Tất Cả Mọi Người Đều Yêu Tổng Giám Đốc

9/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Có phải Tất Cả Mọi Người Đều Yêu Tổng Giám Đốc, vì giám đốc thường là những người giàu có, thường có địa vị trong xã hội? Nhưng cô thì không có suy nghĩ đó, giám đốc không bao giờ quan trọng hơn tiền  …
Xem Thêm

Đúng lúc đã bàn xong chuyện làm ăn, hắn dẫn cô đi dạo ở khu nghỉ ngơi lầu hai: “Làm sao?”

Bữa tiệc này là chốn ăn chơi chia làm hai tầng lầu, lầu hai có phòng ở, để cho khách khứa nghỉ ngời, thức ăn đồ uống cùng biểu diễn đều ở dưới lầu một, người cần chút riêng tư liền đi lên lầu hai.

“Ý tứ quá tốt? Còn không phải là thường ngày chiến tích của người này quá huy hoàng.” Hừ, người đàn ông này nhiều tiền dáng dấp lại không tồi làm sao có thể là người tốt? Cảnh vật bị hắn dính dáng đã đủ kinh người, ngộ nhỡ thật sự cùng hắn nói lời yêu thương, như vậy sẽ được sao?

Nghĩ đến đây, cô chợt ngây ngẩn cả người.

Cô làm sao lại có thể nghĩ đến: chuyện “Cùng hắn nói lời yêu thương” như thế? Nhất định là gần đây quá mệt mỏi, nói thẳng thừng ra là đều bị hắn làm hại.

“Từ hôm nay trở đi, cô không cần đóng vai bạn gái nữa, cô cứ như vậy có được không?”

Hắn đứng gần cơ thể cô, ở sát bên tai cô nhẹ giọng nói.

Trong phòng cô cứng ngắc. Lại nữa rồi!

Cả đêm cô tinh tường ý thức được mỗi một lần hắn đυ.ng chạm, đơn giản là thư thái đến thả các lỗ chân lông. Cô không biết tại sao mình lại nhạy cảm như vậy, tóm lại cô không thích cảm giác hắn trêu ghẹo.

Cho nên cô lại lui về phía sau một bước.

“Anh muốn cùng bao nhiêu cô gái đóng vai bạn gái tôi có dính dáng gì đâu?” Cô lạnh lùng nói: “A, có quan hệ! Tôi thông báo tin tức đến bạn gái tổng giám đốc, nội dung nhiều ít sẽ có thay đổi...”

“Cô thật sự một chút cảm giác cũng không có?” Hắn thật sự muốn một lần nữa hôn tỉnh cô. Người phụ nữ ghê gớm này!

Cô nhìn thấy ánh mắt hắn hung ác, trong ánh mắt có một cỗ sức mạnh xâm lược cường đại, cô biết hắn sẽ không nhịn được. Trong mắt người đàn ông này tức giận, cũng có ý đồ chiếm được trái tim.

Cô co rụt lại, lùi về phía sau hai bước.

“Cẩn thận!” Hắn không kịp cảnh báo cô, ở sau lưng cô là cầu thang!

Một chân cô đã ở giữa khoảng không, nhưng động tác hắn nhanh hơn, một tay ở hông cô, dùng sức kéo cô trở về. Dùng ít sức lực, cô đã bình an đứng ở lầu hai, nhưng là —

Hắn thu người không kịp liền lăn xuống cầu thang. “Ái —”

Tiếng hét chói tai kia rơi xuống, cô giống như đang nhìn tình tiết được diễn xuất trong phim ảnh, tất cả âm thanh lùi ra thật xa, cô tại chỗ sững sờ, không có cách nào đưa ra được đáp án.

Chỉ biết là trước mặt hắn nước mắt cô rơi xuống rơi xuống. “Ái —”

Lại có tiếng người hét chói tai sao.

Đó là cô sao? Không thể nào?

Bàng Đức Nữ không thể không hét chói tai. Đó không thể là cô.

Không thể nào...
Chương 6
Sự thật chứng minh Bàng Đức Nữ đã biết hét chói tai.

Tất cả sự việc tựa hồ phát sinh trong nháy mắt, vì vậy thân thể Long Kiệt không báo trước liền ngã xuống, cả người trực tiếp lăn xuống cầu thang, cuối cùng ngã trên mặt đất, chân đặt ở bậc thang thứ nhất.

“A!” Mà những người khác lúc này mới bắt đầu hét chói tai.

Đức Nữ hai ba lần vừa chạy vừa nhảy đi xuống, quỳ bên cạnh hắn, tay run rẩy chạm vào mặt hắn, hai mắt hắn nhắm chặt khiến cho tâm cô thật lạnh. “Tổng giám đốc, Long Kiệt!” Cô gọi nhỏ tên hắn, cảm giác như sắp hít thở không thông. “Ai đó gọi điện thoại cho xe cứu thương đi!”

Trong rối ren Bàng Đức Nữ không quên chỉ huy mọi thứ.

“Anh ta thế nào, có cần chúng tôi đưa đi bệnh viện...” Chủ nhân bữa tiệc đi đến, vừa nói vừa đỡ hắn dậy.

“Dừng tay!” Ánh mắt Đức Nữ luôn nghiêm nghị trong thời khắc này có chút hốt hoảng. “Sợ rằng anh ta bị gẫy xương, không nên di động hắn, chờ xe cứu thương đến.”

“Nhưng mà??”

Mặc kệ người kia giải thích cái gì, giờ phút này Long Kiệt mới khôi phục lại được ý thức, trong cơn mê tỉnh lại.

