Chương 7

Cô đang xách hai túi rác, đang định mở nắp thùng rác thì bên trong vang lên hai tiếng “meo meo” yếu ớt.

Cô nhấc nắp thùng nhìn vào thùng rác, trên đống rác cao cao có một chú mèo con hoang nằm đó.

Mèo con cỡ lòng bàn tay, bàn chân của nó di chuyển không thoải mái trên thùng rác bẩn thỉu và hôi hám, Hứa Gia nhận thấy bàn chân trước của nó dường như đang chảy máu.

Cô do dự một lúc rồi đưa tay ra cho chú mèo con.

Ngay khi tay cô chuẩn bị chạm vào con mèo, một giọng nam đã ngăn cô lại.

"Đừng nhúc nhích."

Thanh âm này có chút quen thuộc, trầm thấp khàn khàn, như là cách một tầng vải dệt phát ra tới.

Hứa Gia quay lại và nhìn thấy người đàn ông bắt được con mèo ngày hôm qua, anh vẫn trang bị đầy đủ mặt nạ và găng tay. Cô nghe thấy cuộc trò chuyện ngày hôm qua của bọn họ khi nhốt con mèo vào chuồng, giọng nói của người đàn ông trầm ấm dễ nghe, đến bây giờ Hứa Gia vẫn còn nhớ.

Điều độc đáo hơn cả giọng nói của anh ấy chính là đôi mắt của anh ấy, Hứa Gia chỉ cần nhìn một cái là nhớ ra được.

Người đàn ông được trang bị đầy đủ, Hứa Gia ý thức được anh ở đây hẳn là để cứu chú mèo con, cô lùi lại một bước để nhường chỗ.

Bây giờ cô mới nhớ ra bài viết đó – “Những người mà lão đại liên lạc đều đáng tin cậy.”

Hôm qua trước lúc nửa đêm cô còn đang bận choáng váng vì chó mèo có thể truy cập Internet, sau nửa đêm lại kinh ngạc trước trình độ chơi game của Đới Duy, căn bản không nhớ đến việc này.

Không biết Lão đại của lũ mèo đó là ai và có mối liên hệ như thế nào với những người này, người đàn ông này liệu có biết về diễn đàn hay không?

Người đàn ông một tay bế con mèo ra ngoài, tay kia mở l*иg dưới chân, con mèo con ngoan ngoãn nhìn người đàn ông, ngoan ngoãn không cử động chân.

Khi Hứa Gia thấy vấn đề sức khỏe của mèo con đã được giải quyết, cô quay người định rời đi nhưng người đàn ông đã ngăn cô lại.

"Cô có muốn đến cửa hàng thú cưng không? Nó nằm ngay bên cạnh Phú Lệ Danh Thành, Cửa hàng thú cưng Nhạc Vinh."

Hứa Gia không nghĩ tiếp nhận lời mời của người lạ, cô kỳ quái mà nhìn người đàn ông đang có chút căng thẳng.

Như sợ bị cô từ chối, người đàn ông đưa ra con át chủ bài của mình: “Xin chào học tỷ Hứa Gia, em tên là Hoắc Thư Ngôn, em cũng học chuyên ngành tài chính, cùng là học sinh của cô Triệu Quyên Triệu Đạo. Em đã nghe cô Triệu nhắc tới chị."

Hứa Gia cảm thấy nam nhân này có chút kỳ quái, khi cậu tự giới thiệu, giọng điệu rất bình tĩnh, giống như đang đọc sách vậy.

Nhưng xét đến việc Hoắc Thư Ngôn là đàn em của mình, cô do dự một lúc rồi vẫn đồng ý.

Hứa Gia muốn hỏi làm thế nào họ liên lạc được với con mèo, nhưng cô cảm thấy rất khó để hỏi câu hỏi này.

Dù sao bọn họ cũng không thân quen, nếu người đàn ông này thực sự không biết về diễn đàn ma thuật đó, vội vàng nói cho hắn biết về Liên minh Chó Mèo, có thể sẽ mang đến chút rắc rối cho cô, thậm chí có thể cho đám chó mèo đó.

“Học tỷ, sau này nếu chị nhìn thấy mèo hoang thì đừng dùng tay chạm vào nó.” Hoắc Thư Ngôn đang đi phía trước đột nhiên nói: “Có một số mèo hoang có mầm bệnh trên người, chó hoang cũng vậy. "

Hứa Gia nhìn dái tai và cổ hơi đỏ của Hoắc Thư Ngôn, cô kéo kéo áo somi lại, nghĩ rằng thời tiết có phần lạnh lẽo hẳn là sẽ không cảm giác nóng.

Cửa hàng thú cưng quả thực rất gần khu dân cư, đi bộ mười phút, Hứa Gia đã nhìn thấy cửa hàng.

Đứng trước cửa cửa hàng là một soái ca buộc tóc đuôi ngựa tràn đầy hơi thở nghệ thuật, nhìn thấy Hứa Gia, anh nhướng mày, nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt.

Hoắc Thư Ngôn giới thiệu với Hứa Gia: "Đây là bạn của em, Liễu Sóc. Cửa hàng này là của cậu ấy, em chỉ giúp việc trong cửa hàng của cậu ấy thôi."

Hứa Gia mỉm cười: "Xin chào, tôi là Hứa Gia."

Cô tưởng người đàn ông trông giống nghệ sĩ này là một khách hàng, nhưng cô không ngờ anh ta lại là chủ cửa hàng, quả nhiên không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài.

Liễu Sóc mỉm cười gật đầu: “Xin chào, tôi biết cô, hâm mộ cô đã lâu.”

Anh liếc sang một bên, lại ho khan rồi nói thêm: “Trường học bảng vàng danh dự có ảnh của cô, ngưỡng mộ ngưỡng mộ đã lâu.”

Hứa Gia đang nhìn vào cửa hàng thú cưng được trang thiết bị đầy đủ, không nhận ra sơ hở trong lời nói của Liễu Sóc – bảng vàng danh dự một năm thay đổi một lần, Hứa Gia có tên trong bảng là vào năm thứ nhất. Cậu ta từ khi nào xem được ảnh chụp?