Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tảo Luyến Thành Hôn

Chương 4: Giả mèo bị nội bắn triền miên (H)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bữa tối Hà Kham đứng bếp, Tống Liên chỉ là trợ thủ. Mất hơn hai giờ mới làm xong một bàn đồ ăn đầy đủ sáu món gồm thịt xào ớt, thịt kho cà tím, cánh gà nấu coca, sườn xào chua ngọt, rau cải xào và canh cà chua trứng.

Đều là món Tống Liên thích ăn.

Tống Liên khui chai rượu vang ra, lại đốt thêm ngọn nến hương cỏ huân mang ra và điều chỉnh cái đèn trên trần. Ánh sáng mờ ảo bao trùm căn phòng. Cậu nghĩ rằng ngồi ăn cơm với người yêu là điều lãng mạn nhất thế giới.

Tống Liên cực kì vui vẻ, một lòng chờ cả hai cùng nhau dùng bữa tối lãng mạn này. Đợi đến lúc đồ ăn đã bày hết lên bàn cậu mới nhận ra mình tính sai rồi. Hương cỏ huân kia không nồng lắm, hương thơm thoang thoảng mà mấy món ăn Hà Kham làm lại dậy mùi, mùi thơm của đồ ăn lấn át mùi hương thoang thoảng kia. Bữa tối lãng mạn trong tưởng tượng chỉ vì chi tiết nhỏ này mà trở nên không hoàn mỹ rồi.

Hà Kham lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ lo gắp đồ ăn cho bà xã, "Bé cưng à, đều là đồ ăn em thích đấy. Ăn nhiều một chút."

Giọng nói từ tính mà lại dịu dàng. Tống Liên nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông này nghĩ lại. Miễn là có người đàn ông này bên cạnh, cuộc sống của cậu ngày nào mà không hoàn hảo nữa đây?

Tống Liên mỉm cười với Hà Kham, "Ông xã ơi, em yêu anh lắm."

Hà Kham trả hết: "Anh cũng yêu em."

Hai người cùng nhau ăn tối, ban đêm lại đến thời điểm ân ái.

Tống Liên mặc chiếc váy mà cậu mua lần trước, đeo thêm chiếc kẹp tai mèo, đôi tai màu hồng trông rất dễ thương, đôi mắt màu hổ phách đầy màu sắc ngây thơ, trên cổ còn đeo thêm chiếc vòng cổ ren đen, ở giữa còn móc một chiếc chuông bạc nhỏ. Tống Liên mà tùy tiện chuyển động thì nó sẽ kêu lên tiếng vang lanh lảnh.

Cái váy màu đen ngắn cũn cỡn lại cực kì bó sát. Ngực của Tống Liên vẽ lên đường cong tuyệt đẹp, hai chân thẳng dài. Động đậy một chút là cái váy ngắn kia sẽ phơi bày hết khung cảnh tuyệt đẹp, dươиɠ ѵậŧ hơi vểnh lên cùng khe nhỏ thần bí, đều đặc biệt mê người.

Cú© Ꮒσα cậu cũng nhét thêm một cái đuôi màu đen nhung, cái đuôi không biết làm từ vật liệu gì mà lại vểnh cao lên, xõa tung đáng yêu.

Bây giờ Tống Liên giống y một con mèo nhỏ nuôi trong nhà.

Điểm chết người nhất chính là, Tống Liên quỳ ở dưới đất, hướng về phía Hà Kham cười đến nhu thuận đáng yêu, lại nũng nịu kêu một tiếng "Meo ~ "

Dục hỏa lập tức dấy lên lan tràn toàn thân, Hà Kham bị bà xã kêu một tiếng đến dục hỏa đốt người, hận không thể lập tức kéo người lên ȶᏂασ chết. Nhưng xét thấy con mèo nhỏ lẳиɠ ɭơ này yếu ớt nên kìm lại, hắn chỉ có thể từ từ đến, từng bước một ăn con mèo nhỏ này vào trong bụng.

