Đẩy cửa tiệm sách ra, cô tùy ý đi dạo một lúc, ánh mắt tiếp xúc với quyển tạp chí xe hơi mới ra ở trên giá.
“Không phải Long Kiệt muốn tìm tạp chí ô tô à?” Cô cao hứng lật xem, rất nhanh tìm tòi một vòng, thuận tiện mua vài quyển để hắn có hứng thú đọc sách, đi ra quầy thu ngân:. “Ông chủ, cho hỏi quyển tạp chí này là tạp chí mới nhất ạ? Tạp chí ô tô chỉ có một loại này sao?”
“Đúng vậy, hôm nay vừa mới phát hành. Bán hết cũng không nhập được, báo này đều có một lượng độc giả mua cố định.” Ông chủ cửa hàng nhiệt tình nói rõ.
“Cảm ơn, giúp tôi tính tiền.” Cô đem một đống sách cùng tạp chí đặt lên quầy.
“Xin hỏi có cần phải đánh hóa đơn không?”
“Không cần”. Cô móc tiền ra, đưa cho ông chủ một nghìn tệ, sau đó cao hứng bừng bừng rời đi.
Long Kiệt nhất định sẽ vui vẻ! Lúc trước hắn rất muốn xem tạp chí, không nghĩ tới hôm nay sẽ có số báo mới ra!
Chợt có cái gì đó thoáng qua trong đầu cô, muốn cô đi thật nhanh về hướng bệnh viện.
Từ từ, mới vừa nãy cô không lấy hóa đơn sao! Cô còn boa tiền giúp hắn mua tạp chí, thậm chí còn hưng phấn khi mua được tạp chí cho hắn! Cô lúc nào thì biến thành như vậy?
Cô không phải rất tính toán tiền sao? Mới vừa nãy còn thuận miệng không cần lấy hóa đơn? Quay đầu lại suy nghĩ một lát, gần đây cô giúp hắn mua đồ thực sự không ít, bao gồm cả quần áo trên người hắn, còn có cả khăn quàng cổ, chỉ vì sợ hắn đi ra ngoài sảy chân ngã, tất cả đều đặc biệt mua cho hắn. Trong khi khó khăn, cô còn vui vẻ đi mua đồ cho hắn, tưởng tượng đến lúc hắn nhận đồ sẽ vui vẻ như một cậu bé!
Trời ạ! Chẳng lẽ cô cũng bị bệnh rồi sao?
Nhìn qua cửa sổ thủy tinh, cô nhìn gương mặt mình hiện ra ửng đỏ, nhìn đến hai mắt mình tỏa sáng, những ‘triệu chứng’ này cô đã xem nhiều, ở trên người Tiểu Mễ, đây là tình trạng rơi vào bể tình của phụ nữ, nhìn vô cùng quen mắt!
“Trời ạ!” Cô lấy tay che hai gò má của mình, tạp chí thiếu chút nữa rơi xuống đất. “Mình cần suy nghĩ lại một chút, ngẫm lại...” Cô dừng bước, lẩm bẩm tự hỏi.
Khi Đức Nữ đi vào phòng bệnh, vẻ mặt có chút hoảng hốt.
“Cô làm sao vậy?” Long Kiệt phát hiện cô có cái gì đó không bình thường. “Có phải mệt mỏi không? Tôi có thể làm việc được, cô không cần phải mệt nhọc như thế?” Cô vẫn không chịu để cho hắn làm việc, cho nên hắn trở thành người không có việc gì để làm, nhưng hắn cũng không hi vọng cô bị mệt.
Đức Nữ như vậy thật không giống cô chút nào.
Không nghĩ tới ánh mắt Đức Nữ sáng quắc nhìn chằm chằm hắn, sau đó chậm rãi hỏi. “Tại sao anh quan tâm tôi có mệt hay không?” Cô hỏi rất nghiêm túc.
Long Kiệt hơi sửng sốt một chút. “Bởi vì tôi không muốn cô mệt mỏi!” Sẽ đau lòng, không nhẫn tâm, chẳng lẽ còn cần phải hỏi sao? Thật là lời nói vô ích.
“Tại sao? Anh lại muốn đến gần tôi? Quấn quít lấy tôi cả ngày cùng một chỗ với anh?” Nét mặt của cô nói rõ nếu không nói đáp án thì sẽ không hài lòng, đáp án phải rõ ràng, nếu không cô sẽ không bỏ qua.
Long Kiệt ngẩn người ra. Cô ấy làm sao vậy? Thường ngày ánh mắt rõ ràng không thèm nhìn đến hắn một lúc, hoặc là đưa tới cái nhìn chằm chằm xem thường, sao tự nhiên lại hỏi vấn đề này!
“Bởi vì tôi thích cô! Chuyện này còn phải hỏi sao?” Cô sẽ không nói cô không biết chứ!? Hắn đã biểu hiện rất rõ ràng như vậy, còn vì cô mà bị ngã cầu thang, hắn lúc nào thì quan tâm đến phụ nữ như vậy?!
“Thích... Tôi?” Lần này đến lượt cô ngẩn người.
“Này, đây là loại biểu tình gì vậy!” Hắn bị đả kích lớn! Kể từ khi trưởng thành, hắn chưa từng cùng phụ nữ nói qua “Anh thích em”, hôm nay mở miệng lại đổi lấy được phản ứng đờ đẫn, chẳng lẽ bị hắn thích cô rất uất ức! Nếu như là người khác hắn sẽ không lo lắng! Nhưng mà người đó lại là Bàng Đức Nữ, cho đến bây giờ cô gái này không hề để hắn vào trong mắt.
