Mặc dù thỉnh thoảng hắn yêu cầu cô giúp làm một chút báo cáo đánh giá, nhưng lại tuyệt ít hỏi cách nhìn của cô đối với quyết sách công ty.
“Tôi chỉ là một thư ký.” Cô nghiêm mặt, bày thế sẵn sàng đón quân địch.
Long Kiệt nhún nhún vai.”Tôi không phải kiểm tra, chỉ là hỏi cách nhìn của cô một chút, chẳng lẽ... Tôi không có tư cách hỏi?”
“Ngài là ông chủ.” Những lời này của cô bao hàm rất nhiều ý tứ, đồng thời cũng có chút không cam lòng. Hắn rõ ràng muốn ép cô nói. “Toàn thể tập đoàn muốn hoàn toàn không dùng giấy dĩ nhiên rất tốt, dù sao Phổ Đặc là một tập đoàn Khoa học kỹ thuật, hơn nữa có thể tiết kiệm giấy tờ tiêu hao...”
“Nhưng mà?” Hắn tiếp lời thúc giục đoạn sau.
“Nhưng mà có một số công văn gì đó cần ký, sau khi điện tử hóa phải đem việc ký tên điện tử mã hoá an toàn như thế nào chuẩn bị tốt, cái này vô cùng quan trọng, nếu không chỉ cần có bản lĩnh, ai cũng có thể là tổng giám đốc.” Đến lúc đó công văn thích ký tên thế nào cũng có thể, muốn làm cho công ty đại loạn quả thật dễ như trở bàn tay.
“Không tệ, ý kiến gần giống tôi.” Long Kiệt hiện tại càng xác định cô gái này không đơn giản. Cô vô cùng thông minh.
Nhưng cô rất không thích bị phát hiện ra điểm này.
Cô tình nguyện làm một người như không tồn tại, giống trước kia, như vậy cô mới có cơ hội phát hành báo điện tử, mở đánh cược, những người khác trong công ty dù thế nào cũng không nghĩ ra người đứng phía sau thúc đẩy toàn bộ cuộc cá cược này lại là cô, một thư ký tổng giám đốc xem ra thông thái rởm, cùng không hề quan tâm sự việc này chút nào.
“Nếu như không có việc gì tôi ra ngoài trước.” Bàng Đức Nữ không đợi Long Kiệt đáp lời, khẽ gật đầu xoay người rời đi, khi tay cô chạm tới tay cầm cửa thì chợt dừng một chút.”Đúng rồi, Kha tiểu thư ở phòng tiếp khách chờ ngài.”
“Kha Dĩ Chân?” Hắn không quên mình buổi tối có một cuộc hẹn, lại không nghĩ rằng Kha Dĩ Chân lại chạy đến văn phòng. “Để cho cô ấy chờ đi, tôi còn chưa tan ca.”
Đức Nữ sửng sốt một chút, cho đến khi đi ra khỏi phòng tổng giám đốc, cửa ở sau lưng đóng lại, cô vẫn lo lắng.
Hắn ở công ty lạnh lùng ngay thẳng mọi người đều nhìn thấy, biểu hiện vừa rồi của hắn cũng hoàn toàn bất kể chuyện riêng tư, ngay cả bạn gái tìm tới cửa, thà làm cho người ta chờ cũng không muốn bỏ công việc trên tay xuống trước đi chào hỏi, đừng nói là là về sớm.
Việc này cũng không lạ, nhưng mà hắn như vậy làm sao có thể không xử lý việc cô lén lút mở cá cược? Điều này làm cho cô càng lúc càng không thông rồi.
“Đáng giận!” Người đàn ông này đã chiếm đi quá nhiều tâm tư của cô rồi.
“Chị Bàng, cô gái trong phòng khách kia có phải...” Hà Ngữ Hoa tựa hồ là ngửi được mùi vị bát quái, Đức Nữ vừa đi ra khỏi phòng làm việc, cô ta liền tiến lên đón.
Đức Nữ không lên tiếng, đi thẳng tới chỗ ngồi của mình.
“Cô ấy có phải là bạn gái tổng giám đốc hay không? Dáng dấp thật là xinh đẹp, bộ dáng dường như rất dịu dàng! Đáng tiếc người như thế gặp phải mặt lạnh của tổng giám đốc, có thể nào bị hù đến không nói ra lời không?”
“Tổng giám đốc có gì phải sợ?” Đức Nữ rốt cuộc không chịu nổi Hà Ngữ Hoa oanh tạc.
“Ai! Cô ấy cũng nên đi đặt một phần báo điện tử để hiểu rõ động hướng của tổng giám đốc, nhất là cái số phân tích vài loại hình phụ nữ tổng giám đốc thích, thật là quá thực tế, đáng tiếc cái báo điện tử đó đã ngừng đăng, thật là thật là đáng tiếc.” Hà Ngữ Hoa liên tục nói lảm nhảm.
Đức Nữ dừng một chút, linh quang lóe lên trong đầu.
“Ngữ Hoa, những công văn này làm phiền cô đưa đến phòng tài vụ cùng phòng nhân sự.” Bàng Đức Nữ có một trăm phương pháp giải quyết Hà Ngữ Hoa, hiện tại dùng loại hạ bút thành văn, để cho mình mau mau được yên tĩnh.
“Vâng” Hà Ngữ Hoa nhận lấy công văn, biết ý Thư ký Bàng là muốn cô lập tức đi. Không dám trì hoãn, cô cầm công văn liền chạy đi, ai bảo cô là trợ lý thư ký chứ?!
