Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tây Giang Dưới Ánh Trăng

Chương 20

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kỳ Diễn An nhẹ nhàng gõ trán Kỳ Sóc: "Nói bậy cái gì đó, để người ta cười kìa."

Kỳ Sóc mím môi cúi đầu, rất là oan ức. Cậu không nói bậy, cậu vốn cảm thấy thiếu gia như là thần tiên trên trời hạ phàm, bằng không sao có thể sinh ra tướng mạo xuất trần như vậy.

Kỳ Sóc đột nhiên cảm thấy đầu mình bị xoa vài cái, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy khóe miệng Kỳ Diễn An nở nụ cười nhàn nhạt. Nếu người bên ngoài chỉ là vài nét bút rải rác hời hợt, thì Kỳ Diễn An chính là nét mực đậm màu tinh tế được khắc tỉ mỉ, rực rỡ hơn cả thời xuân, bắt mắt hơn cả cánh hoa đào bay trên bầu trời, giống như thần tiên bước ra từ trong tranh.

Ta thật sự không có nói bậy. Kỳ Sóc thầm nghĩ trong lòng.

Đoàn người đi tới bờ suối, du khách phía trước bỗng đông nghịt. Kỳ Diễn An từ xa nhìn thấy có người bán kẹo, đã xếp thành hàng dài. Hắn nói với Kỳ Sóc: "Ngươi ở chỗ này chờ ta, phía trước nhiều người, đừng để bị lạc. Ta sẽ mang ít kẹo về cho ngươi. ”

Vừa nói xong, mới nhớ tới còn có hai con người đang sống sờ sờ phía trước. Kỳ Diễn An nho nhã lễ độ nói: "Xưa nay vẫn nghe nói tay nghề nghệ nhân kẹo hình* ở núi Chủy Ưng tinh xảo, không biết hai vị cô nương có hứng thú không? Ta đang có ý định đi mua một ít về xem có sống động như lời đồn. Phía trước du khách nhiều, có chút chật chội, hai vị cô nương ở đây chờ là được.”

( Gốc là đường nhân/ đồ chơi làm bằng đường, kiểu vầy nè. Tui để kẹo hình cho gọn chữ ha)

Hứa Uẩn Ngọc nhìn bóng lưng Kỳ Diễn An một hồi lâu, mới thu hồi ánh mắt. Nàng buồn cười liếc mắt nhìn Kỳ Sóc, hất cằm lên, nói: "Đứng xa như vậy làm gì, sợ chúng ta ăn thịt ngươi à?"

Kỳ Sóc cực kì lúng túng, cuống quít xua tay, cẩn thận đứng lại gần, sợ mạo phạm Hứa Uẩn Ngọc, cũng sợ Kỳ Diễn An thấy cậu cách quá gần nữ tử sẽ không vui.

Hứa Uẩn Ngọc nói: "Đứng qua một chút nữa, ta có chuyện muốn hỏi ngươi!"

Kỳ Sóc lại di chuyển một bước.

Hứa Uẩn Ngọc tiến về phía Kỳ Sóc bước một bước, lúc này khoảng cách giữa hai người chỉ bằng một lòng bàn tay, mùi hương phấn trên người Hứa Uẩn Ngọc tràn vào khoang mũi Kỳ Sóc, khiến cậu khó chịu hắt hơi một cái.

Hứa Uẩn Ngọc nói: "Loại công việc chạy việc vặt này bình thường đều là người hầu hạ bên mình làm, thiếu gia nhà ngươi tốt quá, tự mình ra trận luôn. ”

"Công tử ân cần với hạ nhân, chẳng phải nói rõ công tử tâm thiện à." Nha hoàn Liên Nhi của Hứa Uẩn Ngọc cười liếc mắt nhìn Hứa Uẩn Ngọc một cái, hạ thấp âm thanh nói, "Sau này xứng đôi!"
« Chương TrướcChương Tiếp »