Chương 6. Khổ qua xào cà tím - Đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Ninh Song ở phần đầu tiểu thuyết đã xuất hiện.
Trường cấp ba Yến Bắc không phải trường quý tộc, nhưng lại hơn hẳn trường quý tộc.
Vị trí địa lý của trường rất thuận lợi, nằm ngay trong khu dân cư giàu có. Vì thế, tuy học phí không đắt hơn những trường khác là bao nhưng nơi đây lại tập trung rất nhiều con nhà giàu.
Dãy phòng học của trường rất mới, hoàn toàn khác hẳn với trường cũ của Nam Dục Thành, từ sân thể dục đến giảng đường đều nồng nặc mùi tiền.
Lớp 2 khối 12 nằm trên tầng 2 của khu giảng đường được sửa sang đẹp nhất. Lúc bốn người Nam Dục Thành bước vào, lớp học đã có khoảng mười mấy người ngồi bên trong.
Tần Tích Hằng đi đến đâu cũng trở thành tâm điểm của sự chú ý, hắn vừa bước vào phòng đã khiến mọi người trong lớp phải hít một hơi thật sâu.
Về vấn đề này, đàn em sai vặt Nam Dục Thành chỉ muốn nói: Hít thở cũng được, nhìn lén cũng được, nhưng chảy cả nước miếng như kia thì lố quá.
Làm ơn kìm lại cái dáng vẻ hoa si đó của cậu đi!
Nam Dục Thành là học sinh chuyển trường, sau khi đến lớp nhìn ngó xung quanh một lúc, cậu lập tức đi tìm giáo viên chủ nhiệm để báo cáo.
Giáo viên chủ nhiệm là một người phụ nữ có vẻ hiền lành, cô đeo một cặp kính thời trang, lúc cười lên trông khá điềm đạm dễ gần.
Sau khi giới thiệu một chút về trường cấp ba Yến Bắc, cô bèn hỏi thăm tình hình thị lực của Nam Dục Thành, sau đó sắp xếp cho cậu một chỗ ngồi hợp lý.
Tuy rằng mỗi tháng phải đổi chỗ ngồi một lần nhưng dù sao Nam Dục Thành cũng là học sinh mới, đầu xuôi đuôi lọt sẽ giúp cậu có nhiều động lực học tập hơn.
Nam Dục Thành rất hài lòng với chỗ ngồi của mình, không quá gần ba người Tần Tích Hằng, giúp cậu có một chút không gian riêng tư, mà những lúc muốn thực hiện nhiệm vụ ghép đôi thì chỉ cần vài bước là đến.
Khi biết lớp có học sinh chuyển trường, mọi người đều rất hào hứng. Bình thường có rất ít học sinh chuyển trường vào năm cuối cấp, đây có thể là một trong những sự kiện thú vị hiếm hoi trong cả năm học của bọn họ.
Khuôn mặt của Nam Dục Thành trong thế giới tiểu thuyết không khác mấy với dáng vẻ của cậu ở thế giới gốc, tuy không phải kiểu đẹp trai ngời ngời nhưng trông khá sạch sẽ thanh tú, một vẻ đẹp điển hình của trai anime.
Cậu tạo ra một đợt sóng nhỏ trong lớp, diễn đàn trường cũng bắt đầu thảo luận về những sự kiện đang hot lúc này.
【Topic: Aaaaaa học sinh chuyển trường lớp 2 khối 12 trông đáng yêu thế! [Hình ảnh] [Hình ảnh]】Bình luận 1: Thật không công bằng, tại sao trai đẹp trong trường chúng ta lại tập trung hết ở lớp 2 khối 12 vậy!Bình luận 2: Hết nước chấm, tui đã thấy cậu ta ở khoảng cách gần rồi, da siêu đẹp, tính cách cũng siêu dễ thương luôn!Bình luận 3: Không thể so với học sinh chuyển trường khối 11 đâu, mặt trông non quá. Tui thích con trai có thuộc tính kiểu chó sói lai cơ!Bình luận 4: Công nhận học sinh chuyển trường khối 11 siêu đỉnh! Chó sói niên hạ, em trai làm ơn nhìn chị một lần đi mà!Bình luận 5: Mấy đứa trên kia đừng có nâng người này lên đạp người kia xuống. Nói đến trai đẹp thuộc tính chó sói lai thì ai qua được đàn anh Tần hả?Bình luận 6: Chuẩn luôn. Gặp đàn anh Tần xong tiêu chuẩn của tui cũng cao chót vót, lỡ sau này không kiếm được bạn trai thì phải làm sao đây huhu....
Trọng tâm của topic chỉ dừng ở Nam Dục Thành trong chốc lát rồi hoàn toàn chệch hướng, topic nhanh chóng bị fans nhan sắc của Tần Tích Hằng chiếm đóng, hệt như đa số những topic khác trên diễn đàn.
