Chương 65

Tầm Mạch Mạch chỉ biết một đệ tử Khí lâu, là người cùng nàng đi qua Xích Vũ bí cảnh, Cao Mậu Tài.

Cao Mậu Tài nghe nàng chỉ muốn mượn phòng luyện khí mà không nhờ luyện khí sư liền có chút không đồng ý.

“Sư tỷ, bản mạng pháp khí với tu sĩ mà nói rất trọng yếu, tỷ thật sự không muốn nhờ sư phụ ta luyện chế sao?”

Cao Mậu Tài khuyên nhủ.

“Lúc trước ở Xích Vũ bí cảnh tỷ giúp ta tìm khoáng thạch, sư phụ ta vẫn muốn cảm ơn tỷ, lúc này tỷ nhờ người chắc chắn không cự tuyệt.”

Sư phụ Cao Mậu Tài là luyện khí sư cấp tám, thuật luyện khí vô cùng cao.

“Không cần, Đồ Thanh tiền bối sẽ luyện giúp ta.” Tầm Mạch Mạch cười cự tuyệt.

“Đồ Thanh tiền bối cũng vừa kết anh, liền tính thiên phú cực cao cũng chỉ là luyện khí sư cấp sáu mà thôi.”

Cao Mậu Tài nói.

“Huyền Ngọc Tinh là nguyên liệu cực phẩm thuộc tính hàn, luyện khí sư phổ thông không thể luyện chế, tỷ vẫn nên cân nhắc chút.”

Tầm Mạch Mạch biết Cao Mậu Tài thật tâm suy nghĩ vì nàng, sợ nàng dùng tài liệu tốt lại không luyện được pháp khí bản mạng hợp ý sẽ hối hận, vì thế giải thích nói.

“Đồ Thanh tiền bối thuật luyện khí rất cao. Liền tính thuật luyện khí hắn không cao, pháp khí bản mạng của ta cũng chỉ cho hắn luyện chế.”

“Vì sao?” Cao Mậu Tài ngẩn ra.

“Bởi vì, hắn muốn luyện a.” Tầm Mạch Mạch cười.

Cao Mậu Tài dừng một chút, như minh bạch cái gì hỏi.

“Mạch Mạch sư tỷ thích Đồ Thanh tiền bối?”

Thích không? Tầm Mạch Mạch không biết, nàng chưa từng thích ai, cũng không biết thích là thế nào nhưng đời này trừ bỏ phu quân cũng không thích người khác, cho nên thích hay không cũng không quan hệ.

“Ân, thích.”

Tầm Mạch Mạch thản nhiên thừa nhận.

Cao Mậu Tài không nghĩ nàng sẽ thống khoái thừa nhận, có chút kinh ngạc nhưng nhớ tới lời đồn lúc trước không nhịn được hỏi.

“Không phải tỷ có hôn ước với Vân sư huynh sao?”

“?” Tầm Mạch Mạch kinh ngạc nhíu mày “Ngươi nghe được ở đâu?”

“Toàn bộ Thập Phương Lâu đều biết tỷ vừa đến Huyền Minh chân nhân đã thay hai người đính hôn, sau này tỷ bế quan mới trì hoãn chuyện này.”

Cao Mậu Tài nói có sách mách có chứng.

“Tin này vừa truyền ra, nữ đệ tử Thập Phương lâu chúng ta một nửa đều sắp khóc.”

Tầm Mạch Mạch nghe mà muốn cười.

“Vậy ngươi nói cho các nàng tin này là giả, không cần khóc.”

Cao Mậu Tài nhìn bộ dáng Tầm Mạch Mạch bình bình thản thản không giống nói dối thầm than, đồn đãi hại người. Sau đó không nói gì nữa mang nàng đi phòng luyện khí, vừa đi vừa giới thiệu.

