Chương 10

Tầm Mạch Mạch theo hướng dẫn của tiểu nhị đến tiền trang Thụy Phong đổi linh thạch. Vì là khách hàng lớn, trưởng quầy tiền trang còn tự mình ra đón tiếp.

Chỉ là đến lúc đổi linh thạch nàng lại thu về phần lớn, chỉ đổi một phần nhỏ.

Trưởng quầy tiền trang cũng không tức giận, chỉ đề nghị.

“Tiên tử sao không đem đổi tất cả? Một lần đổi nhiều như vậy, phí thủ tục có thể ưu đãi.”

“Không sao, ta dùng xong lại đến đổi.” Tầm Mạch Mạch lắc đầu cười.

“Tiên tử có điều không biết, thứ linh thạch không thông dụng ở Thiên Linh giới, tỉ lệ quy đổi cũng không giống nhau. Hương An thành là một đổi năm, còn Lạc Vô thành chỉ có một đổi ba.”

Trưởng quầy tiền trang tốt bụng nhắc nhở.

“Sao lại chệnh lệch nhiều vậy?” Tầm Mạch Mạch kinh ngạc.

“Thứ linh thạch muốn quy đổi cần nộp thuế phí, thành chủ Hương An thành tương đối công đạo nên thuế phí thấp, còn những nơi khác thuế phí cao hơn, đương nhiên tỷ lệ quy đổi cũng khác.”

Nói thật dễ nghe, thuế phí cái gì, chính là bắt nạt tu sĩ Huyền Linh giới. Bất quá loại chuyện này, ở Huyền Linh giới cũng có, như kiểu bảo hộ một khu vực.

“Cảm ơn trưởng quầy nhắc nhở, bất quá không cần. Ta muốn tu luyện, không đổi thì linh khí vẫn nồng đậm hơn chút.”

Tầm Mạch Mạch không biết phu quân nhà mình có cần linh thạch nữa không, nhưng để dành cho hắn nhiều chút vẫn hơn.

“Thì ra là thế.”

Trưởng quầy bừng tỉnh, cũng không nhiều lời, đưa thứ linh thạch cho tiểu nhị đi đổi.

“Tiên tử là đệ tử vừa được tuyển chọn đi.”

Có thể có lượng lớn linh thạch như vậy, phần lớn là tu sĩ mới lên từ Huyền Linh giới.

“Ân.” Tầm Mạch Mạch gật đầu đáp.

“Vào tông môn nào?”

Tư chất Tầm Mạch Mạch không tốt nhưng không phải tu sĩ cao hơn vài cảnh giới cũng không thể vừa nhìn liền biết. Trường quầy mới là Trúc Cơ tầng mười, tự nhiên nhìn không ra, nghĩ Tầm Mạch Mạch được tuyển lên thì tư chất chắc chắn phải rất tốt.

“Ta tư chất quá kém, không được tuyển.” Tầm Mạch Mạch ngượng ngùng nói.

“Nga…” Trưởng quầy không nghĩ mình lại hỏi vấn đề không nên hỏi, nhất thời xấu hổ, vội vàng nói bù “Tiên tử khiêm tốn, có thể được tuyển lên, ít nhất cũng là Đơn linh căn, không như ta tứ linh căn, cả đời cũng không thể tu đến Nguyên Anh kỳ.”

Trưởng quầy bị gợi lên hồi ức xa xăm.

“Niên thiếu ta có ước hẹn với sư huynh đệ, nếu có thể kết Nguyên Anh thì phải xuống Huyền Linh giới rèn luyện một phen.”

“Trưởng quầy thực thích Huyền Linh giới sao?” Tầm Mạch Mạch hiếu kỳ hỏi.

“Cũng không phải, chỉ là nghe nói Huyền Linh giới có rất nhiều đồ ăn ở đây không có.” Trưởng quầy vỗ bụng tròn vo cười “Ta tư chất không tốt, tu luyện vô vọng, bình sinh không có yêu thích khác, chỉ thích ăn uống.”

“Ta yêu thích nhiều hơn Trưởng quầy một cái, ngoài ăn uống còn có mua đồ.” Tầm Mạch Mạch biểu tình như gặp tri kỷ.

“Ha ha ha…” Trưởng quầy bị Tầm Mạch Mạch chọc cười.

“Trưởng quầy, linh thạch đổi tốt ạ.” Một tiểu tử Luyện Khí kỳ mang túi linh thạch lên.

Trưởng quầy tiếp nhận, đưa cho Tầm Mạch Mạch.

“Tiểu hữu đếm lại xem.”

Sau một lát, xưng hô đã từ tiên tử thành tiểu hữu, có thể thấy ấn tượng của trưởng quầy với Tầm Mạch Mạch cực tốt, tiểu bối người đẹp lại nói ngọt, ai không thích.

Tầm Mạch Mạch tiếp nhận, đếm đếm không sai bèn thu vào túi càn khôn, lại lấy ra một hộp điểm tâm, đưa cho trưởng quầy.

