Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tế Phẩm Phu Nhân

Chương 123

« Chương TrướcChương Tiếp »
Biên giới Linh Ma.

Hạo Uyên mang theo Tầm Mạch Mạch trực tiếp vạch không gian đến đây, còn năm vị ma trận sư bị triệu tập lâm thời cần về chuẩn bị, đến muộn hơn chút.

Tầm Mạch Mạch lúc này đang bận rộn chuyển đổi linh khí thành ma khí trên trận đồ, còn chú giải chi tiết.

“Đây là trận đồ truyền tống trận?” Hạo Uyên tò mò nhìn qua.

“Phải.” Tầm Mạch Mạch trả lời, tay vẫn không dừng chỉnh sửa.

“Ngươi trộm đồ nên mới bị Lưu Quang tông đuổi gϊếŧ đi?” Hạo Uyên đoán.

Hắn sống thời gian quá dài, với phần lớn mọi chuyện đều mất đi lòng hiếu kỳ cho nên chưa từng hỏi vì sao Tầm Mạch Mạch bị đuổi gϊếŧ.

“Không phải.” Tầm Mạch Mạch lắc đầu.

“Không cần gạt ta, ta lại không thay Lưu Quang tông thu thập ngươi, huống hồ bảo bối như vậy ai chẳng muốn có được.”

Hạo Uyên một bộ biểu cảm ta không trách tội ngươi, ngươi không cần lừa ta.

“...” Tầm Mạch Mạch không biết nói gì “Thật sự không phải.”

Còn có lời gì kia, cái gì gọi là bảo bối như vậy ai cũng muốn đoạt? Loại tam quan này rất nguy hiểm.

Tầm Mạch Mạch dám cược nếu sau này Hạo Uyên muốn cái gì hắn sẽ không ngại dùng vũ lực cường đại cướp lấy. Cũng không biết sau khi tạo truyền tống trận thả vị này qua Linh giới là tốt hay xấu.

“Được rồi, được rồi, không phải thì không phải. Ngươi dựng tốt truyền tống trận là được.” Hạo Uyên nói “Ngươi làm tốt ta chắc chắn không bạc đãi ngươi.”

Tầm Mạch Mạch dừng động tác trong tay hỏi Hạo Uyên “Tiền bối định không bạc đãi ta thế nào a?”

“Nha đầu ngươi, vừa nghe đến lợi ích hai mắt đã sáng lên.” Hạo Uyên cũng không tức giận, cười nói “Ta xem như người sống lâu nhất Ma giới, lại là một trong ba đại ma quân, muốn gì có đó. Chỉ cần ngươi dựng tốt truyền tống trận, ngươi muốn gì ta cũng cho ngươi.”

“Muốn cái gì cũng được?”

“Thế nào, hiện tại đã nghĩ ra yêu cầu cái gì?”

“Không có, ta xác nhận lại một chút.”

“Xác nhận? Lo lắng ta nuốt lời, có cần ta lập cho ngươi một cái tâm ma thệ?” Hạo Uyên liếc mắt một cái.

“Không cần, không cần, ta tin tưởng tiền bối.” Tầm Mạch Mạch vội nói.

Nàng nào dám để Hạo Uyên lập tâm ma thệ, lại nói tâm ma thệ với Hạo Uyên chẳng có tác dụng gì.

Tâm ma thệ chính là nếu không thực hiện tu sĩ sẽ lưu lại tâm ma, tu vi không thể tăng tiến nhưng Hạo Uyên tiền bối đã là đệ nhất tu sĩ dưới thiên đạo, lại không thể phi thăng, hắn còn tinh tiến cái rắm.

“Đến rồi.” Hạo Uyên nhìn bầu trời nhắc nhở.

Trên bầu trời xuất hiện mấy đạo độn quang, đúng là ma trận sư của Võ Thương thành cùng trợ thủ, đệ tử đến đây.

“Hạo Uyên ma quân.” Mọi người rơi xuống đất, hành lễ.

