Chương 3

Cả ngày hôm nay của Trần An như bước đi trên mây, cùng một ngày mà siêu thị mini của cậu đã bán gần 300 triệu tiền hàng đó là điều mà trước giờ cậu chưa từng nghĩ đến.

Nhìn số dư trong tài khoản Trần An không thể không tin đây là thật mà không phải mơ, Trần An cần phải bình tĩnh nên cậu đóng cửa hàng đi về phòng nghĩ trên lầu quyết định đi ngủ.

Đúng vậy, thói quen của Trần An mỗi khi gặp chuyện gì bối rối cậu sẽ đi ngủ để đầu óc có thể khởi động lại cpu, chỉ cần ngủ dậy mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết.

Sáng hôm sau, Trần An vệ sinh cá nhân xong mở ứng dụng đồ ăn đặt một tô phở và một ly trà trái cây, sau khi ăn no cậu lại mở web online lên để kiểm tra.

Bên web thường cậu kiểm tra hộp thoại xem có tin nhắn nào không? Và xem có đơn hàng nào không? Chỉ có hai đơn hàng gia dụng, cậu nhìn thời gian lấy hàng là buổi chiều nên cũng không gấp ráp đóng hàng.

Còn bên web thời không thì có hai tin nhắn nhắc nhỡ cậu đánh giá cho shipper lấy hàng, nhớ đến Thỏ Bí và Thỏ Louis cậu không ngần ngại mà cho đánh giá 5 sao.

Nhớ đến việc Thỏ Bí muốn ăn rau muống, Trần An liền ghi vào mục ghi nhớ để chiều nay cậu đi chợ mua cho nó.

Đang đánh game hang say thì có khách vào cửa hàng, Trần An vẫn không ngẩng đầu mà chỉ nói: "Rất hân hạnh được đón tiếp quý khách".

Nhưng vị khách này không đi xem xét các kệ hàng mà tiến thẳng đến quầy thu ngân nơi Trần An đang ngồi.

Trần An ngước nhìn là một người đàn ông cao to vạm vỡ mặc trên người là áo da thú trên tay là một bên tay là tay nãi phòng to, một bên lại là thanh cung to lớn.

Trần An đầu tiên là kinh ngạc trợn mắt há mồm sau chuyển thành hoảng sợ, Trần An nuốt một ngụm nước miếng lo lắng hỏi.

“Tôi có thể giúp gì cho anh không?”

Trần An trong lòng sợ hãi sợ mình nói sai một lời sẽ bị đôi tay cơ bắp đấm một phát thăng thiên.

Người đàn ông trái với vẻ ngoài đáng sợ ngược lại giọng nói rất trầm ấm.

“Tôi chỉ muốn mua hàng.”

Trần An thấy anh không có ý định tấn công mà nói chuyện cũng lịch sự nên giảm bớt sợ hãi.

“Có thể, anh có thể tham quan siêu thị tất cả món hàng đều ở trên đó, anh cứ chọn món mình cần rồi đến đây tính tiền.”

Người đàn ông lắc đầu: “Một năm nay tôi mắc kẹt tại Rừng Deju này ngoài săn bắn, thu thập các loại thực vật quý hiếm và đào khoáng sản ra tôi không có tiền hay vàng để trao đổi với cậu.”

Hả? Cái gì? Rừng Deju là rừng nào? Mắc kẹt? Đại ca à anh mắc kẹt thì sao anh lại xuất hiện ở trước mặt tôi được?

Một đóng thắc mắc hiện lên trong đầu Trần An nhưng cậu nhìn cách ăn mặc như thời phong kiến của anh ta thì một suy nghĩ lóe lên trong đầu.

Chẳng lẽ cái tạp hóa của cậu không những là bán hàng online vượt thời không mà còn có thể vượt thời không sao? Trần An hoảng hốt nhìn phía ngoài cửa sổ vẫn là khung cảnh quen thuộc nhưng nếu là hiện đại thì đại ca trước mặt này ở đâu xuất hiện vậy?