“Đây là điểm tâm ta tự làm, tuy rằng không phải mỹ vị nhưng cũng coi như đặc sản Huyền Linh giới, Trưởng quầy nhận lấy, cũng coi như đã ăn qua mỹ thực Huyền Linh giới.”

Tầm Mạch Mạch từ trước đến nay hào phóng, cùng trưởng quầy nói chuyện cũng coi như hòa hợp, liền thuận tay tặng lễ vật nhỏ.

“Ta liền không khách khí.”

Trưởng quầy không khách khí nhận lễ vật, nhưng cũng không thể nhận không.

“Tiểu hữu, thứ linh thạch tuy linh khí nồng đậm hơn linh thạch hạ phẩm, nhưng dù sao cũng là đồ Huyền Linh giới, có tạp chất. Bày trận tinh lọc thì tu luyện sẽ tốt hơn.”

Tầm Mạch Mạch nghe ra đối phương đang chỉ điểm cho mình.

“Cảm tạ trưởng quầy nhắc nhở.”

“Việc nhỏ mà thôi, sau này tiểu hữu muốn đổi linh thạch nhớ đến tiền trang Thụy Phong chúng ta.”

Trưởng quầy nói xong lại bồi thêm.

“Lần sau giảm phí hai mươi phần trăm.”

“Nhất định.”

Tầm Mạch Mạch cười đáp ứng, nói lời từ biệt, ra khỏi tiền trang.

Tiểu nhị thấy Tầm Mạch Mạch đi rồi mới đến bên người trưởng quầy.

“Trưởng quầy, có đồ ăn ngon chia ta một chút, ta cũng chưa được ăn mỹ thực Huyền Linh giới đâu.”

“Được, cho ngươi nếm thử…” Trưởng quầy mở hộp đồ ăn, lộ ra điểm tâm xanh lục bên trong “Nha, làm từ linh thực.”

Vừa mở hộp thì linh khí phiêu tán, chứng tỏ nguyên liệu điểm tâm đều là linh thực.

Trưởng quầy nhặt một miếng, tiểu nhị cũng nhặt một miếng, đánh giá xong cho vào miệng, hương vị trà xanh lan tỏa đầu lưỡi, tỉnh táo cả đầu óc.

“Trưởng quầy, tiên tử này không phải thực tu đi, hương vị thật ngon.” Tiểu nhị tán thưởng.

Trưởng quầy bình tĩnh hơn tiểu nhị, dù sao hắn cũng nếm qua nhiều mỹ thực, có hiểu biết.

“Hương vị xác thực không tồi, nhưng chủ yếu là nguyên liệu nấu ăn tốt, sinh trưởng ở nơi linh khí nồng đậm, còn bỏ thêm chút dược thảo.”

Trường quầy suy đoán đúng đến tám phần. Hộp điểm tâm này của Tầm Mạch Mạch đều dùng nguyên liệu nương nàng trồng, để tăng hương vị còn thêm mấy vị dược thảo. Xa xỉ thế này, người bình thường đương nhiên không làm được.

Tầm Mạch Mạch vừa đi không lâu, Đồ Thanh xách theo túi linh thạch đi vào, trưởng quầy và tiểu nhị còn đang ăn điểm tâm, trong điểm tâm còn phảng phất hương vị quen thuộc.

“Khách nhân muốn đổi linh thạch?” Trưởng quầy vừa thấy khách đến, đứng lên tiếp đón đối phương.

“Ân.” Đồ Thanh nhàn nhạt ừ một tiếng, ném túi linh thạch qua.

Tiểu nhị tiếp nhận, lập tức cả kinh: “Trưởng … Trưởng quầy…. thật nhiều linh thạch.”

Trưởng quầy tiếp nhận túi càn khôn cũng kinh ngạc, người này không phải đào cả mạch khoáng đến chứ.

“Vị khách nhân này, thỉnh ngồi bên này, số lượng linh thạch ngài muốn đổi có chút lớn, chúng ta không có đủ.” Trưởng quầy nói.

“Các người không phải tự xưng tiền trang lớn nhất Thiên Linh giới sao? Một chút linh thạch cũng không đủ?”

Đồ Thanh đi qua, ngồi xuống chỗ Tầm Mạch Mạch vừa ngồi.

“Này, vốn là đủ, nhưng trước ngài vừa có một vị tiên tử đổi không ít.”

Lại nói, ai không có việc gì cầm cả mạch khoáng đến tiền trang đổi.

Đồ Thanh tất nhiên biết tiên tử trưởng quầy nhắc tới chính là Tầm Mạch Mạch. “Được, ta chờ.”

“Được, ta cho người đi kiểm kê.”

Trưởng quầy cho tiểu nhị một ánh mắt, tiểu nhị nhanh chóng chạy đi. An bài xong, trưởng quầy rót cho Đồ Thanh chén trà.

“Khách nhân trước uống ly trà, đây là trà Linh Bích năm nay, lấy hoa Linh Bích trăm năm chế thành.”

Đồ Thanh không có hứng thú với trà Linh Bích, ánh mắt nhìn chăm chú vào điểm tâm.