Trong đó vị ma trận sư tu vi cao nhất Trâu Vạn tiến lên một bước nói “Ma quân, chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ, xin hỏi kế tiếp cần làm gì?”

“Các ngươi nghe nàng, nàng nói làm gì các ngươi làm đó.” Hạo Uyên chỉ Tầm Mạch Mạch.

Mọi người nhìn Tầm Mạch Mạch lúc này đã không còn bất mãn, bởi vì Võ Thương ma quân đã nói nàng giúp xây dựng truyền tống trận. Nếu nàng thật sự dựng được truyền tống trận chính là đại ân nhân của Ma giới, đừng nói nghe nàng chỉ huy, xem như tổ tông mà cung phụng cũng được.

Chẳng qua nha đầu kia chỉ có tu vi Phân Thần kỳ, thật sự có thể xây dựng truyền tống trận?

“Các vị tiền bối ma giới hảo.”

Tầm Mạch Mạch sợ Hạo Uyên ma quân lại lại kéo thêm cừu hận cho mình bèn tự tiến lên giới thiệu.

“Vãn bối Tầm Mạch Mạch, là một linh trận sư. Ta biết các vị tiền bối thấy ta tu vi thấp cho nên vẫn còn hoài nghi nhưng bởi vì tu vi ta thấp mới cần mọi người hỗ trợ.”

Tầm Mạch Mạch dừng một chút mới tiếp tục.

“Trong tay ta có trận đồ, cũng biết nguyên lý vận hành truyền tống trận nhưng ta không thể tự vẽ trận đồ cho nên cần các vị tiền bối dùng ma khí vẽ giúp.”

“Ngươi nói là ngươi cung cấp trận đồ cho chúng ta vẽ?” Trâu Vạn hỏi lại.

“Không sai. Bất quá trận đồ này dùng linh khí vẽ nên chúng ta cần thử nghiệm nhiều lần. Các vị tiền bối có thể cùng nghiên cứu trận đồ, có ý kiến gì đều có thể nói ra để mọi người tham khảo. Dù sao linh khí và ma khí khác nhau, sửa chữa trận đồ các vị có kinh nghiệm hơn ta.”

Các vị ma trận sư nghe xong, khe khẽ nói nhỏ, Trâu Vạn xác nhận lại.

“Ngươi nói cho chúng ta tham gia nghiêm cứu chỉnh sửa trận đồ?”

“Tiền bối xem, nếu không để các ngài nghiên cứu thì làm sao vẽ trận đồ đây?” Tầm Mạch Mạch cười hỏi.

Các vị ma trận sư nghe xong kinh hỷ lại không thể tin. Bọn họ vốn tưởng rằng có thể tham gia xây dựng truyền tống trận cho Ma giới đã là may mắn cực hạn, không ngờ vị linh tu này còn đồng ý cung cấp trận đồ cho họ nghiên cứu.

Chuyện này thể hiện điều gì? Thể hiện sau này họ muốn dựng mấy cái truyền tống trận liền dựng, không cần phụ thuộc vào đối phương.

Đây là chuyện tốt họ nghĩ cũng không dám nghĩ.

“Tầm tiểu hữu, năm người chúng ta cùng đệ tử đi theo đều tùy ngươi sai bảo.” Trâu Vạn nói thật lòng.

Nghe ngữ khí Trâu Vạn, Tầm Mạch Mạch liền biết thời gian sau đó nàng sẽ tốt hơn rất nhiều.

“Nơi này là trận đồ ta vừa sửa, các vị tiền bối cầm xem trước, có chỗ nào không hiểu thì hỏi lại ta.” Tầm Mạch Mạch đưa trận đồ mình vừa sửa xong cho Trâu Vạn.

Trâu Vạn kích động cùng bốn vị ma trận sư vùi đầu nghiên cứu.

“Không nhìn ra, ngươi còn rất biết lung lạc nhân tâm.” Nói mấy câu liền khiến nhóm ma trận sư tâm cao khí ngạo tùy ý nghe sai bảo.

