Tất Cả Mọi Người Đều Yêu Tổng Giám Đốc

9/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Có phải Tất Cả Mọi Người Đều Yêu Tổng Giám Đốc, vì giám đốc thường là những người giàu có, thường có địa vị trong xã hội? Nhưng cô thì không có suy nghĩ đó, giám đốc không bao giờ quan trọng hơn tiền  …
Xem Thêm

“Anh có chuyện có thể đi trước.” Long Kiệt không muốn để ý đến hắn ta.

“Anh...” Có lúc Tạ Tề Nhĩ thật cảm thấy Long kiệt cùng thư ký lạnh như băng, cứng nhắc kia của hắn là trời sinh một đôi, cái loại ánh mắt lành lạnh đó giống như xem người trước mắt đều là kẻ ngu, làm cho người ta không thoải mái.

Ai! Nhưng hắn vẫn là ông chủ!

Tạ Tề Nhĩ không thể làm gì khác hơn là buồn bã ngồi xuống tiếp tục công việc, chờ xem Long Kiệt có tính toán gì, hắn chung quy sẽ không có việc gì làm chạy tới bên này xem báo chứ?

Quả nhiên hai mươi phút sau, Long Kiệt đem tờ báo đặt xuống, cầm đồ đạc của mình liền đi tới cửa thang máy.

“Này, anh đi đâu vậy?” Tạ Tề Nhĩ đi theo ra ngoài, thấy Long Kiệt đi vào thang máy, hắn ta lách mình một cái, vội vàng đi theo.”Anh không thể chờ tôi một chút sao?” Cái khuôn mặt tuấn tú đẹp trai kia của hắn suýt bị cửa thang máy kẹp mất!

“Câm miệng.” Long kiệt vừa quát, Tạ Tề Nhĩ lập tức đem một chuỗi lời oán trách nuốt vào.

Thang máy im lặng ở lầu 33 mở ra, bước chân Long Kiệt nhẹ nhàng chậm chạp đi đến phòng làm việc của mình, tay đè tới cửa, chậm rãi mở cửa ra.

Tất cả đều xảy ra trong tích tắc, đáp án công bố rồi!

Ngồi ở trước bàn làm việc tổng giám đốc, đôi tay bay múa trên bàn phím, không ai khác, chính là tiểu thư Bàng Đức Nữ.

“A!” Miệng Tạ Tề Nhĩ há thật lớn.

Ngược lại trên mặt Long Kiệt không có biểu cảm gì, mà đồng thời tên tội phạm kia lúc chuyện bị bại lộ, trừ đáy mắt có chút kinh ngạc, cũng không có cảm giác hốt hoảng.

Nói tóm lại, người duy nhất hốt hoảng là Tạ Tề Nhĩ.

“Tại sao cô muốn làm như vậy?” Long Kiệt chậm rãi hỏi, mặc dù sự việc này giống như suy đoán của hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy kinh ngạc.

“Còn có thể tại sao?” Chẳng lẽ là hứng thú sao? Đức Nữ dứt khoát không đếm xỉa đến mà dựa người về sau, phát hiện cái ghế tổng giám đốc kia ngồi rất tốt.

Thế nào cũng bị đuổi, bây giờ làm gì cũng không kịp rồi, không bằng tỉnh táo lại, nói không chừng chuyện không có tệ như vậy.

Đối với cô, Long Kiệt có thể nói là rất thưởng thức. Dù sao phụ nữ gặp phải loại tình huống này, người có thể tỉnh táo như vậy không nhiều lắm, mà dáng vẻ cô ngồi trên ghế của hắn còn giống như là một bà chủ.

“Cái này để cho cô kiếm thêm không ít?” Long Kiệt chỉ báo điện tử, hiện tại đang không e dè hiện ra ở trước mặt hắn.

“Đúng! Tôi không nghĩ tới phản ứng sôi nổi như vậy, cái này cũng nên cám ơn mị lực của tổng giám đốc liên tục tạo cơn sốt.” Ngày hôm qua nhờ hắn lại kiếm không ít tiền, vì hôm qua hắn không đi tham gia thi đấu thể thao, khiến cho người cược hắn được giải vận động viên xuất sắc đều thua!

“Chẳng lẽ cô không nghĩ qua sự việc này bị tôi biết sẽ có hậu quả gì? Cô cho là tôi cho phép công ty có loại hành vi đánh bạc này sao?”

Thật ra thì Đức Nữ vừa bắt đầu chỉ là vì chơi thật vui, vốn định phát xong tờ báo điện tử cuối cùng của hôm nay thì dừng lại, không nghĩ rằng sẽ bị Long Kiệt tra được.

“Tôi không biết anh nghĩ như thế nào, nhưng từ trước đến giờ tôi thật sự không cố ý giấu diếm tôi là người phát hành báo điện tử.” Đức Nữ nhún vai một cái.

“Nào có?” Tạ Tề Nhĩ bị gạt ở một bên cuối cùng tìm được khe hở chen miệng vào. “Cô thậm chí cố ý dùng máy tính của Long Kiệt phát tin, đây quả thực là muốn đánh lừa dư luận! Nếu không phải hôm nay chúng tôi bắt được, sợ rằng cũng khó có ai nghĩ đến cô đi?” Làm sao mà anh ta càng nói càng có khuynh hướng khâm phục người ta?

“Tôi đã nói tôi từ trước đến nay chưa từng giấu diếm.” Đức Nữ nhắc lại lần nữa, vô cùng nhẫn nại tựa như đang cùng một người ngu ngốc nói chuyện. “Vậy anh nói, chuyên mục báo điện tử đều là người nào viết?”

