Nhà chính của Kiều gia.
Lục Mạn Mạn ngồi ở bàn ăn, lặng lẽ quan sát sự bài trí sang trọng xa hoa tao nhã của phòng ăn, trên bàn bày đầy những món ăn tinh xảo ngon miệng, còn có vài người giúp việc mặc quần áo đơn giản tươm tất ở bên cạnh hầu hạ, nàng thầm nghĩ chị gái Lục Đình trong cốt truyện này được gả vào một nhà rất khá.
Nhìn người chị gái trong cốt truyện dưới ánh đèn đang sờ vào cái bụng hơi nhô lên của mình, trên mặt cô nở một nụ cười hạnh phúc tự hào. Lục Mạn Mạn có cảm giác tội lỗi không hiểu được, nhưng nghĩ đến mình ở thế giới ban đầu không biết sống chết thế nào. Nàng thầm nói xin lỗi ở trong lòng, cứ coi như là chơi game Otome công lược NPC là được.
Lục Đình cũng yên lặng quan sát người em kế này của minh, dáng dấp chỉ có thể coi như thanh tú, mặc dù có một đôi mắt hết sức xinh đẹp động lòng người nhưng cũng chỉ là một đôi mắt mà thôi. Mẹ kế của nàng là một đại mỹ nhân, đôi mắt của em kế là được di truyền từ bà ấy nên có hơi sắc sảo cũng là chuyện bình thường.
Lúc đầu cô còn lo rằng em kế là một học sinh cao trung cũng đã lớn rồi, ở cùng với chồng của cô sẽ không thoải mái. Bây giờ cô ta hoàn toàn không còn lo lắng gì nữa, với dung mạo mặt mộc chỉ thanh tú như này, cô rất yên tâm nên để cho nàng ở lại nhà chính nhìn cuộc sống tốt đẹp của cô ta bây giờ.
*
Khi màn đêm buông xuống, trong nhà họ Kiều bắt đầu lên đèn.
Một chiếc xe hơi màu đen từ từ lái vào trong sân viện hoa lệ tao nhã, sau khi xe dừng hẳn ở trước cổng nhà chính, tài xế xuống xe rồi cung kính mở cửa sau ra.
Kiều Vũ ngồi ở ghế sau từ từ mở đôi mắt đang nhắm nghiền, cài lại nút áo trên âu phục bị rời ra rồi bước xuống xe. Trợ lý riêng Ngô ngồi ở ghế phụ cầm cặp đựng công văn đi theo s
Hắn vừa mới đi vào cửa đã có người giúp việc lấy đôi dép lê từ trong tủ giày, còn xếp lại đôi giày da hắn vừa thay ra. Quản gia nhận lấy chiếc cặp từ trợ lý riêng Ngô rồi nói với hắn:" Ông chủ, em gái của bà chủ từ thành phố Ngô tới đây, bây giờ đang ăn cơm với bà chủ trong phòng ăn ạ."
Kiều Vũ khó tin gật đầu một cái rồi từ từ đi vào.
Nghe thấy tiếng động ở huyền quan, Lục Đình đi ra, thấy chồng mình về thì mặt mày cô ta liền tươi tắn hẳn lên, cô ta nhào tới ôm chặt lấy hắn: " Chồng ơi, chồng đã về. Hôm nay anh làm việc vất vả rồi!" Lời nói vô cùng thân mật.
Kiều Vũ vươn tay phải ra nhẹ nhàng ôm lấy cô ta, môi hắn nhẹ nhàng hôn lên mái tóc thưa trên trán cô ta rồi nhẹ giọng nói: "Cẩn thận một chút, dù sao cũng được hơn ba tháng rồi, sao vẫn giống như trước đây vậy."
" Ư ừm ~ người ta biết rồi" Lục Đình vòng hai tay ôm chồng, làm nũng với hắn.
Rõ ràng quan hệ giữa hai người rất tốt.
Nhiệm vụ này có vẻ hơi khó giải quyết.