Chương 29: Hạ Trọng Lâu yêu (H)

Edit: Sắc

Beta: Sophia

"Ân a a thật căng, căng chết ta, các ngươi đừng lộng, buông tha ta đi, a, buông tha ta đi, ta chịu không nổi......"

"Hinh Nhi, nàng xem, không phải nàng đem ta toàn bộ đều ăn sao? Ngoan, không đau, nàng sẽ càng ngày càng thoải mái."

"Nga, sư phụ, tiểu huyệt nàng nước càng ngày càng nhiều, ta cắm đã hết. Nga, sư phụ, ta đều bắn cho nàng, cho dù làm đến chết ta cũng cam lòng."

"Ân nàng lại dùng sức kẹp ta, có phải hay không lại muốn cao trào? Tê...... kẹp thật chặt, kẹp đến ta thiếu chút nữa bắn. Hinh Nhi, chờ một chút, ta sẽ làm ngươi càng thêm thoải mái."

Thiếu nữ uyển chuyển yêu kiều rêи ɾỉ, hai mắt đẫm lệ cầu xin, cao trào một lần lại một lần, tiết thân tiết đến tinh bì lực tẫn, đến nỗi một ngón tay cũng không có sức lực nhúc nhích. Hai nam nhân ỷ vào tác dụng của thiên tiên say tình, động tác càng ngày càng hung mãnh, trước sau ở trong cơ thể nàng bắn ra tinh hoa.

"Các ngươi có thể đem nàng nhường cho ta sao?" Người vẫn luôn bắt lấy tay nhỏ nàng trợ giúp chính mình hạ hỏa Hạ Trọng Lâu chanh chua hỏi. Sau khi hắn luyện hóa nguyên âm liền nhìn thấy ba người bọn họ ở bên nhau tình cảm mãnh liệt triền miên, trong lòng lòng đố kị cùng dục hỏa đốt người, liền nhịn không được gia nhập trong đó. Dựa theo tư thế trong xuân cung đồ, cái miệng nhỏ của nàng có thể trợ giúp du͙© vọиɠ hắn, nhưng Lê Tử Nam cùng Thiên Tuyết hăng say triền miên, ai cũng không muốn dừng lại điều chỉnh tư thế cho hắn một vị trí.

"Thiên Tuyết, ngươi ăn no, đi xuống." Lê Tử Nam lười nhác ra mệnh lệnh, mắt đào hoa hẹp dài biểu lộ sự thoả mãn vừa lòng.

Thiên Tuyết cao trào rất nhiều lần, trong thời gian ngắn đã ăn thật no, liền nói, "Được a." Nhưng Lê Tử Nam đè trên người hắn, Lê Tử Nam không nhúc nhích thì hắn không nhúc nhích được.

Lê Tử Nam đem nửa côn ŧᏂịŧ cương cứng chậm rãi từ cúc huyệt lui ra. Hắn mới vừa rời khỏi, một cỗ nùng tinh cùng bạch dịch từ cúc huyệt sưng đỏ của nàng chảy ra.

"A..." Trong cổ họng tràn ra tiếng rêи ɾỉ khàn khàn. Nàng vô lực mà hô hấp, hoa huyệt lẫn cúc huyệt theo bản năng co rút lại.

"Không hổ là nữ tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn, năng lực khôi phục của thân thể thật nhanh." Lê Tử Nam tham lam mà nhìn cúc huyệt tròn trịa nhanh chóng thu nhỏ lại, thân thể vừa mới bình ổn lại muốn bắt đầu nóng lên.

"Tử Nam, không cần quá phận." Hạ Trọng Lâu hô hấp trầm trọng cảnh cáo nói, vươn hai tay đem nàng mệt như chết đi sống lại bế ra ngoài.

"Ai, ngươi đi đâu vậy? Có cái gì thẹn thùng, không phải ta cũng thấy côn ŧᏂịŧ của ngươi sao." Thiên Tuyết ngồi dậy tùy tiện vuốt mái tóc tuyết trắng, vẻ mặt không vui.

"Lau mình cho nàng ấy đi." Hạ Trọng Lâu cũng không quay đầu lại mà nói, đi ra ngoài thạch thất của linh tuyền.

"Vẫn là đại sư huynh săn sóc." Thiên Tuyết lạnh lạnh mà nói.

