Chương 5

13.

Sau khi ký hợp đồng với công ty giải trí Khương Nhạc, tôi bỗng chốc trở nên bận rộn.

Nếu không phải quản lý nhắc nhở, tôi suýt nữa quên mất hôn lễ của Phó Tây Tân.

Đúng ngày diễn ra hôn lễ, tôi đến tham dự như lời hứa.

Nhưng không ngờ rằng bản thân lại trở thành nhân vật chính.

Hóa ra, thiệp mời hôn lễ chỉ được mở ra tại chỗ, đóng vai trò như thẻ xác nhận danh tính của khách mời.

Nhưng tên chú rể ghi trên thiệp là “Phó Tây Tân”, nhưng tên cô dâu lại là – “Lâm Ương Ương”!

Tất cả khách mời đều vô cùng kinh ngạc.

Tống Tri Dao khóc nhoè mascara, nhưng mọi chuyện đã không thể cứu vãn.

Sự việc nhanh chóng leo lên top 5 hot search:

#Phó Tây Tân Lâm Ương Ương#

#Cô dâu của Phó Tây Tân rốt cuộc là ai#

#Tống Tri Dao cô dâu giả#

#Lâm Ương Ương hắc nguyệt quang của Thái tử gia#

#Cốt Truyện Tổng Tài Giả Chết Chiếu Sáng Hiện Thực#

Phó Tây Tân mặc trang phục chú rể bước lên sân khấu, đối mặt với toàn bộ giới truyền thông, kể lại mọi chuyện năm xưa.

Anh nói, tất cả đều là lỗi của anh, anh không nói cho tôi biết thân phận của mình, thực ra là vì Phó thị đang trong giai đoạn bất ổn, anh muốn bảo vệ tôi.

Anh nói, anh chưa bao giờ hứa hẹn điều gì với Tống Tri Dao và nhà họ Tống, hôn lễ là do anh một tay xử lý, từ đầu đến cuối, anh chỉ nói anh sắp kết hôn, chứ không hề nói cô dâu là ai.

Anh cũng nói, anh hiểu rõ tính cách của Tống Tri Dao, biết cô ta sắp xếp người hãm hại tôi là kẻ thứ ba, một khi tôi nổi tiếng, sẽ bị tạt nước bẩn cả đời, đến lúc đó dù có thanh minh cũng không thể xóa bỏ tổn thương, vì thế anh phải bóp chết âm mưu này trong trứng nước.

Cuối cùng, Phó Tây Tân tiến đến trước mặt tôi đang ngơ ngác suốt cả quá trình.

Anh quỳ xuống một chân, giơ nhẫn lên, cầu hôn tôi.

Tôi đương nhiên là –

Từ chối.

14.

Sau khi từ chối lời cầu hôn của Phó Tây Tân.

Tôi nổi tiếng.

Trong nháy mắt, tôi trở thành bạch nguyệt quang của toàn mạng xã hội.

[Hoá ra nhặt được đàn ông cũng có người tốt! Sống lâu mới thấy.]

[Dù sao cũng không phải nhặt được tra nam! Phó thái tử gia tôi còn có thể chấp nhận.]

[Vẫn là tra nam, lừa dối chính là tra nam! Hừ, mỹ nữ Ương Ương ngược hắn mạnh vô cho em, ngược chết hắn!]

Nhưng mà tôi không có thời gian để ngược Phó Tây Tân.

Tôi tận dụng nổi tiếng chưa từng có này để phát hành album mới của mình.

Album này tôi trau chuốt ba năm, nhận được phản ứng rất tốt.

Tôi leo lên vị trí số một trên các bảng xếp hạng âm nhạc lớn.

Sự nghiệp của tôi thăng tiến nhanh chóng, trong vòng một năm, tôi nhận được giải thưởng và nổi tiếng khắp các phố lớn ngõ nhỏ.

Tôi có rất nhiều fans.

Trong đó fan cuồng lớn nhất chính là – Phó Tây Tân.

Sau khi cầu hôn thất bại, anh bắt đầu theo đuổi tôi.

Thái tử gia theo đuổi người cũng rầm rộ không kém.

Khi tôi đi nhận giải, anh dùng hàng chục chiếc siêu xe để mở đường cho tôi.

Bất kể tôi đi dự sự kiện nào, anh cũng sẽ xuất hiện đúng giờ.

Bất cứ sản phẩm nào tôi làm đại ngôn, anh đều bỏ tiền mua về để tặng miễn phí cho fans của tôi.

Vào ngày sinh nhật của tôi, anh mua toàn bộ màn hình đèn led tòa nhà ở Kinh Thị để chúc mừng sinh nhật tôi.

#Hôm nay thái tử gia có truy thê thành công chưa?# đã trở thành chủ đề thường trực trên Weibo, ngày nào cũng có người tìm kiếm.

Tôi đã nói rõ ràng như thế nhưng Phó Tây Tân vẫn muốn làm theo ý mình, tôi cũng không muốn phản ứng gì thêm.

Tôi đang cố gắng phát triển sự nghiệp của mình.

Tôi không dám dừng lại dù chỉ một giây, bởi vì sợ rằng nếu dừng lại sẽ không thể tiến lên được nữa.

Tôi là người xuất phát từ khởi điểm xa hơn, cho nên tôi phải chạy nhanh hơn người khác.

Buổi tối, tôi bước ra khỏi khách sạn tổ chức sự kiện, lại có một chiếc minibus lao tới.

Nó lao thẳng về phía tôi.

Tôi đi giày cao gót, không kịp né tránh.

Ngay giây sau, một bóng người cao lớn quen thuộc xuất hiện sau lưng tôi.

