Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tế Phẩm Phu Nhân

Chương 133

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày thứ ba tiến vào Huyền Thiên môn Tầm Mạch Mạch đã gửi phù truyền tin cho Khê Cốc nhưng nửa tháng trôi qua vẫn không thấy hồi âm, điều này làm Tầm Mạch Mạch bực bội không thôi.

Chẳng lẽ Khê Cốc xảy ra chuyện gì?

Tầm Mạch Mạch nghĩ nghĩ lại gửi một phù truyền tin, lần này rốt cuộc có hồi âm. Vào ban đêm nguyên thần Khê Cốc đột nhập cấm địa Huyền Thiên môn gặp Tầm Mạch Mạch.

“Ngươi tìm ta có chuyện gì?” Khê Cốc hình như hơi khẩn trương “Cấm chế này uy lực không nhỏ, ta không thể ở lại lâu, nói ngắn gọn.”

“Nga, được.” Tầm Mạch Mạch vội vàng nói “Ta muốn phiền toái ngài đi Ma giới tìm phu quân bảo chàng ấy về Linh giới.”

Khê Cốc giật mình, lúc này mới đánh giá kỹ càng Tầm Mạch Mạch.

“Ngươi cùng Đồ Thanh chưa kích hoạt khế ước? Đồ Thanh còn ở Ma giới?”

“Vâng.” Tầm Mạch Mạch gật đầu.

“Các ngươi làm cái gì vậy, đã gặp mặt sao không cùng trở về?” Khê Cốc không hiểu.

“Chuyện này nói ra có chút dài...”

“Dài thì đừng nói, Ma giới ta không đi.” Khê Cốc trực tiếp cự tuyệt.

“!!” Tầm Mạch Mạch cả kinh “Vì sao? Vì ngài có chuyện gấp? Không phiền toái, lệnh bài và truyền tống trận đều sẵn sàng, chỉ tốn của ngài vài canh giờ.”

“Không phải vấn đề thời gian mà vấn đề ở trên người ngươi.” Khê Cốc đáp “Ngươi có phải cảm thấy ngươi dựng xong truyền tống trận mới, đưa lệnh bài qua là Đồ Thanh có thể theo truyền tống trận mới quay về?”

Tầm Mạch Mạch quả thật nghĩ như vậy “Không được sao?”

“Đương nhiên không được.” Khê Cốc không còn gì để nói “Đồ Thanh hiện tại đang ở trạng thái ngủ say, hắn phải biến hóa ở nơi tràn ngập linh khí mới có thể chọn tu linh đạo. Nếu biến hóa ở Ma giới sẽ vì hấp thu quá nhiều ma khí mà thành ma tu. Thời điểm hắn biến hóa cần có ngươi bên cạnh đồng thời kích hoạt khế ước để khống chế quá trình ma hóa.”

“Cho nên... ta phải qua Ma giới mới được.” Tầm Mạch Mạch giật mình.

“Không sai, ta nhìn ngươi bây giờ tu vi tăng nhanh, linh khí nhiều đến độ tràn ra ngoài, là thời điểm tốt nhất. Mau nhanh qua đi.”

“Sư tổ nói trạng thái hiện giờ của ta không thể dùng truyền tống trận, một khi tiến vào Ma giới linh khí thất hành sẽ tự bạo.”

Tầm Mạch Mạch đều muốn khóc, bản thân không qua được, phu quân lại không thể về, chẳng nhẽ tân tân khổ khổ một ngàn năm lại về điểm xuất phát?

“Ngươi thả tâm đi, chỉ cần ngươi tiến vào Ma giới để Đồ Thanh cảm ứng được ngươi, có hắn ở ngươi chết không được.” Khê Cốc an ủi.

“Thật sự?” Cho nên trời không tuyệt đường người, bản thân nàng vẫn có thể đi Ma giới.

“Được rồi, không nói nữa.” Khê Cốc không nhịn được oán hận “Về sau không có việc gì đừng gọi ta, có việc cũng tận lực đừng gọi, nhất là khi ngươi còn ở Huyền Thiên môn.”

Nói xong Khê Cốc hưu một tiếng biến mất.

“...” Tầm Mạch Mạch nghi hoặc nháy mắt mấy cái “Khê Cốc tiền bối sao có vẻ túng, chẳng lẽ cấm chế Huyền Thiên môn thật sự mạnh như vậy?”

