Chương 23: Ma đạo vô tình

Edit: Sắc

Beta: Sophia

Thiên Tuyết quay lại, liền nhìn thấy Lê Tử Nam tinh thần thoải mái đi đến. Đôi mắt hắn trong suốt ánh lên tia nhu nhuận, khuôn mặt ẩn phiếm hoa quang, một thân dư thừa linh lực trong cơ thể theo hô hấp mà lưu chuyển, toàn thân ánh lên tia hào quang.

Theo bản năng, bỗng nhiên nàng thanh tỉnh, lập tức dùng sức mà đẩy Thiên Tuyết, muốn từ trong l*иg ngực hắn thoát ra.

"Chúc mừng ngươi vượt cấp, bước vào cảnh giới Hóa Thần Kỳ." Thiên Tuyết dùng sức ôm lấy nàng chua ngoa nói, ánh mắt nhìn Lê Tử Nam đầy đố kỵ. Nhân tộc có được tiên thiên đạo thể, làm Yêu tộc điên cuồng đố kỵ. Hắn hơn Lê Tử Nam cùng Hạ Trọng Lâu ba trăm tuổi, lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, hắn đã là yêu tu sơ kỳ Kim Đan, mà Lê Tử Nam cùng Hạ Trọng Lâu vẫn là hài đồng Trúc Cơ. Một trăm năm qua đi, bọn họ đều hấp thụ nguyên âm của nữ tu sĩ đại hóa thần viên mãn, kết quả hắn chỉ vọt vào hậu kỳ Nguyên Anh, mà Lê Tử Nam đã bước qua Nguyên Anh trực tiếp bước vào Hóa Thần Sơ Kỳ.

Lê Tử Nam tự tin mà cười, ánh mắt đảo qua thân ảnh ngồi ở góc phòng, toàn thân lưu chuyển ánh lửa màu đỏ - Hạ Trọng Lâu. Hạ Trọng Lâu đã thành công kết anh, trước mắt đang đứng ở Nguyên Anh hậu kỳ, chuẩn bị bước vào Nguyên Anh đại viên mãn. Này cũng là cực hạn của Hạ Trọng Lâu, hắn có thể từ Kim Đan hậu kỳ trực tiếp vọt vào Hóa Thần Sơ Kỳ là bởi vì giải khai 1 vài phong ấn của chính mình. Nhưng nói đi cũng nói lại, Hạ Trọng Lâu một lần nguyên âm chuyển hóa từ Kim Đan hậu kỳ tiến vào giai đoạn Nguyên Anh hậu kỳ, là nhờ kỳ tài tu luyện của hắn. Hắn sở dĩ so với mạnh hơn Hạ Trọng Lâu là bởi vì có bí mật riêng. Hạ Trọng Lâu là kỳ tài ngút trời,chắc hắn đã thời gian phi thăng, nhưng với điều kiện không có gì ngoài ý muốn mà chết sớm.

Đi đến trước mặt nàng, ánh mắt Lê tử nam uy nghiêm nhìn Thiên Tuyết, lạnh lẽo nói: "Ngươi đã ôm đủ, nên giờ để ta ôm." Một cỗ vô hình hướng tới Thiên Tuyết mà trấn áp. Hắn đã chịu đựng khi phải chia sẻ nàng với con linh sủng này, hắn muốn cho yêu hồ biết, giữa ba nam nhân, ai mới là người lớn nhất.

Áp lực cường đại phục kích thể xác và tinh thần, dường như Thiên Tuyết phảng phất cảm giác được sự uy hϊếp, theo bản năng liền sợ hãi.

Lê Tử Nam rất dễ dàng mà đem nàng từ trong ngực Thiên Tuyết ôm lên, ngồi ở mép giường, làm nàng ngồi ở trên đùi mình. "Hinh Nhi, người cảm giác thế nào?" Lần đầu tiên chỉ hái nguyên âm của nàng, không có thải vào đan điền cùng linh lực nàng, nàng không có tổn thất gì đi?

"Buông ta ra!" Nàng vô lực mà quát, một chút tôn nghiêm của sư phụ đều không có.

"Sẽ không buông ra." Lê Tử Nam gắt gao mà ôm lấy kiều mềm dật hương vào lòng, "Vì nàng, ta quyết định từ bỏ con đường tu luyện chi đạo cũ, bắt đầu con đường tu luyện chi đạo mới."

Nàng kinh ngạc, không tự chủ được hỏi: "Ngươi tính toán tu cái gì?" Sư phụ thu nhận đồ đệ, khi trong quá trình tu luyện đồ đệ dần dần lựa chọn con đường đi tu của mình. Có người lấy Phật nhập đạo, có người lấy ma nhập đạo, có người lấy đan nhập đạo, có người lấy khí nhập đạo, có người lấy thể nhập đạo, có người lấy kiếm nhập đạo...... Nàng lấy nhập đạo một cách tự nhiên, lấy thủy linh khí bên hồ để tu luyện, tâm vô niệm chứ không tà niệm, trước khi bị bọn họ làm vấy bẩn tâm tư đơn thuần, thân thể thuần khiết vô tư.

Môi mỏng Lê Tử Nam hé mở, ngữ khí lạnh băng thấu xương: "Ma đạo vô tình!"

Ngay lập tức thân thể Thiên Tuyết run rẩy một chút. Khó trách ánh mắt hắn lúc nào cũng lạnh nhạt, thì ra hắn tính toán tu theo vô tình ma đạo. Truyền thuyết nói tu sĩ tu luyện theo con đường này đến trình độ nhất định thời điểm sẽ trừu tình ti, đem cảm xúc hoàn toàn quên hết, toàn tâm toàn ý mà theo đuổi tu vi, theo đuổi sự nghiệp sống sinh vĩnh viễn.

"Không được!" Trong lúc nhất thời đã quên chính mình còn ngồi ở trên đùi Lê Tử Nam, nghiêm túc mà nói: "ma đạo vô tình sẽ làm cho con người ta hoàn toàn không có cảm tình (cảm xúc+tình cảm), tuy rằng bởi vì tu vi cường đại mà trường sinh, nhưng lại như cục đá, trong mắt tu sĩ khác cũng chỉ là một pháp khí có uy lực cường đại." Truyền thuyết nói tu luyện vô tình ma đạo bởi vì hoàn toàn không có hỉ nộ ái ố, nên tốc độ tu luyện thường vượt qua mặt các tu sĩ khác.

Lê Tử Nam là phong thuỷ song linh căn, tốc độ tu luyện đã vượt qua Hạ Trọng Lâu, hay là......

Nàng nôn nóng nói, "Ngươi có phải hay không đã ở tu luyện vô tình ma đạo?" Hiện tại ngẫm lại, cảm thấy rất đúng, nàng đối với đại đồ đệ cùng nhị đồ đệ chiếu cố đều giống nhau, đại đồ đệ ngay thẳng thiện lương, nhị đồ đệ nho nhã thư sinh.

Lê Tử Nam cười, đáy mắt có một tia ôn nhu. "Không có, bởi vì nàng, ta chưa có tu luyện vô tình ma đạo." Phát hiện nàng vẫn lo lắng cho mình, hắn liền vuốt đầu nàng nói, "Ta nghĩ muốn làm nàng yêu ta, nàng phải luôn nhìn ta, yêu ta."

Tức khắc nàng nghẹn họng. Một đồ đệ nói hay làm cái gì sai, sư phụ chỉ có thể ngăn cản. Tu cái gì, tiền đồ thế nào, đó là chuyện của Lê Tử Nam, không quan hệ với nàng.