Chương 46

“Vân sư huynh.”

Ba người thanh niên mi thanh mục tú thấy Vân Phi Trần mang theo một thiếu nữ mặc đồ hồng nhạt từ trên trời đáp xuống liền tiến lên đón.

Vân Phi Trần cười gật đầu, giới thiệu Tầm Mạch Mạch.

“Ba vị sư đệ khỏe, đây là sư muội ta Tầm Mạch Mạch. Mạch Mạch, đây là sư đệ Khí lâu Cao Mậu Tài, sư đệ Phù lâu Vạn Phi Anh, sư đệ Kiếm lâu Kỳ Tử Khiên.”

“Ba vị sư đệ khỏe.”

Tầm Mạch Mạch cười chào hỏi.

Ba người đang muốn trả lời đều nao nao, vẻ mặt kỳ quái nhìn Tầm Mạch Mạch.

“Kêu loạn cái gì, bọn họ nhập môn sớm hơn muội, muội phải gọi sư huynh.” Vân Phi Trần cạn lời.

“Nhưng ta lớn tuổi hơn bọn hắn a.’

Tu sĩ không thể dùng bề ngoài phán đoán tuổi tác. Có điều nàng bốn trăm tuổi mới đột phá Kim Đan. Tu sĩ bình thường chỉ cần không phải tư chất quá kém đều đột phá Kim Đan trước ba trăm tuổi cho nên Tầm Mạch Mạch tự nhiên cho rằng mình lớn tuổi hơn bọn họ một ít.

“Cái này không phải dùng tuổi tới luận.”

Vân Phi Trần còn muốn giải thích.

“Sư đệ thì sư đệ đi.” Khí lâu Cao Mậu Tài tính tình tốt nói “Mạch Mạch sư tỷ là nữ nhi của Tầm Ca sư thúc, vừa sinh ra đã là người của Thập Phương lâu, gọi chúng ta là sư đệ cũng không sai.”

Hai vị thiếu niên khác cũng không ý kiến cười gật đầu, gọi Tầm Mạch Mạch là sư tỷ.

“Tới, lễ gặp mặt.”

Tầm Mạch Mạch được gọi đến tâm tình sung sướиɠ, tật xấu thích tặng đồ lại tái phát, lấy ra ba bình Linh Chất Tử cho mỗi người một lọ.

Trước lúc bế quan mỗi năm Vân Phi Trần đều mang Tầm Mạch Mạch đi biển hoa ngàn linh thu thập Linh Chất Tử. Nàng để phần lớn ở Dược lâu, chỉ giữ một phần nhỏ, bây giờ liền tùy tay tặng ra.

“Linh Chất Tử?”

Ba người đều có chút ngẩn ra, Linh Chất Tử có thể tăng phẩm chất đan dược cùng pháp khí, đúng là đệ tử nào cũng cần, sản lượng mỗi năm còn ít ỏi, Tầm Mạch Mạch tùy tay đưa lễ gặp mặt mỗi người một lọ, cũng quá hào phóng.

Chỉ có thể nói không hổ là Dược lâu, lâu giàu nhất Thập Phương lâu.

“Ta cũng không biết các ngươi thiếu cái gì, Linh Chất Tử hẳn là đều cần dùng.”

“Tầm sư tỷ, này cũng quá quý trọng.”

Phù lâu Vạn Phi Anh có chút không dám nhận.

“Nhận đi.” Vân Phi Trần khuyên nhủ “Lần này Mạch Mạch chen chân vào đoàn đội chậm chễ hành trình, tăng thêm phiền toái cho các ngươi. Hơn nữa nàng không có kinh nghiệm ra ngoài rèn luyện còn cần nhờ các ngươi chiếu cố. Chờ khi các ngươi về đều muốn luyện pháp khí bản mạng vừa lúc dùng đến Linh Chất Tử.”

“Vậy… cảm ơn Mạch Mạch sư tỷ.”

Ba người lúc này mới nhận lấy.

Hàn huyên xong bốn người chuẩn bị xuất phát.

Bốn người có cùng đích đến, đều là Xích Vũ bí cảnh, từng người ngự kiếm đi thì linh lực bất đồng tốc độ sẽ không giống nhau nên đệ tử Khí lâu lấy ra một cái pháp khí phi hành, bốn người cùng ngồi lên xuất phát.

“Cao sư đệ, pháp khí phi hành này của ngươi thật là sáng tạo khác người.”

Pháp khí phi hành Cao Mậu Tài lấy ra bộ dáng phi thường giản dị, chính là một cái mâm trắng, không sai, chính là mâm đựng đồ ăn trong phòng bếp.

