Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tế Phẩm Phu Nhân

Chương 137

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chuyến này tới Ma giới tuy quá trình nguy hiểm nhưng kết quả thực đáng giá. Chẳng những Đồ Thanh tỉnh lại mà thương thế bản thân cũng trị khỏi. Tầm Mạch Mạch cảm giác được bản thân lúc này thực lực cường đại.

Nếu trước đây đan điền nàng chỉ là một mảnh hồ thì bây giờ chính là biển, một vùng biển vô cùng vô tận.

Với việc Tầm Mạch Mạch đột nhiên tăng tiến tu vi, Đồ Thanh tất nhiên sẽ hỏi, Tầm Mạch Mạch cũng không giấu diếm, đem chuyện nàng bị hút vào Càn Khôn Lưỡng Nghi trận cùng gặp được nguyên thần Thái Diễn chân nhân nói một lần.

“Không nghĩ tới thần thức Thái Diễn chân nhân còn trên đời.” Đồ Thanh cũng có chút ngoài ý muốn “Phỏng chừng cũng chỉ có Càn Khôn Lưỡng Nghi trận có thể dựng dưỡng thần thức lâu như vậy.”

“Nói như vậy, Càn Khôn Lưỡng Nghi trận chính là bảo địa của linh ma hai giới, ai có thể đi vào chẳng phải có thể phi thăng?” Hạo Uyên đột nhiên nói ra phát hiện bản thân.

“Nếu có người vào được thì tốt rồi, lúc đó Càn Khôn Lưỡng Nghi trận cũng tự nhiên sụp đổ.” Tầm Mạch Mạch nói.

Hạo Uyên không để ý cười, hắn đối với linh ma song châu cũng không hứng thú. Dù sao hắn không thể phi thăng, thực lực bây giờ đã đứng đầu, muốn ma châu cũng vô dụng.

“Phương pháp vào Càn Khôn Lưỡng Nghi trận chỉ có nàng biết đi?” Đồ Thanh hỏi.

“Ân, trước mắt chỉ có ta.” Tầm Mạch Mạch gật đầu “Vốn phải chờ ta mở ra được truyền thừa, hiểu cấu tạo trận pháp nhưng vô tình bị hút vào dưới cơ duyên xảo hợp, Thái Diễn sư tổ đã nói cho ta.”

“Chuyện này nàng không nói cho người khác?” Đồ Thanh lo lắng.

So với truyền thừa linh ma song châu với tu sĩ còn quan trọng hơn, đó là một cơ hội đăng tiên đồ.

“Ta chỉ nói mình biết phương pháp phá giải Càn Khôn Lưỡng Nghi trận nhưng phá thế nào thì chưa nói.” Chuyện này đâu thể nói lung tung.

“Vậy là tốt rồi, không thể nói với người ngoài, đặc biệt chuyện về linh ma song châu.” Đồ Thanh không nhịn được dặn dò.

Tầm Mạch Mạch đương nhiên biết chuyện nghiêm trọng, ngoan ngoãn gật đầu.

“Ngươi cũng vậy.” Đồ Thanh nhìn về phía Hạo Uyên.

“Nếu không ai hỏi, ta không nói.”

Hạo Uyên ma quân là ai? Khi nào dễ nói chuyện như vậy? Ngươi bảo ta không nói ta liền không nói, mặt mũi để nơi nào.

Đồ Thanh nhíu mày, chuyện này quá quan trọng, hắn không thể để Mạch Mạch gặp nguy hiểm, phải có được hứa hẹn của Hạo Uyên.

Tầm Mạch Mạch thấy biểu cảm Đồ Thanh không đúng, sợ hắn gây gổ với Hạo Uyên tiền bối, vội vàng trấn an.

“Phu quân yên tâm, Hạo Uyên tiền bối tu vi cao lại có hung danh ở ngoài, không ai dám hỏi. Người khác không hỏi hắn cũng lười nói.”

Tầm Mạch Mạch nhìn Hạo Uyên.

Hạo Uyên đắc ý nhíu mày, không sai, hắn chính là ma quân cường đại lại hung tàn, dù người khác có hỏi hắn cũng lười nói.

Đồ Thanh nhìn Hạo Uyên vốn đã xấu, nhíu mày lại càng xấu liền yên tâm. Xấu thành như vậy, tính khí còn kém, sẽ không có ai muốn nói chuyện với hắn.

