Chương 113

Hà Đôn nhận được tổng hợp trận đồ do người Chu Tước môn đưa đến, lâm vào khϊếp sợ, trận truyền tống có thể xuyên qua Càn Khôn Lưỡng Nghi trận, trận đồ phức tạp là chuyện đương nhiên.

Từ ngày lên làm lâu chủ Trận lâu, Hà Đôn cũng đến tàng thư lâu tìm hiểu cấu tạo truyền tống trận vào những lúc rảnh rỗi. Hắn nghiên cứu mấy ngàn năm mới hiểu rõ một chút nguyên lý mà vị linh trận sư này của Chu Tước môn chỉ cần một tháng đã tổng hợp được trận đồ hoàn chỉnh từ tư liệu của năm đại tông môn.

Tổng hợp chứng tỏ điều gì? Tức là “hắn” không chỉ xem hiểu còn có thể phân biệt sai lầm, năng lực như vậy chỉ có người đã từng thấy trận đồ hoàn chỉnh có thể làm được.

Chẳng lẽ vị linh trận sư này của Chu Tước môn vốn là người Lưu Quang tông?

Hà Đôn vừa sợ vừa nghi ngờ nhưng Vân Phi Trần đã ở Dược lâu tám trăm năm, Hà Đôn tương đối tín nhiệm hắn, nếu không cũng không thể hắn vừa mở lời đã đồng ý ngay.

Chần chờ một lát, Hà Đôn muốn tìm Vân Phi Trần hỏi rõ ràng.

Vân Phi Trần thu được thuật chiếu ảnh của Hà Đôn khi vừa ra khỏi viện Tầm Mạch Mạch.

“Lâu chủ, trận đồ có vấn đề gì sao?”

Tầm Mạch Mạch nghe được âm thanh đi ra đứng bên cạnh tùy thời giải đáp thắc mắc nhưng vì không để lộ thân phận nên không tiến vào phạm vi thuật chiếu ảnh.

“Trận đồ không vấn đề gì.” Hà Đôn dừng một chút mới nói “Ta chỉ muốn xác định một chuyện… khụ… Vân môn chủ…”

“Lâu chủ như trước đây gọi Phi Trần là được rồi.”

Vân Phi Trần cười khẽ, từ khi hắn trở thành môn chủ Chu Tước môn, một số vị thúc bá trong Thập Phương lâu xưng hô với hắn vô cùng cẩn thận.

“Được.” Hà Đôn cũng không vòng vo trực tiếp hỏi “Phi Trần, ngươi ở Dược lâu tám trăm năm, tính tình ta hiểu biết nên khi ngươi đến tìm, ta đáp ứng không do dự.”

Vân Phi Trần nghe ra ý tứ đối phương, trước đây không hoài nghi mình nhưng bây giờ lại có điểm nghi hoặc?

“Ngươi nói thật với ta, linh trận sư chế tác lệnh bài có quan hệ với Lưu Quang tông không?” Hà Đôn hỏi.

“Đương nhiên không có.” Vân Phi Trần nghi hoặc “Vấn đề này có gì nghi hoặc?”

Hắn nhớ vấn đề này lúc ở Dược lâu cũng đã trả lời Hà Đôn.

“Từ lúc ta tập hợp được trận đồ cho ngươi, mới qua chưa đến một tháng, vị linh trận sư này chẳng những xem hiểu còn có thể chỉ ra chỗ sai sót.” Hà Đôn nói “Có thể trong thời gian ngắn làm được chuyện như vậy nhất định phải am hiểu nguyên lý cấu tạo, trận đồ truyền tống trận phức tạp hơn trận đồ bình thường không biết bao nhiêu lần, không phải đệ tử Lưu Quang tông không có khả năng tiếp xúc đến.”

“Thì ra là thế.”

Là do tiểu sư muội hiệu suất quá cao chọc họa, vấn đề này hắn đã thương lượng qua với Tầm Mạch Mạch.

“Lâu chủ không cần lo lắng, vị linh trận sư này sở dĩ đọc hiểu trận đồ vì nàng được một truyền thừa từ thời thái cổ.”

