Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tế Phẩm Phu Nhân

Chương 111

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tầm Mạch Mạch đem chuyện chế tác lệnh bài vào khu săn ma nói cho Vân Phi Trần, Vân Phi Trần nghe xong khϊếp sợ nửa ngày mới hồi phục tinh thần. Phải biết rằng có thể chế tác lệnh bài dùng truyền tống xuyên qua Càn Khôn Lưỡng Nghi trận hơn mười vạn năm qua chỉ có Lưu Quang tông.

Hơn mười vạn năm qua tuy Lưu Quang tông hứa hẹn truyền tống trận để mọi người tủy tiện sử dụng nhưng lệnh bài vẫn nằm trong tay Lưu Quang tông, cái gọi là tùy tiện sử dụng chỉ là nói cho có mà thôi.

Năm đại tông môn ngoài mặt duy trì quan hệ tốt với Lưu Quang tông nhưng mỗi tông môn đều âm thầm bồi dưỡng linh trận sư, ý đồ có thể tùy ý ra vào Ma giới nhưng không có một ai thành công.

“Cho nên truyền thừa Vô Định chân nhân có liên quan đến Càn Khôn Lưỡng Nghi trận?”

Liên tưởng đến việc Lưu Quang tông trăm phương ngàn kế muốn có được truyền thừa, Vân Phi Trần lập tức liên hệ đến Càn Khôn Lưỡng Nghi trận.

“Tuy rằng ta còn chưa mở ra được phần phía sau nhưng với tình hình trước mắt, khả năng rất cao.” Tầm Mạch Mạch gật đầu.

“Cho nên hiện tại muội muốn tìm người thử nghiệm lệnh bài có dùng được hay không?” Vân Phi Trần nhìn lệnh bài bươm bướm màu lam Tầm Mạch Mạch vừa cho hắn.

“Không sai.”

“Chuyện này đơn giản. Mỗi năm Lưu Quang tông đều cho một vài tư cách vào khu săn ma. Ta sẽ cho bọn họ qua trong mấy ngày tới, đầu tiên dùng lệnh bài của muội, nếu không được lại dùng của Lưu Quang tông cũng không sợ bị nghi ngờ…”

Vân Phi Trần dừng một chút mới nói.

“Tuy muội chế tạo được lệnh bài nhưng truyền tống trận vẫn phải dùng của Lưu Quang tông, về lâu về dài chỉ dùng được trong phạm vi nhỏ, lại dễ bị phát hiện, có thể nắm giữ được truyền tống trận mới là cách tốt nhất.”

“Ta cũng muốn như vậy, cho nên nghĩ tự mình đi xem truyền tống trận một lần, chẳng qua… Trần Tuyết Dung trông chừng ta gắt gao, sợ là còn chưa tiếp cận được đã bị nàng ta phát hiện.”

Mấy năm nay Tầm Mạch Mạch trốn đi tu luyện, Trần Tuyết Dung không có động tĩnh. Thứ nhất vì tìm không được, thứ hai vì muốn mở hết truyền thừa tu vi phải đạt Đại Thừa kỳ. Nhưng muốn đạt được Đại Thừa kỳ nhất định phải đi Ma giới tu luyện, mà truyền tống trận nằm trong tay Lưu Quang tông.

Như vậy nàng chỉ có hai con đường, một là vĩnh viễn dừng ở Xuất Khiếu kỳ, truyền thừa không thể mở ra hoàn toàn, dù nàng trốn đến chết cũng không uy hϊếp được nàng ta. Hoặc là mạo hiểm vào Ma giới, nàng ta sẽ có rất nhiều cơ hội gϊếŧ nàng.

“Nhất định phải muội tự mình đi sao?” Vân Phi Trần đương nhiên cũng nghĩ tới những điều này.

