TG1 - Chương 2.2: Tên khốn đó có làm cho em thấy thoải mái không?

Bên trong con hẻm nhỏ dưới trời mưa không ngừng vang lên từng đợt tiếng kêu rên thảm thiết, đan xen với tiếng động như có món đồ nào đó bị vật cứng đập vỡ, vị chủ nhân mới của cô xem cô như một con mèo hoang nhỏ mà dùng áo khoác âu bọc cô lại, còn ra vẻ vô cùng hứng thú mà cùng cô thưởng thức cảnh tượng gã đòi nợ bị người ta đánh gãy tay chân.

Hắn đang cười nhưng trong ánh mắt lại không có chút niềm vui nào, giống như nhận ra cô đang nhìn hắn, người đàn ông lập tức vươn tay buộc chặt bàn vào áo khoác.

Mùi hương của máu, của kim loại rỉ sét và cái chết bọc lấy xung quanh cô, không bao giờ tan ra được nữa.

Cô và ông chủ ký hợp đồng năm năm, người đàn ông rất nhanh đã giúp cô trả hết nợ nần, cô biết càng nhiều thì càng sợ hãi thủ đoạn tra tấn của ông chủ.

Có lẽ máu thịt của những người này trời sinh đã có màu đen, bị tẩm đầy sự dơ bẩn và tội lỗi.

“Đây là cái gì –”

Cô đột nhiên cảm thấy ngay cổ bị túm lấy, ông chủ đang nắm lấy cà vạt của cô, kéo cô vào trong lòng ngực hắn.

Sắc mặt của hắn đột nhiên trầm xuống, ngón tay cọ xát lên dấu vết sau cổ của cô, ở trên làn da trắng nõn mềm mịn đó có hai ba dấu vết màu đỏ mờ ám, bên dưới cổ áo còn che dấu một nửa dấu răng xanh tím rất sâu.

Là dấu vết do luật sư để lại, toàn thân trên người cô, ngay cả chỗ riêng tư nhất cũng bị tên biếи ŧɦái kia cắn một lần.

“Con mẹ nó, cái này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Giọng nói của người đàn ông bình tĩnh tới quái dị, bộ dạng lúc không cười khiến lòng người ta phải run rẩy, hắn đột nhiên bắt cô đè xuống sô pha màu đen bên dưới, một tay giữ chặt lấy hai cánh tay của cô, cô muốn giãy giụa nhưng đều vô dụng, chỉ đành phải nén giận bị ông chủ của mình vén áo lên.

Thế là cô hoàn toàn để lộ nửa thân trên, làn da vốn trắng nõn không tì vết nay lại tràn đầy những dấu vết dâʍ ɭσạи, bởi vì làn da nhạy cảm nên có vài nơi đã sưng lên, rơi vào mắt người khác lại càng có vẻ diễm tình lạ thường.

“Mẹ nó! Em bị thằng con lừa nào đè lên!”

“Khốn khϊếp! Liên quan cái rắm tới anh! Đè con mẹ nó nhà anh!”

Cô nóng đầu lên liền chửi bới, nhưng nháy mắt mồ hôi lạnh lập tức tràn đầy, vẻ mặt ông chủ vô cảm mà nhìn về phía cô, ánh mắt đen tối tới mức khiến cô sợ hãi, cô không nhịn được mà run rẩy cả người lên, dùng âm thanh cũng run run của mình để kể lại nguyên nhân nhiệm vụ thất bại.

Một đợt không khí khiến người hít thở không thông chặn ngang giữa hai người, sắc mặt của cô trắng bệch, cánh tay vừa mới cử động một chút đã bị ông chủ nắm chặt lấy, sức lực đó mạnh tới mức khiến cô trong nháy mắt liền mất đi cảm giác.

“Thế cái tên khốn đó làm cho em thoải mái không?”

Người đàn ông anh tuấn ghé sát vào người cô gần nhất có thể, có mấy sợi tóc còn rũ xuống khuôn mặt của cô, đôi mắt mèo của cô trợn tròn lên, kinh ngạc tại sao ông chủ lại không trách phạt cô việc cô không lấy được tài liệu mà lại đi để ý tới chuyện này.

“Em ở dưới người hắn ta cao trào mấy lần?”

“Giọng khàn tới vậy, có phải là do dùng miệng giúp thằng con lừa đó không?”

“Ông đây còn chưa được em khẩu giao lần nào.”

“Mẹ nó thật là thú vị.”

Cách ông chủ nói chuyện đã chuyển sang lẩm bà lẩm bẩm sởn gai óc, cô cảm thấy người đàn ông này hiện tại không hề bình thường, bàn tay của hắn xoa lên bụng nhỏ của cô, cảm giác lạnh lẽo khiến cô không nhịn được mà co rút người lại.

“Đợi, đợi đã! Ông chủ!”

“Nhiệm vụ thất bại, tôi sẽ chấp nhận hình phạt!”

“Cái gì cũng được, trừ cái này ra, tôi không muốn bị…”

Cô cũng không phải là một đứa nhóc cái gì cũng không biết, vẻ mặt và hành động cử chỉ của ông chủ giống y như cái tên luật sư biếи ŧɦái tối qua, đó là hành động gợϊ ȶìиᏂ tràn đầy lửa nóng tìиɧ ɖu͙©, đặc sệt tới mức giống như muốn thiêu đốt cả người cô.

“Cầu, cầu xin ngài, ông chủ.”

Cô hoảng tới mức đôi môi run lên, hai viên mắt mèo màu đen lấp lánh cầu xin nhìn về phía ông chủ, hy vọng hắn có thể có chút lương tâm, nhìn ở việc cô đã chăm chỉ cần cù làm việc cho hắn hơn bốn năm mà mở lòng từ bi tha cho cô.

Nhưng ông chủ của cô lại vô cùng lạnh lùng, hắn không phải là kiểu người có lòng đồng cảm mà hoàn toàn là một kẻ có tư tưởng ích kỷ.

“Cô em nhỏ, em có biết không?”

Người đàn ông tóc đen mắt xanh cúi đầu, cánh môi dán lên người cô, vươn đầu lưỡi ướŧ áŧ lên liếʍ láp, cô mím môi thật chặt, không dám mở miệng nói chuyện nữa.

“Từ ánh mắt đầu tiên ông đây nhìn thấy em đã muốn kéo em lên giường, sau đó lột sạch quần áo khóa chặt em lại, không cho em đi đâu cả, sau đó - ”

“Không phân biệt ngày hay đêm mà dùng sức thao em.”

Da đầu của cô trở nên tê dại, cảm thấy lỗ tai mình đã bị ông chủ làm bẩn rồi, lần đầu tiên gặp mặt cô còn chưa có đủ tuổi đâu, cái tên mặt người dạ thú này lúc đó rõ ràng chỉ trưng ra khuôn mặt lạnh lùng, không ngờ trong lòng lại có suy nghĩ dơ bẩn xấu xa như vậy.

Cô tức giận tới mức mất đi lý trí, đang định mở miệng ra chửi ầm lên thì lập tức bị ông chủ nắm bắt cơ hội, đầu lưỡi hắn không hề chờ đợi mà len lỏi vào trong khoang miệng cô, bắt lấy đầu lưỡi của cô rồi kéo vào khoang miệng của hắn, nước bọt của cả hai dính nhớp lại với nhau rồi chảy dọc theo đường cong của cằm xuống dưới.