“Truyền thừa thái cổ?” Hà Đôn cả kinh.

“Không sai.” Vân Phi Trần nói “Lâu chủ cũng biết, thời thái cổ có một trận linh ma đại chiến khiến một nửa linh tu ngã xuống, dẫn đến truyền thừa đứt gãy. Pháp thuật hiện giờ, phù chú, luyện đan, luyện khí, trận đồ đều kém xa. Lưu Quang tông có thể tạo ra truyền tống trận dựa vào trận đồ lưu lại.

Kỳ thực chúng ta coi truyền tống trận vô cùng cao thâm nhưng thời thái cổ lại chỉ bình thường, xem hiểu không có gì lạ.”

Đây là nguyên văn lời Tầm Mạch Mạch nói, dù sao truyền tống trận chỉ có thể xuyên qua mà không ảnh hưởng được Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.

“Thì ra là thế! Quả thực như thế!”

Hà Đôn nghe xong, trong mắt ngập tràn cảm xúc mênh mông.

“Thật là chuyện tốt, ta phải nhanh tìm Ngạc huynh thương lượng hoàn chỉnh trận đồ. Phi Trần, ngươi nhất định phải bảo vệ tốt vị linh trận sư này, “hắn” đối với tu chân giới vô cùng quan trọng.”

“Ngài yên tâm, ta ở nàng ở.” Vân Phi Trần cam đoan.

Chờ Hà Đôn thu hồi chiếu ảnh thuật, Vân Phi Trần mới cười nói với Tầm Mạch Mạch.

“Nghe thấy sao? Muội vô cùng quan trọng với tu chân giới, chỉ cần muội có thể vẽ được truyền tống trận, năm đại tông môn đều sẽ toàn lực bảo vệ muội.”

“Đó không phải chuyện ta quan tâm.” Tầm Mạch Mạch thản nhiên.

Vậy muội để ý cái gì? Đồ Thanh sao?

Nếu muội đến Ma giới vẫn không tìm được Đồ Thanh, muội sẽ làm thế nào?

Thôi, Ma giới lớn như vậy, tìm một người khó khăn cỡ nào?

…………………………………….

Hà Đôn được lời của Vân Phi Trần tập hợp mấy vị linh trận sư đóng góp trận đồ ở Huyền Thiên môn.

Bọn họ biết được trận đồ đã được tổng hợp cũng vô cùng khϊếp sợ, Hà Đôn đem lời Vân Phi Trần nói lại với các vị linh trận sư, họ cũng sinh ra rất nhiều cảm xúc.

“Vậy chúng ta mau đem hai chỗ này hoàn chỉnh.” Ngạc Xuân vỗ án dứng dậy.

Nghe xong lời của Hà Đôn, hắn càng có lòng tin, hận không thể lập tức vẽ ra một cái trận truyền tống.

“Ngươi nói thật đơn giản, Lưu Quang tông sẽ để cho ngươi ghé vào trận pháp nhà họ nghiên cứu sao?” Một lão giả râu tóc bạc trắng tiên phong đạo cốt dội một chậu nước lạnh.

“Thế Hồ Quang chân nhân nói chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Hồ Quang chân nhân là người có trình độ trận pháp cao nhất trong số bọn họ, tu vi cũng là cao nhất, bây giờ đã Đại Thừa trung kỳ.

“Ta đã có cách.” Hà Đôn nói “Hồ Quang chân nhân có một vị đồ tôn được Lưu Quang tông nhìn trúng thu làm đệ tử nội môn.”

“Đúng.” Ngạc Xuân nói “Còn Thái Hư tông các ngươi cũng có một người là đệ tử chân truyền của trưởng môn?”

“Nàng kia không phải đệ tử chúng ta, chỉ là một vị nghĩa nữ trưởng lão vô tình cứu Phương Mạn Nhi một mạng, bàn về thân sơ, Phương Mạn Nhi sẽ không phản bội Lưu Quang tông, không ổn.” Ngô Hạo đại biểu Thái Hư tông xua tay.