“Phòng luyện khí tổng cộng có ba quy cách, phân chia theo lửa là dị hỏa, địa hỏa, thiên hỏa. Trong đó thiên hỏa phẩm chất cao nhất chỉ cho đệ tử nội môn thuê. Huyền Ngọc Tinh của tỷ cần thiên hỏa luyện chế, ta dùng danh ngạch thuê giúp tỷ.”

Tầm Mạch Mạch nghe xong cảm động.

“Sẽ không phiền toái ngươi chứ?”

“Sẽ không.”

Cao Mậu Tài cười nói.

“Bất quá phòng luyện khí thiên hỏa thuê có chút quý.”

“Này không có chuyện gì.”

Tầm Mạch Mạch không đợi Cao Mậu Tài nói tiền thuê bao nhiêu trực tiếp đánh gãy.

“Giao tiền thuê nơi nào, ta giao trước nửa tháng.”

“… Đưa ta đi, ta đi giao.”

Bởi vì phòng luyện khí lấy tên hắn thuê nên cũng phải hắn đi giao, hơn nữa không cần nửa tháng, tối đa bảy ngày liền được rồi.

Tầm Mạch Mạch tức thời lấy từ túi càn khôn một tòa linh thạch to như ngọn núi nhỏ, hỏi Cao Mậu Tài.

“Đủ sao?”

Khối linh quặng này là Đồ Thanh lúc còn ở Hương An thành đưa nàng, nàng đến Dược lâu không có chỗ tiêu tiền vẫn luôn ở trong túi càn không không có chỗ dùng.

“… Sư tỷ, nhà tỷ có mạch khoáng sao?”

Cao Mậu Tài nhìn tòa núi linh thạch, nuốt nuốt nước miếng.

“Có.” Tầm Mạch Mạch gật đầu, phía dưới Xích Ninh phong quả thật có mạch khoáng.

Thật là có a?

Cao Mậu Tài cũng không nói gì, rút kiếm tước xuống một khối linh thạch cao nửa người nói.

“Này là đủ rồi.”

“Vậy đã đủ rồi, rất rẻ nha.”

Tầm Mạch Mạch tiện miệng nói, đồng thời thu khoáng thạch còn thừa về.

Còn… rẻ? Được rồi, hắn cùng người trong nhà có mạch khoáng, giá trị quan không giống nhau.

Thuê xong phòng luyện khí, Tầm Mạch Mạch hôm sau liền đem Đồ Thanh qua.

Vì phòng luyện khí này là Cao Mậu Tài thuê nên cũng phải là Cao Mậu Tài dẫn người vào.

Phòng luyện khí bố trí vô cùng đơn giản, bốn phía đóng kín, giữa phòng là hố hỏa nhãn, xung quanh bày biện một số khoáng thạch và công cụ mà luyện khí cần dùng.

“Nơi này có một ít kim chúc, khi thiếu có thể dùng, ra ngoài bù linh thạch là được. Thiếu cái gì cũng có thể nói ta thêm vào.”

Cao Mậu Tài giới thiệu xong nguyên liệu liền chỉ vào giữa phòng.

“Thiên hỏa bây giờ ở trạng thái phong ấn, muốn dùng sử dụng trận pháp ở đây.”

Hắn thân thủ khởi động trận pháp bên cạnh.

Đồ Thanh đối với người khác ngoài Tầm Mạch Mạch luôn không nhiều lời, chỉ thỉnh thoảng ân một tiếng coi như đáp.

“Đồ Thanh tiền bối, thuật luyện khí của ngài cấp mấy?”

Giới thiệu xong, Cao Mậu Tài không nhịn được hỏi.

Đồ Thanh liếc hắn một cái không có trả lời.

Cao Mậu Tài cũng biết bản thân hỏi có chút đường đột, nhưng nghĩ tới Tầm Mạch Mạch trợ giúp hắn ở Xích Vũ bí cảnh vẫn không nhịn được nói.

