Chương 90

Tuy rằng đã quyết định không đi Lưu Quang tông nhưng Tầm Mạch Mạch không lập tức đi tìm Huyền Minh chân nhân mà đợi hai ngày sau, một bộ dáng suy xét cẩn thận mới đi tìm ông.

“Con nói cái gì?” Huyền Minh chân nhân đặt mạnh chén trà trong tay xuống bàn khiến bàn kỷ rung lên mãnh liệt “Con đã có sư phụ?”

“Vâng ạ.” Tầm Mạch Mạch nỗ lực thể hiện mình không có chột dạ.

“A? Môn phái nào? Vị chân nhân nào?” Huyền Minh chân nhân hỏi liên tiếp.

“Sư tôn con đạo hào Vô Định, là tán tu con gặp gỡ trong bí cảnh Xích Vũ. Ngài còn nhớ con từ bí cảnh Xích Vũ tăng lên ba tầng tu vi, thật sự thì không phải do ăn dược gì đó mà là sư tôn cho con.”

Tầm Mạch Mạch nghĩ nghĩ, nếu chỉ lấy cớ có lệ, sư tổ cũng không chắc đã tin tưởng. Vừa lúc tu vi nàng tăng sau khi bị linh bạng vạn năm nuốt, sư tổ vẫn còn nghi ngờ có thể lấy ra làm cớ, tăng thêm mức độ tin cậy.

Quả nhiên, biểu tình Huyền Minh chân nhân từ không tin biến thành do dự.

“Sao lúc trước con không nói?”

“Sư tôn con là tán tu lánh đời, không nghĩ muốn người khác biết đến, thu nhận con làm đồ đệ cũng chỉ vì cảm thấy tư chất con tốt, bỏ phí đáng tiếc nên truyền một quyển sách xem như đệ tử ký danh.”

Tầm Mạch Mạch đem lý do nghĩ tốt từ trước nói ra.

“Nhưng tuy là đệ tử ký danh con cũng không thể chưa được lão nhân gia đồng ý đã bái nhập môn hạ của người khác. Lúc trước con nói phải thương lượng với Đồ Thanh kỳ thật là muốn trưng cầu ý kiến sư tôn. Sư tôn vân du bên ngoài, không dễ liên hệ, đến hôm qua con mới nhận được phù truyền tin.”

“Vô Định chân nhân không đồng ý?” Huyền Minh chân nhân có thể hỏi như vậy tức là tin lời Tầm Mạch Mạch.

“Vâng.” Tầm Mạch Mạch gật đầu “Sư tôn nói trận pháp người truyền cho ta đã là đương thời ít có, không cần bái sư Lưu Quang tông.”

Đương thời ít có? Khẩu khí thật lớn.

“Thôi, nếu con đã bái sư, xác thật không nên bái người khác, nếu Trần tông chủ biết cũng sẽ không vui.”

Tu chân giới nghiêm ngặt trong việc bái sư, trừ người từ Huyền Linh giới lên, thay đổi vị diện, tuyệt đối không cho phép một người bái hai sư môn. Như vậy may mà lần trước Mạch Mạch không đồng ý ngay, bằng không chuyện này sau đó bị phát hiện, còn không biết thế nào đâu.

“Chuyện này cần giải thích rõ ràng với Trần tông chủ mới được.” Huyền Minh chân nhân suy tư một lát, cuối cùng quyết định tự mình mang Tầm Mạch Mạch đến Thái Hư tông bồi tội “Đi thôi, chúng ta đi Thái Hư tông.”

“…” Tầm Mạch Mạch.

Tầm Mạch Mạch đương nhiên không muốn đi nhưng không lay chuyển được Huyền Minh chân nhân, chỉ có thể theo cùng.

Bởi vì vội vàng, nàng không kịp nói cho Đồ Thanh biết, chỉ có thể trên phi hành pháp khí câu thông với Đồ Thanh qua Linh Lung thạch.

“Địa vị Lưu Quang tông quan trọng như vậy sao? Sư tổ vậy mà muốn đích thân mang ta đi bồi tội, lại không phải ta cầu nàng thu ta làm đồ đệ.” Tầm Mạch Mạch nói.

