Chương 19: Tranh giành tình cảm, yêu hồ lộ ra tai hồ cùng đuôi hồ (Cao H, 4P)

Edit: Sắc

Beta: Sophia

"Ngươi thật ghê tởm!" Nàng buồn bực kêu lên, nôn khan hai lần nhưng đều không nhổ ra được gì .

Thiên Tuyết vội vàng đứng dậy, nháy mắt đã bay qua chỗ nàng, trên tay hắn có 1 vốc nước. "Chủ nhân, ngươi mau uống nước." Hắn đưa đưa nước tới bên miệng nàng.

Nàng uống 1 chút nước liền tỉnh táo, có cảm giác ghê tởm chính mình.

"Có cái gì ghê tởm? Chúng ta đã thân mật khăng khít như thế nào, hẳn người còn nhớ." Đồng tử Lê Tử Nam co rụt lại, mặt không vui vẻ mấy, đôi tay ôm chặt eo liễu thon gọn của nàng nhanh chóng đong đưa trên dưới, dùng hoa huyệt ướŧ áŧ vuốt ve côn ŧᏂịŧ mình, mỗi lần đều thật hung hăng, thật mạnh mẽ, như trả thù nàng cho bõ ghét.

"A~~ quá sâu, Lê Tử Nam...... A ~~ ta hận ngươi, a ~~ ta tuyệt đối, không tha cho ngươi! A ~~ không cần, không cần như vậy, thật là khó chịu, a...... Không thể như vậy, ta chịu không nổi......" Một bên nàng gian nan nói, một bên lại nâng người lên phối hợp bên hắn, bám trên người hắn trên dưới phập phồng, nhíu mày rêи ɾỉ. Côn ŧᏂịŧ cứng rắn của hắn giống như một cây đuốc nóng, hung hăng thọc hoa huyệt yếu ớt của nàng.

"Ân ~~ nga...... A ~~ Hinh nhi là nói một đằng nghĩ một nẻo a." Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ côn ŧᏂịŧ truyền đến, Lê Tử Nam híp mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ ửng đỏ của nàng. Côn ŧᏂịŧ cực đại của hắn lần lượt va chạm đến hoa tâm nàng, khiến nàng cao giọng rêи ɾỉ. Nàng vì muốn ép vai hắn xuống nên chặn bờ vai hắn, hắn liền dùng lực mạnh hơn, làm nàng rơi xuống trên đùi mình, làm hoa huyệt nàng lại một lần nữa vuốt ve côn ŧᏂịŧ hắn.

"Ầm ầm", bọn họ làm cho nước trong linh đàm bí bắn tung tóe.

"Chủ nhân, ta muốn ngươi, ta muốn làm ngươi." Thiên Tuyết đứng ở trước mặt Lê Tử Nam, phía sau nàng, đôi tay không ngừng chơi đùa lẫn vỗ về bộ ngực sữa. Hắn cùng Lê Tử Nam có điểm giống nhau duy nhất là muốn chiếm hữu chủ nhân không có liêm sỉ, hắn cùng Lê Tử Nam và Hạ Trọng Lâu là bạn bè, cảm tình cũng rất tốt, nhưng vẫn là hắn cùng Lê Tử Nam phối hợp tốt nhất.

Hạ Trọng Lâu nhìn bọn họ sung sướиɠ, trong lòng đố kỵ, làm rớt tiểu linh đào trong tay xuống bên người nàng, nắm bàn tay nàng vuốt ve côn ŧᏂịŧ khô nóng của mình. Sói nhiều thịt thiếu, bọn họ ba người đều hiểu được sự quan trọng của thân thể nàng, chỉ nàng mới có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ của chính mình.

"Các ngươi...... A ~~ tới khi nào......mới buông tha ta?" Bất lực, nàng hô hấp dồn dập hỏi. Nếu bọn họ vẫn luôn như vậy mà làm, nàng cho dù thân thể được rèn luyện mềm dẻo cũng không thừa nhận nổi a.

"Ta muốn mọi lúc đều cùng chủ nhân làm." Thiên Tuyết nói, ngón tay dọc theo phía sau lưng nàng trượt xuống dưới, dùng kỹ xảo mà xoa bóp lẫn nghiền nát. Nhân loại so với thiên phú dị bẩm của yêu hồ vẫn còn kém xa!

Kɧoáı ©ảʍ như điện giật khuếch tán khắp người, nàng ngửa mặt rêи ɾỉ, thanh âm càng ngày càng dồn dập.