Ai, hắn cố tình vì cô đánh mất đi lạnh lùng, thông minh, mất hết phong độ thu hút mà!
Cô kéo dài trầm mặc dường như muốn đem tự tôn đàn ông của hắn mất sạch, cho đến khi hắn chui vào trong chăn, chuẩn bị từ từ tự kỷ, cô lại lên tiếng!
“Tôi vừa mới đi mua tạp chí giúp anh.” Cô ấp úng mở miệng.
“Vậy thì sao nào?” Tạp chí cũng không thể bù đắp đau đớn trong lòng hắn.
“Tôi phát hiện ra một chuyện.” Cô nói tiếp.
“Phát hiện ra chuyện gì? Tạp chí tăng giá sao?” Ngữ khí hắn thô lỗ, không thể tha thứ được tình cảm của hắn đã bị thương quá nghiêm trọng.
“Không phải như vậy.” Vẻ mặt cô thành thật nhìn hắn. “Mà tôi cũng phát hiện ra tôi rất thích anh!” Cô giống như đang nói phát hiện ra cây bài diệp tử đều rất hời hợt.
Thế nhưng hắn lại từ trên giường nhảy lên.
“Cẩn thận chân của anh kìa!” Cô nhíu mày ngăn cản động tác của hắn.
Mày rậm của hắn dựng lên, xông thẳng đứng dậy. “Sao em còn đứng xa như vậy? Còn không mau lại đây để anh hôn em?” Khẩu khí rất dữ dội khó có thể nhìn thấy.
Nét mặt của cô hơi ngẩn ngơ, sau đó đang hối hận không nên nói với hắn ở thời điểm này, mặt cô hơi đỏ nhìn về phía hắn, chậm rãi đến trước giường hắn ngồi xuống.
Hắn một tay kéo cô vào trong lòng, môi sốt ruột bắt lấy môi cô, hắn vừa lo, vừa vui như điên.
Lo lắng một giây kế tiếp cô sẽ tỉnh lại, nói cho hắn biết chỉ là một giấc mơ. Thế nào cũng sẽ không nhận có tình cảm với hắn.
“Trời ạ! Anh thật lâu đã không được hôn em như vậy rồi...” Lưỡi hắn nóng bỏng thiết tha mυ"ŧ lấy môi cô đầy nhu tình, vừa thở dài.
Cô bị nhiệt tình của hắn làm cho đỏ mặt, rất nhanh có thể thản nhiên khôi phục lại bình thường. Cá tính của Đức Nữ bình tĩnh và phóng khoáng, chờ tới khi phát hiện ra tình cảm thật sự của mình, cô cũng không có ý định trốn tránh nó. Mặc dù đây hoàn toàn là ngoài ý muốn, thiếu chút đem chính mình dọa chết, nhưng khi ‘yêu’ chỉ là bình yên, những chuyện khác thì để nói sau!
Cô ôm lấy cổ hắn, nhiệt tình hôn đáp lại.
Gáy của hắn nóng lên, cảm giác như người mình sắp bị thiêu cháy. Tay của hắn vuốt ve đường cong mê người của cô mà trong giấc mơ bao nhiêu lần hắn nghĩ đến, sự thật sờ sờ trước mặt hắn dưới tay, mềm mại, dịu dàng, thuận theo... Là mộng du?
“Long Kiệt...” Cô không hề biết đã dấn thân vào loại nhiệt này, giống như bốc cháy cùng nhau, tất cả các giác quan của cô đều nhạy bén cảm nhận được hắn.
“Trời ạ!” Hắn ép tay mình rời đi khỏi bộ ngực mềm mại như bông của cô. “Anh phải dừng lại, đáng chết! Nếu không không được em đồng ý vẫn muốn cưỡng đoạt lấy thân thể em...” Hắn tựa lên vai cô thở dốc, cố gắng tự chủ kìm hãm ham muốn của mình lại.
Thân thể cô cứng đờ. “Nếu như mà em... đồng ý ở đây?”
“Em nói cái gì?” Hắn ngẩng đầu lên nắm chặt lấy bả vai cô.
Cho dù cô rất thoải mái, mặt đỏ nói. “Nhưng mà chân của anh...” Cô lo lắng nhìn vào đống thạch cao ở chân hắn.
“Chân của anh rất tốt, không tốt chính là nó!” Hắn chỉ vào chỗ giữa hai chân toàn thân đã kích động.
Cô trừng mắt nhìn hắn.
“Em thật sự đồng ý sao? Chân của anh thì không vấn đề gì, nhưng anh muốn nhờ em giúp một việc...” Hắn không cho cô kịp hối hận, vộng vàng nói.
“Giúp thế nào?” Cô tò mò hỏi.
“Đầu tiên em đi khóa cửa đi, sau đó đi lên, ngồi vào đùi anh”. Hắn chỉ thị.
Cô đóng cửa lại, chưa kịp đến gần đã bị hắn nhấc lên giường bệnh. Động tác gọn gàng nhanh chóng, hắn mở ra cơ thể hoàn mỹ của cô, để cho mái tóc bay loạn ở phía sau, nhanh chóng cởϊ áσ sơ mi của cô ra, đôi môi nóng bỏng khẩn trương vào theo, hôn da thịt mềm mại nõn nà trước ngực cô.
“Trời ạ! Giống tưởng tượng của anh như đúc!” Hắn nhỏ giọng nói.
Mặt cô đỏ lên. “Anh đã tưởng tượng qua?”
“Đó là đương nhiên, anh đã từng tưởng tượng qua đến cả nghìn lần, dùng mọi loại tư thế để yêu em...”