Chương 8: Không thể nào nguôi giận [Khoa]

Tuấn kéo con Châu xuống dưới căn tin và tôi căn bản biết nó đang để không gian riêng cho tôi và Mai. Không hẳn là riêng, trong lớp còn lác đác vài người ở lại. Mai vẫn "cầu xin" tôi đừng giận cô ấy nữa nhưng tôi vẫn không thể nào mà nguôi giận.

Tôi nhớ rõ lần trước tôi đã cảnh cáo cô ấy là ít lại gần những người con trai xa lạ khác lại, không lại gần càng tốt. Mai rất mê trai, nên tôi rất hay để mắt đến cô ấy. Nếu tôi bận không để mắt được thì tôi sẽ nhờ Tuấn nhưng tôi biết thừa rằng nó sẽ để mắt đến Mai nhưng căn bản nó vẫn để mắt đến người khác nhiều hơn. Tôi hiểu.

Tôi cũng có nhờ Phượng và Châu nhưng tôi không quá tin lắm vào lời hai đứa nó nói khi để mắt đến Mai. Không phải là tôi không tin bạn bè mà nói đúng hơn là Phượng và Châu chắc chắn sẽ bao che cho Mai và nói dối tôi, tất nhiên là trừ những lần con Mai "lỡ" báo bọn nó.

Nhờ Tuấn sẽ tốt hơn dù sao cũng là anh em nên sẽ hiểu cảm giác của nhau. Tôi chỉ nhớ có một hay hai lần gì đó Tuấn bao che cho Mai. Tại sao nhỉ? Tại Châu khuyên chứ ai vào đây? Nói đúng hơn là Châu cầu xin nên Tuấn mới làm thế chứ khuyên thôi thì chưa đủ.

Tôi thừa nhận là tôi thích Mai, yêu luôn chứ nhỉ? Tôi thích Mai từ đầu năm lớp sáu. Lúc đầu tôi gặp Mai thì tôi không có ấn tượng gì mấy và chỉ nghĩ cô là một cô gái khá ngốc thôi nhưng ai ngờ người tôi nghĩ là ngốc lại vào được cái lớp 9A1 này.

Xui thay lúc ấy cô ấy lại ngồi cùng bàn với tôi, lúc ấy tôi nghĩ xui chứ bây giờ thì ngược lại hoàn toàn nhé! Ngồi với cô ấy chỉ mới một tuần thôi thì tôi cũng đã thích luôn Mai rồi.

Nhìn cô ấy buồn bã "cầu xin" tôi nói ra lý do giận thì tôi có chút phân tâm và có lẽ không thực hiện được theo kế hoạch đã bàn với Tuấn, nhìn cô ấy như vậy tôi cứ thấy thương thương và muốn tha thứ nhưng có lẽ tôi không thể làm được.

Lúc tha thứ xong rồi thì cô ấy sẽ nói gì nào? Cô ấy sẽ hỏi tôi tại sao giận, không lẽ tôi trả lời cô ấy là cô ấy gần mấy người con trai khác đã vậy còn xin in4 nữa, Khoa tức lắm hả? Thấy mình có ngốc không?

Thế nào cô ấy sẽ quy đổi ra là tôi ghen. Phải! Tôi ghen nhưng khác gì là tỏ tình với cô ấy đâu nhỉ? Tôi còn không biết là Mai có thích tôi không. Lỡ tôi tỏ tình xong mà cô ấy không đồng ý thì coi như không thể làm bạn rồi nhỉ?

Thật ra có lúc tôi đã nghĩ Mai thích tôi nhưng vì Mai mê trai và khen anh này anh kia, nên tôi cũng đã dẹp bỏ cái suy nghĩ ấy. Tôi biết Mai khen mấy người con trai khác nhưng tôi chưa nghe Mai khen tôi lời nào cả.

Tôi biết là ba đứa nào đó đang lén lút tôi và Tuấn để khen trai, bọn tôi biết chứ! Chỉ là không nói thôi, bọn tôi muốn coi ba đứa đó khen được bao lâu.