“Phốc.” Vạn Phi Anh nhịn không được bật cười “Sư tỷ có cảm thấy chúng ta ngồi bên trong, người khác sẽ tưởng một mâm thức ăn đang bay trên trời.”

Tầm Mạch Mạch vốn không nghĩ đến phương diện này bị Vạn Phi Anh nhắc tới nhất thời cũng không nhịn được cười.

“Đi đi đi, cùng các ngươi nói bao nhiêu lần.”

Cao Mậu Tài giải thích.

“Pháp khí này của ta thiết kế đơn giản hào phóng, tiết kiệm nguyên liệu tốc độ còn nhanh hơn pháp khí khác ba phần, mười người ngồi trong cũng không chật, so với loại pháp khí phi hành chỉ nhìn được khác mạnh hơn nhiều. Sư phụ ta nói, pháp khí quan trọng là thực dụng, vẻ ngoài chỉ là mây bay.”

“Phong sư thúc thấy ngươi vô phương cứu chữa mới an ủi ngươi như vậy.” Kỳ Tử Khiên phá đám nói “Ta nhìn pháp khí Phong sư thúc chế ra vừa đẹp vừa thực dụng.”

Phong sư thúc Phong Đình là sư phụ Cao Mậu Tài, luyện khí sư cấp tám của Khí lâu.

“Các ngươi còn công kích ta, trở về ta không nhờ sư phó giúp các ngươi luyện chế pháp khí bản mạng.” Cao Mậu Tài uy hϊếp nói.

Vạn Phi Anh cùng Kỳ Tử Khiên quả nhiên bị dọa sợ, vội vàng xin tha, đây chính là pháp khí bản mạng, cần luyện khí sư lợi hại mới được.

Khí lâu tuy có không ít luyện khí sư nhưng cấp tám trở lên chỉ có năm người. Hơn nữa trưởng môn đức cao trọng vọng bình thường sẽ không ra tay, lần này bọn họ nhờ phúc của Cao Mậu Tài mới có thể nhờ Phong sư thúc luyện chế pháp khí bản mạng.

Cao Mậu Tài lập tức khoe khoang ưỡn ngực, quay đầu nhìn Tầm Mạch Mạch an ủi.

“Mạch Mạch sư tỷ, trở về ta nhờ sư phó cùng luyện luôn pháp khí bản mạng giúp tỷ.”

“Có phiền không?”

“Sẽ không, sẽ không, sư phụ ta dễ nói chuyện lắm.”

Cao Mậu Tài cười hì hì nói.

“Vậy phiền đệ.”

Tầm Mạch Mạch cười đồng ý, Vân sư huynh từng nói qua với nàng, các đệ tử khác đều muốn giao hảo cùng Dược lâu, cho nên nàng không cần quá khách khí.

Xích Vũ bí cảnh ở cực đông của Thiên Linh giới, bốn người bay mất một ngày một đêm mới đến nơi.

Đứng ở cửa vào, Vạn Phi Anh lấy ra một tấm bản đồ, chỉ vào vài nơi nói.

“Chúng ta tìm kiếm trong phạm vi này. Ô Kim thạch ta muốn ở vị trí này, Liệt Dương kim tinh quặng hẳn ở đây. Mạch Mạch sư tỷ không biết tìm khoáng thạch nào thích hợp thì dùng Thanh Quang thạch đi, là thủy hệ xứng với linh căn của tỷ, ở vị trí này.”

Tầm Mạch Mạch nhìn thoáng qua bản đồ, phát hiện vị trí Vạn Phi Anh chỉ đều ở rìa bên ngoài.

“Chúng ta không thể vào bên trong sao?”

“Chúng ta tu vi hiện tại còn thấp, không thể đi quá sâu.”

Cao Mậu Tài nói.

“Tuy rằng khoáng thạch bên trong càng tốt nhưng không cần vội vàng nhất thời, dù sao tu vi tăng lên cũng phải luyện lại pháp khí bản mạng. Đến Nguyên Anh kỳ đi sâu vào cũng không muộn.”

Tầm Mạch Mạch gật đầu tỏ vẻ đã biết.

“Chúng ta vào thôi, tìm khoáng thạch sớm chút còn sớm trở về.”

Vạn Phi Anh thu hồi bản đồ, bốn người tiến vào Xích Vũ bí cảnh.

Cơ hồ mỗi một tu sĩ Kim Đan đều phải đến Xích Vũ bí cảnh tìm khoáng thạch luyện chế pháp khí bản mạng nên địa hình Xích Vũ bí cảnh không phải bí mật gì, bốn người theo mục tiêu đã định đi đến.

