Chương 21: Bước vào giai đoạn luyện hóa nguyên âm

Edit: Sắc

Beta: Sophia

Nàng mệt nên nằm ngủ rất lâu, giấc ngủ rất sâu.

Đột nhiên xuất hiện một thứ gì đó có linh lực rất mạnh đang dao động ở gần nàng, thần hồn bị xúc động, trong nháy mắt bừng tỉnh.

Một tu sĩ đạt tới cảnh giới Hóa Thần Sơ Kỳ xuất hiện!

Linh lực nàng tuy bị phong ấn, nhưng thần hồn không chịu ảnh hưởng. Nàng thả ra thần thức, lập tức liền hụt hẫng. Tu sĩ mới đạt tới cảnh giới Hóa Thần Sơ Kỳ lại ở thạch thất cách nàng ba trượng, là nhị đồ đệ Lê Tử Nam. Hắn thải âm bổ dương luyện hóa nguyên âm nàng, nhanh chóng tiến vào giai đoạn mới, hơn nữa tu vi còn đang tiếp tục tăng lên.

Đem thần thức mình chuyển tới thạch thất của đại đồ đệ Hạ Trọng Lâu cùng tam đồ đệ Thiên Tuyết, nàng phát hiện Hạ Trọng Lâu đang đột phá cảnh giới Kim Đan Đại Viên Mãn, Thiên Tuyết vừa mới tiến vào kỳ sau của Kim Đan. Tà thuật thải bổ quả nhiên là lối tắt giúp các tu sĩ tu luyện nhanh chóng nhất!

Không thể tiếp tục bị bọn họ chế trụ!

Nàng thu hồi thần thức, bắt đầu cẩn thận kiểm tra đan điền cùng kinh mạch của mình. Đan điền nàng bị một lực lượng thần bí phong ấn, nàng lại hoàn toàn không thể điều động linh lực từ đan điền đánh sâu vào phong ấn. Lực lượng phong ấn chuyển tới ba chỗ, cổ cùng hai tay, nói có bộ ba khóa thần hoàn. Căn cứ vào thứ tự Lê Tử Nam tròng khóa thần hoàn cho nàng, nàng xác định khoá thần hoàn nơi cổ mình có phong ấn mạnh nhất, nơi hai cổ tay chỉ có tác dụng gia cố.

Làm thế nào mới có thể gỡ xuống khóa thần hoàn đây?

Nàng lặng lẽ nâng tay lên kiểm tra khóa thần hoàn. Pháp khí này có một khóa, so vòng tay bình thường không khác biệt lắm, nhưng cái khóa này được làm bằng vàng ròng. Bên ngoài có hoa văn lá và hoa cùng một số kí tự chú phù, bố trí thành một pháp trận nhỏ, làm tay nàng không thể cởi bỏ được.

Nàng đem thần thức dừng trên pháp trận nhỏ, nghiêm túc phân tích nó. Nàng am hiểu luyện chế đan dược, với luyện khí cùng phù chú và pháp trận thì không bằng Hạ Trọng Lâu. Nhưng dựa theo hiểu biết về hắn của nàng, hắn không có năng lực chế tạo ra đại pháp khí phức tạp như vậy. Trước khi cha mẹ phi thăng đã để lại rất nhiều pháp khí, nàng mọi thứ đều xem qua và sửa sang lại, khóa thần hoàn không phải cha mẹ nàng lưu lại, rốt cuộc là từ đâu tới? Lúc Lê Tử Nam ra ngoài rèn luyện nhặt được sao? Hắn đã không báo, mà còn dùng để đối phó nàng? Thật là bất trung bất hiếu!

Dùng thần thức phân biệt pháp trận của khóa thần hoàn, nàng càng ngày càng khϊếp sợ. Sắc mặt nhanh chóng tái nhợt. Pháp trận này nàng chỉ có thể phân biệt được một bộ phận rất nhỏ, đa số nàng đều chưa từng nghe hoặc thấy. Bên ngoài bầu trời thật đúng là luôn có bầu trời khác, trước nay nàng cảm thấy mình có tu vi cao, học thức uyên bác, nhưng xem qua cái khóa thần hoàn này, nàng phát hiện chính mình nhỏ bé bao nhiêu, tri thức của nàng đối với pháp trận chú phù chỉ như hạt cát của sa mạc.

