Chương 126

Tốc độ Hạo Uyên rút ra nguyên thần quá nhanh, Tầm Mạch Mạch còn chưa chuẩn bị tốt đã bị Hạo Uyên rút nguyên thần ném vào trong cấm chế.

Tiếp theo đó là một cỗ áp lực như Thái Sơn áp đỉnh khiến nàng hít thở không thông, ngay lúc đó một đoàn nguyên thần đen tuyền quen thuộc đem nàng vây chặt bên trong.

“Phu quân.” Cảm giác quen thuộc này trừ bỏ Đồ Thanh không còn người thứ hai.

“Hành sự lỗ mãng.” Đồ Thanh trách cứ.

“Phu quân, tuy rằng đây không phải lần đầu chúng ta gặp lại sau ngàn năm xa cách nhưng là lần đầu trực tiếp đối thoại, sao chàng mở miệng liền mắng ta?” Tầm Mạch Mạch ủy khuất nói.

“Ai bảo nàng lỗ mãng tiến vào, có biết bên trong là cái gì sao?” Đồ Thanh chẳng những không nghĩ lại bản thân không hiểu phong tình, ngược lại mắng càng hung.

“Bên trong cấm chế là chàng a.” Tầm Mạch Mạch trả lời không cần nghĩ ngợi.

“...” Một đống lời giáo huấn phía sau, một câu Đồ Thanh cũng không nói ra được.

Nha đầu này chuyên nói lời ngon tiếng ngọt, cách một ngàn năm cũng không hề thay đổi.

“Ôi.” Thanh âm Hạo Uyên bỗng truyền đến từ đỉnh đầu hai người “Ngươi bảo hộ kín như vậy, nguyên thần nàng còn tăng lên thế nào?”

Hạo Uyên cũng không muốn quấy rầy hai người triền miên nhưng tốc độ Tầm Mạch Mạch tăng tiến nguyên thần liên quan trực tiếp đến tốc độ khôi phục mĩ mạo, này không thể chờ.

“Phu quân?” Tầm Mạch Mạch không hiểu.

“Cấm chế của Hạo Uyên thông qua rèn luyện để tăng cường nguyên thần, phương pháp dị thường thô bạo, chính là thông qua ngoại lực mạnh mẽ mài, ép, thậm chí xé rách nguyên thần rồi hợp lại. Tuần hoàn như thế khiến nguyên thần trong quá trình không ngừng hủy diệt rồi trùng sinh mà tăng trưởng.” Đồ Thanh nói.

“Xé rách nguyên thần?” Thanh âm Tầm Mạch Mạch có chút phát run.

“Hiện tại biết sợ? Ai bảo nàng lỗ mãng tiến vào?” Nếu lúc này có tay Đồ Thanh đã xoa đầu Tầm Mạch Mạch đến xù lên.

“Kia phu quân... thời gian dài như vậy... vẫn luôn...”

Nỗi đau nguyên thần xé rách chỉ nghĩ thôi cũng lông tóc dựng đứng, nàng không thể tưởng tượng một ngàn năm Đồ Thanh bị Hạo Uyên vây trong cấm chế không ngừng tra tấn, tra tấn cả ngàn năm...

“Nghĩ cái gì đâu, cấm chế Hạo Uyên tuy mạnh nhưng không thể xé rách nguyên thần ta.” Đồ Thanh giải thích “Ta là nói nàng, nguyên thần nàng so với cấm chế này, quá yếu.”

“Nga.” Tầm Mạch Mạch yên lòng.

“Thế nào, còn muốn tăng lên nguyên thần sao?” Đồ Thanh hỏi.

“Muốn.” Tầm Mạch Mạch đáp trảm đinh triệt thiết “Phu quân, ta muốn trở nên cường đại.”

Nàng tuy rằng sợ hãi thống khổ nguyên thần xé rách nhưng tăng tiến nguyên thần là cơ duyên biết bao tu sĩ cầu mà không được, nàng muốn trở nên cường đại, ngày càng cường đại để tu vi Đồ Thanh không còn bị nàng hạn chế.