Rốt cuộc được yên tĩnh, Đức Nữ đi vào phòng trà nước pha một ly cà phê, dùng cái dĩa đựng một chút bánh bích quy, đi vào phòng tiếp khách.
Cô cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy Kha Dĩ Chân, trong số đông bạn gái của Long Kiệt, Kha Dĩ Chân coi như là kiểu ôn nhu, xuất thân cũng không tầm thường, nhưng đằng sau vẻ dịu dàng chính là ẩn giấu sự mưu tính mãnh liệt chiếc ghế tổng giám đốc phu nhân.
“Kha tiểu thư, thật ngại, tổng giám đốc có lẽ còn cần một chút thời gian, ngài muốn tôi tới trước tiếp đãi cô.” Cô đem điểm tâm đặt xuống trước mặt Kha Dĩ Chân.
Nụ cười dịu dàng trên mặt Kha Dĩ Chân suy sụp một chút. “Anh ấy... Còn chưa khỏe sao? Người ta đặc biệt tới sớm, muốn cho anh ấy vui mừng.”
“Đây cũng là nghĩa vụ, thật ra thì tổng giám đốc trông coi tập đoàn Phổ Đặc lớn như vậy, khó tránh khỏi phải hy sinh một chút, tương lai bất kể là ai lên làm Tổng giám đốc phu nhân, chỉ sợ cũng cần khoan dung những chuyện này.” Đức Nữ nhàn nhạt nói, ưu nhã nhấp ngụm cà phê, hàm răng lưu hương, thật tuyệt!
Kha Dĩ Chân không ngu, nghe xong lời này lập tức hạ thấp thái độ hỏi: “Kiệt anh ấy có rất nhiều bạn gái sao?” Ý thức nguy cơ của cô lập tức lên cao.
Cô gặp qua thư ký này của Long Kiệt mấy lần rồi, bởi vì thật sự quá cổ lỗ sỉ, đơn điệu, cô tuyệt đối không lo lắng Long Kiệt sẽ có loại tình yêu văn phòng. Nhưng mà nếu như có thể đem cô thư ký này thu làm người của mình, như vậy đối với mình liền có lợi ích rất lớn rồi.
“Mặc dù tôi là thư ký tổng giám đốc, tổng giám đốc cũng để cho tôi giúp ngài xử lý rất nhiều việc kết giao bạn bè của ngài, nhưng tôi thật sự chưa hiểu rõ ngài.” Đức Nữ giống như buồn rầu nói: “Như lần trước có tờ báo bí mật viết bài phân tích kiểu phụ nữ tổng giám đốc thích, tôi xem qua quả thật vô cùng khâm phục, nếu là tôi nhất định không viết ra được loại văn chương như thế!”
“Báo viết cái gì?” Kha Dĩ Chân lập tức hỏi, gương mặt nghiêm túc khẩn trương.
“A! Tôi không nên nói...” Đức Nữ tựa hồ chợt phát hiện mình lỡ lời. “Cô từ từ dùng, tôi đi làm việc trước.” Cô vội vã muốn cáo lui.
Kha Dĩ Chân rốt cuộc bất chấp hình tượng, kéo cô lại. “Thư ký Bàng, xin cô nói cho tôi biết!”
“Nhưng mà...” Vẫn làm vẻ mặt khó xử. “Tờ báo đó là rất bí mật, người đặt hàng đều dùng rất nhiều tiền đặt, có quy định ghi rõ không được tiết lộ ra ngoài.”
“Bao nhiêu tiền một phần? Tôi cho cô, coi như cô giúp tôi đặt, như vậy được không? Cầu xin cô!” Trên mặt Kha Dĩ Chân khẩn thiết viết “Tôi muốn! Bán cho tôi!”
“Vậy...” Cô dừng một chút. “Được rồi! Thấy cô thật sự muốn xem, tôi liền cho cô, nhưng cô cũng đừng nói đi ra ngoài!”
“Được, tôi nhất định giữ bí mật.” Kha Dĩ Chân cực kỳ cao hứng, cô rốt cuộc nắm giữ được tin tức người khác không có rồi. “Vậy tôi nên cho cô bao nhiêu tiền! Năm vạn đủ chưa?”
“Không cần nhiều như vậy!” Mắt Đức Nữ cũng sáng. “Cái đó đặt một năm là một vạn..., nhưng là bây giờ đã không còn phát hành rồi...”
Kha Dĩ Chân giống như sợ cô đổi ý, móc ra ví da, đếm mười ngàn giấy lớn, trực tiếp nhét vào trong tay cô. “Coi như tôi là người đặt hàng, mau cho tôi đi!”
Đức Nữ nhìn tiền trong tay.”Vậy tôi đi giúp cô in ra, chỉ là chuyện này tốt nhất đừng để cho tổng giám đốc biết, ngài không biết người khác viết về ngài trên báo.”
“Đó là đương nhiên, tôi sẽ ngu đến mức để anh ấy biết sao?” Kha Dĩ Chân cũng không phải ngu ngốc, làm sao có thể khiến Long kiệt biết cô trăm phương ngàn kế đến gần anh?!
“Vậy cô đợi chút.” Đức Nữ xoay người đi ra phòng khách, mười ngàn giấy lớn kia đã bình yên mà nằm ở trong miệng túi của cô rồi.
Nụ cười lúm đồng tiền trên khoé miệng Đức Nữ còn chưa kịp thu lại, một thân thể cao lớn liền chặn đường đi của cô.
“Tổng giám đốc...” Hắn nghe được bao nhiêu? Sắc mặt Đức Nữ có chút cứng ngắc. Ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn cô, xem đi da đầu của cô run lên rồi, xem đi trống ngực cô bắt đầu đập thình thịch rồi.