Lúc Nam Dục Thành biết đến sự tồn tại của nó, topic đã có hàng trăm bình luận, không một ai nhớ đến chủ đề gốc của topic là gì nữa.
Nam Dục Thành được nâng lên rồi đạp xuống nhưng không hề cảm thấy tức giận, ngược lại còn thấy vui.
Cậu chỉ là một nhân vật phụ mờ nhạt nhỏ bé, không xứng đáng được trở thành đề tài bàn luận của các nữ sinh trên diễn đàn.
Hệ thống cũng nhìn thấy topic này, lập tức phấn khích tột độ: "Ứng cử viên nam chính mới đã xuất hiện!"
"Ai?"
"Học sinh chuyển trường khối 11 kia kìa." Hệ thống cười nham hiểm.
Nam Dục Thành chỉ "ờ" một tiếng: "Thuộc tính chó sói lai? Không phải bị trùng với Tần Tích Hằng rồi à?"
"Phải gọi là thuộc tính sếp tổng ngầu lòi thì đúng hơn," Hệ thống suy nghĩ một lúc rồi nói, "Cực kì bá đạo, du͙© vọиɠ chiếm hữu rất lớn, tiếc chữ như vàng..."
Nó còn chưa bung xõa hết vốn từ phong phú của mình đã bị Nam Dục Thành ngắt lời: "Dừng dừng dừng, đừng có tung hô vớ vẩn nữa. Chờ lượt bình chọn của cậu ta tăng cao rồi nói tiếp."
Nghe hệ thống tiếp tục lẩm bẩm nửa ngày sau mới chịu im miệng, Nam Dục Thành cảm thấy rất buồn cười.
Thế nên mới nói đây là thế giới tiểu thuyết. Một vị sếp tổng ngầu lòi chưa thành niên đang học lớp 11, Nam Dục Thành nghĩ thôi cũng cảm thấy buồn cười.
Tiết tự học buổi sáng trôi qua trong sự vui vẻ, Nam Dục Thành bắt đầu tiết học đầu tiên trong ngày. Đối với cậu thì kiến thức lớp 12 không gọi là khó, hơn nữa tối hôm trước cậu đã xem qua vài đề thi tuyển sinh đại học trong những năm gần đây, có gốc sẵn, lúc đi học cũng không cảm thấy quá căng thẳng.
Ngồi cùng bàn với cậu là một học sinh giỏi điển hình. Cậu ta đeo cặp kính dày cộp, mới sáng sớm đã bắt đầu đọc sách, lại còn tốt bụng nhắc nhở cậu: "Ngày mai sẽ có bài kiểm tra chất lượng đầu năm, cậu đừng ngẩn ngơ nữa, mau chuẩn bị tinh thần đi. Nghe nói cậu học khá...tệ ở tất cả các môn, đặc biệt môn Toán phải gọi là...nát bét. Nhưng tôi chỉ nói vậy thôi, cậu đừng căng thẳng quá, cứ tập trung học hành cho thật tốt, vẫn còn tận một năm nữa mà."
Hẳn là cậu ta đã được giáo viên chủ nhiệm dặn dò trước, cách nói chuyện cực kì uyển chuyển.
Nam Dục Thành nhất thời cảm thấy hơi xấu hổ. Cậu lại nhớ đến bài thi không đạt trung bình trong cặp mình, cảm thấy bạn cùng bàn không nên học khoa học tự nhiên mà phải chuyển sang học văn mới đúng. Có thể diễn giải ba từ "học sinh yếu" thành một đoạn văn đầy tinh tế mỹ miều như thế, vừa nghe đã biết cậu ta là một người am hiểu sâu sắc sự linh hoạt của ngôn từ.
Cậu vội gật đầu, sau đó vùi mặt vào sách giáo khoa.
Nhưng tâm trí Nam Dục Thành đang lơ lửng ở nơi khác, chưa được bao lâu sau, cậu lại mất tập trung.
Cậu liếc nhìn Tần Tích Hằng và Ninh Song đang ngồi cạnh nhau cách nửa phòng học bên kia, hỏi hệ thống: "Lượt bình chọn của cp trúc mã vẫn đứng đầu đúng không?"
"Đúng vậy! Từ khi Hựu Hựu ngồi cùng bàn với Tần Tích Hằng thì các fan đã bắt đầu bùng nổ rồi."
Nam Dục Thành xác nhận mục tiêu của mình một chút, tránh việc phải tốn công vô ích: "Vậy bây giờ tao vẫn tiếp tục trợ giúp cho Ninh Song hả?"
"Đúng thế." Hệ thống nói, "Bây giờ là một cơ hội tốt. Trong vòng 1 tháng tới, cp Hằng Song sẽ có rất nhiều thời gian tiếp xúc gần gũi với nhau, tui thấy cậu có thể tranh thủ ngay lúc này."
Nam Dục Thành tự biết bản thân gánh trọng tránh trên vai, nghiêm túc gật đầu.
.
.
.