“Ta biết Mạch Mạch sư tỷ đồng ý để ngài luyện chế pháp khí bản mạng. Còn nói vô luận ngài luyện khí thuật cao hay không, luyện chế thành cái gì đều nguyện ý cho ngài luyện chế. Nhưng pháp khí bản mạng rất quan trọng với tu sĩ, huyền ngọc tinh lại là tài liệu cao cấp, cho nên…”

Cao Mậu Tài bị Đồ Thanh nhìn đến cứng người, thấy mình nói có chút quá, nhất thời cười cười.

“Ta chỉ muốn nói, nếu ngài tinh luyện huyền ngọc tinh không tốt, ta có thể hỗ trợ.”

“Ta đã biết.”

Đồ Thanh đánh gãy hắn.

“Ta sẽ hảo hảo luyện chế, nếu cần sẽ tìm ngươi hỗ trợ.”

Chẳng qua không cần mà thôi.

“Kia… ta ra ngoài trước.”

Cao Mậu Tài vốn cũng không nhiều chuyện, thấy đối phương đáp ứng liền xoay người đi.

Tầm Mạch Mạch luôn luôn đợi đến khi Cao Mậu Tài ra, xác định Đồ Thanh không cần gì khác mới rời khỏi Khí lâu, còn dặn Cao Mậu Tài, Đồ Thanh ra ngoài phải báo ngay cho nàng.

………………………

Hiện giờ Huyền Minh chân nhân, Diệp Hành Chi cùng Vân Phi Trần đều không ở Dược lâu, sự vụ lớn nhỏ đều một tay Tầm Mạch Mạch xử lý, chìa khóa khố phòng Huyền Minh chân nhân cho nàng một cái nhưng nàng không hiểu gì về dược liệu.

“Không biết khi nào nhị sư huynh mới về.”

Tầm Mạch Mạch ngồi bên trong dược đường, oán giận với tiểu dược đồng đang sắp xếp đan dược.

Nhị sư huynh trong miệng Tầm Mạch Mạch chính là đệ tử thứ hai của Diệp Hành Chi, Quý Ý Viễn. Nàng đến Dược lâu hơn trăm năm chưa từng thấy mặt nhị sư huynh. Nghe nói lúc nàng bế quan, nhị sư huynh Quý Ý Viễn có trở về hai lần nhưng nàng bế quan nên không gặp được,

Diệp Hành Chi trước khi rời Dược lâu không biết ngày nào về nên truyền tin cho Quý Ý Viễn quay về hỗ trợ nhưng Quý Ý Viễn không biết còn ở bí cảnh nào thám hiểm, chưa biết bao giờ về được.

“Hẳn sẽ nhanh đi.”

Tiểu dược đồng cũng không biết phải đáp thế nào, chỉ có thể trả lời như vậy. thuận tiện cầm một lọ phá trần đan hỏi Tầm Mạch Mạch.

“Sư tỷ, đại sư huynh nói lô phá trần đan này phẩm chất tốt nên tăng giá, tăng bao nhiêu thì thích hợp?”

“Trước kia thông thường tăng bao nhiêu?”

“Không nhất định, có khi tăng hai, ba thành cũng có khi tăng gấp đôi, xem dược liệu hao tốn thế nào.”

Tiểu dược đồng nói.

“…” Tầm Mạch Mạch nhất thời sầu mi khổ kiếm, lô dược này không phải nàng luyện, hao tốn bao nhiêu dược liệu, tăng bao nhiêu nàng làm sao biết được. “Vậy trước đừng bán, chờ nhị sư huynh về nói.”

“A?” Tiểu dược đồng cả kinh. “Nhưng đã rất nhiều người hỏi phá trần đan, bên ngoài rất nhiều người đang chờ phá trần đan độ kiếp.”

Tầm Mạch Mạch vừa nghe, nhất thời không đành lòng, cũng không thể vì nàng không định giá trở ngại người khác độ kiếp đi.

“Vậy… tăng ba thành đi.”