“Ta không giống tiền bối ngài, không đánh được chỉ có thể dỗ.” Tầm Mạch Mạch cười khổ.

“Không phải ngươi có Đồ Thanh sao?” Hạo Uyên dừng lại như nhớ đến chuyện gì hỏi “Chúc Ngôn nói qua thực lực Đồ Thanh bị ngươi hạn chế, chuyện như thế nào?”

“Trong thân thể phu quân có ma khí cần linh lực của ta tinh lọc, nếu hắn tiến giai quá nhanh, tu vi của ta không đủ, hắn sẽ tẩu hỏa nhập ma.” Tầm Mạch Mạch giải thích.

“Phiền toái như vậy, tình huống hiện tại của ta bây giờ ở Linh giới có người có thể tinh lọc sao?” Hạo Uyên bỗng nhiên ý thức được vấn đề này.

Lão tử cường đại như vậy muốn tìm một người linh lực ngang nhau thực sự khó khăn.

“Ta cũng không rõ.” Tầm Mạch Mạch lắc đầu.

“Không được, ta phải về hỏi Chúc Ngôn.” Nói xong Hạo Uyên xé mở không gian muốn về ma uyên.

“Ôi, tiền bối, người không thể bỏ một mình ta lại chỗ này?” Tầm Mạch Mạch túm tay áo Hạo Uyên không cho hắn đi.

“Có cái gì không thể, ta thấy ngươi lung lạc nhân tâm rất tốt, không cần ta ở bên cạnh bảo hộ.”

“Không được, ngộ nhỡ Võ Thương ma quân thừa diệp gϊếŧ ta thì sao? Ta cùng Lưu Quang tông đều dựng được truyền tống trận, ai với hắn cũng như nhau.” Tầm Mạch Mạch vội la lên.

“Như vậy a...” Hạo Uyên lấy ra một khối ngọc bội cho nàng “Trong đây có một kích của ta, ai muốn hại ngươi cứ trực tiếp gϊếŧ, ta đi nhé.”

Nói xong dứt ống tay áo trong tay Tầm Mạch Mạch đi mất.

Tầm Mạch Mạch nắm ngọc bội trong tay, nhìn một vòng ma tu xung quanh, có cảm giác dê vào miệng cọp.

Hạo Uyên tiền bối, ngươi quá không đáng tin a!

Trận đồ truyền tống trận phức tạp, nhóm Trâu Vạn muốn nghiên cứu cần một khoảng thời gian. Tầm Mạch Mạch không có chuyện gì làm lại không muốn đứng chung một chỗ với ma tu bèn đến gần Càn Khôn Lưỡng Nghi trận nghiên cứu ký hiệu phù chú trên đó.

Mấy năm nay trình độ trận pháp của nàng tăng tiến nhanh chóng, nhìn ký hiệu có thể mơ hồ biết chút quy luật. Thái Sơ Điệp vui mừng bay múa trong dàn ký hiệu, Tầm Mạch Mạch cũng mặc nó.

Nàng ẩn ẩn cảm giác Thái Sơ Điệp sau mỗi lần bay múa đều tăng lên lực thực, tuy ở Ma giới không có tác dụng gì với nàng nhưng về Linh giới, Thái Sơ Điệp chuyển hóa ma khí thành linh khí thì tu vi nàng cũng tăng lên đáng kể.

“Tầm tiểu hữu, có thể hỏi một vấn đề sao?” Trâu Vạn cầm trận đồ đến chỗ Tầm Mạch Mạch.

“Đương nhiên có thể.” Tầm Mạch Mạch quay người “Vấn đề gì?”

“Nơi này, kết cấu trận pháp chúng ta chưa từng gặp qua, vẽ thử trận đồ cũng .... cẩn thận...”

Trâu Vạn kéo vội Tầm Mạch Mạch sang bên, một đạo kiếm quang lóe qua đánh lên ký hiệu trên vách tường, phản ngược lại lượng lớn linh khí.

Linh khí? Linh tu?