“Người khác đi cũng được, nhưng ta phải có trận đồ truyền tống trận, mà còn cần cực kỳ chi tiết.” Tầm Mạch Mạch nói “Ta muốn tự đi vì trên người ta có Thái Sơ Điệp, chỉ cần cho ta đủ thời gian ta có thể phân tích được cấu tạo trận đồ. Nắm được cấu tạo chỉ còn vấn đề điều tiết linh lực, mấy năm nay ta nghiên cứu trận pháp thái cổ có lòng tin tạo được một cái truyền tống trận mới.”

“Muội nắm chắc thành công mấy phần?” Vân Phi Trần càng nghe càng kinh hãi.

“Tám phần.” Tầm Mạch Mạch đáp.

Tám phần? Dù chỉ có năm phần cũng đáng thử một lần.

“Kỳ thực những năm gần đây các đại tông môn đều lén nghiên cứu truyền tống trận, tin rằng trong tay linh trận sư đều có chút hiểu biết. Nhưng nếu muốn thuyết phục họ cho muội trận đồ mình nắm giữ, phải có chứng cứ.” Vân Phi Trần dừng một chút mới nói “Như vậy đi, ta cho đệ tử Chu Tước môn thử lệnh bài giúp muội, có kết quả sẽ đi đàm phán với người ta.”

“Sư huynh có người quen?” Tầm Mạch Mạch kinh hỷ.

“Muội đã quên Thập Phương lâu cũng có một lâu chuyên về trận pháp, lâu chủ Trận lâu có quan hệ vô cùng tốt với sư tổ, nếu tìm hắn nói chuyện nhất định sẽ được.” Vân Phi Trần nhắc nhở.

“Thế thì tốt quá.”

Tầm Mạch Mạch có Thái Sơ Điệp, có thể không cần để ý đến cấp bậc trận pháp mà tìm hiểu trận đồ, nhưng người khác không được, truyền tống trận lại là trận pháp cấp mười, linh trận sư cấp cao mới có thể hiểu được.

“Ta bây giờ đi chế thêm lệnh bài để huynh mang đến Trận lâu.”

“Muội không cần gấp gáp, từ từ sẽ đến.”

“Ta có thể không vội sao? Phu quân còn ở khu săn ma chờ ta.”

Nàng sốt ruột muốn đón Đồ Thanh về mới có thể vừa xuất quan đã nghĩ cách đối phó Lưu Quang tông.

“Muội… còn có thể cảm ứng được Đồ Thanh?” Vân Phi Trần lơ đãng hỏi.

“Không được, khế ước bị Càn Khôn Lưỡng Nghi trận che chắn.” Tầm Mạch Mạch lắc đầu “Linh Lung thạch cũng không có phản ứng.”

Cho nên muội mới không biết Đồ Thanh đã chết.

“Đúng rồi, muội muốn gặp Tầm Ca sư thúc không, ta báo tin cho người?” Vân Phi Trần bỗng nhiên nói “Người phi thăng lên, hai người còn chưa gặp đi?”

Tầm Mạch Mạch nghe có thể gặp mẫu thân, ánh mắt sáng ngời nhưng vẫn lắc đầu cự tuyệt.

“Không cần, Trần Tuyết Dung chắc chắn nhìn chằm chằm mẫu thân.”

“Bại lộ cũng không sao, ở chỗ của ta, Lưu Quang tông cũng không thể vô cớ xông đến.” Vân Phi Trần tự tin nói, chỉ cần cần Tầm Mạch Mạch không rời khỏi Chu Tước môn, Lưu Quang tông cũng không thể tìm đến cửa.

“Nhưng hành động sau này của chúng ta sẽ bị Lưu Quang tông giám thị, không phải huynh còn muốn tìm lâu chủ Trận lâu sao?” Tầm Mạch Mạch băn khoăn.

Vân Phi Trần nghĩ nghĩ cảm thấy lời nàng cũng có đạo lý, không kiên trì nữa.

“Đúng rồi, nương ta trị tâm ma rồi? Nàng về thế nào?”

Khê Cốc chỉ nói chuyện mẫu thân nàng phi thăng, chuyện khác hắn cũng không biết.

