giọt sương.

Cơ thể Mộ Dung Dược như bị lửa đốt, thì ra nàng cũng có cảm giác với hắn, thân thể hắn dùng sức muốn thoát khỏi xích sắt, muốn tiếp xúc với cơ thể mỹ lệ kia. Côи ŧɧịt̠ dưới háng như ngửi được mùi vị của l*и nhỏ, qυყ đầυ không kiềm chế được lắc lư liên tục.

Hai đùi Lạc Anh bị ép phải mở rộng, l*и nhỏ ướt đẫm bị đẩy tới trước mặt Mộ Dung Dược, ©ôи ŧɧịt̠ thô dài thẳng tắp đẩy về phía trước, chuẩn xác tìm được đường vào, qυყ đầυ lớn lập tức chui vào trong l*и nhỏ, dùng thêm chút lực đã hoàn toàn vào được nửa cây.

- Á...Cha....Đừng trừng phạt nữ nhi mà...A...Đau quá ...

Sắc mặt Lạc Anh trắng bệch vì bị đau, l*и nhỏ bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn cắm vào, đã thế nàng vẫn còn là xử nữ, lúc này nàng có cảm giác cơ thể mình bị xé nát.