Hà Kham lại gần Tống Liên, nhẹ nhàng sờ lên đôi má cậu. Ai ngờ Tống Liên lập tức ngậm ngón tay Hà Kham vào trong miệng, lè lưỡi liếʍ láp ngón tay ấm áp. Miệng Tống Liên bởi vì cắm đi vào mấy cả ngón tay mà không thể chọn, Hà Kham giương mắt sẽ nhìn thấy cái kia đỏ au cái lưỡi, sắc khí tràn đầy.

Phương pháp câu dẫn qua loa như vậy lại làm Hà Kham chịu không nổi, dươиɠ ѵậŧ dưới háng cương phát nóng lên. Tống Liên nhìn thấy ông xã như thế, cười đắc ý. Cậu nhả ngón tay trong miệng ra, leo lên người chồng. Cái lục lạc trên cổ vang lên đinh đang, cái đuôi nhung nhung phía dưới cũng theo động tác của cậu mà đung đưa.

Tống Liên cởϊ áσ Hà Kham, cúi đầu ngậm lấy một cái núʍ ѵú màu nâu, tiếng nước liếʍ láp như là đang uống sữa. Ở góc độ của Hà Kham chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu Tống Liên cùng với cái tai mèo, nhìn thoáng qua cứ như là bị một con mèo nhỏ hút sữa, kɧoáı ©ảʍ kì dị từ ngực lan khắp vơ thể.

Tống Liên rất nhanh đã liếʍ xong, cái núʍ ѵú bị nước miếng của cậu làm ướt, sáng lóng lánh run run trong không khí, nhưng đầu sỏ gây nên lại không quan tâm nó mà lại tháo thắt lưng Hà Kham ra. Hai tay cậu sờ lên cái dươиɠ ѵậŧ dấu trong qυầи ɭóŧ, Tống Liên vừa sờ vừa nhéo ©ôи ŧɧịt̠ Hà Kham, lại đối với ông xã nhà mình mà cười vui vẻ: "Ông xã, chúng ta chơi sáu chín đi."

Hà Kham đương nhiên sẽ không từ chối, ôm cậu lên trên giường, chính mình lại nằm xuống. Tống Liên thay đổi phương hướng nằm trên người Hà Kham.

Tống Liên cúi đầu xuống hạ thân chồng mình vừa hôn vừa liếʍ. Nước bọt trong miệng cùng với tiền tϊиɧ ɖϊ©h͙ của dươиɠ ѵậŧ Hà Kham chảy ra xen lẫn nhau làm cho qυầи ɭóŧ Hà Kham ướt đẫm. Tống Liên kéo cái quần xuống, ©ôи ŧɧịt̠ dữ tợn màu đỏ tươi lập tức bật ra đánh vào gò má trắng trắng hồng hồng của Tống Liên. Côи ŧɧịt̠ bự dầy đặc gân xanh, tráng kiện như cánh tay em bé, thoạt nhìn cực kì dữ tợn.

Tay Tống Liên nắm chặt cây gậy chậm rãi sóc lọ, lại lè lưỡi ra liếʍ lên thân ©ôи ŧɧịt̠ thô bự, thỉnh thoảng ngậm lấy đầu nấm rồi lè lưỡi liếʍ lấy lỗ tiểu làm cho Hà Kham đạt được kɧoáı ©ảʍ cực lớn.

Bên này Hà Kham lại nắm lấy bờ mông của bà xã tao lãng, cái đuôi mèo lông mềm như nhung vểnh vểnh làm trong lòng Hà Kham ngứa ngáy. Một tay hắn cầm cái đuôi nhỏ chọc đùa nghịch c̠úc̠ Ꮒσα bà xã. Đầu lưỡi lại duỗi ra liếʍ lấy cái bướm nộn, lưỡi to đỏ tươi không ngừng liếʍ láp, hôn hít lỗ l*и dâʍ đãиɠ, nước chảy ra đều cuốn vào miệng ăn hết. Ngón tay hắn lại đào móc cái hộŧ ɭε hồng thấu, ma sát cái hộŧ ɭε tròn tròn đầy thịt, đầu lưỡi lại cắm vào trong thịt l*и nứиɠ mà nghịch, mô phỏng động tác giao hợp mà điên cuồng thọc vào cái bướm đầy nước.

