Chương 45: Quá sâu, sẽ hư (H)

Editor: Kua Kua (Ái Vũ)

"Mau đem chân mở rộng ra nhanh đi sư phụ, có như thế thì nàng mới càng thêm sung sướиɠ." Hạ Trọng Lâu tà ác phun khí bên tai nàng.

Nịnh Hinh Nhi ngây ngốc mà nghe theo lời hắn, hai chân không tự chủ được mà càng thêm mở rộng ra. Tay trái của hắn xoa bóp hoa đế nàng, ngón trỏ cùng ngón giữa tay phải lại nhanh chóng đâm thọc vào bên trong hoa huy*t. "Thoải mái không, sư phụ?" Hắn hưng phấn nói, sư phụ nghe theo lời hắn như thế làm hắn có chút ngoài ý muốn, rất nhanh niềm vui đó hóa thành ngọn lửa tìиɧ ɖu͙©.

"A a a." Nịnh Hinh Nhi kiều mị mà thở dốc, ánh mắt mê ly không tiếng động mà dừng ở giữa ngọn lửa đỏ và cành lá sen xanh biếc.

"Thoải mái không, có muốn nhiều hơn nữa không?" Hạ Trọng Lâu vừa hỏi, vừa nhịn không được mà cầm lấy côn th*t đang bành trướng cọ xát vào kẽ mông của nàng.

"Muốn a, nhanh lên đi." Tay Nịnh Hinh Nhi dùng sức ôm lấy cổ hắn, thân thể cũng theo đó mà trở nên run rẩy. Tuy ngón tay hắn không đủ dài cũng không đủ thô, nhưng vẫn có thể làm nàng cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ tê dại. hoa huy*t nàng lúc đóng lúc mở, co rút lại, vách trong hoa kinh trào ra một lượng lớn mật dịch sền sệt.

Đầu ngón tay càng thêm mạnh mẽ mà càn quấy, nàng dường như muốn cao trào.

Tốc độ Hạ Trọng Lâu càng lúc càng nhanh, trêu chọc Nịnh Hinh Nhi càng thêm mãnh liệt, tiếng rêи ɾỉ dồn dập, nũng na nũng nịu, thân thể cũng theo nhịp điệu mà run rẩy đến lợi hại.

"A a a." Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt như sóng lớn đánh tới, thân thể đang căng chặt bỗng chốc ngã người về phía trước, phần lưng phía sau tạo thành một độ cong mê người.

"Thỏa mãn không, thích không? Để ta tiến vào thân thể của nàng, làm cho nàng dục tiên dục tử." Hạ Trọng lâu thở hổn hển nói, đôi tay nhanh chóng kéo nàng lại, để nàng xoay người đối mặt với chính mình. Sau đó một tay đem nàng bế lên, mạnh mẽ mà chế trụ hai cánh mông tròn trịa của nàng.

Nịnh Hinh Nhi vẫn còn đang thất thần trong cơn cao trào thế nên cứ thế tùy ý để mặc hắn điều chỉnh, đôi tay như cũ ôm lấy cổ cùng bả vai của hắn, hai chân kẹp chặt lấy vòng eo cường tráng của hắn.

Đôi tay Hạ Trọng Lâu nâng lên tuyết đồn kiều đĩnh của nàng mà đè ép lên côn th*t chính mình. Nhờ có dư âm của lần cao trào trước, côn th*t hắn rất nhanh đã thuận lợi đi vào hoa huy*t ướŧ áŧ của nàng. Tay hắn vừa thả nhẹ ra, nơi tư mật kia lập tức bạo dạn mà nuốt vào toàn bộ côn th*t hắn, đỉnh qυყ đầυ thô to thẳng tắp một đường tiến công vào sâu bên trong hoa tâm nhu nhược.

"Quá sâu, đừng như thế mà." Nịnh Hinh Nhi thấp giọng kháng nghị. Nàng giống như là đang lấy côn th*t hắn làm điểm tựa, bởi vì dương v*t nóng bỏng của hắn một lần đi sâu vào bên trong hoa tâm thế nên nàng có chút đau nhức, trướng đại.