Đồ Thanh trầm mặc sau đó nói “Được, ta bên cạnh nàng.”

Lời vừa dứt, Tầm Mạch Mạch cảm giác được nguyên thần Đồ Thanh chậm rãi nhạt bớt, cho đến khi cảm nhận được cỗ áp bách Thái sơn áp đỉnh kia khi vào cấm chế nàng bỗng nhiên hiểu được.

Từ khoảnh khắc nàng vừa tiến vào, cấm chế đã bắt đầu vận hành, là Đồ Thanh vẫn luôn thay nàng ngăn cản áp lực.

Tầm Mạch Mạch cảm giác bản thân lúc này giống như một con kiến quỳ rạp trên mặt đất bị đè ép nhấn xuống, nàng chỉ có thể cổ vũ bản thân, nguyên thần bị xé rách rất nhanh sẽ khôi phục lại, chỉ đau chút thôi.

Nhưng thời điểm đau đớn truyền đến từ sâu trong nguyên thần, Tầm Mạch Mạch vẫn không nhịn được hét lên, nhìn nguyên thần bị nghiền thành nhiều mảnh nhỏ, cuối cùng trôi nổi bay lên.

Mỗi một mảnh nhỏ nguyên thần đều có một đoàn màu đen theo sát.

Phu quân!

Tầm Mạch Mạch đã không còn khí lực nhưng vẫn nhận ra đoàn nguyên thần bị chia thành nhiều mảnh theo sát nàng là của Đồ Thanh.

“Còn có thể phân thần, xem ra vẫn ổn.” Thanh âm Đồ Thanh bỗng nhiên vang lên.

Đau đớn giống như kéo dài vô hạn, phảng phất đã qua cả vạn năm, nàng cuối cùng có khí lực hô một câu phu quân, nguyên thần liền đã tiếp tục bị phân thành mảnh nhỏ.

“Đừng sợ, ta cùng nàng.” Thanh âm Đồ Thanh có lực trấn an cường đại, khiến cho Tầm Mạch Mạch đã đau đến không thể suy nghĩ sinh ra chút an lòng.

Nàng không sợ, có phu quân che chở, nàng chưa từng xảy ra chuyện gì.

Bên ngoài cấm chế Hạo Uyên luôn chú ý tình huống của Tầm Mạch Mạch, pháp tắc này của hắn nhắm vào Ám ma mà nghiên cứu, nguyên thần Ám ma trời sinh cường đại, loại tu sĩ Phân Thần kỳ như Tầm Mạch Mạch tiến vào, hắn cũng không xác định lực lượng cấm chế tạo thương tổn không nên luôn đứng bên cạnh quan sát.

Nhưng nhìn một lát, khóe mắt hắn không nhịn được run rẩy, lo lắng dư thừa không nói còn bị dạy một chương khóa học luyến ái.

“Không phải khổ nhục kế sao?” Hạo Uyên chậc một tiếng “Lão tử nguyên thần quá mạnh mẽ, nếu không cũng có thể sử dụng. Quả nhiên, cường đại quá mức là một loại buồn rầu.”

Nhân loại đại khái chính là giống loài có khả năng thích ứng mạnh nhất, trong vòng tuần hoàn đau đớn lặp đi lặp lại, dần dần Tầm Mạch Mạch lại cảm thấy không đau như lúc đầu. Đến cuối cùng nàng thậm chí có thể nhìn nguyên thần mình bị xé rách vẫn cùng Đồ Thanh tán gẫu vài câu.

Nàng không biết đó là biểu hiện của nguyên thần cường đại lên.

Đồ Thanh thấy nguyên thần nàng đã cường đại không ít mới dùng nguyên thần bao bọc nàng lại, chặn lực lượng cấm chế.

“Nàng thử xem có thể mở ra truyền thừa hay không?”

