Chương 2

5 tiếng trước, bọn họ mới vừa xuống máy bay, mẹ Tô vì không hợp khí hậu nên đầu có chút choáng váng, bà uống thuốc xong liền ở khách sạn nghỉ ngơi.Sau khi xác định sức khoẻ mẹ Tô không gặp vấn đề lớn, Tô Vãn cầm camera và nôn nóng muốn thử, cha mẹ Tô vốn hiểu rõ tính cách của con gái, thấy vậy, mẹ Tô bảo hai cha con đi dạo trước, cũng coi như là khám phá đường đi.

Ban đầu cũng không có gì, nhưng Tô Vãn cùng Tô Mộc trời sinh bị mù đường, đi theo hướng dẫn viên lại có thể lạc đường. Theo kế hoạch là đi thương trường, nhưng đi một hồi lại phát hiện ra cảnh sắc đã thay đổi.

Theo màn đêm buông xuống, thành phố bắt đầu thức giấc, quán bar, quán bi-a, nhà hàng chật kín người, rất ồn ào. Trước cửa nhiều cửa hàng là những cô gái xinh đẹp ăn mặc hở hang, trang điểm xinh đẹp để hút khách, các cô gái còn trực tiếp biểu diễn cởϊ qυầи áo.

Mày của Tô Mục đã nhăn lại rất nhiều lần, nhưng Tô Vãn lại cảm thấy càng lúc càng phấn khích. Nàng cầm camera đi khắp nơi chụp ảnh, xém chút nữa đã đem chữ "kinh ngạc" và "hứng thú" viết lên trên mặt.

Bốn phía người xuất hiện càng ngày càng nhiều, còn có người đàn ông chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ hơi mỏng, khoe cơ bắp cuồn cuộn, còn có thể nhìn rõ hình dáng của hạ thể nhô lên, nhìn qua còn khiến rất nhiều người tự ti.

Khi tay của Tô Vãn bị một trong số người kia lôi kéo sờ soạng, Tô Mục nổi giận.

Thấy mặt cha tối sầm, Tô Vãn vốn có hứng thú lại sợ hãi, cũng không dám tiếp tục, khi nàng hoảng sợ bỏ trốn thì có người theo sau chân họ, đẩy mạnh tiêu thụ bán vé, giống như là nơi diễn kịch nhỏ, không có danh tiếng, cũng không thể nào đúng với quy định.

Tô Vãn nghe đứt quãng, cũng không quá rõ ràng, nàng chỉ mơ hồ biết được trong phòng có biểu diễn, liền tưởng là múa hát. Thật vất vả mới đi du lịch, nàng không muốn về sớm như vậy, nên đành khuyên can, xin cha ở lại, cùng nàng đi xem biểu diễn.

Lúc bọn họ bước vào, thời gian cũng đã muộn, buổi biểu diễn sắp bắt đầu, chỗ ngồi trong phòng đều đã đầy, chỉ có hàng đầu còn trống.

Hai người nhanh chóng ngồi xuống, khác với tư thế thả lỏng của Tô Vãn, Tô Mục quy tắc ngồi thẳng lưng, nếu đưa cho hắn quyển sách, nói là nghiên cứu khoa học thì cũng không quá.

Lúc này Tô Vãn mới phát hiện, ánh mắt của những người xung quanh có chút kỳ lạ, giống như mang theo tia hưng phấn, cách đó không xa, có mấy cô gái thấy bọn họ ngồi ở hàng ghế đầu tiên dựng tay cái với nàng.

10 phút sau, Tô Vãn cuối cùng cũng hiểu vì sao cô ấy lại dựng ngón tay cái khi nàng nhìn thấy người đàn ông Thái Lan khỏa thân trước mặt mình, còn khăng khăng đòi nàng cầm lấy trái chuối phía dưới.