Chương 122

Ngay khi Hạo Uyên còn đang phân vân đánh trước hay nói trước, Võ Thương bị chọc giận nhiều lần rốt cuộc triệt để phát giận.

“Hạo Uyên, ta gϊếŧ ngươi!”

Trường thương hỏa diễm mang theo thế lôi đình vạn quân đánh thẳng ngực Hạo Uyên.

Hạo Uyên không chút hoang mang nâng tay đón lấy ma diễm thương, lửa từ trường thương bén vào tay hắn đốt cháy, hắn lại như không có chút cảm giác nào.

“Xem ra, chỉ có thể đánh trước.” Hạo Uyên thong dong nói.

“Đợi chút!” Tầm Mạch Mạch quát to, muốn ngăn cản hai người.

Võ Thương ma quân thấy Tầm Mạch Mạch vọt đến trước mặt mình, nghĩ đến mọi chuyện hôm nay đều do nàng, lửa trên ma diễm thương không tiếp tục đốt Hạo Uyên mà rẽ sang tấn công Tầm Mạch Mạch.

Tầm Mạch Mạch kinh hãi mở lớn mắt, thời điểm lửa sắp cháy đến nàng, Hạo Uyên đánh một quyền lên mặt Võ Thương ma quân đem người đính vào vách tường, nổ ra một cái động. Tư thế kia cơ hồ cùng Chúc Ngôn ném trứng phượng hoàng lên vách đá giống nhau như đúc.

“Ngươi gϊếŧ nàng? Là muốn hại ta không có nàng dâu sao?” Hạo Uyên cả giận.

Em gái ngươi, Tầm Mạch Mạch mà chết hắn làm thế nào đến Linh giới chỉnh dung, làm thế nào tìm thê tử?

“...” Tầm Mạch Mạch vừa tìm được đường sống trong chỗ chết.

Này là sao? Chẳng lẽ Hạo Uyên tiền bối thích ta? Không phải chứ?

“Không phải dặn ngươi trốn ra sau sao? Ngươi lao lên phía trước làm cái gì? Ma văn trên mặt ta nếu không thể tinh lọc, ta không tìm được thê tử, trở về ta sẽ chôn phu quân ngươi trong đất không thả ra, cho ngươi thủ sống quả.”

Hạo Uyên mắng xong Võ Thương ma quân lại quay đầu uy hϊếp Tầm Mạch Mạch.

“...” Tầm Mạch Mạch.

Lúc này Võ Thương ma quân bị đính trên tường cách đó không xa nhìn sang bên này, phẫn nộ cùng cuồng bạo thu liễm toàn bộ, trong mắt còn một tia sợ hãi khó phát hiện.

Ba đại thành chủ Ma giới, Hạo Uyên thống lĩnh Ám thành thực lực yếu nhất nhưng lại là người có thực lực cao nhất trong ba vị thành chủ. Nhưng giờ phút này Võ Thương mới biết mình vẫn xem nhẹ Hạo Uyên.

Hắn luôn cho rằng mình không đánh lại Hạo Uyên thì thực lực cũng không cách biệt nhiều lắm, nhưng vừa rồi ma diễm hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo lại không thể đốt cháy Hạo Uyên mảy may, nguyên thần người này đã cường đại đến mức nào?

Hạo Uyên sợ Tầm Mạch Mạch lại chạy loạn, bố trí cho nàng một đạo kết giới bảo vệ mới an tâm xoay người “Được rồi, đánh đi.”

“...Khụ” Võ Thương ma quân vẻ mặt lúng túng “Ngươi không phải muốn mượn người sao? Mượn làm cái gì?”

Hắn vừa nói xong, chúng ma tướng vẫn đang rút pháp khí muốn cùng tiến cùng lùi với thành chủ ào ào nhìn qua.

Tình hình gì đây, thành chủ nhà mình, có chút... túng?

“Hạo Uyên ma quân, truyền tống trận ma giới chẳng mấy chốc sẽ kiến tạo. Giờ phút này chúng ta không nên nội đấu mà hẳn là tương trợ lẫn nhau.” Võ Thương ma quân nói lời chính nghĩa.

“...” Chúng ma tướng.

Rõ ràng một khắc trước họ còn bàn bạc làm thế nào khai chiến cùng Hạo Uyên ma quân.

Hạo Uyên thấy Võ Thương không có ý định đánh nhau, lời nói cũng có ý cho mượn người bèn đáp.

