“Cậu không có biện pháp.” Đức Nữ lập tức tưới cho cô một chậu nước lạnh. “Lục Thạc Hồng lập tức sẽ biết là cậu làm.” Loại sinh vật đơn bào Du Tiểu Mễ này làm sao có thể ẩn núp được?!
“Cậu làm sao có thể nói như vậy, xem thường tớ!” Tiểu Mễ bĩu môi. Cô không có thông minh như Đức Nữ, nhưng học theo là được đi?
“Đức Nữ, cậu không sợ công ty phát hiện sao?” Vậy cũng là đánh bạc chứ? Tiểu Thích lo lắng nhìn Đức Nữ.
“Đây chỉ là một phần báo chí không công khai, không hại ai.” Đức Nữ lơ đễnh nói.
“Nhưng nếu cậu là ông chủ, cậu sẽ muốn nhân viên đem bạn ra đánh cuộc sao?” Tiểu Thích lại hỏi.
“Mình lại không có quy định bọn họ đặt cược ở trên người Long Kiệt, họ muốn yêu tổng giám đốc, mình chung quy chẳng ngăn cản được đi?!” Cô còn đang suy nghĩ làm như thế nào khiến Long Kiệt mất đi ghế vô địch, như vậy nhà cái cô liền thắng chắc.
Tiểu Thích vẫn không yên lòng, nhưng là không nói thêm cái gì, Đức Nữ là một cô gái thông minh, cô ấy có thể xử lý tốt chuyện của mình.
“Xem ra cậu đối với ông chủ rất không chấp nhận?” Tiểu Thích hỏi. Đức Nữ mỗi lần nói đến chuyện nữ đồng nghiệp sùng bái tổng giám đốc đại nhân, đều không nhịn được ý vị châm chọc trong lời nói.
“Cũng không có gì là không chấp nhận, hắn là ông chủ của mình, hắn giao mình tiền lương, mình bỏ công phục vụ, như thế thôi.” Đức Nữ nhớ tới ánh mắt chuyên chú kia của Long Kiệt, da nổi lên trận trận quái dị khó chịu. Đều do hắn! Gần đây luôn thích nhìn cô, làm cho cô vô cùng không được tự nhiên.
Cô thích làm người tàng hình, tốt nhất là loại người không hề có cảm giác tồn tại. Bởi vì cái dạng này mới dễ dàng làm chuyện của mình, giống sự kiện viết báo lần này vậy, không có ai đoán được cô chính là người phát hành báo điện tử. Họ ước chừng ngay cả việc cô có xem qua phần báo điện tử này hay không, cũng chắc chắn hết sức ngờ vực!
“Nhưng là phụ nữ trong công ty các cậu đều nhiệt tình yêu thích tổng giám đốc như thế, anh ta hẳn là không tệ chứ?” Tiểu Mễ thừa dịp đang đợi thịt tiếp lời.
“Đúng là không tồi!” Đức Nữ nhún nhún vai.”Mình nếu là nhà có bất động sản, tiền lương hàng năm ngàn vạn, nhân tài tiếng tăm vượt xa, bề ngoài lại không kém, chức vụ trùng hợp lại có hai chữ ‘tổng giám đốc’, những cô gái kia cũng sẽ yêu mình.” Họ thật quan tâm Long Kiệt trong óc đang suy nghĩ gì sao? Cô vô cùng hoài nghi.
“Vậy tại sao cậu không yêu anh ta?” Du Tiểu Mễ phản ứng tương đối ngây thơ, nhưng lại trúng trực tiếp tử huyệt của mục tiêu.
Đức Nữ hơi nổi đóa, cô hít sâu hai cái mới mở miệng. “Bởi vì mình tương đối thực tế, không thương hư hoa gì đó.” Người đàn ông hấp dẫn nhiều phụ nữ như vậy, cùng ánh mắt mơ ước của đám phụ nữ đó đánh nhau sẽ phải hao phí bao nhiêu năng lượng! Đứa ngốc mới cùng thứ người như thế nói yêu thương.
Hơn nữa, cô ngay cả cùng người bình thường nói yêu thương cũng không hứng thú. Gần đây đàn ông một người so với một người càng không có trách nhiệm, muốn bả vai không có bả vai, theo tính tình của cô, sợ rằng sẽ trước tiên đem đối phương hành chết!
“Tớ trước kia cũng cảm thấy như vậy.” Du Tiểu Mễ nhăn nhăn mũi nói, sau đó tiếp tục vùi đầu ăn.
Tiểu Thích len lén hé miệng cười.
Đức Nữ thì hung hăng trợn mắt nhìn đầu Tiểu Mễ một cái.
Ha ha, ai biết được vận mệnh sẽ thế nào chứ?
Hơn bốn giờ chiều, Long kiệt đang vội vàng kết thúc công việc hôm nay, điện thoại trên bàn lại vang lên.
“Long Kiệt, anh có thể xuống phòng làm việc của tôi không.” Là Tạ Tề Nhĩ, hắn ta còn cố ý đè thấp thanh âm, một bộ dáng vô cùng thần bí.
“Chuyện gì?” Long Kiệt không có tâm tình nghe hắn ta nói chuyện bát quái, hiện tại vội vã làm xong công việc.
“Tôi nghĩ đã có manh mối về người phát hành thần bí của tờ báo điện tử đó, nếu có thể thì anh đi xuống một chuyến đi!” Hắn ta đương nhiên không dám “ra lệnh” ông chủ xuống, không thể làm gì khác hơn là thỉnh cầu.