Từ khi biết Trần Tuyết Dung từng hại Khê Cốc, ấn tượng của Tầm Mạch Mạch với nàng ta liền không tốt.

“Địa vị Lưu Quang tông xác thực đặc thù.” Đồ Thanh trả lời.

“Bởi vì thực lực cường đại sao? Bọn họ cường đại đến mức độ nào?”

Cùng là một trong ba đại ẩn môn, lúc trước đại sư huynh bị bắt về Chu Tước môn, sư tổ cùng sư bá còn đuổi theo đến cửa, đâu có đối đãi cẩn thận giống Lưu Quang tông? Huống chi bây giờ Vân sư huynh còn là môn chủ Chu Tước môn, Dược lâu có huynh ấy chống lưng, sao sư tổ phải cẩn thận như vậy?

“Toàn bộ Đại Thừa kỳ của Thiên Linh giới đều đứng phía sau Lưu Quang tông.” Đồ Thanh nói.

“Cái gì?” Bởi vì quá khϊếp sợ, Tầm Mạch Mạch không chú ý hô lên.

“Làm sao vậy?” Huyền Minh chân nhân đang nhắm mắt dưỡng thần nhìn qua.

“Ách, không có gì… Con chỉ nghĩ, đến Thái Hư tông, mẹ con Từ Phi Dao sẽ không ngáng chân chúng ta đi.” Tầm Mạch Mạch thuận miệng nói.

“Yên tâm, các nàng không dám.” Huyền Minh chân nhân hừ lạnh nói “Từ Phi Dao tư chất bình thường, có thể có địa vị hiện tại ở Thái Hư tông đều dựa vào quan hệ với Phương Mạn Nhi, lúc này nếu làm chuyện khiến Lưu Quang tông chán ghét, xui xẻo chính là bọn họ.”

Ngày hôm trước ông cùng Phương Mạn Nhi nói chuyện, từ trong giọng nàng ta có thể thấy tình cảm với vị nghĩa mẫu này cũng không sâu.

“Vậy là tốt rồi.” Tầm Mạch Mạch làm một bộ biểu tình yên tâm, cúi đầu tiếp tục câu thông với Đồ Thanh.

“Phu quân, vì cái gì? Vì sao toàn bộ tu sĩ Đại Thừa kỳ đều đứng phía sau Lưu Quang tông?”

Tu sĩ cùng tông môn cũng có lúc bất đồng ý kiến, huống hồ khác tông phái, sao lại kiên định đứng phía sau Lưu Quang tông?

“Bởi vì Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.” Đồ Thanh đáp.

“Hẳn là một trận pháp đi? Chỉ vì một cái trận pháp liền khiến toàn bộ tu sĩ Đại Thừa kỳ đứng phía sau?” Tầm Mạch Mạch vẫn không hiểu.

“Đúng rồi, nàng không biết Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.” Đồ Thanh giống như lúc này mới nhớ ra, trầm ngâm một lát mới nói “Nàng xuyên qua vị diện đến Thiên Linh giới, nhận ra linh khí có gì khác Huyền Linh giới?”

“Linh khí càng thuần tịnh, cũng càng nồng đậm, ở Huyền Linh giới hấp thu linh khí sẽ có tạp chất, đây là nguyên nhân sư tổ cho ta tinh lọc đan khi vừa đến đây. Nhưng Thiên Linh giới không hề có chuyện này, linh khí có thể trực tiếp hấp thu không cần tinh lọc tạp chất.” Tầm Mạch Mạch nói “Đây cũng là nguyên nhân tu sĩ Thiên Linh giới tu luyện nhanh hơn Huyền Linh giới.”

“Khi còn nhỏ nàng gặp qua ma tu nhưng ở Thiên Linh giới nàng có gặp hay nghe qua chưa?” Đồ Thanh lại hỏi.

“Có nha.” Tầm Mạch Mạch đáp.

“Nàng gặp qua ma tu?” Đồ Thanh giật mình.

“Chàng không phải sao?” Tầm Mạch Mạch nói.

