Chương 145

Thái Diễn chân nhân trở về liền thấy hai người ôm nhau dính một chỗ.

“Làm gì như thể sinh ly tử biệt?”

Tầm Mạch Mạch nghe tiếng đứng dậy thẹn thùng gọi sư tổ.

Đồ Thanh biểu cảm có chút khó chịu, tuy kết quả tốt đẹp nhưng quá trình Thái Diễn chân nhân mạnh mẽ vạch trần khiến hắn không thoải mái.

“Phàm nhân bất quá chỉ có tuổi thọ trăm năm, ta thấy bọn họ cũng thấy đủ. Tu sĩ chúng ta tùy tiện một người cũng là lão yêu quái mấy ngàn năm, loại chuyện sinh tử này nên xem nhẹ một ít đi.” Thái Diễn chân nhân thấm thía nói “Ngay cả sinh tử cũng nhìn không thấu, tâm cảnh khó lòng đột phá.”

“Lão gia tử ngài khẳng định nhìn thấu sinh tử, đều sống hơn mười vạn năm, xem chừng chỉ có mảnh đất dưới chân là lớn tuổi hơn ngài.” Đồ Thanh trào phúng.

Thái Diễn chân nhân biết Đồ Thanh trào phúng hắn sống lâu nhất còn khuyên người khác xem nhẹ sinh tử nhưng không tức giận mà còn vui vẻ gật đầu.

“Ngươi nói không sai, bởi vì ta sống thời gian quá dài nên mới có tư cách nói lời này. Bởi vì sống lâu thật không có ý tứ, nếu không phải lưu một luồng thần thức chủ trì Càn Khôn Lưỡng Nghi trận, ta đã đầu thai lâu rồi.”

Nói đến đoạn sau trên mặt Thái Diễn chân nhân hiện rõ vẻ cô đơn.

“Sư tổ...” Tầm Mạch Mạch cảm thấy khó chịu lại không biết an ủi thế nào, bị nhốt trong Càn Khôn Lưỡng Nghi trận mười vạn năm là cô tịch cỡ nào.

“Đầu thai chuyển thế?” Đồ Thanh kinh ngạc nói “Ngài năm đó thần hồn đều tan còn đầu thai chuyển thế kiểu gì?”

“Chuyện này không phải có các ngươi sao?” Thái Diễn chân nhân chuyển vẻ mặt lập tức vui vẻ lên.

“Chúng ta?” Hai người nhìn nhau.

“Năm đó ta lưu lại chỉ là một đạo ý niệm vô cùng nhỏ yếu. Ước chừng chỉ truyền lời cho hậu nhân liền tan biến nhưng hơn mười vạn năm trôi qua, được linh ma song châu dựng dưỡng biến thành bộ dáng bây giờ.”

Thái Diễn chân nhân mở tay hướng hai người triển lãm nguyên thần có thể ngưng thành thực thể.

“Càn Khôn Lưỡng Nghi trận chữa trị thần hồn cho ngài?” Đồ Thanh phản ứng lại.

“Không chữa trị được hoàn toàn nhưng đầu thai làm con sâu con kiến hẳn không có vấn đề gì. Trên đời này thứ duy nhất có thể tu bổ thần hồn hoàn hảo là đạo luân hồi. Nếu có thể vào luân hồi, lại qua vài kiếp có thể lại được làm người.”

Trong mắt Đồ Thanh hiện lên một tia hiểu ra.

“Cho nên vì chính ngài có thể làm người, ngài sẽ giúp ta cùng Mạch Mạch thành công độ kiếp? Sau đó lúc phi thăng chúng ta dùng tiên lực giúp ngài vào luân hồi.”

Tầm Mạch Mạch ngẩn ra nhìn Thái Diễn chân nhân chờ đối phương trả lời.

“Thông minh.” Thái Diễn chân nhân khen “Ta chẳng những có thể giúp các ngươi phi thăng còn có thể giúp các ngươi đồng thời phá giải Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.”

Giải trừ Càn Khôn Lưỡng Nghi trận?

Tầm Mạch Mạch không hiểu “Sư tổ, ngài từng nói phương pháp đơn giản nhất phá giải Càn Khôn Lưỡng Nghi trận là làm suy yếu linh ma song châu. Nghe ý ngài tựa hồ muốn ta cùng phu quân đến hoàn thành chuyện này, nhưng ta cùng phu quân đều là linh tu, tuy phu quân là Ám ma nhưng Ám ma muốn phi thăng nhất định phải thoát ma thành tiên.”

Sư tổ vừa nói lời này không lâu, sao giờ tự mâu thuẫn rồi?