Tống Liên bị đùa bỡn chỉ có thể run run cái mông, thịt mông lay động lên xuống cực độ dâʍ đãиɠ, lại ra sức bú ©ôи ŧɧịt̠ thâm hầu, nuốt vào toàn bộ dươиɠ ѵậŧ thô to vào miệng. Qυყ đầυ cực đại trực tiếp chọc vào cổ họng kiều nộn của Tống Liên, một lần lại một lần đâm cho Tống Liên nức nở nghẹn ngào. Đôi mắt sáng ngời giờ đây bao phủ một tầng sương mù dày đặc, Tống Liên thầm nghĩ mau làm cho ông xã xuất tinh. Một tay cậu sờ lên hai hòn dái dưới dươиɠ ѵậŧ, ngón tay nhẹ nhàng cầm hai cái trứng nặng trịch niết nhẹ, trong miệng cái lưỡi lại tiếp tục hầu hạ ©ôи ŧɧịt̠ lớn. Cậu bị liếʍ l*и đạt được kɧoáı ©ảʍ cực sướиɠ, run run rẩy rẩy, l*и phun ra từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠. Cái dươиɠ ѵậŧ nhỏ nhắn xinh xắn kia cũng dần cứng lên đối mặt Hà Kham.

Ngón tay thon dài của Hà Kham đâm vào lỗ l*и mấy cái, toàn bộ ngón tay đều bị thịt l*и mυ"ŧ đến ướt đẫm dịch nhờn. Hắn di chuyển trận địa hôn lên con chim nhỏ của vợ, nuốt cái gậy thịt trắng hồng vào miệng bú ɭϊếʍ, lại dùng đầu lưỡi liếʍ mã nhãn, ăn sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra.

Âm thanh nước phun ra nuốt vào cứ như là đang ăn mĩ vị nhân gian. Cái tay kia thỉnh thoảng lại cầm cái đuôi chọc vào lỗ thịt đang điên cuồng co rúm. Dưới sự kí©h thí©ɧ Hà Kham đâm sâu vào họng Tống Liên, Tống Liên thân thể cũng cao trào, nhả ra dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc của ông xã.

Cậu híp mắt thỏa mãn giống như mèo con vừa mới ăn cá xong, mặt mày tràn đầy xuân sắc. Mà Hà Kham lại không có ý định buông tha cậu, kéo bà xã đang nằm sấp trên người mình xuống, chính mình đứng lên. Hà Kham vỗ vỗ cái mông màu mỡ của Tống Liên, "Bà xã, chổng mông lên."

Tống Liên bị ép chổng cái mông lên, hai cánh mông bự bự như quả đào ngon miệng. Hà Kham rút cái đuôi đang chọc huyệt ra, phần cuối cái đuôi là một cây gậy tự sướиɠ trong suốt đang dính đầy dịch nhờn từ c̠úc̠ Ꮒσα. Hà Kham tiện tay vứt cái đuôi qua một bên, lại hôn một cái lên miệng lỗ kiều diễm sưng đỏ. Một lúc sau liền cắm ©ôи ŧɧịt̠ to dài vào c̠úc̠ Ꮒσα Tống Liên.

"A -- "

Vừa vào một chút Tống Liên kêu lên tiếng, c̠úc̠ Ꮒσα còn chưa có làm tiền diễn, dươиɠ ѵậŧ cắm vào đã bị vách thịt gắt gao cắи ʍút̼. Không riêng gì Tống Liên, Hà Kham cũng không chịu nổi. Hà Kham thò tay xuống sờ xung quanh c̠úc̠ Ꮒσα, ngón tay gẩy gẩy sờ sờ miệng lỗ nứиɠ, ý đồ là cho vợ thả lỏng cơ thể, bên miệng còn dụ dỗ: "Thả lỏng, cục cưng, không thì ông xã cũng bị cưng kẹp chết."