Bốn người đã định sẵn vào Xích Vũ bí cảnh đầu tiên sẽ tìm Ô Kim thạch cho Vạn Phi Anh, sau đó là Liệt Dương kim tinh quặng cho Cao Mậu Tài cùng Kỳ Tử Khiên, cuối cùng tìm Thanh Quang thạch cho Tầm Mạch Mạch.

Đi theo bản đồ bốn người không gặp nguy hiểm gì đã đến khu vực có Ô Kim thạch.

“Chúng ta tìm thế nào?”

Tầm Mạch Mạch không biết phân biệt khoáng thạch, hỏi ba người còn lại.

“Ô Kim thạch thế này.”

Cao Mậu Tài lấy ra một cục đá đen nhánh từ túi càn khôn, nói.

“Mỗi loại khoáng thạch đều có dao động linh lực đặc hữu, chúng ta nhớ rõ dao động linh lực này liền dễ tìm.”

Ba người theo thứ tự nhận lấy Ô Kim thạch cảm nhận dao động.

“Dao động khác nhau cũng quá mỏng manh.”

Vạn Phi Anh nhăn mặt nói.

“Ô Kim thạch này ta mượn từ kho hàng Khí lâu, có đã không tồi.” Cao Mậu Tài trợn trắng mắt “Còn hơn ngươi đi lung tung tìm kiếm.”

Nếu không cảm giác được dao động của Ô Kim thạch thì chỉ có thể đi lung tung trong phiến địa phương này mỗi chỗ đào thử chút.

“Nếu ta có linh lực Thân Hòa Độ cao thì tốt rồi, tìm cũng dễ dàng hơn.”

Vạn Phi Anh cảm thán nói, nếu linh lực Thân Hòa Độ cao, phụ cận có Ô Kim thạch hay không có thể cảm giác được.

“Ngươi không phải đánh rắm sao? Ai không muốn có linh lực Thân Hòa Độ cao.”

Tu sĩ có linh lực Thân Hòa Độ cao hấp thu linh lực nhanh hơn người khác, xem như một loại năng lực được trời cao ưu ái.

“Linh lực Thân Hòa Độ của ta có thể, ta giúp đệ tìm.”

Vạn vật đều có linh lực dao động, loại này rất mỏng manh cần tận tâm cẩn thận mới có thể phân biệt.

Ngày thường Tầm Mạch Mạch cũng không để ý nhưng linh lực Thân Hòa Độ của nàng vốn cao, chỉ cần có tâm đi cảm nhận sẽ phân biệt được. Đặc biệt sau khi nàng đột phá Kim Đan kỳ, loại cảm giác này càng thêm nhạy bén.

Bất quá loại cảm giác này cũng cực kỳ hao tổn linh lực.

Ba vị thiếu niên đồng thời ngẩn ra, cuối cùng vẫn là Vạn Phi Anh không nhịn được hỏi.

“Sư tỷ linh lực Thân Hòa Độ rất cao?”

“Còn được.” Tầm Mạch Mạch khiêm tốn đáp.

“Linh lực Thân Hòa Độ cấp mấy?” Cao Mậu Tài hỏi tiếp.

“Hẳn là hơn cấp mười.”

Tầm Mạch Mạch cũng chưa thí nghiệm qua, nàng chỉ nhớ rõ trăm năm trước, Tâm Tâm tiểu nữ hài nói linh lực Thân Hòa Độ của mình hẳn là hơn cấp mười.

“Cấp mười?” Ba người hít hà một hơi.

Kỳ Tử Khiên bỗng nhớ tới một sự kiện.

“Sư tỷ, Linh Chất Tử tỷ tặng cho chúng ta là chính tỷ tự tìm đi?”

“Đúng vậy.” Tầm Mạch Mạch gật đầu.

“…” Ba người an tĩnh nhìn nhau, sau vài lần trao đổi ánh mắt cùng quay đầu không khách khí nói.

“Sư tỷ, khoáng thạch của chúng ta đều nhờ tỷ.”

“Được.”

Tầm Mạch Mạch cười cười, cũng không để trong lòng, cảm giác linh lực giao động mà thôi, với nàng không phải việc khó gì.

“Chúng ta đi một vòng theo bản đồ, nếu thấy dao động linh lực của Ô Kim thạch ta sẽ nói.”

“Ân ân ân.” Ba người vội vàng gật đầu.

Ô Kim thạch cũng không phải khoáng thạch quá khó kiếm, bốn người đi một canh giờ cũng đã thấy hai quặng. Bất quá đều không đủ trăm năm không phù hợp yêu cầu của Vạn Phi Anh.