“Ta không nói để Đồ Thanh hấp thu ma châu.”

Hai người đồng thời ngẩn ra, Đồ Thanh như hiểu ra nhìn về phía Tầm Mạch Mạch.

Tầm Mạch Mạch không tin chỉ bản thân “Ta?”

“Ân, nha đầu, ngươi sửa tu ma đi.”

“Sư tổ nói đùa đi, ta đã Xuất Khiếu kỳ người còn bảo ta tu ma lại từ đầu?” Tầm Mạch Mạch mặc kệ.

“Không phải bảo ngươi tu hành lại từ đầu, tẩu hỏa nhập ma nghe qua chưa?” Thái Diễn chân nhân nói.

“!!” Tầm Mạch Mạch lại càng không chấp nhận “Sư tổ, tẩu hỏa nhập ma sẽ chết người. Hơn nữa ta hiện tại tốt xấu gì cũng là một đại năng, vạn nhất tẩu hỏa nhập ma, thần chí biến mất hoàn toàn, trở thành kẻ lạm sát thì sao?”

“Một cái Xuất Khiếu trung kỳ cũng không biết xấu hổ tự nhận mình là đại năng. Tu chân giới hiện tại không ra gì cũng còn mấy Đại Thừa kỳ đi.” Thái Diễn chân nhân miệt thị nói.

“Ta...” Tầm Mạch Mạch nghẹn lời.

“Không có việc gì, ta ở đây.” Đồ Thanh nắm tay Tầm Mạch Mạch trấn an.

“Đúng, chỉ cần có Đồ Thanh ngươi sẽ không mất đi thần chí.” Thái Diễn chân nhân tưởng Đồ Thanh nghe vào, đi theo phụ họa.

“Không, ta nói có ta ở đây để xem tên Đại Thừa kỳ nào muốn chết.” Đồ Thanh khí phách sửa lại.

“...” Thái Diễn chân nhân.

Tầm Mạch Mạch trong lòng ngọt lịm, không nhịn được hỏi “Ta lạm sát người vô tội, chàng còn giúp ta?”

“Trừ nàng ra những người khác trong mắt ta đều là người không quan hệ. Người không quan hệ, sống hay chết liên quan gì đến ta.”

Thái Diễn chân nhân bỗng thấy tức ngực, hắn xem như đã nhìn ra, không gặp gỡ đồ tôn nhà mình Đồ Thanh mới là một đại sát tinh.

“Được rồi, sẽ không cho ngươi cơ hội lạm sát kẻ vô tội.” Thái Diễn chân nhân cũng lười nước đυ.c thả câu, nói thẳng “Ngươi là tế phẩm Ám ma, tự bản thân có năng lực thích ứng ma khí. Thời điểm ma hóa ngươi hấp thu ma khí của Đồ Thanh trước, như vậy vừa có thể đề phòng ngươi bị ma khí xâm nhập mà thần chí không rõ lại giúp Đồ Thanh tinh lọc ma khí.

Chờ ngươi trở thành ma tu vẫn có thể chứng đạo phi thăng thành ma tiên. Lúc phi thăng ngươi lợi dụng tế phẩm khế ước hút đi ma khí trong người Đồ Thanh. Dùng phương pháp hợp lý, xác suất hai ngươi có thể phi thăng phi thường lớn. Phương pháp này không tệ đi.”

Phương pháp này quả thật không tệ.

Mỗi tu sĩ đều biết, tu hành là nghịch thiên, dù tuyệt thế thiên tài cũng không đảm bảo bản thân có thể phi thăng thành công.

Hiện nay vì có Càn Khôn Lưỡng Nghi trận, tu chân giới không có mấy Đại Thừa kỳ nên không rõ ràng chứ mười vạn năm trước vô số tu sĩ Đại Thừa kỳ dừng ở bước này, không thể tiến thêm, mà mỗi một người đều là thiên tài tuyệt thế.

“Sư tổ, muốn phi thăng cũng cần có cơ hội, sao ngài nói như thể muốn phi thăng liền phi thăng được vậy?” Tầm Mạch Mạch nhịn không được nói.

Chứng đạo phi thăng, đầu tiên phải chứng đạo. Nói cách khác mỗi tu sĩ chuẩn bị phi thăng đều tìm hiểu sâu sắc về đạo pháp bản thân. Chỉ có đạo pháp cùng tu vi đều đạt đến độ phi thăng thiên đạo mới tiếp dẫn lôi kiếp.