“Tầm Ca sư thúc đã hoàn toàn thoát khỏi tâm ma, tu vi nàng đình trệ ở Nguyên Anh kỳ đỉnh hai ngàn năm, sau khi phi thăng liền bộc phát, chỉ trong hai trăm năm lên đến Phân Thần trung kỳ.”

Vân Phi Trần cười nói.

“Sư tổ nói Tầm Ca sư thúc nhân họa đắc phúc, tu vi nàng sau này đến Xuất Khiếu kỳ cũng không bị đình trệ, không như chúng ta phải đi Ma giới rèn luyện.”

“Thật vậy sao? Tốt quá rồi. Tam sư huynh đã phi thăng trở lại chưa? Ta còn chưa cảm tạ huynh ấy.” Tầm Mạch Mạch vui vẻ.

Lúc cửa vị diện mở nhị sư huynh Quý Ý Viễn cũng đã đột phá Phân Thần kỳ, chỉ có thể để tam sư huynh chưa từng gặp mặt hạ giới.

“Tam sư đệ lúc hạ giới mới có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, đoán chừng phải một thời gian nữa mới phi thăng về được.” Vân Phi Trần nói.

Tầm Mạch Mạch nghĩ linh khí Huyền Linh giới mỏng manh, muốn đột phá từ Nguyên Anh trung kỳ đến đỉnh Nguyên Anh cần tu luyện bảy, tám trăm năm. Nhưng ở Huyền Linh giới thời gian dài cũng không phải không tốt, cũng là một loại rèn luyện khác.

“Cũng không biết tam sư huynh khuyên thế nào? Lúc ta còn ở Xích Ning phong nói muốn gãy lưỡi mẫu thân cũng không để tâm.” Tầm Mạch Mạch vô cùng tò mò.

“Hắn nha, chỉ nói một câu.” Vân Phi Trần nhẹ nhàng cười.

“Nói cái gì?”

“Hắn nói với Tầm Ca sư thúc muội trị khỏi kinh mạch nhưng ở Thiên Linh giới bị người khi dễ đến Dược lâu cũng không dám về. Nếu không cũng không đến phiên hắn hạ giới đưa thuốc. Một câu như vậy sư thúc liền ăn dược.”

“Mẫu thân...” Tầm Mạch Mạch hốc mắt đỏ lên “Sao lúc ta ở Huyền Linh giới dùng chiêu này không hữu hiệu đâu.”

……………………………..

Bởi vì sốt ruột muốn biết hiệu quả lệnh bài bươm bướm, hôm sau Vân Phi Trần liền cho năm đệ tử vào khu săn ma. Năm ngày sau, một đệ tử trở về báo tin lệnh bài bươm bướm có thể vào Ma giới.

“Tiểu sư muội, ngày mai ta đi Thập Phương lâu.”

Lệnh bài có thể dùng, tiếp theo chỉ cần trận đồ truyền tống trận.

Tầm Mạch Mạch nghe xong đem ba khối lệnh bài mới chế tạo cho Vân Phi Trần.

“Phương pháp chế tác lệnh bài này không khó, chỉ cần thất phẩm linh trận sư là có thể vẽ được, huynh nói với lâu chủ, nếu bọn họ nguyện ý, ta sẽ đem phương pháp chế tác truyền ra.”

“Muội nguyện ý công khai phương pháp chế tác lệnh bài?”

“Chỉ có đem phương pháp tiến vào ma giới biến thành mỗi tông môn, mỗi tu sĩ đều dễ dàng có được cơ hội, Lưu Quang tông mới biến thành một tông môn phổ thông bình thường.” Tầm Mạch Mạch gật đầu.

Lưu Quang tông lấy trận pháp xưng danh, nếu chỉ tính chiến lực thì không bằng Chu Tước môn nhưng Vân Phi Trần lại không thể trực tiếp đối đầu, bởi vì phía sau Lưu Quang tông, là cả Thiên Linh giới. Chỉ có đem vấn đề truyền tống trận giải quyết, tu sĩ Thiên Linh giới mới không bảo vệ Lưu Quang tông vô điều kiện.