Trần An mở web thời không lên tìm kiếm trong mục chăm sóc khách hàng thì phát hiện nó có giải thích về phần vật đổi vật, cậu không có thời gian để tìm hiểu kỉ nên thấy vật cũng có thể đổi thì Trần An gật đầu ngay lặp tức.

“Có thể, anh muốn đổi hàng gì?”

Thấy Trần An đồng ý người đàn ông thở dài nhẹ nhõm từ tay nãy lấy ra một chồng hộp bên trong đều đựng những loại thuốc mà Trần An không biết tên.

Trần An bối rối không biết làm sao thì nhớ đến máy quét của mình có thể quét mấy món hàng tự xuất hiện trong kho thì vớ ngay nó quét thử.

Vậy mà quét được.

Hoa Linh thảo tươi: "Thảo dược cấp 1, trị giá 500.000 đồng".

Công dụng:

Túy Tiên thảo: "Thảo dược cấp 3, trị giá 3.000.000 đồng".

Công dụng:

Mộc Y: "Thảo dược cấp 3, trị giá 2.000.000 đồng".

….

Trần An quét một hơi hơn 80 cái hộp đựng thảo dược đại đa số là thảo dược cấp 1 chỉ có 22 cây cấp 3, 10 cây cấp 4, 5 cây cấp 5 và 1 cây cấp 7.

Quý nhất là cây cấp 7 Quỷ chu sa trị giá 200.000.000 đồng, tất cả số thảo dược cộng lại hơn 500.000.000 đồng.

Kế đến là lông, xương của dã thú, không phải gọi là ma thú, số tiền thu được còn nhiều hơn khoảng 20 tỷ đồng.

Tiếp theo là khoán sảng tất cả đều là khoán sản mà cậu chưa từng thấy và chưa hề nghe về tên của nó.

Số khoáng sản nhiều đến nổi Trần An phải lấy thùng đựng đầy dưới chân, và tất cả giá trị của nó chạm đến con số mà Trần An không ngờ đến 56 tỷ, cái quần què gì vậy?

Trần An trực tiếp chửi tục, cậu đào đâu ra số tiền lớn như vậy để trả cho người ta chứ, mồ hôi làm ướt cả lưng áo Trần An đang không biết nói như thế nào để vị đại ca này đừng tức giận thì anh lại lấy ra một cái vòng.

Chưa đợi người đàn ông đưa cho Trần An thì trên máy tính đã tự động xuất hiện nội dung về lai lịch của chiếc vòng:

"Vòng hỗn nguyên cấp 7, được nhà luyện kim Rock Finnal ở Rowlan đại lục luyện chế".

Công dụng: "Vòng không gian ma pháp, bên trong là thế giới chứa đầy linh khí, thời gian so với với giới thực 1:365, bên ngoài 1 ngày bên trong 1 năm".

Trị giá 50 nghìn tỷ.

Trần An há hốc mồm 50..50.. nghìn tỷ, nếu được Trần An muốn té xỉu ngay lập tức từ thế giới hiện đại bây giờ nó nhảy thành thế giới ma pháp tu chân luôn rồi.

Người đàn ông vuốt ve cái vòng trong rất luyến tiếc nhưng anh ấy vẫn để vào tay Trần An, cầm chiếc vòng trên tay mà Trần An cứ nghĩ cậu đang cầm một trái bom.

Người đàn ông nói: “Chiếc vòng này nó đã cứu tôi thoát chết mấy lần, nó có thể cản được đòn tấn công của ma thú cấp 9".

Trần An cố gắng trấn tĩnh cười hỏi: “Anh thật sự muốn bán chúng à?”

Làm ơn là không phải đi, tôi không có nhiều tiền và nhiều hàng hóa như thế để đổi đâu.

Người đàn ông kiên đinh: “Đúng vậy, tôi muốn về nhà.”

Trần An đã chuẩn bị quỳ xuống xin tha rồi nhưng nghe đến đây cậu ngạc nhiên nhìn anh.

Người đàn ông nói tiếp.

“Tôi tên Michael là người ở đại lục Balacie, hai năm trước trong một lần đi săn tôi bị cuốn vào lỗ hỏng thời gian đến rừng Deju tại đại lục Rowlan.