“Ngươi cần nhưng hắn không cần.” Thái Diễn chân nhân chỉ vào Đồ Thanh “Tộc Ám ma chỉ cần tẩy kinh phạt tủy liền có thể phi thăng. Ngươi là tế phẩm của hắn, hắn phi thăng ngươi đương nhiên cũng nhận được thiên đạo tiếp dẫn. Chẳng sợ tự thân ngươi không đủ lĩnh ngộ, thiên đạo cũng sẽ thương lượng mở cửa sau.”

Thế nào nghe có vẻ một người đắc đạo, gà chó lên trời vậy? Mà nàng chính là chỉ gà chó kia.

“Được, ta sửa.” Tầm Mạch Mạch không suy xét lâu liền đồng ý.

Thái Diễn sư tổ đem cửa phi thăng mở trước mặt nàng, sao nàng có thể giả như không thấy.

“Mạch Mạch.” Đồ Thanh không đồng ý nhíu mày.

“Phu quân thế nào? Chàng không đồng ý?”

Đồ Thanh nhìn qua Thái Diễn chân nhân nhưng vẫn nói thẳng.

“Sửa tu ma không có dễ dàng như nàng tưởng. Một khi tu ma, công pháp tu hành trước kia đều sẽ đảo điên. Tuy nàng có thể cùng ta phi thăng nhưng thành công thì tâm tính cũng bất ổn. Còn có ta không nóng lòng phi thăng, nàng có thể tự tu hành, lấy tư chất của nàng nhất định có thể đạt được cơ hội. Đến lúc đó chúng ta cùng nhau phi thăng, ta tin cũng có thể thành công.”

Nói xong Đồ Thanh nhìn phản ứng của Thái Diễn chân nhân nhưng ngoài ý muốn là ông cũng không biểu hiện gì mà chờ phản ứng của Tầm Mạch Mạch.

“Ta biết.” Tầm Mạch Mạch gật đầu “Nhưng kỳ thực ta không chấp nhất với chuyện phi thăng. Chàng biết không, ta một đường tu hành đều là bị động. Ngay từ đầu chỉ muốn sống lâu chờ mẫu thân trở về Thiên Linh giới. Sau này nghĩ muốn hoàn thành khế ước, trợ giúp chàng vào Đại Thừa kỳ. Mà hiện tại muốn phi thăng cũng chỉ vì có thể cùng một chỗ với chàng.”

Đồ Thanh ngẩn ra.

“Nếu theo lời chàng bản thân tự tu hành, có thể thời gian dài sau đó cũng tìm được đạo của bản thân nhưng không cần thiết.” Tầm Mạch Mạch nói.

Đồ Thanh cúi mắt, trong lòng là sóng to gió lớn, trên miệng lại không nói lên lời. Hắn không biết dùng từ ngữ nào miêu tả được tâm trạng bản thân lúc này.

“Ta cũng như vậy.” Đồ Thanh nói.

“Chúng ta nghe lời sư tổ đi.” Tầm Mạch Mạch tiếp lời “Như vậy chúng ta có thể phi thăng lại có thể giải trừ Càn Khôn Lưỡng Nghi trận. Chờ linh khí khôi phục, sư tổ, sư bá, mẫu thân bọn họ tu hành cũng dễ dàng một ít. Có lẽ rất nhiều năm sau có thể gặp lại.”

“Ân.” Đồ Thanh không tiếp tục phản đối.

“Đi thôi, đã quyết định thì tiến hành thôi.” Thái Diễn chân nhân cảm khái “Có lẽ chờ người tu ma lại nhận ra đạo của bản thân cũng nên.”

“Vì sao?” Đây là cái logic gì, chẳng lẽ tẩu hỏa nhập ma, bản thân liền có lĩnh ngộ đến.

“Ngươi có biết linh tu cùng ma tu khác nhau ở chỗ nào?”

“Tu hành không giống.”

“Không sai.” Thái Diễn chân nhân gật đầu “Linh tu chúng ta chú ý thanh tâm quả dục, chậm rãi làm nhạt du͙© vọиɠ bản thân hòa vào thiên địa, để bản thân trở về tự nhiên. Mà ma tu thì ngược lại, họ đem du͙© vọиɠ bản thân phóng thích đến mức tận cùng. Ngươi hiện tại muốn phi thăng vì Đồ Thanh, thì đó chính là du͙© vọиɠ của ngươi.”

Cho nên...

Tầm Mạch Mạch nhìn Đồ Thanh chằm chằm rồi vui vẻ kêu lên “Phu quân, thì ra chàng chính là đạo của ta.”

Đồ Thanh thề, cả đời hắn không nghe được lời tỏ tình nào đẹp hơn thế này!