Chương 7: Công lược (end)

Bạn tiến vào trò chơi, vẫn là giáo đường quen thuộc như cũ. Trải qua chuyến công lược lần trước, bạn đã quen thuộc hơn rất nhiều. Dựa theo trang web chính thức về điều kiện kết cục, bạn thuần thục sắp xếp lịch trình.

So với vòng lần trước học mấy môn đấu vật, khóa ma pháp của ván thứ hai lần này hiển nhiên khó hơn rất nhiều. Bạn cơ hồ không ra khỏi cửa, khổ luyện ma pháp.

Bạn thực sự muốn rơi lệ, trò chơi này cũng quá giống thật rồi, học ma pháp không chỉ khó, còn rất khiêu chiến tam quan thuyết vô thần của bạn.

Bạn sắp xếp cho mình một buổi nghỉ phép trong trò chơi, đi cùng quản gia và ba. Bạn lại lần nữa cảm thán kỹ thuật của công ty game, cảnh sắc ở nơi nảy, làm bạn sinh ra ý tưởng muốn ở lại trong trò chơi.

Bạn kiên nhẫn chờ đợi nhân vật chủ tuyến lên sân khấu, thời gian còn lại vẫn luôn ở nhà — lớp học — nghỉ phép, ba điểm sinh hoạt thẳng tiến.

Vị trí nhà ở trong trò chơi lần này không giống với lần trước, tuy rằng bạn cảm thấy quái lạ, nhưng ở nơi mới đích xác có một loại cảm giác mới mẻ.

Bạn ở trong trò chơi đã mười bốn tuổi, trong năm này nhân vật chủ tuyến sẽ phải lên sân khấu.

Bạn đi phố đen, gặp được Ba Lạc Á. Dưới sự nỗ lực của bạn, hai người trở thành bạn tốt.

Chỉ là bạn phát hiện tuyến thời gian trong trò chơi bị rối loạn, tất cả chuyện chưa xảy ra thì sẽ không có thông tin thông báo gì hết.

Có điều bạn vẫn hoàn thành việc tìm kiếm cốt truyện chính.

Từ khi bạn vào trong trò chơi liền không hề ra cửa dạo phố, hôm nay bạn tâm huyết dâng trào đi vào phố phồn hoa, nơi này vẫn giống với lần đến chơi đầu tiên.

Bạn cảm thấy có chút nhàm chán, lúc chuẩn bị rời đi lại bị người gọi lại.

“Diệp Tử?”

Bạn dừng lại, nhìn thấy một thiếu niên tóc nâu vẻ mặt khϊếp sợ nhìn bạn, cặp mắt màu đỏ kia nhiều thêm vài phần âm u.

Bạn giật mình nhìn Lợi Y, không nghĩ rằng vào ván thứ hai Lợi Y vẫn thích ở chỗ này chơi đùa.

Bạn chuẩn bị chào hỏi hắn, Lợi Y lại xông lên gắt gao ôm lấy bạn, nói: “Em đi đâu? Sao anh tìm mọi chỗ đều không thấy em.”

Bạn vất vả lắm mới đẩy hắn ra được, lại bị thiếu niên một phen nước mắt một phen nước mũi dọa hoảng.

Bạn không muốn nói nặng lời, sau một lúc trấn an hắn liền rời đi. Không hề nhìn thấy đôi mắt của hắn đỏ bừng quỷ dị.

Về sau mỗi lần bạn ra cửa đều sẽ gặp phải Lợi Y, hắn vẫn là thiếu niên tươi sáng trong trí nhớ. Hắn so với trước kia còn muốn quấn lấy bạn nhiều hơn, mỗi lần bạn nói mình phải về nhà, Lợi Y liền gắt gao túm chặt ống tay áo của bạn, nước mắt lưng tròng nhìn bạn.

Trong lòng bạn cảm thấy không đành lòng, liền đáp ứng hắn lần sau lại tới chơi với hắn.