Anh ôm tôi lao về phía trước.

Tôi và Phó Tây Tân cùng ngã xuống đất.

Chỉ có điều anh ngã đập lưng xuống đất, còn tôi được anh bảo vệ an toàn trong lòng, không bị va chạm gì.

Mọi người xung quanh xôn xao.

Sau khi kiểm tra ở bệnh viện, tôi không bị thương.

Phó Tây Tân bị gãy xương, cần phải nằm trên giường nghỉ ngơi.

Kẻ gây tai nạn đã bị bắt, là do công ty đối thủ của tôi cử đi.

Phó Tây Tân buộc phải ở lại bệnh viện vài ngày.

Quản lý chị Thái nói bóng nói gió bảo tôi đi thăm Phó Tây Tân.

Tôi không trả lời, cúi đầu nhìn chìa khóa trong tay.

15.

Cái chìa khóa này là do Phó Tây Tân làm rơi ra từ trong bộ vest khi anh lao về phía tôi.

Cũng chính là chìa khóa của căn nhà đất ở Xuyên Nam quê tôi

Lúc mẹ mất, vì không có tiền mua đất ở Bắc Kinh nên tôi mang tro cốt bà về quê an táng.

Lúc đó vì nhanh chóng giả chết rời đi mà quên mang theo chìa khóa.

Sao Phó Tây Tân có thể có chìa khóa này?

Tôi mua vé máy bay, lập tức bay đến Xuyên Nam.

Tôi đến trước cửa nhà đất, mở cửa.

Ập vào trước mặt không phải tro bụi mà là không khí trong lành.

Bên trong nhà được dọn dẹp sạch sẽ tinh tươm.

Ảnh của mẹ được treo chính giữa bàn gỗ đỏ, xung quanh bày đầy lễ vật, đều là đồ tươi mới.

Tôi bước tới, quỳ xuống đệm Bồ Đoàn.

Bên cạnh lò hương đầy ắp phong thư.

Tôi cầm lấy một phong, thời gian ghi dưới đáy là năm năm trước.

Chính là lúc Phó Tây Tân vừa mới sáng mắt nhưng lại giấu tôi.

“Vợ anh yêu thương nhất, Ương Ương:

Khi em nhận được bức thư này, anh đã rời khỏi nhà của chúng ta, nhưng đây chỉ là tạm thời.

Em yên tâm, chúng ta đã bái đường trước linh vị mẹ, cũng đã vào động phòng, em là con dâu duy nhất của nhà họ Phó, là của Phó Tây Tân này cả đời, điều này sẽ vĩnh viễn không thay đổi.

Đầu tiên, anh muốn trịnh trọng giới thiệu bản thân với vợ một lần nữa:

Anh họ Phó, tên Tây Tân, là con trai trưởng của Phó gia giàu có nhất kinh đô, người thừa kế tập đoàn Phó Kim, cao 188.89 cm, số chứng minh nhân dân là 1101XXXXXXX…

Lúc gặp nhau anh đã lừa dối em, là anh bất đắc dĩ, vợ ơi, em nhất định phải đọc kỹ thư, cho anh một cơ hội giải thích, năm đó, em gặp anh trong con hẻm, thật ra…”

Trước khi tôi rời khỏi ngôi nhà đất cũ, bà Trương hàng xóm gọi tôi lại: “Là Ương Ương sao?”

“Bà ơi, lâu rồi không gặp, bà khỏe không?”

“Khỏe lắm. Sao con một mình vậy? Chồng không đi cùng à? Hai đứa có con chưa? Trai hay gái?”

“Chồng? Cháu chưa kết hôn ạ.”

“Không đúng, con lừa bà già này, năm nào chồng con cũng đến đây quét mộ cho mẹ con mà, không chỉ ba ngày Tết, mà còn cả các lễ lớn nhỏ khác, lần nào cũng mang theo rất nhiều đồ, còn chia cho hàng xóm láng giềng chúng ta nữa, nói hồi nhỏ chúng ta chắc chắn đã chăm sóc con.”

Tôi sững người.

Phó Tây Tân… Mỗi năm đều đến quét mộ cho mẹ tôi?

“Ương Ương, con tìm được người chồng tốt đấy, đẹp trai, nhìn là biết có tiền, nhưng không ngại bẩn, ngôi nhà đất này của con hắn cũng ở được.”

“Tết năm ngoái Tết, bà thấy cậu ta ở đây, bà còn mang khoai lang nướng sang cho cậu ta, kết quả nghe thấy cậu ta một mình trong phòng lén lút khóc, còn gọi tên con, nói hắn rất nhớ con, hỏi con khi nào về.”

“À à, còn nữa, năm kia thì phải, bà Vương đầu làng nói với cậu ta con đã chết, cậu ta tức quá, còn đá đổ hàng rào rách nát đầu làng, nói con tuyệt đối sẽ không chết, nói cậu ta sẽ không tin, nói cậu ta sẽ chờ, chờ đến khi con về.”

“Haha, anh chàng này có phúc khí, cuối cùng cũng đợi được con về.”

“Nào, nhìn kìa, thấy không? Bây giờ tất cả hàng rào đầu làng đều mới tinh, nghe nói giá cả vài vạn tệ, là chồng con cho người đến lắp đặt, lắp đặt xong còn tặng cho mỗi nhà gạo, mì, dầu, thịt, nói nếu con về, nhất định đừng nói với con về chuyện hắn đá hàng rào… Ôi chao, bà sao lại nói với con!”

Tôi: “…”

Ừm, ngốc nghếch lắm tiền, đã xác nhận xong.