"Hinh Nhi, người xem, sức ngươi chịu đựng quả thực không tồi." Lê Tử Nam khẽ cười nói, hai tròng mắt cực lực bình tĩnh đã bắt đầu nổi lên sự ham muốn tìиɧ ɖu͙©. Tác dụng của Thiên tiên say tình quả thực rất dài, mà hắn có rất nhiều thời gian, trước hết phải thỏa mãn du͙© vọиɠ thân thể đã, đem thân thể nàng coi như lò tu luyện mà hút linh lực. Chờ tu vi nàng giảm xuống, tu vi hắn cùng nàng ngang hàng, hắn liền có thể dạy dỗ nàng thuật âm dương song tu*.

*Âm dương song tu: cả 2 người (nam & nữ) cùng tu luyện qua "ấy ấy"

"A, a ~~ a...... Quá sâu, ta đau quá, a, lại tới nữa, lại muốn......" Kɧoáı ©ảʍ nhiều như nước, thể xác và tinh thần như một con thuyền bị sóng biển du͙© vọиɠ đưa đẩy, theo sự trêu chọc của bọn họ mà phập phồng.

"Không cần nhẫn nại, không cần kháng cự, hãy hưởng thụ nó." Lê Tử Nam thở hổn hển, bắt lấy eo liễu của nàng điên cuồng mà đưa đẩy, sau đó dùng sức ở hoa huyệt xoắn chặt bắn ra tinh hoa từ côn ŧᏂịŧ.

"A, a ~~ a —— a ~~" bỗng nhiên Lê Tử Nam bắn tinh, thân nàng cũng ngã về phía trước, thân thể căng chặt như dây cung, đùi không nhịn được run rẩy. Lại là một dòng nước mãnh liệt cùng với một dòng nhiệt dịch từ chỗ sâu trong hoa huyệt phun trào ra, làm đại não nàng trống rỗng, thân thể mất khống chế mà run rẩy, co rút.

"Chủ nhân, hiện tại người thật xinh đẹp." Thiên Tuyết ôm chặt lấy nửa người trên của nàng không ngừng ca ngợi, sau muốn đem nàng kéo vào trong l*иg ngực mình.

"Hinh Nhi nên nghỉ ngơi." Lê Tử Nam phun ra một ngụm nhiệt khí thật dài, ánh mắt thâm trầm dừng ở trên tay Thiên Tuyết, âm thanh lãnh đạm lộ ra sự thoả mãn đầy gợi cảm.

"Ngươi ăn no, không biết ta bị đói sao?" Hắn liên tục bắn hai lần sao không thỏa mãn, không biết người khác nghẹn đến mức khó chịu sao?

Thiên Tuyết cực kỳ phẫn nộ, một đôi tai chui ra, bảy cái đuôi đồng thời xuất hiện, giương nanh múa vuốt mà ve vẩy. Mặt nước trong linh đàm nháy mắt bị kích động, bọt nước vẩy tứ tung.

"Súc sinh chính là súc sinh, một trăm năm trước đã trải qua kiếp hóa hình, đến bây giờ hình người không thể duy trì được nữa à." Lê Tử Nam khinh thường nói. Người là Tiên thiên đạo thể, những con vật khác đều phải trải qua kiếp hóa hình để có được Tiên thiên đạo thể, sau lại tiếp tục tu luyện. Vì muốn sự sủng ái của nàng, Thiên Tuyết đã từ bỏ Tiên thiên đạo thể lấy nguyên hình tu luyện (tu luyện trở về hình dạng gốc của bản thân), có lợi lẫn có hại.

"Ngươi!" Thiên Tuyết càng thêm phẫn nộ, đôi tay mười ngón đều khoe ra móng tay sắc bén.

"Các ngươi đừng nháo!" Hạ Trọng Lâu chạy nhanh tới ngăn cản nói, "Tiểu Tuyết, sư phụ chỉ là con người." Thân thể sư phụ như mới vừa phát dục không lâu, sao chịu được ba đại nam nhân yêu cầu vô độ? Hắn cũng chịu đựng không phải sao?

Lê Tử Nam lười biếng mà ôm nàng đang xụi lơ trong l*иg ngực mình, phẫn nộ nói: "Tiểu Tuyết, nếu ngươi còn tranh giành như vậy, đừng trách ta đối với ngươi không khách khí." Hắn nói, hai tròng mắt lộ ra sự uy hϊếp.