Tầm Mạch Mạch nghĩ, cùng lắm thì mùa xuân sang năm nàng thu thập nhiều Linh Chất Tử bù vào, dù sao cũng phải để người khác độ kiếp Nguyên Anh, nếu có tu sĩ nào bởi vì không có phá trần đan mà độ kiếp thất bại thì lỗi của nàng to lắm.

“Vâng.”

Tiểu dược đồng cầm phá trần đan đi niêm yết giá bán.

Lại qua nửa ngày, thời điểm Tầm Mạch Mạch xem sổ sách đến choáng váng thì dược đồng từ tiền thính chạy vào.

“Sư tỷ, có vị khách hàng muốn đặt đan dược cấp tám.”

“Đan dược định chế?”

Tầm Mạch Mạch không chút nghĩ ngợi lắc đầu.

“Nói chúng ta không rảnh luyện đan dược, bảo hắn lần sau lại đến.”

Dược lâu hiện giờ một người biết luyện dược cũng không có, tìm ai luyện đan dược định chế? Lại nói đan dược định chế cũng không phải muốn luyện là luyện, phải xem tâm tình nhóm sư tổ, sư bá.

“Ta nói, nhưng vị tiền bối này nói hắn có thể đem dược thảo để trước chỗ chúng ta, chờ chúng ta rảnh lại luyện. Hắn nguyện ý dùng một gốc cây vạn năm kim thảo làm thù lao.” Tiểu dược đồng nói.

“Vạn năm kim thảo?”

Tầm Mạch Mạch dù dược lý không biết cái gì nhưng đại đa số dược thảo quý báu vẫn nhận biết một chút. Vạn năm kim thảo, nàng nghe Vân sư huynh nói qua, sư bá tìm hơn trăm năm vẫn chưa được.

“Ta đi xem.”

Tầm Mạch Mạch buông sách đi theo tiểu đồng.

Vừa vào tiền thính, Tầm Mạch Mạch đã đối diện với một đôi con ngươi, ánh mắt đó không phải lạnh như băng chỉ là không có cảm xúc gì khiến người khác tim đập nhanh.

Tầm Mạch Mạch vốn đeo gương mặt tươi cười bắt gặp ánh mắt này không khỏi thu hồi lại.

“Tiền bối khỏe, vãn bối là đệ tử đời thứ mười bảy của Dược lâu, Tầm Mạch Mạch.”

“Ngươi là Tầm Mạch Mạch?”

Người đó nhìn Tầm Mạch Mạch, con ngươi rốt cuộc có một chút biến hóa.

“Tiền bối quen biết ta?” Tầm Mạch Mạch ngẩn ra.

“Ta chính là tới tìm ngươi.” Người nọ đáp “Theo ta đi đi.”

Tầm Mạch Mạch trực giác không đúng, theo bản năng liền muốn lui về phía sau, chỉ là nàng mới vừa động người đó đã đi trước chặn lại thân thể nàng. Tầm Mạch Mạch không kịp kêu cứu, chỉ thấy cả người tối sầm, lập tức ngất đi.

Cơ Hồi đưa tay đón được nàng, ra ngoài cũng không gặp người khác, cưỡi phi kiếm bay đi, chớp mắt đã ngoài ngàn dặm.

……………………………..

Khí lâu.

Đồ Thanh tập trung luyện chế pháp khí, vì có thể luyện được hoàn mỹ mà ba ngày qua toàn bộ tâm thần đều tập trung phía trên. Cho đến khi pháp khí hình thành dẫn động thiên địa dị tượng, một đạo linh quang phóng lên khỏi phòng luyện khí hòa với dị tượng giao long mây mưa, đệ tử Khí lâu ào ào tiến đến vây xem.

Đồ Thanh vui sướиɠ nhìn pháp khí bản thân dốc hết tâm huyết luyện chế ra.

Chuyện thứ nhất nghĩ đến là gọi Tầm Mạch Mạch đến dung hợp pháp khí.

Chỉ là vừa cảm ứng, sắc mặt Đồ Thanh lập tức biến đổi.

Tầm Mạch Mạch đi Chu Tước môn?