“…” Đồ Thanh ngạnh một chút “Ta không tính, tộc Ám Ma chúng ta có ma khí là đặc tính trời sinh, không phải bản thân lựa chọn tu ma.”

“Vậy liền không có.” Tầm Mạch Mạch nói.

“Tự nhiên không có, bởi vì vị trí của chúng ta không có ma tu.” Đồ Thanh nói.

“Vị trí chúng ta không có ma tu, vậy ma tu đi nơi nào?”

Thế gian này có linh tu, tự nhiên cũng có ma tu. Vị trí hiện tại của bọn họ không có ma tu vậy chứng minh ma tu ở vị trí khác.

“Ở mặt còn lại của Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.” Đồ Thanh nói.

“Mặt còn lại?” Tầm Mạch Mạch hiểu được “Chàng nói là Càn Khôn Lưỡng Nghi trận chia Thiên Linh giới làm hai nửa?”

“Tới rồi.” Huyền Minh chân nhân bỗng nhiên lên tiếng, đánh gãy cuộc nói chuyện của Tầm Mạch Mạch và Đồ Thanh, ông chỉ vào phía dưới nói với Tầm Mạch Mạch “Đến Thái Hư tông rồi.”

Tầm Mạch Mạch chỉ có thể tạm dừng cuộc nói chuyện đứng lên đi theo Huyền Minh chân nhân đến Linh Đài phong.

Trước lúc tới Huyền Minh chân nhân đã hỏi thăm qua bằng hữu, Trần tông chủ điệu thấp đến Thái Hư tông, đang ở Linh Đài phong của Trương Thiên Hà.

Pháp khí vừa hạ xuống, Trương Thiên Hà cảm nhận được đi ra, nhìn đến là Huyền Minh chân nhân cùng Tầm Mạch Mạch, nghĩ hai người đến bồi tội lúc trước vô lễ ở Dược lâu liền nói móc.

“Huyền Minh chân nhân tự mình rồng đến nhà tôm không biết có chuyện gì?”

Huyền Minh chân nhân ngẩn ra, thẩy vẻ mặt kiêu căng của Trương Thiên Hà nghĩ đến chuyện Trần tông chủ muốn nhận Mạch Mạch làm đồ đệ, tên này còn chưa biết.

“Phiền toái Trương chân nhân thông báo cho Trần tông chủ ta cầu kiến Trần tông chủ.” Huyền Minh chân nhân khách khí nói.

“A…” Trương Thiên Hà cười lạnh “Tin tức thật linh thông nhưng Trần tông chủ là người ngươi muốn gặp có thể gặp sao?”

Mấy ngày này, chuyện Trần tông chủ ở Linh Đài phong đại đa số phong chủ Thái Hư tông đều biết nhưng đám người đó cũng chỉ mưu toan đến gặp hắn mong gặp ngẫu nhiên, giống như Huyền Minh chân nhân cầu kiến lại không có ai.

Huyền Minh lão nhân này tưởng mặt mũi mình lớn lắm hả?

“Phiền toái Trương chân nhân thông báo một tiếng, nếu Trần tông chủ không gặp ta lập tức đi.” Huyền Minh chân nhân kiên nhẫn nói.

“Nếu ta không làm?” Trương Thiên Hà lạnh lùng hỏi, chờ xem đối phương làm sao cầu xin mình.

Huyền Minh chân nhân trầm mặc một lát đáp.

“Vậy thì không phiền Trương chân nhân.”

“?” Trương Thiên Hà sửng sốt, hắn xác thực muốn khó xử Huyền Minh chân nhân trả trận ác khí ở Dược lâu lại không nghĩ mình mới khó xử hai câu Huyền Minh chân nhân liền từ bỏ, như thể rắm thả một nửa lại bị nghẹn lại.

“Mạch Mạch, phù truyền tin Trần tông chủ cho con đâu?” Huyền Minh chân nhân quay người lại hỏi Tầm Mạch Mạch.

“Đây thưa sư tổ.” Tầm Mạch Mạch lấy từ túi càn khôn ra phù truyền tin Phương Mạn Nhi cho nàng.