Pháp khí có thể đem Hóa Thần Đại Viên Mãn nàng phong ấn, chắc chắn không phải dạng vừa, làm sao có thể giải trừ được? Nàng có thể sử dụng pháp kiếm phá hư sao?

Nàng nghĩ tới đây là lại sầu não. Hiện tại linh lực nàng bị phong ấn, đồ vật của nàng gửi ở túi càn khôn đều không lấy được. Linh đàm bí chỉ có ba người một thú, Hạ Trọng Lâu Lê Tử Nam Thiên Tuyết đều liên thủ khống chế cầm tù nàng, nàng có thể tìm ai hỗ trợ đây?

Trong lúc nàng kiểm tra đan điền, kiểm tra khóa thần hoàn, thất vĩ hồ Thiên Tuyết thành công luyện hóa xong và hấp thu nguyên âm, tu vi tăng lên cuối cùng ngừng ở Kim Đan đại viên mãn. Vui vẻ mà mở mắt ra, vẫn là hình thái yêu hồ hắn bổ nhào vào bên người nàng nói: "Tu vi ta gia tăng thật nhiều a."

Nàng cũng không thèm nhìn tới hắn, khuôn mặt buồn bực đến cực điểm.

Đầu lông xù tiến đến khuôn mặt nhỏ của nàng, hắn vươn đầu lưỡi lấy lòng mà liếʍ láp khuôn mặt nàng. "Chủ nhân, đừng nóng giận được không? Cho dù không có khế ước linh sủng, ta cũng sẽ vĩnh viễn làm bạn ở bên cạnh ngươi, bảo hộ ngươi." Tu sĩ thu nhận linh sủng là thay thế cho năng lực không đủ không thể tự bảo vệ mình, mặt khác khi cùng các tu sĩ đánh nhau tuyệt đối sẽ không phản bội mình, mà còn giúp đỡ, thứ hai là tống cổ sự cô đơn. Năm tháng Tu Chân dài lâu có chút buồn tẻ, có một tiểu gia hỏa đáng tin tưởng ở bên người có thể làm giảm bớt cô đơn.

"Ngươi là một con yêu hồ thành tiên, là một tu sĩ đã trưởng thành, đừng lại giả vờ lừa gạt ta." Nàng xụ mặt nói. Tiểu Tuyết với việc chiếm hữu nàng chỉ có điên cuồng, thế nào nàng còn đem hắn coi như sủng vật?

"Chủ nhân, chủ nhân...... Sư phụ, sư phụ......"

Thiên Tuyết quấn lấy nàng làm nũng, dùng đầu lưỡi liếʍ láp nàng, dùng mặt cọ xát nàng, dùng thứ ngày thường nàng thích nhất — cái đuôi cọ xát nàng. Nàng nhắm mắt dưỡng thần, đồng thời dùng thần thức giám thị Lê Tử Nam cùng Hạ Trọng Lâu. Lê Tử Nam cùng Hạ Trọng Lâu tu vi còn tăng lên, tuy rằng thong thả nhưng vẫn rất rõ ràng.

Thiên Tuyết thấy phương pháp làm nũng không được, đành phải biến trở về hình người, nằm ở bên người nàng. Cánh tay trái mò mẫm xung quanh, hắn dò hỏi: "Sư phụ, ta có cái gì không tốt, sao người lại không tiếp thu ta?" Hắn xinh đẹp như hoa không thua sư phụ, thân thể thon dài tứ chi cân xứng, nữ nhân làm sao có thể không thích hắn? Nếu sư phụ cảm thấy đầu hắn bạc quá mức, hắn có thể nhuộm tóc lại nha. Chờ tu vi hắn cao một ít, hắn có thể trực tiếp thay đổi màu tóc và mắt, trở nên giống nhân loại như đúc.

Trong lòng nàng vừa động, trợn mắt nhìn Thiên Tuyết, môi hơi mấp máy. Nàng biết Lê Tử Nam cùng Hạ Trọng Lâu giờ phút này đang toàn tâm toàn ý mà tu luyện, căn bản không rảnh bận tâm chung quanh.

Thiên Tuyết vội vàng nghiêng tai lắng nghe.

"Nếu ngươi có thể giúp ta cởi bỏ khóa thần hoàn, ta có thể thích ngươi giống như trước kia." Nàng nói như thế.