Hắn cũng có thể không ngại đối đầu trực diện.

Hôm sau Vân Phi Trần mang theo lệnh bài của Tầm Mạch Mạch đến Dược lâu.

Để tránh bị người Lưu Quang tông theo dõi phát hiện, Vân Phi Trần ở Dược lâu vài ngày rồi rời đi, trong khoảng thời gian đó không hề đi Trận lâu.

Mười ngày sau lâu chủ Trận lâu vì đột phá bình cảnh Xuất Khiếu kỳ đến Dược lâu nhờ Huyền Minh chân nhân luyện đan dược, chuyện này đã được quyết định từ trước, không khiến bất kỳ ai hoài nghi.

Sau đó lâu chủ Trận lâu bế quan tầm ba ngày, không thấy đột phá bình cảnh, cần đi Ma giới một chuyến, cầu Lưu Quang tông một khối lệnh bài, đi Ma giới nửa tháng liền trở về bế quan.

Đồng thời Vân Phi Trần cũng thu được phù truyền tin của Huyền Minh chân nhân, lập tức nói tin tức tốt cho Tầm Mạch Mạch.

“Trận lâu lâu chủ đồng ý, nhưng dù có nghiên cứu Trận lâu cũng không có trận đồ hoàn chỉnh.”

“Nhiều năm như vậy cũng không có sao?” Tầm Mạch Mạch vội nói “Không được, ta tự mình đi xem.”

“Muội đừng vội.” Vân Phi Trần khuyên nhủ “Tuy trận lâu không có đủ trận đồ nhưng các môn phái khác cũng có nghiên cứu, chỉ cần muội giữ lời đem trận đồ cùng phương pháp chế tác lệnh bài truyền ra ngoài, lâu chủ đồng ý làm thuyết khách thuyết phục mọi người hợp lại hoàn chỉnh.”

“Đương nhiên có thể.” Tầm Mạch Mạch kích động nói “Tuy rằng ta dựa vào Thái Sơ Điệp có thể đọc hiểu cấu tạo trận đồ nhưng với tu vi hiện tại không thể vẽ ra. Cho nên lúc vẽ trận vẫn cần các tiền bối ra tay. Nếu bọn họ không tin, ta có thể truyền phương thức chế tác lệnh bài trước.”

“Hiện tại cần cho các tiền bối trong các tông môn biết chuyện này, truyền tống trận không cần gấp gáp. Chỉ cần Lưu Quang tông không biết chúng ta chế tác được lệnh bài sẽ không động đến truyền tống trận.” Vân Phi Trần nói.

“Nàng ta đã động.” Tầm Mạch Mạch nói “Năm đó ta cùng phu quân đi khu săn ma, Trần Tuyết Dung sửa truyền tống trận mới có thể vây phu quân ở Ma giới. Cho nên chàng ấy không thể qua trận truyền tống bây giờ trở về, chỉ có khi tạo một trận truyền tống mới thì chàng ấy mới có thể qua đó trở lại.”

Linh Lung thạch mất đi cảm ứng, nàng không biết Đồ Thanh đã tỉnh hay chưa, điều duy nhất có thể làm là dùng phương pháp nhanh nhất đến Ma giới.

“Sư huynh biết muội sốt ruột cứu Đồ Thanh, nhưng…” Vân Phi Trần nhìn ánh mắt vội vàng của Tầm Mạch Mạch, không đành lòng nói ra chân tướng “Sư huynh đáp ứng muội, nhanh chóng lấy được trận đồ hoàn chỉnh.”

“Cảm ơn sư huynh.”

Vân Phi Trần cười khổ, tiểu sư muội thâm tình như vậy, hắn ngược lại không mong truyền tống trận hoàn thành nhanh chóng. Có lẽ thời gian qua lâu, muội ấy biết chuyện cũng không đau lòng quá mức.

Dù sao thì thời gian cũng là phương thuốc chữa trị hết thảy.
« Chương TrướcChương Tiếp »