Bốn người cũng không nhụt chí, điều này chứng tỏ linh lực Thân Hòa Độ của Tầm Mạch Mạch quả nhiên rất cao, có thể cảm ứng được dao động linh lực của khoáng thạch, từ đó tìm được Ô Kim thạch ngàn năm chỉ là vấn đề thời gian.

Bốn người đi nửa ngày đã vào sâu hơn trong Xích Vũ bí cảnh, bỗng Tầm Mạch Mạch di một tiếng.

“Mạch Mạch sư tỷ.”

Vạn Phi Anh đôi mắt sáng lên, bởi vì mỗi lần Tầm Mạch Mạch thế này tức là cảm nhận được Ô Kim thạch.

“Bên kia, có dao động linh lực Ô Kim thạch.” Tầm Mạch Mạch chỉ hướng đông bắc “Phi thường mãnh liệt, còn có người đang đánh nhau.”

“Đánh nhau, xem ra phát hiện không chỉ có chúng ta, phẩm chất còn cực tốt.”

“Chúng ta đi qua sao?”

“Đi, vì cái gì không đi?” Kỳ Tử Khiên cao giọng nói “Khoáng thạch trong Xích Vũ bí cảnh vốn là vô chủ, ai bắt được thì của người đó. Chúng ta đi qua nhìn xem, có khi vận khí tốt thì sao.”

“Ân.” Vạn Phi Anh cùng Cao Mậu Tài đồng thời gật đầu.

Đây là muốn đoạt bảo?

Tầm Mạch Mạch giật mình, thực mau phản ứng lại, tu chân giới chính là như vậy, có bản lĩnh đoạt của người khác, không có bản lĩnh người khác cũng đoạt ngươi.

Thống nhất quyết định, bốn người thu lại hơi thở, lặng lẽ theo phương hướng có Ô Kim thạch. Rất xa liền vang lên tiếng động, không khí linh lực dao động cường đại, hiển nhiên có người đang chiến đấu.

“Ô Kim thạch vạn năm này ta muốn định rồi.” Một giọng nam kiêu ngạo hô.

“Ô Kim thạch vạn năm?” Vạn Phi Anh không khống chế được bật thốt ra.

Lúc này một thanh âm nữ tu hờn dỗi nói.

“Thân Kiếm, chúng ta đánh tiếp cũng lưỡng bại câu thương (đôi bên cùng tổn hại), lại để kẻ khác được lợi.”

“Ta sát, nữ tu này sao biết được ý nghĩ của ta?” Vạn Phi Anh vẻ mặt ảo não.

“Ta nhìn xem.”

Tầm Mạch Mạch vốn đứng một bên nghe giọng nữ tu có chút quen thuộc liền ngó ra ngoài, liền thấy một nữ tu quần áo xanh lục cầm kiếm đang chiến đấu cùng một nam tu mặc đạo bào.

“Cổ Thanh Linh?” Tầm Mạch Mạch kinh ngạc.

“Sư tỷ, tỷ quen biết nàng? Chúng ta có cần ra hỗ trợ? Thêm bốn người chúng ta có thể đem đối phương đánh chạy.”

Vạn Phi Anh vốn muốn chờ hai người đánh đến lưỡng bại câu thương thì ra nhặt của hời nhưng Tầm Mạch Mạch quen biết đối phương thì đành bỏ ý niệm này.

“Vậy ngươi muốn làm thế nào?” Nam tu gọi Thân Kiếm nghe Cổ Thanh Linh nói thế thì hỏi lại.

“Khối Ô Kim thạch vạn năm này phân lượng không nhỏ, chúng ta mỗi người một nửa.”

Tầm Mạch Mạch nhíu mày quay đầu hỏi Vạn Phi Anh.

“Ô Kim thạch vạn năm này ngươi muốn không?”

“Đương nhiên muốn nhưng không phải tỷ quen biết họ sao?”

“Quen thì có quen nhưng là kẻ thù. Ngươi nếu muốn chúng ta liền đoạt.”

Tầm Mạch Mạch vốn không thích đoạt bảo nhưng đối phương là Cổ Thanh Linh liền sinh ra động lực lớn.

“Bọn họ tựa hồ muốn hòa giải, lúc đó sẽ là bốn đánh sáu, chúng ta không nhất định đoạt được.”

Kỳ Tử Khiên thấy Vạn Phi Anh cùng Tầm Mạch Mạch đều muốn đoạt liền phân tích.

“Ta có biện pháp.” Tầm Mạch Mạch cười hắc hắc.