Tôi cứ nghĩ là mình đã không còn cơ hội trở về nhà rồi thì tôi gặp Bob thợ săn thời không? Anh ấy không những cứu tôi còn chỉ dạy cho tôi cách trao đổi đồ vật thông qua các cửa hàng thời không.

Một năm trước trong một lần tôi trao đổi với cửa hàng luyện khí thì ông chủ nơi đó báo cho tôi biết nếu gặp được cửa hàng thời không thì có thể lấy vật trao đổi để đổi một lần sử dụng cánh cửa thời không.

Cửa hàng thời không là cửa hàng cao cấp nhất, ở nơi đó có cánh cửa thời không có thể đi bắt cứ nơi đâu kể cả trở về đại lục của tôi, hơn một năm nay tôi vẫn đang chờ đợi cậu xuất hiện.

Xin cậu, xin cậu hãy giúp tôi trở về, đã hai năm rồi tôi không về nhà, ở quê nhà tôi vẫn còn người thân đang chờ tôi chở về.”

Trần An nghe câu chuyện của anh thì đúng là động lòng trắc ẩn nhưng cậu không biết những điều anh ta nói có phải là về cửa hàng của cậu hay không?

Không biết thì hỏi, Trần An lại mở mục chăm sóc khách hàng để hỏi thăm vậy mà thật sự có cánh cửa thời không.

Cánh cửa thời không: "Có thể đi đến bất cứ nơi đâu bạn muốn.

Yêu cầu phải có tọa độ xác định hoặc vật thuộc về thế giới đó.

Giá: 40 nghìn lẻ 75 tỷ đồng".

Trần An há hốc mồm vậy mà có đủ để mở cổng một lần, xem ra vì về nhà anh chàng này cũng không thiếu tìm hiểu thông tin.

“Có thể, tất cả số đồ này đủ để mở cửa một lần, anh có đồ vật ở quê hương anh không? Cái gì cũng được miễn là từ quê hương anh, cần có nó để xác định vị trí chính xác đại lục của anh.”

Michael gật đầu nhanh chóng lấy ra một sợi dây chuyền có mặt làm bằng một viên đá màu xanh, Trần An nhìn nhưng cũng không biết nó là gì.

Trần An dùng máy quét dây chuyền thì trên màn hình hiển thị đang tạo chìa khóa cổng thời không, xin đợi chờ giây lát.

Trần An thấy thế liền hỏi Michael: “Phải đợi một chút anh mới có chìa khóa để trở về, số vật anh đổi còn dư rất nhiều tiền anh có muốn đổi một số đồ cho người nhà không?”

Nghe có thể trở về Michael vui vẻ đến bật khóc, Trần An chỉ có thể không ngừng an ủi, đưa khăn cho anh lau nước mắt.

Sau khi bình tĩnh Michael liền nói lên đọc tên các mặt hàng mà mình muốn đổi, anh không dám rời bước khỏi quầy thu ngân sợ mình mà đi một bước thì sẽ mất cơ hội trở về.

Vì thế Trần An chỉ có thể đi lấy thay anh, các đồ trên quầy thu ngân ngay khi anh đồng ý đổi đã bị hệ thống web thu hồi.

Trần An dùng thùng carton đóng để đựng hàng nào là đồ gốm, hạt giống, muối ăn, đường, vải, trang sức, dụng cụ nhà bếp, bột mì, đồ chơi trẻ em, bánh ngọt đóng gói,…

Trần An cảm thấy tuy Michael là người đến từ ma pháp đại lục nhưng kiến thức của anh rất nhiều và anh cũng hiểu rất rõ các đồ dùng có trong thời hiện đại.

Michael gãi đầu nói: “Thật ra ở Deju sẽ thường xuyên có các cửa hàng vượt thời không xuất hiện để trao đổi hàng hóa với các thợ săn.

Trong có cả một cửa tiệm tạp hóa bán rất nhiều loại mặt hàng từ cổ đại cho đến hiện đại, Michael đã từng trao đổi hàng ở đó nên mới hiểu rất nhiều nhưng cửa hàng đó lại không có cánh cửa thời không.”