“Cũng không có gì, ta muốn tạo một cái truyền tống trận đi Linh giới nhưng trong tay không có ma trận sư, muốn mượn ngươi vài người.”

“Tạo truyền tống trận đi Linh giới?” Võ Thương ma quân cho là bản thân nghe lầm.

“Không sai.” Hạo Uyên nói.

“Không phải ngươi...” Võ Thương ma quân chỉ Tầm Mạch Mạch “Ngươi đã muốn đi Linh giới, vì sao còn giấu giếm nữ tu này, nàng là người Lưu Quang tông chủ đích danh muốn gϊếŧ.”

“Biết vì sao Lưu Quang tông muốn gϊếŧ nàng không?” Hạo Uyên hỏi ngược lại.

Võ Thương ma quân lắc đầu, lúc đó Lưu Quang tông truyền lời muốn gϊếŧ một nữ tu, hắn chỉ nghĩ là chuyện nhỏ, không hỏi lý do sau thủ hạ đi làm.

“Bởi vì nàng cũng tạo được truyền tống trận.” Hạo Uyên nói.

Võ Thương ma quân ngẩn ra, ánh mắt nhìn Tầm Mạch Mạch cũng thay đổi.

“Ngươi tạo được truyền tống trận?”

“Được.” Tầm Mạch Mạch gật đầu “Tu sĩ gần đây các ngươi giúp Lưu Quang tông đuổi gϊếŧ là từ truyền tống trận ta tạo tới đây.”

“Những tu sĩ đó đi qua truyền tống trận ngươi tạo? Ngươi nói là mình xây dựng một truyền tống trận mới ở Linh giới?” Võ Thương ma quân xác nhận.

“Ân, vừa hoàn thành được vài ngày.” Tầm Mạch Mạch nhìn chúng ma tướng sau lưng hắn, chỉ một người áo đỏ “Ngày hắn tới gϊếŧ ta, truyền tống trận vừa hoàn thành.”

Nàng vừa dứt lời, ánh mắt mọi người đều tập trung lên người vị ma tu nọ. Người nọ chợt thấy sống lưng lạnh toát, đưa mắt xin giúp đỡ với ma quân nhà mình.

Võ Thương ma quân đương nhiên nhớ người này là mình phái đi, cũng biết hôm đó không có Hạo Uyên, nữ tu gọi Tầm Mạch Mạch kia đã bị gϊếŧ chết.

Nghĩ đến lời Hạo Uyên vừa rống, hắn quyết định quên đi đoạn chuyện cũ này.

“Hạo Uyên ma quân, lần này ngươi đến là muốn mượn mấy ma trận sư cùng vị đạo hữu này xây dựng truyền tống trận?” Võ Thương ma quân tổng kết.

“Chuyện này không phải rõ ràng sao? Một câu ngươi muốn lăn qua lộn lại hỏi mấy lần? Năng lực lý giải kém như vậy thảo nào không học được pháp tắc không gian. Ngươi đừng học, cả đời cũng không xong.” Hạo Uyên ghét bỏ nói.

“...” Ta đó là ngộ tính kém sao? Ta là khϊếp sợ không thể tin nổi được không?

Ma giới đợi ba vạn năm, trả giá đại giới mới đổi được Lưu Quang tông hứa giúp xây dựng truyền tống trận. Ngươi tùy tiện kéo tới một nha đầu liền muốn bắt đầu xây dựng, ta sống mấy vạn năm chưa gặp được cái bánh thịt rơi từ trên trời xuống như vậy, không thể hoài nghi một chút sao?

“Sững sờ cái gì, người cho mượn không?” Hạo Uyên không kiên nhẫn hỏi.

Võ Thương ma quân hít thật sâu một hơi, nghẹn khuất phun ra một chữ “Cho”.

Dù sao hắn nuôi đám ma trận sư đó cũng vì tạo truyền tống trận, bây giờ Hạo Uyên nói nha đầu này có thể xây dựng, hắn liền xem có thể không.

“Ta gọi toàn bộ ma trận sư trong thành tới, tự ngươi chọn.” Võ Thương ma quân nói.

“Nhanh lên.”

Hai người nói xong Võ Thương ma quân liền cho người truyền lệnh, chỉ một khắc các ma trận sư đã tập hợp.

Võ Thương ma quân tự mình dẫn Hạo Uyên ma quân qua.

“Mọi người đều ở đây.”

Hạo Uyên nhìn lướt qua rồi hỏi Tầm Mạch Mạch “Ngươi muốn chọn thế nào?”