“Quả thật không ổn, chuyện này không thể bại lộ, không thể dùng Phương Mạn Nhi.” Hà Đôn lập tức phủ quyết.

“Vậy chỉ có thể dựa vào đồ tôn Hồ Quang chân nhân.” Mọi người đồng loạt nhìn về phía Hồ Quang chân nhân.

Hồ Quang chân nhân vuốt chòm râu trắng nõn của bản thân, thản nhiên nói.

“Đồ tôn kia của ta tuy phẩm tính không sai cũng vấn vương với Thiên Duyệt tông nhưng rốt cuộc tu vi còn thấp, sợ cho dù tiếp xúc được trận đồ truyền tống trận cũng không xem hiểu.”

Mọi người nghe xong nhất thời đều có vẻ thất vọng.

“Vậy chỉ có thể từ từ đến.” Ngạc Xuân nói “Chúng ta thay phiên đi Ma giới, đi nhiều lần cũng có ngày có thể hoàn thành.”

“Kia tới khi nào?” Hà Đôn tức giận nói “Hơn nữa chúng ta đi nhiều Lưu Quang tông sẽ phát hiện.

Bọn họ phát hiện chúng ta nghiên cứu truyền tống trận không sao, nhiều năm như vậy họ cũng đoán ra được. Nhưng bại lộ vị linh trận sư ở Chu Tước môn kia thì không thể được.

Tuy rằng năm đại tông môn đều muốn bảo vệ “hắn” nhưng trước khi hoàn thành truyền tống trận, chúng ta không thể trực tiếp đối lập với Lưu Quang tông.”

“Ta đi thôi.” Hồ Quang chân nhân bỗng nhiên nói.

“Chân nhân có biện pháp?” Mọi người kinh ngạc.

“Hai năm trước, đồ tôn kia tới tìm ta nói tông chủ Lưu Quang tông muốn mời ta làm trưởng lão danh dự.” Hồ Quang chân nhân nói “Các ngươi có lẽ không biết, đây là thủ pháp Lưu Quang tông quen dùng, một khi bên ngoài có người đột phá Đại Thừa trung kỳ, Lưu Quang tông đều phát ra lời mời làm trưởng lão danh dự.”

“Bọn họ đây là…” Mọi người ngẩn ra, sau đó sắc mặt liền cổ quái.

Ở đây đều là nhân vật cấp bậc trưởng lão một tông môn, Lưu Quang tông vì sao làm thế, họ vừa nghĩ liền có thể ra. Dùng tài nguyên đi Ma giới lung lạc tu sĩ có tu vi cao khiến họ luôn bảo đảm thực lực đứng đầu.

“Vô sỉ.”

“Ti bỉ.”

Có hai người không nhịn được mắng ra miệng.

“Lúc trước ta vì vài nguyên nhân không có đồng ý, bây giờ xem ra lại là cơ hội tốt.” Hồ Quang chân nhân nói “Ta là trưởng lão danh dự, Lưu Quang tông chắc sẽ không đề phòng, có cơ hội tiếp xúc truyền tống trận.”

“Kia phải làm phiền chân nhân.” Bốn người liếc nhau, cùng hành lễ với Hồ Quang chân nhân.

Hiện giờ cũng chỉ có biện pháp này.

“Chờ tin tức của ta đi.”

Hồ Quang chân nhân tuy lớn tuổi nhưng hành động vẫn mạnh mẽ vang dội, nói xong liền về Thiên Duyệt tông.

Cũng may lúc Lưu Quang tông đưa lời mời ông cũng không từ chối rõ ràng, bây giờ mới dễ nói chuyện. Về đến Thiên Duyệt tông, ông ở trong động phủ chờ đại đồ đệ tới bái kiến, thuận thế để hắn đưa tin tức cho đồ tôn ở Lưu Quang tông.

Hồ Quang chân nhân luôn tu hành ở Thiên Duyệt tông, không có tài nguyên của Lưu Quang tông tự tu luyện đến Đại Thừa trung kỳ, chỉ nhìn điểm này đã hơn không ít trưởng lão nội môn.