“Lần này ta đến Ma giới còn có một chuyện nữa. Hiện giờ hai giới linh ma đều có truyền tống trận, về sau hai bên đều phải đến bên kia rèn luyện, để tránh xảy ra xung đột hẳn cần một lần tọa đàm trao đổi.”

Tầm Mạch Mạch nói xong liền nhìn Hạo Uyên ma quân.

Hạo Uyên nghi hoặc “Nhìn ta làm gì?”

“Hạo Uyên tiền bối, ngài là một trong ba đại ma quân...”

“Nga, ta không ý kiến, các ngươi tùy tiện.” Hạo Uyên cho rằng Tầm Mạch Mạch hỏi ý kiến hắn.

Tầm Mạch Mạch trừu trừu khóe miệng, không ý kiến, các ngươi tùy tiện ý là không muốn quản cũng không định tuân thủ. Hung khí nhân gian như vậy mà mặc kệ thì Linh giới nguy mất.

“Hạo Uyên tiền bối, là như vậy, đàm phán hai giới, năm đại tông môn bên kia đã đồng ý. Lần này ta qua là muốn biết ý tứ bên Ma giới. Ngài là một trong ba đại ma quân, có thể hỗ trợ tổ chức chút không?”

Nàng tuy rằng biết Võ Thương ma quân, hơn nữa dựa vào công lao giúp dựng truyền tống trận, Võ Thương cũng sẽ gặp nàng. Nhưng dù sao Võ Thương ma quân cũng có ba vạn năm giao tình với Lưu Quang tông, Tầm Mạch Mạch sợ một mình không đủ phân lượng, nên muốn ra tay từ bên Hạo Uyên trước.

Quan trọng nhất là hai vị ma quân còn lại cực kỳ kiêng kỵ Hạo Uyên, thông thường chuyện Hạo Uyên muốn làm, chỉ cần không ảnh hưởng đến lợi ích bọn họ sẽ đồng ý.

“Tổ chức trao đổi? Nghe rất phiền toái, mặc kệ.” Hạo Uyên không cần nghĩ ngợi cự tuyệt.

“...” Tầm Mạch Mạch cứng họng.

Tùy hứng như vậy, ngang tàng còn có thực lực cường đại, ta biết lấy gì thuyết phục ngươi hả Hạo Uyên tiền bối?

Đồ Thanh thấy Tầm Mạch Mạch khó xử, nhìn Hạo Uyên bỗng nhiên nói.

“Ngươi không phải muốn biết tâm đắc biến đẹp...khụ, tinh lọc ma văn của ta sao?”

Phốc!!!

Tầm Mạch Mạch biết Đồ Thanh bị Hạo Uyên một câu biến đẹp hai câu biến đẹp ảnh hưởng nên mới nói sai nhưng nghe chính miệng hắn nói mình biến đẹp nàng liền không nhịn được cười.

Đồ Thanh tức giận gõ một cái qua, đồ vô lương tâm, ta vì ai chứ? Còn dám cười nhạo hắn.

“Ngươi nguyện ý đem tâm đắc nói cho ta?”

“Ngươi hợp tác đàm phán, ta nói cho ngươi.”

“Đi, việc này đơn giản, ta phát tử ma lệnh đem hai vị ma quân còn lại gọi tới.”

Hạo Uyên ma quân sờ túi càn khôn mới biết tử ma lệnh không ở trong, hơn nửa ngày mới nhớ tới.

“Nha, tử ma lệnh ta giấu trong cái bảo khố nào đó, ta đi đào.”

Hạo Uyên nói xong liền bay đi, cũng không biết bảo khố của hẳn ở chỗ nào mà cần bay.

“Hạo Uyên tiền bối vì biến đẹp cũng thật liều mạng.”

Lười đến không đồng ý phát tử ma lệnh bây giờ lại tình nguyện đi đào kho hàng.

“Nông cạn!” Không giống hắn, từ trước đến nay không quá để ý diện mạo.

“Bất quá...” Tầm Mạch Mạch túm tay áo Đồ Thanh hỏi ra nghi hoặc trong lòng “Hạo Uyên tiền bối đã ma hóa rồi, Ám ma không thể ký khế ước có thể tinh lọc ma văn sao?”

“Ta không biết.” Đồ Thanh đáp.

Không biết cũng không phải không thể, kỳ thực Hạo Uyên tiền bối còn cơ hội?