Chỉ là vì sao khi bạn ra ngoài cùng Ba Lạc Á cũng có thể gặp phải Lợi Y!!

Lại một vòng Tu La tràng, giống như cũ là Lợi Y đưa ra lựa chọn muốn bạn chọn lựa sẽ đi cùng ai.

Bạn chần chờ, tuy nói lần này mục tiêu công lược của bạn là Ba Lạc Á, nhưng thời gian đi chơi cùng Lợi Y đích xác cũng rất vui, bạn cũng không đành lòng thương tổn hắn.

Không đúng.

Bạn hung hăng mà xem thường tâm thái đã ăn trong chén lại còn nhìn trong nồi của mình, nỗ lực làm lơ đôi mắt chờ mong của Lợi Y, kiên định chọn Ba Lạc Á.

“Sao lại như vậy….” Lợi Y trừng mắt đỏ, vẻ mặt không thể tin.

Ba Lạc Á trào phúng liếc mắt, đưa bạn rời đi.

Bạn có chút không yên tâm, quay đầu lại nhìn trộm Lợi Y một cái. Lại phát hiện hắn chỉ âm trầm nhìn bóng dáng hai người rời đi.

Bất an trong lòng bạn càng lúc càng lớn.

Loại bất an này vào lúc ở Ma giới đυ.ng phải Lợi Y đã đạt tới đỉnh điểm.

Theo lý thuyết, cốt truyện lần này hẳn sẽ là khi bạn ở Ma giới lọt vào tập kích của Ma tộc, Ba Lạc Á cứu bạn.

Nhưng hiện tại, Lợi Y lại xuất hiện ở trước mặt bạn.

Trên mặt hắn không còn vẻ tươi cười xán lạn trước kia, khóe miệng lại mang ý cười âm trầm, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm bạn.

“Diệp Tử, em xem, đến cuối cùng vẫn là anh tới cứu em. Vì sao em phải rời khỏi chứ, không phải nói sẽ vĩnh viễn yêu đối phương, sinh tử đều không thể tách chúng ta ra sao.”

Bạn rốt cuộc đã biết loại bất an này là từ nơi nào phát ra, trò chơi đã dính bug lớn, thế nhưng Lợi Y lại có ký ức của vòng chơi trước.

Lợi Y bước từng bước tới gần, ôm bạn vào trong ngực, đôi mắt đỏ bừng.

“Đã nói vĩnh viễn yêu anh, không thể nuốt lời.”

Mắt bạn tối sầm, lâm vào hôn mê.

Khi bạn tỉnh lại lần nữa thì thấy mình đang ở trong một lâu đài tối tăm xa xỉ, Lợi Y nhốt bạn ở trong phòng, một khắc cũng không cho phép bạn rời khỏi tầm mắt của hắn.

Hắn không màng ánh nhìn căm tức từ bạn, tự tay thay quần áo cho bạn.

“Ma khí trên người Diệp Tử quá nặng, rất khó ngửi. Mặc quần áo này vào thì sẽ không còn hương vị chán ghét kia nữa, quần áo này dùng chính vảy rồng của anh làm ra đó.”

Bạn không tránh thoát được, sinh ra ý tưởng muốn rời khỏi trò chơi này.

Bạn lần đầu cảm tạ chính mình đã học môn ma pháp, tuy rằng quần áo này làm ma pháp của bạn suy yếu đi, nhưng muốn chạy khỏi nơi này thì vẫn dư dả.

Bạn nhân lúc Lợi Y không ở đây chạy thoát ra ngoài, đi vào giáo đường. Lại phát hiện nút trở về ở trong giáo đường đã biến mất không thấy, vào lúc bạn đang kinh hoảng thất thố, Lợi Y từ sau lưng ôm chặt lấy bạn, ngữ khí nguy hiểm lại yêu say đắm:

“Sao Diệp Tử lại muốn rời đi chứ? Em đã nói sẽ ở bên anh, vĩnh viễn yêu anh, không thể nuốt lời đâu.”