Xác định bản thân phải đi Ma giới Tầm Mạch Mạch gặp dì Tần biểu bộ bản thân quyết tâm phải đến Ma giới.

“Chuyện này cháu không nói Đồng Uy cũng đang làm.” Dì Tần cười nói.

“Thật sự? Bao giờ cháu có thể đi Ma giới?”

“Chờ thương cháu tốt...”

“Ta...” Tầm Mạch Mạch nóng nảy, chờ thương thế nàng chậm rãi tốt lên, tiêu hao hết linh khí không biết đến năm tháng nào.

“Ta biết cháu sốt ruột, chúng ta cũng sốt ruột.” Dì Tần đè Tầm Mạch Mạch lại, chậm rãi nói “Cháu ở đây khả năng không biết Linh giới đã lục tục xuất hiện ma tu.”

Điều mày không ngoài dự đoán, Tầm Mạch Mạch không hề bất ngờ. Ma giới đợi mấy vạn năm mới có thể hoàn thành truyền tống trận, đương nhiên khẩn cấp qua bên này.

“Bọn họ đột nhiên xuất hiện, phong cách hành xử khác xa chúng ta, trong thời gian qua đã xảy ra vô số xung đột.”

“Cái gì? Xung đột nghiêm trọng không?” Tầm Mạch Mạch lập tức khẩn trương, nếu xung đột quá lớn sẽ ảnh hưởng đàm phán hai giới sắp tới.

“Còn trong vòng khống chế.” Dì Tần an ủi “Cho nên đàm phán Linh Ma hai giới cần nhanh chóng tiến hành. Mạch Mạch, cháu cần nhanh chóng quay lại Ma giới.”

“Cháu đi, hiện tại liền đi.” Tầm Mạch Mạch hận không thể lập tức bay qua Ma giới.

“Đứa nhỏ này...” Dì Tần thở dài một tiếng, đem người kéo lại “Vừa rồi đã nói, thương thế cháu không khỏi, đâu cũng không thể đi.”

“Dì Tần, thương thế của cháu đâu dễ chữa như vậy.” Muốn khỏi cũng phải đi Ma giới tìm phu quân mới được.

“Trị không hết cũng phải khống chế đã, tình trạng hiện giờ cháu vừa bước chân vào Ma giới đã nổ tan xác.” Dì Tần nhíu mày “Tốt nhất là để người Ma giới sang bên này thì cháu cũng không cần đi qua.”

“Không, không, cháu đi qua tốt hơn.” Không đi qua nàng làm thế nào tìm phu quân.

“Đúng vậy, ma tu rất đề phòng chúng ta, truyền tống trận lại vừa hoàn thành, họ không hiểu rõ Linh giới nên không vội vàng đi sang, tốt nhất là cháu qua đó.”

Tầm Mạch Mạch thở phào nhẹ nhõm, có thể đi là được.

“Kỳ thực dì Tần không cần lo lắng quá mức, vết thương của cháu nhìn có vẻ nghiêm trọng nhưng thực ra không tệ đến vậy, đi Ma giới không có vấn đề gì lớn.” Được Khê Cốc cam đoan, Tầm Mạch Mạch đã yên tâm.

“Dì Tần biết cháu muốn thúc đẩy đàm phán hai giới Linh Ma nhưng vết thương của cháu không thể không trị. Dì Tần cùng sư tổ của cháu thương nghị một phương án điều trị, chỉ không biết cháu có nguyện ý hay không.”

Trong lời nói dì Tần mang theo chần chờ nhưng đôi mắt lại đầy chờ mong.

“Phương pháp gì, chỉ cần có thể để cháu đi Ma giới, cháu đều chịu.”

Tầm Mạch Mạch nghe xong vui vẻ, vẫn là sư tổ đáng tin, nhanh như vậy đã có phương pháp trị liệu thương thế nàng.

“Phương pháp này... vẫn nên để Tầm Ca nói với cháu đi.” Dì Tần vỗ tay Tầm Mạch Mạch, từ trên giường đứng lên.

“Mẫu thân cháu đến đây?”