“Isha? Michelle... Sophie, tại đây còn có báo điện tử!” Tạ Tề Nhĩ chỉ chỉ tài liệu trên bàn, ra vẻ tự đắc trả lời.

Còn muốn giải thích? Rõ ràng là dùng tên giả!

Đức Nữ nhìn Long kiệt một cái, phát hiện ánh mắt của hắn cao thâm khó lường.

“Tôi hỏi anh, trong series phim 007, nữ chính của Golden Eye(1) tên gọi là gì?” Ánh mắt của cô nhìn Long Kiệt, nhưng vấn đề là hỏi Tạ Tề Nhĩ.

Hỏi về điện ảnh? Cái này không làm khó được anh! Tạ Tề Nhĩ cao hứng nói: “Là một mỹ nữ, Izabella Scorupco.”

“Vậy trong Tomorrow Never Dies (2), ai là nữ chính?”

Ánh mắt của cô dừng ở Long Kiệt, lập tức liền biết được, Long Kiệt người này là lờ đi, thực chất đã hiểu gợi ý của cô rồi.

“Dương Tử Quỳnh!” Thừa lời! Cái này tất cả mọi người đều biết.

“Dương Tử Quỳnh tên tiếng Anh là Michelle.” Đức Nữ bổ sung nói. “Còn The World Is Not Enough (3) thì sao?”

“Sophie Marceau đi! Cô lòng vòng nửa ngày, rốt cuộc muốn nói gì?” Tạ Tề Nhĩ đã không nén được tức giận.

“Cô ấy đã nói đáp án với anh rồi.” Long Kiệt dầu gì cũng vì bạn bè một chút, không đành lòng thấy hắn ta bị Bàng Đức Nữ khinh bỉ, vội vàng lên tiếng.

“Cô ấy nào có nói? Cô ấy chỉ hỏi tên một đống phụ nữ trong loạt phim Bond (4)...”

Anh ta chợt câm miệng. “Cô...” Trời ạ!

Không sai, hắn ta rốt cuộc đã hiểu.

Đức Nữ cùng Long Kiệt trao đổi một ánh mắt an ủi.

Izabella Scorupco, Michelle, Sophie Marceau, cũng chính là Isha, Michelle cùng Sophie, đều là nhân vật nữ trong loạt phim Bond, chính là đại biểu Bàng Đức Nữ.

Vẻ mặt Tạ Tề Nhĩ giống như nuốt phải một con thằn lằn, mà vẻ mặt thật rất lấy lòng hai người vốn nên đối địch.

Đức Nữ thu lại nụ cười bên khoé miệng. “Tốt lắm, anh định xử trí tôi như thế nào?”

Long Kiệt không nói gì, chẳng qua là nhìn thật sâu, thẳng vào trong mắt của cô.

Ánh mắt chuyên chú kia làm cho cô bất an...
Chương 4
Long Kiệt ung dung thản nhiên làm cho cô rất kinh ngạc, có lẽ cô cũng không hiểu rõ người lãnh đạo trực tiếp của mình như trong tưởng tượng. Sau khi cô lén lút tốn mấy giờ đồng hồ nhớ hắn là tuýp đàn ông như thế nào, cô không bao giờ cho phép mình lãng phí chút tinh lực nào trên người hắn nữa.

Nhưng mà Bàng Đức Nữ vẫn là đem trò đặt cược bằng máy tính hủy bỏ, số tiền kia cô vừa thu được, xem như đã thành đống. Cô cũng là người thông minh, biết Long Kiệt không thể nào cho phép những trò đánh cuộc này tiếp tục làm mưa làm gió, cho nên trước khi hắn nghĩ ra cách xử lý cô như thế nào, cô cực kỳ thức thời mà đem báo điện tử đó dừng hết.

Sự tình xảy ra đã mấy ngày, không khí sinh hoạt trong văn phòng của cô bề ngoài vô ba vô ngân (không dao động, không dấu vết), sở dĩ nói là bề ngoài, đó là bởi vì có một chút chấn động chỉ cô cùng Long Kiệt biết được.

Hà Ngữ Hoa không một chút phát hiện được những thay đổi này, ví như ánh mắt tổng giám đốc không hề chỉ biết dừng lại trên công văn nữa; Thư ký Bàng giao đồ cho tổng giám đốc thì tổng giám đốc cũng không giống như trước đây không ngẩng đầu lên mà tiếp tục làm việc.

Những điều này kỳ thật khiến Đức Nữ thấp thỏm không yên, nhưng có chết cô cũng sẽ không tỏ ra một chút bộ dạng bối rối.

“Tổng giám đốc, đây là bản tóm tắt hội nghị quan trọng sau mấy ngày nữa của ngài, lần trước ngài muốn tôi sửa lại. Còn nữa, quán món cay Tứ Xuyên mà chủ tịch công ty Vũ Căng thích tôi cũng đã đặt chỗ tốt rồi, ngày mai tôi sẽ cùng thư ký của chủ tịch Diệp xác nhận thời gian lần nữa.”

Đức Nữ máy móc mà báo cáo, khóe mắt liếc trộm hắn.

Ánh mắt Long Kiệt gần đây không giống nhau, nhìn bộ dáng của cô giống như đang nghiên cứu một loại thú vị gì đó, loại vẻ mặt đầy hứng thú kia cứ khiến da đầu cô tê dại.

Điểm này cũng không giống hắn, cô ưa vị tổng giám đốc lạnh lùng, cứng rắn kia hơn.

“Việc đó không vội, cô cảm thấy việc mới thảo luận trong hội nghị hôm qua thế nào?” Long Kiệt hỏi như tán gẫu.

Đức Nữ sửng sốt một chút. Hắn chưa từng hỏi qua quan điểm của cô!

Thêm Bình Luận