“Ách… khách nhân ngài nếm thử điểm tâm?” Trưởng quầy thấy ánh mắt hắn, dù không nỡ vẫn phải mở miệng mời, dù sao khách hàng là số một.

Đồ Thanh ngước mắt nhìn chằm chằm trưởng quầy một lát, đến mức trưởng quầy nghĩ mình đã nói sai gì đó thì hắn mới nhặt một miếng điểm tâm.

Hương vị tạm thời không nói nhưng điểm tâm ẩn chứa một cỗ linh lực, làm cả người hắn chấn động, ánh mắt phức tạp.

Đây là tế phẩm phụng dưỡng.

Ám Ma nhất tộc bọn họ hấp thu oán niệm mà sinh, sinh ra chính là ma thể. Tuy rằng tư chất siêu phàm, thọ mệnh lâu dài nhưng trong quá trình tu luyện thân thể sẽ bị oán khí va chạm, lâu dần dẫn đến nguyên thần suy nhược, vết thương chồng chất.

Mà có thể chữa trị vết thương trong cơ thể, chỉ có linh lực của chính họ.

Thế gian này không có thứ gì vì ai đó mà sinh, cho nên Ám Ma bố trí tế phẩm thuộc về mình. Linh lực tế phẩm phản hồi chính là linh lực phụng dưỡng bọn họ.

Đây không phải lần đầu tiên Đồ Thanh được tế phẩm phụng dưỡng.

Ước chừng hơn hai trăm năm trước, hắn trong một trận chiến mạnh mẽ kết đan, bởi vì chuẩn bị không đủ, hơi thở hỗn loạn, thiếu chút nữa kinh mạch tɧác ɭoạи. Rơi vào đường cùng hắn mạnh mẽ yêu cầu tế phẩm phụng dưỡng, hấp thu linh lực kết đan. Nhưng sau đó, ánh mắt tế phẩm nhìn hắn đã thay đổi.

Đồ Thanh cũng không để ý, chỉ cho rằng mình hấp thu quá nhiều linh lực, tế phẩm không thích ứng được, vì thế suy nghĩ biện pháp giúp tế phẩm hồi phục linh lực.

Lại không nghĩ rằng, thời điểm hắn giúp tế phẩm khôi phục linh lực, một kiếm xuyên thủng đan điền hắn vừa kết đan.

Nếu không phải thể chất Ám Ma đặc thù, chỉ cợ hắn sớm chết dưới kiếm kia. Hắn dùng hơn một trăm năm tu dưỡng trong tộc mới tu lại được hình người.

Khi đó tiền bối trong tộc liền nói cho hắn, tế phẩm cũng là người, trước khi tiếp thu tế phẩm phụng dưỡng nhất định phải nói với các nàng, phụng dưỡng linh lực không ảnh hưởng tu vi của các nàng.

Đồ Thanh sau đó cũng làm như vậy, nhưng tế phẩm vẫn có vô số lý do phản bội, vừa nghe đến tế phẩm phụng dưỡng đã đổi sắc, cho rằng mình bắt các nàng làm lô đỉnh.

Nhưng làm lô đỉnh lại thế nào? Tế phẩm chính là do hắn cứu lúc sắp chết, mệnh của các nàng là mình cho.

“Khách … khách nhân… ngài không thích ăn, ta có thể đem cất.”

Trưởng quầy hoảng sợ, người này ăn điểm tâm, ăn thế nào ra một thân sát khí.

Đồ Thanh hoàn hồn, nhìn qua miếng điểm tâm vẫn còn hơn nửa, sát khí càng đậm.

“Ta … ta đây đem cất.” Trưởng quầy xác định, chính là điểm tâm có vấn đề, nhanh chóng muốn cất đi.

Bang!

Đồ Thanh nhấc tay đè chặt hộp điểm tâm, nhấc tay lên, hộp điểm tâm đã thành bột phấn.

Trưởng quầy nhíu mày, khách nhân này không phải tới gây chuyện đi, nếu thế phải gọi thêm người.

“Linh thạch còn không có đổi xong?” Hủy xong điểm tâm, sát khí trên người Đồ Thanh liền tan, như thể vừa rồi chỉ là ảo giác.

Vừa vặn lúc này tiểu nhị chạy lên hồi báo: “Khách nhân, nếu đổi tất cả, linh thạch trong tiệm chúng ta còn thiếu một vạn linh thạch hạ phẩm, còn thừa hai ngàn thứ linh thạch. Đây là linh thạch đã đổi tốt, đây là thứ linh thạch còn dư.”

Đồ Thanh nhìn nhìn, duỗi tay lấy túi Thiên Linh thạch đã đổi, mặc kệ túi thứ linh thạch, không nói tiếng nào rời đi.

“Khách nhân… khách nhân…” Tiểu nhị đuổi theo không kịp, vẻ mặt buồn bực quay về “Trưởng quầy, hai ngàn thứ linh thạch này xử lý thế nào.”

Trường quầy lau mồ hôi, nhìn điểm tâm đã thành bột phấn, đau lòng: “Coi như bồi thường.”