Tầm Mạch Mạch nghi hoặc, không phải nói để không lộ hành tung của nàng, Dược lâu bọn họ không ai được đến Huyền Thiên môn sao?

Dì Tần lắc đầu, phất tay một cái xuất hiện một mặt kính cổ xưa.

“Đây là hồng quang kính, có thể vượt qua tu vi và vị trí địa lý liên hệ người cháu muốn liên hệ.”

Dì Tần điểm một cái lên hồng quang kính rồi đưa cho Tầm Mạch Mạch.

“Ta ra ngoài trước, cháu cùng mẫu thân chậm rãi nói chuyện.”

Nói xong đi ra khỏi phòng.

Tầm Mạch Mạch bị hành động thần thần bí bí làm cho hơi bực, không phải trị bệnh sao, sao phải đích thân mẫu thân nói?

“Mạch Mạch.” Lúc này thanh âm Tầm Ca truyền qua từ trong kính.

“Nương.” Tầm Mạch Mạch được gặp lại mẫu thân vẫn vô cùng cao hứng.

“Con trong khoảng thời gian này thế nào?”

“Tốt, dì Tần rất tốt với con, coi con như nữ nhi ruột thịt.”

“Vậy là được rồi.”

Tầm Ca vẫn biết tính tình người bạn này, lương thiện ôn nhu, là một người tính tình dịu dàng.

“Đúng rồi nương, dì Tần nói người có chuyện muốn nói với con?”

“Ân.”

Tầm Ca nhìn thoáng qua nữ nhi nhà mình, biết những lời tiếp theo sẽ khiến nàng không vui nhưng vì có thể trị khỏi thương thế, không bị Lưu Quang tông đuổi gϊếŧ, chỉ có thể như vậy.

“Trong khoảng thời gian này sư tổ, sư bá của con lật hết sách thuốc Dược lâu cũng không tìm được phương pháp hữu hiệu.”

Tầm Mạch Mạch nhăn mi, nàng nhớ dì Tần có nói tìm được biện pháp chữa trị.

“Cho nên trước mắt cách duy nhất là tìm người chia sẻ linh khí với con...”

Lời này nghe thế nào có chút quen tai? Mí mắt Tầm Mạch Mạch nhảy lên, cảm giác lời nói phía sau không dễ nghe.

“Tìm một người song tu là biện pháp duy nhất, chỗ ta có mấy nhân tuyển...”

“Không được!”

Tầm Mạch Mạch rống to một tiếng, mặt cũng đỏ lên, nàng vừa nghe được cái gì? Vài người chọn?

“Nương, người làm gì vậy? Con đã có phu quân.” Tầm Mạch Mạch tức đến dậm chân.

“Mạch Mạch, ta biết con luôn không đồng ý tin tưởng Đồ Thanh đã chết nhưng không có linh tu nào có thể ở Ma giới dưỡng thương ngàn năm. Dù hắn còn sống thì bây giờ cũng là ma tu, không trị được thương thế của con.” Tầm Ca nhẫn nại khuyên giải “Nhưng con không thể có chuyện, ta không thể nhìn con chết.”

“Nương, con không có việc gì, con cam đoan với người.”

“Con nói vô dụng, ta chỉ tin tưởng phán đoán của sư tổ con.” Tầm Ca thở dài “Mạch Mạch, mẫu thân kỳ thực không muốn bắt buộc con. Dù con ở Dược lâu cả đời không gả mẫu thân cũng không ép. Nhưng thế cục hiện giờ không được, Lưu Quang tông như hổ rình mồi. Hai tòa truyền tống trận thông hướng đi Ma giới đều có người của họ canh giữ. Trần Tuyết Dung phát lệnh chỉ cần gϊếŧ con hoặc cung cấp thông tin nơi ẩn náu sẽ được pháp khí cửu phẩm.

Chỉ cần Lưu Quang tông còn uy hϊếp, con không thể tự tại, mẫu thân không thể, toàn bộ Thập Phương lâu đều không thể. Còn có Đồng môn chủ nói con có cách phá giải Càn Khôn Lưỡng Nghi trận, con biết điều này đại biểu cái gì sao?

Linh khí hồi phục, tiên đồ đúc lại. Từ lúc con nói ra chuyện này thì bản thân con đã thân bất do kỷ. Hiện tại dù con muốn chết, năm đại tông môn, thiên hạ tu sĩ cũng không để con chết. Cho nên thương thế con trị được phải trị, trị không được cũng phải trị.”

