Trong trường nghệ thuật, tỉ lệ nữ sinh luôn nhiều hơn nam giới, và những cô gái chỉ mới mười lăm hoặc mười sáu tuổi này cũng rất biết cách trang điểm và ăn mặc từng thời thượng. Ở các trường trung học bình thường, một cô gái quá chải chuốt chăm sóc ngoại hình của mình sẽ bị giáo viên chủ nhiệm chỉ trích nặng nề. Nhưng ở đây, nếu bạn không chú ý đến việc ăn mặc, bạn sẽ bị phê bình thậm tệ.
Là Chủ nhiệm mới được bổ nhiệm của Phòng Giáo vụ, Mạnh Quang Diêu thản nhiên đi dạo bên ngoài hết lớp học này đến lớp học khác nhìn vào bên trong qua khung cửa sổ mở rộng như thể đang thị sát tình hình.
Hiệu trưởng của trường trung học nghệ thuật này là một nhà quản lý chuyên nghiệp được một tập đoàn giáo dục ở thành phố lớn thuê với mức lương cao. Ông ta rất giỏi về nghệ thuật marketing khiến người ta phải thèm khát. Số lượng học sinh ở mỗi lớp được kiểm soát chặt chẽ vào khoảng 30 người, sĩ số vàng trong một lớp học tiêu chuẩn.
Và tất nhiên là học phí rất đắt đỏ, vậy mà rất nhiều người chen chúc xin vào. Lớp học có ít người, nhưng diện tích phòng học còn rộng hơn phòng của trường trung học bình thường, vì vậy trông lớp học lại càng thoáng đãng, mỗi em ngồi một chỗ cách xa nhau, gần như mỗi người chiếm một cái bàn.
Có lẽ họ vừa mới bước xuống từ lớp huấn luyện cơ bản, chiếc quần tập màu đen được l*иg dưới tất trắng, và đôi chân các cô gái đang mở rộng hết mức.
Tư thế này đặc biệt gợi cảm trong mắt Mạnh Quang Diêu, tựa như đang chờ hắn làm thịt từng người một, bây giờ đã là đầu mùa hè, các cô gái đều ăn mặc rất mát mẻ, trên người chỉ mặc một chiếc váy khiêu vũ.
Chiếc áo thun cotton màu đen do trường may đồng phục có cổ chữ V khoét rộng ở phía sau lưng, và có thể thấy rõ rằng những cô gái nào đang mặc áo ngực cô nào không.
Mạnh Quang Diêu nhìn vào trong lớp một lúc rồi rời đi, rẽ xuống hành lang, hắn hầu như không phát hiện có gì bất thường, vẫn còn một đoạn trong tòa nhà rèn luyện mà hắn hiếm khi đi tới.
Hắn nhìn đồng hồ, vẫn còn một giờ nữa, bây giờ trở về văn phòng còn có thể lên mạng chơi một ván cờ trực tuyến.
Buổi tối, Mạnh Quang Diêu về nhà thì thấy vợ đi công tác, con trai đi du lịch cùng một số bạn cùng lớp.
Ban đêm Mạnh Quang Diêu phải ngủ một mình, trong lòng đột nhiên có chút khó chịu. Hắn trằn trọc hồi lâu nhưng vẫn không thể ngủ được, đang định đứng dậy lướt web chơi cờ lần nữa thì đột nhiên nghe thấy có người gõ cửa.
"Là ai vậy?" Hắn suy nghĩ một lát, có lẽ là bốn cô gái thuê căn nhà bên dưới đã gặp phải chuyện gì đó.
Hắn đứng dậy mở cửa thì nghe thấy ngoài cửa có người gọi: "Chủ nhiệm... Cháu là Lý Lý Phi."