Ma trận sư bị gọi tới thấy Hạo Uyên để một linh tu nho nhỏ tuyển chọn đều nhìn lại.

Tầm Mạch Mạch bị nhìn có chút bỡ ngỡ nhưng vẫn tiến lên một bước, trấn định nói “Kiến tạo truyền tống trận cần linh lực... ma lực tinh chuẩn, cho nên ta cần ma trận sư tu vi Xuất Khiếu kì trở lên, bắt buộc phải có kinh nghiệm.”

Võ Thương ma quân nghe xong nói “Dưới Xuất Khiếu kỳ lui xuống.”

Xoát một cái, ma trận sư bớt đi lượng lớn, chỉ còn tầm mười người.

Hạo Uyên bất mãn “Có mấy người như vậy?”

“...” Cái gì gọi là mấy người như vậy, ma trận sư Xuất Khiếu kỳ trở lên, có bản lĩnh ngươi tự tìm, đừng mượn ta.

Tầm Mạch Mạch tiếp tục nói “Hiện tại các vị vẽ một trận đồ mình am hiểu.”

Các vị ma trận sư nhìn Tầm Mạch Mạch, có chút không tình nguyện. Nàng chỉ có tu vi Phân Thần kỳ, còn là linh tu, nào có tư cách kiểm nghiệm trận pháp bọn họ.

“Thất thần cái gì, nghe theo.” Võ Thương ma quân trách mắng.

Mọi người tuy rằng không tình nguyện nhưng vẫn nể mặt mũi hai vị ma quân, điều động ma khí vẽ trận pháp.

Tầm Mạch Mạch thấy họ vẽ xong chạy đến trước mặt vị đầu tiên, định tự mình kiểm tra.

Nàng đang định kích hoạt Thái Sơ Điệp thì ma tu đứng trước mặt nàng lạnh lùng nói “Tiểu cô nương, trận pháp của ta là cấp tám, ngươi xem hiểu không?”

Tầm Mạch Mạch cười cười “Ta không cần xem hiểu.”

“Xem không hiểu, vậy ngươi còn...” người nọ đang muốn trào phúng hai câu lại thấy Tầm Mạch Mạch chạm nhẹ mu bàn tay vào trận pháp, có thứ gì đó xâm nhập trận pháp của hắn “Ngươi làm cái gì?”

Tầm Mạch Mạch nói “Đừng lo lắng, rất nhanh sẽ xong.”

Tầm Mạch Mạch ngửa đầu nhìn cánh bướm bay múa trong trận pháp, chính là Thái Sơ Điệp bị ma khí nhiễm đen.

Một lát sau nàng đã nhận được thông tin qua Thái Sơ Điệp, vị ma trận sư này linh lực điều tiết ổn trọng, hoàn toàn đủ tiêu chuẩn.

“Tiền bối được rồi, ngài thu trận pháp đi.”

Nói xong Tầm Mạch Mạch tiếp tục đi đến trận đồ tiếp theo dùng phương pháp này kiểm tra.

Bởi đặc tính của Thái Sơ Điệp, nàng kiểm nghiệm rất nhanh, từ đầu tới cuối chỉ mất thời gian một chén trà nhỏ.

“Vị thứ nhất, vị thứ hai, vị thứ sáu, vị thứ chín và vị cuối cùng.”

“Năm người đủ không? Hay chọn nhiều thêm dựng cũng nhanh chút.” Hạo Uyên nói.

“Xây dựng trận pháp cần nắm giữ ma khí tinh chuẩn, không phải càng nhiều càng tốt. Năm vị này điều tiết ma khí vô cùng ổn định, phù hợp yêu cầu.”

Có ý tứ gì? Yêu cầu tuyển là nắm giữ ma khí tinh chuẩn, những người bị loại chúng ta học nghệ không tinh? Sắc mặt mấy ma trận sư còn lại tập thể không tốt.

“Xú nha đầu, ngươi nói cái gì?” Có người phẫn nộ quát.

Tầm Mạch Mạch sợ hãi trốn sau lưng Hạo Uyên “Tiền bối”.

“Câm miệng!” Hạo Uyên phi một ánh mắt như dao qua “Bản thân vô dụng, còn không cho người khác nói?”

“...” Chống lại ánh mắt giận không dám nói của mọi người, Tầm Mạch Mạch muốn khóc.

Tiền bối, ngươi đây là hỗ trợ giải quyết vấn đề hay là kéo cừu hận?