Căn bản Long Kiệt muốn cự tuyệt, nhưng quả thật hắn đối với người phát báo điện tử này cảm thấy hứng thú vô cùng, cho nên dừng một chút, hắn vẫn là nói: “Tôi cần một chút thời gian.”
Hắn ta thở ra. “Tôi chờ anh.”
Mười phút sau, Long Kiệt ra khỏi thang máy, trực tiếp đi vào phòng phó tổng giám đốc.
“Anh tốt nhất có lý do thích hợp, để cho tôi đang lúc làm việc tới ra mắt anh.” Long Kiệt vừa đến cửa đã nói.
Tạ Tề Nhĩ cười khan hai tiếng. “Tôi sao dám muốn tổng giám đốc đại nhân tới ra mắt tôi, tôi là bất đắc dĩ.”
“Bớt nói vô ích đi, gần đây anh càng lúc càng lải nhải quanh co rồi.” Chẳng lẽ là lẫn vào cùng phụ nữ đã lâu, bị một đống tam cô lục bà lây bệnh hay sao?
“Anh...” Mặt Tạ Tề Nhĩ bi thương nhìn hắn. “Tôi là thấy anh đầy quan tâm chuyện người phát báo điện tử thần bí, cho nên vừa có manh mối liền vội vàng nói cho anh biết”
“Nói liền nói, có cần thiết đem tôi từ trong công việc kéo xuống không?” Long Kiệt tức giận nói. “Trong điện thoại không thể nói? Nếu không nữa thì anh cũng có thể đến phòng làm việc của tôi, tôi khi nào thì trói chặt chân của anh rồi hả?”
“Trở lại chuyện chính.” Hắn ta chỉnh chỉnh sắc mặt. “Tung tích của người phát hành thần bí này xuất hiện, căn cứ IP máy tính hắn phát ra báo điện tử Computer IP, chúng ta đi so với tất cả máy tính trong công ty, phát hiện máy tính này đang ở...” Lời nói đến chỗ mấu chốt Tạ Tề Nhĩ theo thường lệ lại muốn khoe tài.
Phản ứng của Long Kiệt là dùng cặp hổ nhãn kia trừng hắn ta.
Hắn ta sờ sờ lỗ mũi vội vàng nói ra. “Là phòng làm việc của anh, hơn nữa còn là máy tính anh dùng.” Đủ kinh người đi! Không nghĩ tới vị thần bí này can đảm như vậy, còn là dùng máy tính của tổng giám đốc đại nhân phát tin.
“Máy vi tính của tôi?” Phòng tổng giám đốc không phải là người nào cũng có thể tùy tiện ra vào, người nào sẽ đi sử dụng máy tính của hắn? Mày rậm Long Kiệt đều dựng thẳng lên.
“Đúng vậy, máy vi tính của anh.” Tạ Tề Nhĩ cực kỳ hài lòng với phản ứng của Long Kiệt. “Biết không? Hôm nay hẳn là có báo điện tử phát hành.”
“Anh nói là...” Bắt ba ba trong rọ?
Tạ Tề Nhĩ gật đầu một cái.
“Tôi đi lên trước, anh chờ một chút rồi gọi một cuộc điện thoại cho thư ký của tôi, nói nhắc nhở tôi cuộc hẹn buổi tối, sau đó tôi sẽ tan việc trước.” Long Kiệt trong lòng đã tính toán tốt lắm.
“Sau đó thì sao?”
“Làm theo tôi nói, không cần hỏi nhiều.” Long Kiệt lười phải giải thích, rất nhanh hắn sẽ biết người này có phải là người hắn suy đoán hay không.
“A!” Người khác không cam lòng không đáp ứng.
Ngay sau đó Long Kiệt đi lên tiếp tục công việc, không bao lâu giờ tan tầm cũng nhanh đến, quả nhiên Thư ký Bàng gõ cửa, đi vào phòng làm việc của hắn.
“Tổng giám đốc, những thứ này là tài liệu ngài muốn.” Đức Nữ đem một ít công văn đặt lên bàn. “Còn nữa..., phó tổng giám đốc nhắc nhở ngài buổi hẹn tối nay.”
“Không có việc gì, cô có thể tan việc.” Long Kiệt cũng không ngẩng đầu lên nói. Đức Nữ do dự một chút, liền đi ra ngoài.
Mấy phút sau, Long Kiệt thu thập xong đồ đạc, đi ra khỏi phòng làm việc. Mà lúc này bàn làm việc của Bàng Đức Nữ không có ai, không biết là cô đã tan việc hay là đi nơi nào; về phần Hà Ngữ Hoa hẳn là tan việc rồi, mặt bàn dọn dẹp rất chỉnh tề, cái ghế cũng cập vào tốt lắm.
Long Kiệt giống như vô tình nhìn lướt qua, sau đó đi vào thang máy trước bấm xuống lầu một, mới lại lên lầu 32 phòng phó tổng giám đốc.
“Anh đang làm cái gì? Nhất định phải thần bí như vậy sao?” Tạ Tề Nhĩ đã không nén được tức giận, vừa thấy hắn đi tới liền mở miệng hỏi.
Long Kiệt ngồi xuống ghế sa lon tiếp khách bên cạnh, cầm tờ báo lên xem. Tạ Tề Nhĩ sửng sốt. “Anh cứ như vậy chạy tới bên này xem báo?” Nếu như Long Kiệt không có ý định đi bắt người thần bí, hắn ta cần phải đi tới cuộc hẹn rồi.