“...” Lúc này Tầm Mạch Mạch đã trợn mắt há mồm.

“Trần Tuyết Dung muốn con chết, năm đại tông môn muốn con sống, con khiến năm đại tông môn liên hợp cũng ép mình đến nông nỗi không thể lùi bước, cho nên thương thế của con phải trị.”

Đầy mặt Tầm Ca đều là không cam lòng.

“Mạch Mạch, điều duy nhất mẫu thân có thể làm chính là để con tự chọn người song tu. Chỉ cần con đồng ý, toàn bộ thanh niên tài tuấn, tu sĩ thiên tài Linh giới...”

“Chỉ cần ta nguyện ý, bọn họ cũng không có lựa chọn phải không?” Tầm Mạch Mạch cười khổ.

Tầm Ca trầm mặc một lát, nàng ấy có thể lý giải nữ nhi không cam lòng nhưng lúc này không có lựa chọn nào khác.

“Cho nên ta đề nghị con chọn Thanh Việt. Hôm qua Thanh Việt đã hướng ta cầu hôn. Hơn nữa tình cảm của ta và dì Tần con rất tốt, Thanh Việt đã đồng ý, chỉ cần con không muốn sẽ không làm gì khác, chỉ cần một đạo song tu khế ước giúp con chia sẻ linh khí. Sau này không muốn cũng có thể giải ước...”

“Mẫu thân, đối với tu sĩ song tu khế ước còn thân mật hơn tiếp xúc thân thể.”

Tầm Mạch Mạch cảm thấy nương nàng xem nàng như tiểu cô nương thế gian mà dỗ, chỉ kết hôn thôi sẽ không viên phòng, sau đó không thích thì hòa ly là được.

Nhưng song tu khế ước cần cẩn trọng bởi vì nó là khế ước liên kết thần hồn, khiến hai bên như một thể. Nàng sau lưng phu quân dám cùng người khác ký khế ước, không cần Lưu Quang gϊếŧ nàng cũng sống không được.

“Con... hảo hảo nghĩ một chút.”

Tầm Ca thấy nói chuyện đã xong cũng không thêm áp lực cho nàng liền kết thúc trò chuyện.

Suy nghĩ?

Nàng căn bản không cần suy nghĩ gì cả, chờ hồng quang kính tối lại liền học pháp quyết của dì Tần vừa rồi liên hệ Khê Cốc.

“Khê Cốc tiền bối, cứu mạng!” Tầm Mạch Mạch hô lớn.

“Làm chi?” Tâm tình Khê Cốc có vẻ không tốt, không có kiên nhẫn.

“Ngài có thể tới Huyền Thiên môn một chuyến trộm ta ra ngoài không?”

“Huyền Thiên môn... ha ha..không đi.” Khê Cốc trực tiếp cự tuyệt.

“Vì sao?” Tầm Mạch Mạch nỏng nảy “Nương ta muốn bức ta gả cho người khác, ta thực gấp a.”

“Xứng đáng!” Khê Cốc hung tợn nói “Tầm Mạch Mạch, ta đối với ngươi luôn không sai đi. Tận tâm tận lực, hữu cầu tất ứng. Kết quả ngươi đối với ta thế nào? Ngươi đem phù truyền tin của ta cho Đồng Văn Tuyên!”

Đồng Văn Tuyên? Tầm Mạch Mạch sửng sốt nửa ngày mới nhớ tới.

Vị này không phải cô tổ nãi nãi của Đồng Thanh Việt, một trong số tế phẩm của Khê Cốc sao?

“Nàng... nàng không phải tế phẩm trước kia của ngài?”

“Ngươi biết? Cho nên ngươi chính là cố ý!” Khê Cốc càng giận hơn “Ta nói cho ngươi, ta không rảnh đi cứu ngươi, có rảnh cũng không đi.”

Nói xong đơn phương ngưng trò chuyện.

Tầm Mạch Mạch triệt để trợn tròn mắt, Khê Cốc tiền bối không hỗ trợ nàng căn bản không thể rời nơi này, phải làm thế nào bây giờ?
« Chương TrướcChương Tiếp »