Tầm Mạch Mạch chỉ cần mở ra phương pháp liên hệ với Càn Khôn Lưỡng Nghi trận, không cần mở toàn bộ truyền thừa cho nên chỉ cần nguyên thần tăng lên liền có thể thử xem.

Tầm Mạch Mạch mở ra truyền thừa đến phần sau, quả nhiên có thể đọc thêm vài tờ. Nàng nhanh chóng lật qua một lần, ở phần ghi lại trận pháp cùng kí hiệu tìm được phương pháp.

Thế nhưng tìm được dễ dàng như vậy?

Tầm Mạch Mạch có chút kinh hỷ đồng thời ngày càng tin tưởng lời đoán của Chúc Ngôn. Vô tướng linh trận có khả năng thật sự ghi lại Càn Khôn Lưỡng Nghi trận trận đồ, bởi vì phần phía sau truyền thừa ghi lại rất nhiều thông tin liên quan đến Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.

Như thể có một người từng bước dạy cho nàng tri thức về Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.

“Tìm được.” Tầm Mạch Mạch đem tin tức tốt này chia sẻ với Đồ Thanh “Phu quân, ta tìm được phương pháp.”

“Vậy là tốt rồi.” Đồ Thanh mỉm cười “Ta để Hạo Uyên mang nàng ra ngoài.”

Không đợi Đồ Thanh lên tiếng, Hạo Uyên luôn chú ý bên này thấy hắn vừa dứt lời đã rút nguyên thần Tầm Mạch Mạch ra ngoài.

“Tìm được biện pháp? Ta hiện tại mang ngươi đi qua.”

Tầm Mạch Mạch ở trong cấm chế cả một tháng, Võ Thương ma quân bên kia có chút sốt ruột, vài lần đi lại hỏi thăm Tầm Mạch Mạch có thật sự dựng được truyền tống trận.

Hạo Uyên biết Võ Thương ma quân làm chuẩn bị hai tay, xác định Tầm Mạch Mạch bên này không được sẽ hướng Lưu Quang tông dựa.

“Phu quân, ta đi qua bên kia, nhiều nhất ba ngày sẽ trở về. Chàng chờ ta.”

Nói xong Tầm Mạch Mạch theo Hạo Uyên đi qua cái khe về biên giới.

Biên giới Linh Ma bên này, Trâu Vạn cùng nhóm ma trận sư còn đang nghiên cứu truyền tống trận, tuy rằng nó vô pháp sinh ra liên hệ với Càn Khôn Lưỡng Nghi trận cũng không ảnh hưởng bản thân nó vốn là trận pháp cao cấp.

Thời gian này bọn họ nghiên cứu, cân nhắc, trình độ trận pháp lại tinh tiến không ít.

Mọi người cảm giác được không gian lực xuất hiện liền quay đầu thấy Tầm Mạch Mạch bước ra từ cái khe đều vui mừng ra mặt, thậm chí quên cả hành lễ với Hạo Uyên ma quân đi cùng.

Họ ào ào vây quanh Tầm Mạch Mạch hỏi han.

“Tầm tiểu hữu, có tìm được phương pháp không?”

Tầm Mạch Mạch đi một tháng không có tin tức gì, bây giờ trở về nhất định là vì có kết luận.

“Ân.” Tầm Mạch Mạch cười gật đầu “Chúng ta còn thiếu một đạo ký hiệu.”

“Ký hiệu?”

Tầm Mạch Mạch đem tri thức trong truyền thừa thuật lại một lần, năm vị ma trận sư nơi này trình độ không kém gì Tầm Mạch Mạch, nàng hiểu được đương nhiên bọn họ cũng hiểu.

“Ngươi xác định đạo phù văn này có thể liên hệ truyền tống trận với Càn Khôn Lưỡng Nghi trận?” Trâu Vạn hoài nghi hỏi.

Tuy ký hiệu trên Càn Khôn Lưỡng Nghi trận thiên biến vạn hóa nhưng Tầm Mạch Mạch nhờ Thái Sơ Điệp chạy trong đó mấy ngày đã phát hiện bản chất chúng đều bắt đầu giống nhau.