Lực chú ý của Đức Nữ được kéo về, tay nhè nhẹ vỗ về trên mặt hắn: “Đừng nên lộn xộn, anh bị thương, yên tâm đi! Không có gì đáng ngại, chúng ta sẽ đi bệnh viện...” Ý thức Long Kiệt có chút hốt hoảng, chân truyền đến một trận đau nhức khiến cho hắn lại lâm vào hôn mê. “Đức... Đức Nữ!” Người trước mắt nhất định không phải là Đức Nữ, giọng nói của cô không thể dịu dàng như vậy...

“Là tôi, tôi vẫn đang ở đây.” Trong giọng nói của cô không hề che giấu sự lo lắng.

Hắn nghĩ muốn an ủi cô, muốn xóa đi thanh âm lo lắng kia, nhưng tay không còn sức lực giơ lên được.

“Không nên cử động!” Cô cầm tay của hắn, trong lòng không thể nhịn được đau lòng, thật là chết tiệt! chiếc xe cứu thương kia sao mãi vẫn chưa tới?!

“Đã gọi xe cứu thương chưa?” Đức Nữ quay đầu lại hỏi. “Gọi gọi!” Có người trả lời cô.

Quả nhiên, xe cứu thương đến rất nhanh, chân mày cô đang nhíu chặt thì xe cứu thương tới.

Mấy nhân viên y tá đỡ hắn lên cáng cứu thương, đưa lên xe của bệnh viện.

“Tôi sẽ đi theo sau mọi người.” Đức Nữ cầm chìa khóa xe Long Kiệt lên, trong lúc bối rối vẫn không quên xử lý mọi chuyện. Bằng không tý nữa lại phải quay lại lấy xe, cô sợ rằng nhất thời không dám rời khỏi bệnh viện, trừ phi hắn bình an vô sự. Nhưng nhìn thấy trán hắn toát ra mồ hôi, cô biết hắn đang nhịn đau, sợ rằng sẽ không thể không sao!

Thật may là bệnh viện cách đấy không xa, rất nhanh cô đã đi theo xe cứu thương đến bệnh viện, dừng xe ở bãi đỗ, cô nắm lấy ví da chạy hướng cửa phòng cấp cứu.

“Anh ấy sao rồi?” Đức Nữ vội vàng hỏi, nữ y tá ngăn cô không cho vào, nhìn từ kính cửa sổ thủy tinh trong suốt vào được, thấy bác sĩ đang xử lí vết thương cho hắn.

“Xin hỏi ai có quan hệ với bệnh nhân?” Y tá hỏi.

“Tôi và anh ta...” Cấp dưới? Nói như vậy có khi sẽ bị bệnh viện đuổi về? “Bạn bè, phải mổ sao? Vết thương của anh ấy sao rồi?”

“Tiểu thư, cô đừng sốt ruột, bác sĩ đang chữa trị.” Hiển nhiên cô y tá nhìn thấy được sự lo lắng của người nhà bệnh nhân, nhưng không thể trách được, nói: “Cô đi theo tôi điền hồ sơ nhập viện cho bệnh nhân.”

Đức Nữ không thể làm gì khác hơn là đi theo cô y tá làm hồ sơ. Mấy phút sau, cuối cùng bác sĩ cũng đi ra.

“Anh ta có vài chỗ trầy da, nhưng không nghiêm trọng. Nghiêm trọng là chân của anh ta đã bị gãy, tôi đã sắp xếp cho anh ta ngày mai sẽ mổ, cô có thể giúp anh ta chuẩn bị đồ dùng nằm viện, mấy ngày sau khi mổ, nếu mà ổn định thì có thể xuất viện. Chờ đến lúc cắt bỏ thạch cao, tiếp theo phải làm hồi phục sức khỏe, chờ ý kiến viện trưởng dặn dò một lần nữa.”

Bác sĩ cấp cứu nói đơn giản tóm tắt một lượt.

“Nhưng mà bây giờ chắc chắn anh ấy sẽ rất đau? Còn phải đợi đến sáng ngày mai?” Đức Nữ không thể tin được, đây chẳng lẽ nào là phương thức làm việc bình thường? Không phải đây là bác sĩ phẫu thuật à, còn phải chờ bác sĩ phẫu thuật đến sao?

“Phu nhân, tình trạng bệnh của tiên sinh không đến mức quá nghiêm trọng như vậy.” Bác sĩ giống như nhìn thấu nghi ngờ của cô. “Chờ tôi gây mê cho anh ta, để cho anh ta nghỉ ngơi một giấc, một lúc sau sẽ chuyển sang phòng bệnh bình thường, cô đi giúp anh ta làm thủ tục nhập viện đi!”

Không để ý bị hiểu lầm là vợ của hắn, Đức Nữ đi giải quyết những chuyện vụn vặn. Cô nhíu mày thành một đường thằng bộ dáng hoàn toàn rất lo lắng không giống như thường ngày.

Có lẽ bởi hắn vì cô mà bị thương, bất kể thế nào, cô cũng phải có trách nhiệm!

Ai! Hi vọng hắn nhanh chóng bình phục, nếu không cô sẽ áy náy phải trở thành người vô tình.

Không đếm xỉa tâm tình trong lòng có chút thay đổi kì lạ, đầu óc cô chỉ nghĩ đến chuyện phải xử lí bệnh tình, trong đầu cô một việc lại một việc đều sắp xếp theo một hành trình, chẳng lẽ đây là bệnh nghề nghiệp của thư ký sao?

Cho dù Đức Nữ đã bận rộn một đêm, ngủ không được đến hai, ba tiếng, hôm sau vẫn như thường lệ xuất hiện ở bàn làm việc. Tinh thần cô có chút uể oải, bộ trang phục che đậy kín đáo, bộ dáng ngàn năm hóa thạch hóa một chút xíu cũng không thay đổi.

Thêm Bình Luận