Trong cái đám này thì Mai nó ngốc nhất, vì tôi không cần nói ra thì ba con người còn lại cũng đủ biết là tôi thích Mai từ khi nào. Lớp cũng nghi tôi thích Mai nhưng vì Tuấn không muốn mọi chuyện đồn ầm lên cho cả trường biết rồi mấy fan girl của tôi kéo xuống nên đã đe dọa kêu bọn trong lớp im và không được nói gì hết. Mặc dù bọn nó cũng chỉ nghi ngờ thôi nhưng lớp này khá uy tín nên bây giờ vẫn chưa lộ ra bên ngoài. Và chúc mừng các bạn, các bạn nghi đúng rồi đấy! .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. TruyenHD

2. TruyenHD

3. TruyenHD

4. TruyenHD

=====================================

Tôi muốn giữ Mai ở lại bên mình và muốn cô ấy chỉ là của mình tôi nhưng theo hướng nhìn với quan hệ là bạn thân thì như vậy thì quá đỗi là bất thường và tôi cũng chả có quyền giữ Mai ở lại và muốn cô ấy chỉ là của mình tôi, chuyện ấy là không thế!

Tôi bây giờ không phải là bạn bình thường của cô ấy, và cũng chả phải là người yêu mà là bạn thân. Với quan hệ là bạn thân thì tôi không thể làm như vậy, trừ khi tôi là người yêu cô ấy.

Hiện giờ tôi không phải là người yêu cô ấy nhưng chắc chắn trong tương lai thì tôi sẽ là người yêu Mai.

"Này Khoa, rốt cuộc mày giận tao cái gì vậy?"

"..." - Tôi vẫn im lặng và đang suy nghĩ câu trả lời.

"Nói đi mà~"

"..."

Tôi thở hắt ra rồi nhìn thẳng vào mắt Mai.

"Lần trước khi mày đi lại gần một thằng con trai, tao đã cảnh cáo gì nhỉ?"

"À ừm..."

Cô mà nói không nhớ một cái thì đừng có mong tôi sẽ nói chuyện lại với cô đến khi cô nhớ nhé!

"Thì... ít lại gần mấy thằng con trai lại, nhất là trai lạ... không lại gần thì càng tốt"

Coi như cô hên!

"Ừm"

"Thôi mà, tao không có cảm giác gì với cậu ấy hết á! Tin tao đi nha. Tao hứa là lần này thôi, lần sau tao sẽ không xin in4 trai lạ nữa mà. Tha cho tao đi nha! Đi nha, Khoa đẹp trai"

Còn biết nịnh nọt với khen nữa cơ đấy! Tôi còn muốn xem Mai như vậy được bao lâu. Có phải là lúc về nhà rồi quên béng tôi rồi đi ngắm với khen trai tiếp không? Nếu không thì tôi có thể tha thứu cho cô ấy vào tối nay hoặc là ngày mai.

Tôi có tất cả mật khẩu các nick của Mai nhé! Tuấn thì có tất cả của Châu. Riêng Phượng là an toàn nhất trong đám nhưng tôi nghĩ rằng sẽ không an toàn được lâu đâu. Nhà hai bọn tôi có hacker nên việc biết được mật khẩu là dễ dàng.

Cuối cùng tôi vẫn không thể nào mà nguôi giận được cả. Đó giờ tôi nhịn rất nhiều lần và chỉ khuyên Mai với một ánh mắt "trìu mến" thôi chứ chưa bao giờ giận tới mức này.

Tùng tùng tùng tùng.... tùng tùng...

Ba đứa kia đã lên, Tuấn nhìn tôi rồi cười. Và tất nhiên là tôi hiểu ý nó đang muốn nói gì. Không biết là nó lỡ để Châu thấy hay không che giấu mà để lộ ra nữa đây? Nhìn vẻ mặt hoang mang của Châu là đủ hiểu là nó thấy Tuấn cười rồi. Hai má vẫn chưa thấy.