Mà đạo phù văn nàng có được từ truyền thừa này chính là bắt đầu đó, cơ sở để các ký hiệu biến hóa.

“Chúng ta thử một lần không phải sẽ biết.” So với giải thích, thực tế mới là phương pháp kiểm chứng hữu hiệu.

Các vị ma trận sư dưới tình huống Tầm Mạch Mạch không nắm chắc còn dám thử chứ nói gì lúc này trông nàng có vẻ nắm chắc trong tay.

Thậm chí họ còn không tự mình ra tay mà về Võ Thương thành tìm người chuyên nghiên cứu phù chú ký hiệu đến.

Ma tu nhìn ký hiệu Tầm Mạch Mạch đưa, đầu tiên là tấm tắc khen ngợi rồi mới khẩn cấp vẽ xuống.

Đạo phù văn này tuy phức tạp nhưng có thể vẽ được, lại phù hợp hoàn toàn với truyền tống trận, ký hiệu rất nhanh đã hoàn thành nhưng không có cách nào dung hợp hoàn mĩ với trận đồ.

Thử đi thử lại nhiều lần, mọi người kìm không được sinh ra cảm xúc thất bại.

“Vì sao ngươi luôn không nắm chắc được biến hóa điều tiết thế?” Trâu Vạn nhụt chí hỏi.

“Ta đã tận lực.” Ma tu phụ trách vẽ ký hiệu ủ rũ “Ma khí thân hòa độ của ta là mãn cấp, nếu ngay cả ta cũng không làm được, người khác càng khó khăn.”

Mọi người vừa nghe ma khí thân hòa độ của hắn mãn cấp liền có chút tuyệt vọng, người như vậy còn không nắm chắc điểm điều tiết thì còn ai có thể?

“Ta đến thử xem.” Tầm Mạch Mạch bỗng nhiên lên tiếng.

Mọi người ngẩn ra.

“Linh lực thân hòa độ của ta cũng là mãn cấp. Hơn nữa ta rất quen thuộc với kết cấu trận pháp và ký hiệu.” Quan trọng nhất là ta có Thái Sơ Điệp “Để ta thử xem, bất quá ký hiệu vẫn cần vị tiền bối này vẽ giúp.”

Mọi người nhìn nhau vài lần, Trâu Vạn dẫn đầu đồng ý.

“Có thể.”

Đã thất bại vô số lần, Tầm Mạch Mạch chủ động xin đi gϊếŧ giặc là thêm một lần cơ hội. Hơn nữa mấy ngày ở chung, Trâu Vạn phát hiện tuy tu vi nàng không cao nhưng năng lực khống chế điều tiết linh khí còn cao hơn bọn họ.

“Được.” Mọi người đồng ý.

Tiếp theo ma tu bắt đầu lại vẽ ký hiệu, Trâu Vạn khởi động truyền tống trận, các điểm liên thông chậm rãi sáng lên.

Tầm Mạch Mạch ở lúc điểm liên thông đầu tiên sáng lên đã dùng Thái Sơ Điệp bay vào ký hiệu, giống một vị tú nương khéo léo khâu ký hiệu lại với trận đồ khiến mỗi một điểm liên thông đều hoàn mĩ phù hợp cho đến khi toàn bộ trận đồ sáng lên.

Không gian lực hiện lên, vị đệ tử còn chưa kịp chuẩn bị đã biến mất không thấy.

Đây là... thành công?

Tầm Mạch Mạch vui vẻ, đang muốn thu hồi Thái Sơ Điệp đã thấy bướm đen nhỏ thông qua liên hệ trực tiếp vọt vào Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.

Thái Sơ Điệp cũng không phải lần đầu bay vào, Tầm Mạch Mạch không nghĩ nhiều muốn thông tri Hạo Uyên báo đã xây dựng xong truyền tống trận, một cỗ lực hút cường đại hút đã hút nàng vào Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.

“!” Tầm Mạch Mạch.