Tầm Mạch Mạch ngẩng đầu chỉ thấy xuất hiện chỗ bọn họ vừa đứng là một vị nữ tu dung mạo thanh lệ. Nữ tu kia không quá xinh đẹp diễm lệ nhưng khí chất như lan, thanh cao thoát tục.

“Ngươi là người phương nào?” Từ chiêu kiếm lúc nãy có thể nhìn ra vị nữ tu kia có tu vi Đại Thừa kỳ.

“Huyền Thiên môn, Đồng Văn Tuyên.”

“Huyền Thiên môn?” Trâu Vạn như nghĩ ra điều gì “Ngươi là gì của đồ nhi ta?”

“Đồ nhi?” Đồng Văn Tuyên nhíu mày.

“Ngươi là người Huyền Thiên môn, không phải vì đồ nhi Tiểu Tâm ta mà đến?” Trâu Vạn hỏi.

“Làm càn!.” Đồng Văn Tuyên quát lớn “Người của Huyền Thiên môn ta khi nào thành đồ nhi ngươi.”

“Ta xem nha đầu kia tư chất không tệ, phù hợp làm đồ nhi ta. Đợi nàng hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma, ta sẽ đem sở học cả đời truyền cho nàng.” Trâu Vạn nói.

Nghe đến đây không nói đến Đồng Văn Tuyên, Tầm Mạch Mạch cũng muốn châm chọc.

Tẩu hỏa nhập ma mới có thể làm đệ tử? Trâu Vạn tiền bối, phong cách ma tu các ngươi đều bưu hãn vậy sao?

Đồng Văn Tuyên nghe xong quả nhiên không kìm được phẫn nộ, chỉ kiếm Trâu Vạn.

“Hôm nay ta sẽ bắt ngươi đi đổi lấy Tiểu Tâm.”

“Bắt ta? Tuy ngươi có tu vi Đại Thừa kỳ nhưng bị ma khí hạn chế không thể phát huy hoàn toàn, nếu không chiêu kiếm lúc nãy ta đã trốn không thoát.” Trâu Vạn nói “Nơi này có năm tu sĩ Xuất Khiếu kỳ, ngươi không có cơ hội đánh thắng.”

Nhóm ma trận sư thấy bên này có biến cũng quây lại.

“Xem ở phân lượng đồ nhi, hôm nay chỉ cần ngươi rời khỏi ta sẽ để ngươi đi.”

“Cô tổ mẫu, chúng ta không thể đi. Tâm Tâm đã ở bên này ba tháng, nếu còn không trở về thực sự sẽ tẩu hỏa nhập ma.”

Tầm Mạch Mạch thấy một nam tu phi kiếm đáp xuống, nhìn có chút quen mắt mà nàng nhớ không ra.

“Thanh Việt, không phải nói ngươi không cần qua?”

Thanh Việt? Đồng Thanh Việt?

“Đồng sư huynh.” Tầm Mạch Mạch đứng sau lưng Trâu Vạn lớn tiếng chào hỏi Đồng Thanh Việt.

Đồng Thanh Việt cùng Đồng Văn Tuyên đều ngẩn ra, không nghĩ ở Ma giới lại có người quen biết mình. Hắn nhìn nàng một lúc mới lên tiếng.

“Ngươi là Tầm Mạch Mạch?”

“Là ta nha.” Thời điểm mới tới Thiên Linh giới Đồng Thanh Việt từng giúp đỡ nàng, ấn tượng của nàng với huynh muội họ không tệ.

“Tầm tiểu hữu, ngươi nhận thức bọn họ?”Trâu Vạn kinh ngạc.

Đồng Thanh Việt nhìn Tầm Mạch Mạch được bảo hộ sau lưng ma tu, biểu cảm nhất thời quái dị.

“Tầm sư muội, ngươi quen biết ma tu bọn họ?”

“Ách...” Tầm Mạch Mạch nhìn trái nhìn phải, trong không khí giương cung bạt kiếm kiên trì nói “Mọi người đều là người quen, có gì từ từ nói chuyện.”
« Chương TrướcChương Tiếp »