Nghe lời này, Tống Liên vội vàng gật đầu phụ họa: "Ô ô ô... Ông xã ơi... Em cố rồi a a... Em... Em cũng đau a á..." Chính cậu vuốt ve đôi vυ" nhỏ, nhẹ nhàng nắn bóp núʍ ѵú cố gắng thả lỏng người, bờ mông cũng co rúm lắc lư theo Hà Kham, tràng thịt trong c̠úc̠ Ꮒσα dần dần nới lỏng căn cự vật xâm nhập trong người.

Hà Kham thấy cái lỗ thịt kia đã nới lỏng rồi, vì vậy tốc độ đút vào nhanh hơn, ©ôи ŧɧịt̠ thô to ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα. Ngón tay hắn lại sờ đến hai mép l*и ửng đỏ nưng nứиɠ đùa bỡn. Tống Liên càng ngày càng thả lỏng, thế nên tần suất ȶᏂασ lỗ của cái c̠ôи ŧɧịt̠ bự kia càng lúc càng nhanh. Hà Kham cứ như đang cưỡi một con ngựa, nhún hông eo điên cuồng, ©ôи ŧɧịt̠ đỏ tươi đều nhét hết vào cái lỗ thịt cực nóng kia làm nếp uống cũng căng hết ra, hai cái hòn dái cũng phi tốc đánh vào mông thịt Tống Liên, đánh cái mông màu mỡ trắng nõn cũng trở nên đỏ bừng, thoạt nhìn mĩ vị cực kì.

"Ư ư a ông xã... Sướиɠ chết em rồi ông xã ơi... A a a ȶᏂασ đến... Huyệt tâm nữa à... Ứm á Sướиɠ quá chồng ơi... A thật sâu..."

Theo tốc độ cᏂị©Ꮒ đυ. càng lúc càng nhanh của Hà Kham, Tống Liên bị ȶᏂασ tiến lên phía trước lại bị Hà Kham kéo về ȶᏂασ tiếp. Kɧoáı ©ảʍ từ dưới thân truyền đến bốn phía, cậu như là một con thú động dục bị chủ nhân tùy ý điều khiển, lỗ thịt bị ȶᏂασ đến đỏ tươi hồng nát, chỗ giao hợp nhìn dâʍ đãиɠ cực độ. Cậu chỉ có bị ép thừa nhận hết thảy, theo Hà Kham trôi nổi trong bể dục.

Nghe tiếng rêи ɾỉ kiều mị của bà xã, động tác ȶᏂασ lỗ của Hà Kham càng kịch liệt, gắt gao chế trụ thân thể Tống Liên. Ngón tay hắn nhẹ nhàng chọc vào eo cậu một phát, như ý nguyện thấy được tư thái run rẩy của cậu. Dươиɠ ѵậŧ thô to rút ra đút vào trong nhục huyệt, đỉnh cho Tống Liên không biết đêm ngày chỉ biết điên cuồng kêu da^ʍ. Cuối cùng Hà Kham khẽ rên một tiếng, tinh quan dươиɠ ѵậŧ mở ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi kịch liệt bắn vào chỗ sâu trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu, Tống Liên bị bỏng run rẩy toàn thân, cũng đạt đến cao trào, chim nhỏ phía trước cũng phụt ra vài dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mỏng manh.

Hà Kham rút dươиɠ ѵậŧ ra, đồ vật thô to nhét vào bên trong thịt l*и Tống Liên, ôm Tống Liên nằm ở trên giường vuốt ve an ủi. Miệng c̠úc̠ Ꮒσα bị làm đến mức không khép lại được, có thể thấy vách thịt đỏ tươi bị chà đạp bên trong cái lỗ nhỏ. Chỗ giao hợp lầy lội, bạch trọc bắn vào c̠úc̠ Ꮒσα của Tống Liên theo cửa huyệt chảy ra, âm tinh nước da^ʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ hỗn độn một chỗ trên giường lớn, thối nát không chịu nổi. Chỉ là lúc này hai người đều không rảnh bận tâm, Tống Liên ở trong ngực Hà Kham kịch liệt thở hổn hển, hai mắt thất thần, hiển nhiên là thoải mái đến cực hạn, mà Hà Kham muốn hôn môi bà xã nhà mình.
« Chương TrướcChương Tiếp »