“Dù sao ta là Ám ma tu hành ở Linh giới, không giống Ám ma ở Ma giới. Ta chỉ đem tâm đắc của mình nói cho hắn, có dùng được hay không thì ta không biết.” Đồ Thanh nói đúng lý hợp tình.

“...” Ngụy biện như vậy cũng không khỏi quá vô sỉ đi.

Bất quá nghĩ đến Hạo Uyên tiền bối phải chịu thiệt không hiểu sao lại có cảm giác thoải mái?

“Phu quân, thông minh!.” Tầm Mạch Mạch giơ ngón tay cái lên.

Đồ Thanh đắc ý hừ một tiếng, đối phó hòn đá chôn mười vạn năm, chưa từng bị tế phẩm phản bội, đơn thuần như Hạo Uyên, không lừa hắn thì lừa ai!

..................................

Tầm Mạch Mạch nói không sai, vì để có khuôn mặt như Đồ Thanh, Hạo Uyên vô cùng có động lực.

Hắn lục tung bảo khố tìm được từ ma lệnh truyền đi một câu.

[Có việc tìm các ngươi, các ngươi phải đáp ứng.]

“...” Võ Thương ma quân nhận được tử ma lệnh.

“...” Nguyên Khôi ma quân nhận được tử ma lệnh.

Đáp ứng cái gì, nếu không phải đánh không lại chúng ta nhất định....

Còn có, chuyện gì ngươi cũng không nói làm sao chúng ta đáp ứng?

Tử ma lệnh đã ra, theo quy định Ma giới bọn họ phải đi bàn bạc nhưng họ lại gặp nhau giữa đường.

“Võ Thương huynh, tên Hạo Uyên này muốn làm cái gì?” Nguyên Khôi hỏi.

“Ta cũng không biết, người này quăng tử ma lệnh vào kho hàng không biết bây giờ có chuyện gì lại lục ra.” Võ Thương ma quân cũng không hiểu ra sao.

“Ai, ngươi cũng không biết, chúng ta chỉ có thể đi trước nhưng lỡ hắn đưa ra yêu cầu chúng ta không thể đồng ý thì phải làm sao?” Nguyên Khôi lo lắng.

“....” Võ Thương ma quân nhíu đầu mày, trầm mặc nửa ngày chỉ có thể tự an ủi “Hạo Uyên ma quân không có dã tâm gì...”

Bọn họ rõ ràng trong lòng, Hạo Uyên có dã tâm đã sớm thống nhất Ma giới.

“Trong ngày thường hắn cũng chỉ vui chơi giải trí, không chọc hắn liền an ổn vô sự. Chỉ cần yêu cầu không quá phận, chúng ta cứ đồng ý.” Võ Thương ma quân nói.

“Xem ra chỉ có thể như thế.” Hiện tại cũng không có biện pháp tốt hơn.

Hai vị ma quân liếc nhau, đồng thời thở dài bay về phía ma uyên.

“Đến đây.”

Hai người đến phụ cận Hạo Uyên liền cảm giác được, phất tay bỏ kết giới cho hai người họ tiến vào.

“Hạo Uyên ma quân.” Hai người đồng thời hành lễ chào hỏi.

Hạo Uyên là ma tu nhiều tuổi nhất Ma giới hiện nay.

“Đến đây, tùy tiện ngồi.” Hạo Uyên khách sáo nói.

Hai vị ma quân nói cảm ơn nhưng nhìn xung quanh trừ bỏ một mảnh cỏ xanh xanh, làm gì có chỗ nào ngồi được? Ba người đối diện ngồi trên một tảng đá hết sức thoải mái.

“Khụ, không cần, đứng nói cũng được.” Võ Thương ma quân nói.

“Vậy đi.” Hạo Uyên đồng ý.

Tầm Mạch Mạch đang muốn lấy ghế ra từ túi càn khôn nghe vậy không biết nên lấy hay không lấy ra. Nàng lấy ra thì làm Hạo Uyên xấu hổ, không lấy ra lại khiến hai vị ma quân còn lại xấu hổ.

Nghĩ nghĩ, nàng quyết định quan tâm người nhà, không lấy.

“Không biết Hạo Uyên ma quân dùng tử ma lệnh muốn tìm bọn ta thương nghị chuyện gì?” Nguyên Khôi ma quân cẩn thận hỏi, không đề cập một chữ đến câu nói đi cùng tử ma lệnh kia.