Bạn lập tức hiểu ra đây là Lợi Y làm.

Hắn đeo vào tay bạn một vòng tay có treo lục lạc, bên trên có hoa văn kỳ quái, được khảm bảo thạch đỏ. Bạn nháy mắt cảm giác được ma pháp trong thân thể đang dần dần biến mất.

“Đây là sừng rồng của anh, Diệp Tử rất giảo hoạt, luôn biến mất không thấy. Đeo lên rồi về sau Diệp Tử sẽ không thể rời khỏi anh.”

Bạn không thể tháo vòng tay này xuống được, cũng không thể ra khỏi trò chơi. Trong lòng nôn nóng vạn phần, thử dùng nút khẩn cấp trong trò chơi liên hệ với công ty. Lại bất đắc dĩ nhận được một chuỗi mã loạn.

“Vì sao, luôn muốn rời đi chứ.”

Bạn kinh hoảng thất thố, nhìn Lợi Y âm u đứng ở cửa.

Đêm đó, vòng tay tinh tế trên cổ tay thiếu nữa vang không ngừng, trên cổ trắng nõn che kín dấu vết đỏ thắm, không tự giác nghiêng phía trước, cực kỳ giống thiên nga trắng đang hấp hối.

Người đàn ông khẽ cắn cánh môi của cô gái, mυ"ŧ mát vành tai trắng nõn, thấp giọng nói: “Ở lại nơi này, ở lại bên cạnh anh, vĩnh viễn.”

Máy tính trong phòng cho thuê không biết khi nào đã phát ra ánh sáng, một cái thiệp thảo luận trên diễn đàn trò chơi che lại vô số tin nhắn.

—— Giờ đã bao nhiêu ngày rồi, chủ lầu còn chưa trả lời lại.

—— Nghe nói công ty còn gửi bưu kiện cho người ta, chủ lầu cũng không trả lời.

—— Không phải là sẽ ở trong trò chơi chứ?

—— Ôi mẹ ơi, càng nghĩ càng thấy ớn, sẽ không ra được chứ?

—— Không có khả năng đó, trong trò chơi không phải còn có nút rời khẩn cấp sao?

—— Thiệp của chủ lầu đúng là có chút kỳ quái, cho tôi một loại cảm giác như NPC có ý thức tự chủ vậy.

—— Tôi cũng thấy vậy!!! Chủ lầu có rất nhiều kiểu công lược mà bên tôi cũng chưa từng xuất hiện!! Đặc biệt là chuyện sau kết hôn, sau khi tôi công lược thành công hiện lên dòng kết hôn liền tự động rời khỏi, chủ lầu còn có sinh hoạt sau kết hôn.

—— Đừng nói nữa, nói tiếp tôi lại không dám chơi.

—— Lại còn có người tin là thật, nói không chừng là có người cố ý biên soạn ra.

—— Có điều cái này thật sự rất kỳ lạ.

—— Bốn trăm ba mươi bảy ngày trôi qua, chủ lầu còn chưa trả lời lại. Đây đã trở thành một chuyện quỷ dị của trò chơi, nghe nói có người tìm được thông tin của chủ lầu còn cố ý đi điều tra, phát hiện chủ lầu một năm trước đã không còn xuất hiện nữa.

—— Khoan đã, sẽ không thật sự ở trong trò chơi chứ?

—— Trời ạ, chẳng lẽ thông tin NPC kia có ý thức tự chủ tự vây khốn người công lược là thật?

—— Đã nói chắc chắn là marketing rồi mà, mấy người cũng không phát hiện ra từ sau chuyện này trò chơi của công ty game bán rất chạy sao, đều do nghe thấy câu chuyện này nên mọi người đều tò mò muốn mua.

—— Tôi vẫn cảm thấy kỳ quái.

Mặc kệ có kỳ quái hay không, bạn cuối cùng vẫn sẽ vĩnh viễn sống bên cạnh Lợi Y.