Trần Tuyết Dung cũng nhìn trúng điểm này mới mời ông làm trưởng lão danh dự. Tuy chỉ là danh dự nhưng không phải ai cũng có thể, nàng ta chọn đều là tu sĩ có cơ hội phi thăng, loại tu sĩ này vì phi thăng mới không ngại bất chấp mọi giá, dễ dàng nắm trong tay.

“Hồ Quang trưởng lão có thể đến Lưu Quang tông là vinh dự của Lưu Quang tông chúng ta.”

Hồ Quang trưởng lão đến Lưu Quang tông được Trần Tuyết Dung tự thân ra đón, tỏ vẻ tôn trọng.

“Tông chủ khách khí.” Hồ Quang chân nhân khiêm tốn.

“Hồ Quang trưởng lão, ta đã cho người an bài động phủ, mười hai lệnh bài vào khu săn ma làm lễ gặp mặt, dùng hết ngươi có thể dùng cống hiến trong tông môn đến Đa Bảo Các đổi.” Trần Tuyết Dung khẳng khái nói.

Tích phân này, đương nhiên là cống hiến trong Lưu Quang tông.

Hồ Quang chân nhân nhìn lướt qua khay lệnh bài, không nhận mà nói.

“Tông chủ, lão phu có một yêu cầu quá đáng, nếu tông chủ nhận lời, lệnh bài ta có thể không cần.”

Trần Tuyết Dung hơi nhíu mày nhưng vẫn nói.

“Trưởng lão cứ nói.”

“Cả đời lão phu say mê trận pháp, càng si mê truyền tống trận vào Ma giới.” Hồ Quang chân nhân cười nhẹ “Thực không dám giấu diếm, trước đây mỗi lần đi qua đều tận lực chú ý truyền tống trận.”

Biểu cảm Trần Tuyết Dung trầm xuống.

“Trưởng lão muốn trận đồ truyền tống trận?”

“Không dám, lão phu vẫn tự mình hiểu lấy, ta chỉ là trưởng lão danh dự, sao có thể hướng tông chủ muốn thứ quan trọng như vậy.” Hồ Quang chân nhân nói “Lão phu chỉ muốn quan sát gần truyền tống trận mà thôi. Tông chủ coi ta như đệ tử trông coi trận pháp thông thường là được.”

“Trưởng lão nói gì vậy? Ngài là trưởng lão danh dự của Lưu Quang tông chúng ta, sao có thể coi như đệ tử thông thường.” Trần Tuyết Dung dừng một chút mới nói “Nếu trưởng lão chỉ muốn nhìn một chút, ngài thấy thời gian một tháng đủ không?”

“Tông chủ đồng ý?” Hồ Quang trưởng lão hưng phấn nói “Đủ, đủ, có một tháng này cuộc đời ta không uổng, cảm ơn tông chủ.”

Phương Mạn Nhi thấy Hồ Quang trưởng lão mừng như điên, đến lệnh bài cũng không lấy, không nhịn được hoài nghi.

“Hồ Quang trưởng lão đưa ra yêu cầu này, sẽ không phải có mưu đồ gì đi?”

“Mưu đồ? Nghiên cứu trận đồ truyền tống trận sao?” Trần Tuyết Dung hừ lạnh “Trận đồ hiện nay nguyên lý, kết cấu đều kém thời thái cổ thật lớn. Nếu không hiểu nguyên lý kết cấu dù là ta mất trăm năm cũng không hiểu được trận đồ. Một tháng mà thôi, hắn có thể nhìn ra cái gì?”

Phương Mạn Nhi nghe xong, nghi hoặc dưới đáy mắt mới thối lui.

“Một lát đem lệnh bài đưa qua, đừng để người khác nói chúng ta keo kiệt.” Trần Tuyết Dung lại nói.

“Vâng.” Phương Mạn Nhi đáp.

Mười hai lệnh bài vào Ma giới thôi, hai năm nữa nàng ta cũng có thể tự mình chế tác.