“Nga, này nha...” Hạo Uyên chỉ Tầm Mạch Mạch “Nàng tìm các ngươi.”

Lại nói với Tầm Mạch Mạch “Nha đầu, muốn cái gì thì nói, ta vừa rồi đã nói với bọn họ không cho phép cự tuyệt.”

“...” Tầm Mạch Mạch khóc không ra nước mắt.

Ngươi đàm phán như vậy, có thể đàm được mới lạ đó, sớm biết thế nàng liền đi tìm Võ Thương ma quân, có khi còn thuận lợi hơn.

Võ Thương ma quân cùng Nguyên Khôi ma quân không dám làm gì Hạo Uyên, chỉ có thể âm trầm nhìn Tầm Mạch Mạch.

“Hừ!” Đồ Thanh thấy bọ họ bắt nạt thê tử nhà mình, nghiêng người che trước mặt nàng, ngăn cản tầm mắt.

Hai vị ma quân giật mình trong lòng, người trước mắt này tu vi thật kỳ quái, là linh tu nhưng lại hấp thu ma khí. Hơn nữa nhìn qua chỉ là Xuất Khiếu kỳ đỉnh, tu vi lại không kém bọn họ.

Hai người nghi hoặc liền càng thêm cẩn thận.

“Tầm tiểu hữu.” Võ Thương ma quân nhận ra nàng, mỉm cười chào hỏi “Bản tôn chưa cảm ơn tiểu hữu giúp Ma giới ta xây dựng truyền tống trận.”

Nguyên Khôi ma quân kinh ngạc nhìn thoáng qua Tầm Mạch Mạch, hắn biết truyền tống trận ma giới xây dựng thành công nhờ một vị linh tu giúp đỡ lại không ngờ là nữ tu trước mặt.

“Ma quân khách khí, các ngươi đừng giúp Lưu Quang tông đuổi gϊếŧ ta là được.” Tầm Mạch Mạch nửa đùa nửa thật nói.

Võ Thương ma quân muốn trả lời đã thấy nam tử trước người Tầm Mạch Mạch bộc phát sát ý cường đại.

Hắn vừa muốn phản kích đã thấy Tầm Mạch Mạch đưa tay ngoéo ngón tay người kia một cái, sát khí liền tiêu biến không thấy.

“...” Đan điền Võ Thương ma quân vừa dâng trào ma khí bị ép trở về suýt nữa nội thương “Tầm tiểu hữu nói đùa, ngươi là công thần Ma giới, Ma giới tất nhiên không hại ngươi, ngươi chính là khách quý của Ma giới chúng ta.”

“Cảm tạ ma quân.” Tầm Mạch Mạch vui vẻ đáp lại, sau này phá giải Càn Khôn Lưỡng Nghi trận còn cần Ma giới giúp đỡ, tạo mối quan hệ là bước đầu tiên.

“Đúng rồi, ngươi nhờ Hạo Uyên tìm chúng ta có chuyện gì vậy?” Võ Thương ma quân có chút bất an dò hỏi.

Nguyên Khôi ma quân cũng ưu sầu, chỉ sợ Tầm Mạch Mạch nói ra điều kiện gì đó không thể chấp nhận.

“Là như vậy, không phải bây giờ Ma giới cũng có truyền tống trận sao? Tu sĩ Ma giới lục tục vào Linh giới gây ra xung đột. Loại xung đột này sau này khẳng định ngày càng nhiều, cho nên chư vị Linh giới ủy thác ta muốn mời các vị ma quân họp đàm thương lượng biện pháp giải thích.”

Tầm Mạch Mạch chân thành nói.

“Dù sao hai giới chúng ta cũng là quan hệ hỗ trợ, ngẫu nhiên xung đột không ảnh hưởng gì nhưng không thể tổn thương hòa khí hai giới, ý hai vị ma quân thế nào?”

Võ Thương ma quân cùng Nguyên Khôi ma quân liếc lẫn nhau rồi trăm miệng một lời hỏi Tầm Mạch Mạch “Chỉ vì chuyện này?”

“Vâng.”

“Chúng ta đồng ý.” Hai vị ma quân lại đồng thanh, lập tức thương tiếc cho bản thân đã lo suông một khắc trước.

Sớm biết là việc nhỏ này, bọn họ cần lo lắng cái rắm.
« Chương TrướcChương Tiếp »