Lại dưỡng thương trên giường gần nửa tháng nữa, sát thủ đã khỏi hẳn, bắt đầu xuống đất hoạt động.
Hắn gọi tôi là chủ nhân, vậy mà thật sự xem tôi là chủ nhân mà hầu hạ. Từ khi có thể đi lại tự nhiên, hắn tiếp quản tất cả việc trong nhà từ đun nước, vẩy nước quét nhà, nếu không phải tôi kiên trì, ngay cả qυầи ɭóŧ của tôi hắn cũng đòi giặt sạch sẽ.
Tôi ở một bên quan sát hồi lâu, cảm thấy sát thủ vừa chững chạc lại vừa biết lo toan việc nhà, ngoại trừ tính cách hơi nhạt nhẽo một chút, thật sự là một vị hôn phu tiềm năng, thế là chọn ngày lành tháng tốt, chuẩn bị hương nến trái cây vải đỏ cầu thân hắn.
Cầu thân là đại sự, đương nhiên không thể thiếu một bàn thức ăn ngon. Vườn rau xanh sau nhà có đầy đủ các loại rau quả, thịt khô trong nhà cũng chưa ăn nhiều lắm. Tôi bấm bấm ngón tay, phiên chợ tiếp theo còn xa mà ngày tốt không thể đợi được, liền hung ác bắt một con gà mái đẻ trứng trong nhà, vung dao định cứa cổ nó.
"Chủ nhân, cô muốn làm gì?"
Ngay một giây trước khi gà mái bị mất mạng, một cái tay bắt lấy dao trong tay tôi.
"Tôi muốn gϊếŧ gà, hôm nay cần thịt gà quay."
"Dao phay sắc lắm, khiến chủ nhân bị thương thì không tốt, việc nhỏ này vẫn nên để ta làm."
Sát thủ nói xong liền lấy con dao từ trong tay tôi, giữ lấy gà mái rồi giương mắt nhìn tôi.
"Chủ nhân có yêu cầu đặc biệt gì không?"
"Ầy... nghĩa là sao?"
"Chính là, đối với cái chết của con gà này, chủ nhân muốn chết kiểu ngoài ý muốn, hay là chết thảm một chút, hay là chết không thấy máu..."
"Vậy... vậy cắt cổ bình thường thôi."
Tôi nghe mà đầu đổ mồ hôi, thuận miện nói qua loa.
Sát thủ nghe xong, nhẹ nhàng gật đầu, trên tay khẽ động, một dòng máu mang theo mùi tanh chảy xuống, còn bắt một ít lên mặt tôi.
"..."
Tôi đưa tay lau mặt một cái, đột nhiên hơi hối hận về quyết định cầu thân của mình.
Vẫn nên... vẫn nên suy nghĩ lại một chút nhỉ...