"Sư phụ, có như thế thì nàng mới càng thêm thoải mái." Hạ Trọng Lâu vừa nói, vừa theo bản năng mà một trên một dưới nâng lên cánh mông trắng tuyết của nàng, để nó hung hăng vuốt ve côn th*t đang muốn bành trướng nổ tung.

"A, chậm một chút, nhẹ chút, quá sâu rồi, ta ta..." Nịnh Hinh Nhi nhíu mày rêи ɾỉ, đôi tay bấu chặt lấy cổ hắn, tiếp nhận lấy sự đâm thọc mãnh liệt của hắn, cảm nhận được sự kɧoáı ©ảʍ tê dại mà côn th*t cứng rắn của hắn mang đến.

"Sư phụ a, nàng vừa nhỏ lại vừa khít. kẹp ta thật thoải mái. A, ta thích, ta muốn nàng, ta muốn nàng mãi mãi không thể rời khỏi ta." Hạ Trọng Lâu vui sướиɠ mà ôm lấy nàng, để nàng an ủi lấy nam căn gốc rễ của hắn. hoa huy*t của sư phụ gắt gao cắn chặt lấy côn th*t của hắn, thật giống như một cái phao cao su siêu đàn hồi, theo từng nhịp điệu, tiết tấu của hắn, mà ma ma rồi xát xát. Nó còn rất ướŧ áŧ, khít hẹp, mị thịt non mềm bên trong tựa như một cái miệng nhỏ, mυ"ŧ liếʍ lấy đỉnh qυყ đầυ, làm cho mã mắt tê nhức, lúc đóng lúc mở, sau đó lại phun ra.

"Nhẹ một chút nha..." Nàng ngẩng mặt lên mà thở dốc, hai bầu vυ" nở nang kề sát vào hắn. "Rầm rầm" Mặt nước xung quanh bọn họ bỗng chốc bắn lên thành những đợt sóng lớn, hoa sen màu đỏ hồng cùng với cành lá xanh biếc không ngừng lay động.

"Sư phụ, nàng phải kêu lớn tiếng lên để ta nghe thấy, để ta biết nàng thoải mái như thế nào." Hạ Trọng Lâu thúc giục nói, cự vật trong cơ thể nàng cũng thuận thế mà xoay tròn, tùy ý đùa bỡn thịt non mẫn cảm trong hoa tâm của nàng.

"A, không cần, quá sâu rồi, ngươi nhẹ một chút đi. Sâu như thế, sẽ hư, trướng quá trướng quá, của ngươi quá lớn rồi." Lời nói dâʍ đãиɠ tràn ra từ khóe miệng nàng, mị nhãn như tơ, kiều diễm như say. Khoảng thời gian đó, bọn họ luôn bắt nàng nói những lời dâʍ đãиɠ như thế, sau đó nàng theo thói quen mà rêи ɾỉ ra thành tiếng, nói ra cảm thụ của chính mình.

"Thật muốn trực tiếp mà cắm vào tử ©υиɠ của nàng!" Bị lời nói của nàng uyển chuyển kí©h thí©ɧ, hắn gầm nhẹ thành tiếng, mồ hôi lấm tấm trên trán, gân xanh trên thái dương thình thịch như muốn nổ tung. Hắn ngưỡng phần hông về phía trước, làm cho hoa huy*t chính mình càng thêm cắm sâu vào hoa huy*t của nàng, cũng làm hoa tâm của nàng càng thêm co rút kịch liệt.

"Đừng như thế mà, sẽ cắm hư mất, nhẹ chút đi a..." Nịnh Hinh Nhi khuất nhục mà cầu xin, hoa huy*t tê dại từng chút một ép chặt lấy côn th*t bành trướng của hắn. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như thủy triều vọt tới, rửa sạch đi thể xác và tinh thần nàng, làm nàng đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙© hoan ái.