Lê Tử Nam nhàn nhạt mà trừng mắt nhìn Thiên Tuyết liếc mắt một cái, "Hắn là người tốt." Từ nhỏ Hạ Trọng Lâu là người thiện lương, cha mẹ bọn họ là bằng hữu, hai nhà cách vách nhau, đồng thời bị họa sát thân. Khi đó, nếu không phải Hạ Trọng Lâu bảy tuổi liều chết ôm hắn khi đó mới ba tuổi chạy trốn, hắn đã sớm chết. Hắn tuy rằng bạc tình bạc nghĩa, nhưng ân tình của Hạ Trọng Lâu với hắn hắn vĩnh viễn nhớ rõ.

Bên kia Linh tuyền, Hạ Trọng Lâu ôm cả người nàng đi vào trong nước, tìm một chỗ chậm rãi ngồi xuống. "Sư phụ, nàng mệt mỏi phải nghỉ ngơi thật tốt." Hắn ôn nhu nói, hô hấp trầm trọng, khí nóng miệng mũi đều phun ở trên người nàng.

"Ân." Nàng thật sự rất mệt, toàn thân không có chỗ nào không đau, dòng nước mang theo hơi nóng bao quanh nàng, thân thể đau đớn của nàng chậm rãi thư giải.

Hạ Trọng Lâu tùy ý để nàng ghé vào trong l*иg ngực mình, đôi tay ở trên người nàng chậm rãi xoa bóp, mềm nhẹ mà tẩy thân nàng. Cả người hắn dục huyết sôi trào, giữa hai chân côn ŧᏂịŧ màu đỏ sậm kề sát thân thể của nàng, kêu gào muốn cắm vào thân thể của nàng cướp lấy kɧoáı ©ảʍ. Lo lắng thân thể mảnh mai đáng thương của nàng, hắn chỉ có thể cố nén, nhẫn nhịn kɧoáı ©ảʍ, đến nỗi gân xanh thái dương nổi đầy, đến nổi cơ bắp cả người căng chặt như từng khối sắt......

"Trọng Lâu, giúp ta gỡ khóa thần hoàn xuống có được không?" Nàng thần trí dần dần thanh tỉnh, thanh âm khàn khàn hỏi. Ba người đồ đệ này, cũng chỉ có hắn còn có lương tâm.

"Không, tạm thời không được." Hạ Trọng Lâu thiếu chút nữa đã đáp ứng, nhưng nghĩ đến bọn họ cùng sư phụ thực lực chênh lệch, chỉ có thể cự tuyệt. Không có khóa thần hoàn, bọn họ căn bản không chiếm được nàng.

"Khi các ngươi còn bé, ta dốc lòng dạy dỗ các ngươi, tất cả đan dược cha mẹ lưu lại ta cũng cho các ngươi giúp các ngươi nhanh chóng tu luyện, ân tình này chẳng lẽ ngươi chưa bao giờ ghi tạc ở trong lòng sao?" Nàng đau lòng hỏi.

"Sư phụ, nàng với ta ân tình nặng như núi, chỉ là lần này......" Hạ Trọng Lâu nắm chặt thiếu nữ trong l*иg ngực, "Ta thề, cuộc đời này ta trung thành với nàng trước sau như một!" Hắn hâm mộ sư phụ thật lâu, hiện giờ giấu ở sâu trong nội tâm là du͙© vọиɠ thiêu đốt, cho dù là hắn cũng không muốn tổn thương nàng.

"Ta hận ngươi!" Nàng thấp giọng mắng.

"Ta yêu nàng, sư phụ, mặc kệ nàng hận ta, ta đều yêu nàng, vĩnh viễn không hối hận." Hạ Trọng Lâu đau lòng mà nói, cố nén du͙© vọиɠ đem thân thể của nàng rửa sạch sẽ, ôm nàng tiến vào thạch thất.

"Nghỉ ngơi thật tốt, sư phụ." Hắn nằm ở trên giường đá, đem nàng ôm vào trong l*иg ngực. Hắn điên cuồng mà muốn nàng, nhưng nhất định sẽ khắc chế, chờ nàng nghỉ ngơi tốt lại làm.

Nàng mệt mỏi, chỉ có thể tùy ý ngủ.

-----------

Các nàng có tình nguyện tặng vote cho tui hông?

Cmt cho tui biết nè

#L🍀