“Phiền toái Phương tiểu hữu tới đón chúng ta.” Huyền Minh chân nhân nói.

“Vâng.”

Sau đó Tầm Mạch Mạch kích hoạt phù truyền tin trước ánh mắt nghi hoặc của Trương Thiên Hà.

“Phương đạo hữu, sư tổ cùng ta ở bên ngoài Linh Đài phong, bị Trương chân nhân ngăn cản, ngươi có thể ra đón chút sao?”

Trương Thiên Hà nghe lời nàng nói, mặt cũng xanh, chờ đến khi thấy phù truyền tin bay vào Linh Đài phong của hắn, mặt từ xanh biến thành đen, hắn tức giận chỉ Huyền Minh chân nhân.

“Ngươi hại ta?”

Huyền Minh chân nhân vẻ mặt vô tội.

“Trương chân nhân sao lại nói lời này? Rõ ràng là chân nhân không cho ta đi vào, ta chỉ có thể mời Trần tông chủ ra gặp mặt.”

“Nếu ngươi sớm nói ngươi có phù truyền tin ta cũng sẽ không…” Trương Thiên Hà còn chưa nói xong, phi kiếm của Phương Mạn Nhi đã bay tới, hắn lập tức dừng miệng không dám nói tiếp.

“Huyền Minh chân nhân, Tầm đạo hữu.”

Phương Mạn Nhi đầu tiên chào hỏi Huyền Minh chân nhân cùng Tầm Mạch Mạch, sau đó mới nhìn Trương Thiên Hà hỏi.

“Trương chân nhân, hai vị này là khách của sư tôn, không biết Mạn Nhi có thể mượn Linh Đài phong để chiêu đãi?”

“Có thể, đương nhiên có thể. Huyền Minh chân nhân, thỉnh.”

Trương Thiên Hà nào dám nói một từ không, vội vàng mời Huyền Minh chân nhân lúc nãy còn bị hắn khó xử tiến vào, nhìn gương mặt tươi cười của đối phương chỉ thấy mặt già thật đau.

“Chân nhân, Tầm đạo hữu, đi bên này.” Phương Mạn Nhi dẫn hai người đến chỗ ở của Trần Tuyết Dung.

Chỉ chốc lát sau, ba người đã đến nơi.

Tầm Mạch Mạch gặp Cổ Thanh Linh bưng trà bánh ở cửa.

Cổ Thanh Linh kinh ngạc nhìn nàng “Mạch Mạch?”

Tầm Mạch Mạch không muốn để ý nàng ta, quay đầu nhìn về nơi khác.

“Mạch Mạch, sao muội lại đến đây, sao không báo ta một tiếng?” Cổ Thanh Linh như thể không thấy thái độ cự tuyệt của Tầm Mạch Mạch, vẫn nhiệt tình chào hỏi.

“Tầm đạo hữu là khách của sư tôn.” Phương Mạn Nhi đáp xong cầm luôn khay trà bánh trên tay Cổ Thanh Linh “Ta mang vào cho, khoảng thời gian này đừng cho người khác tiến vào.”

Nói xong Phương Mạn Nhi đi luôn, Cổ Thanh Linh muốn theo vào thì không có lý do, trà bánh đã bị lấy mất, tự nhiên đi vào không thích hợp.

Trong khoảng thời gian này nàng ta luôn xoát độ hảo cảm trước mặt Trần Tuyết Dung nhưng Trần Tuyết Dung không thèm để ý. Lúc trị bệnh cho mẫu thân lại hỏi thăm về Tầm Mạch Mạch. Nàng ta lúc ấy vì lấy lòng Trần Tuyết Dung, biết gì nói nấy, kết quả không đến mấy ngày liền gặp được Tầm Mạch Mạch.

Tình huống như thế nào? Tầm Mạch Mạch sao lại là khách của Lưu Quang tông? Hơn nữa mới mấy tháng không gặp, tu vi Tầm Mạch Mạch cơ hồ đã đuổi kịp nàng ta?

Cổ Thanh Linh chỉ thấy như trăm vuốt cào tim, hận không thể xông vào xem đến tột cùng là có chuyện gì.